Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 680

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Một tuần sau!Sau khi ba mẹ con Triệu Uyển Thanh đi thăm Lâm Thiệu Hoa trở về, cô lại xách hành lý tới nước Mỹ xa xôi để thực hiện lý tưởng tích lũy kiến thức y học của mình. Nên không biết chuyện ở nhà của Màn Thầu.Việc thi tuyển phi công là yêu cầu bắt buộc của các trường cấp ba, căn bản là không cho học sinh có sự lựa chọn tham gia hay không tham gia, trong đó có cả trường học của Lâm Khải.Lâm Khải vốn tưởng rằng này ngàn dặm mới tìm được một việc mà mình sẽ không vượt qua được kỳ thi, kết quả nam sinh toàn trường thì không chọn, cố tình lại để cậu trúng tuyển.Hiện tại cậu cũng có chút buồn rầu.Dù sao, dưới ảnh hưởng của mẹ mình thì cậu đã lập chí là muốn thi đỗ trường Bắc Đại.Lâm Khải đã từ chối cơ hội trở thành phi công ở Bắc Kinh khiến Lưu Cương - người quản lý chuyện chọn 'hạt giống' phi công năm nay ngơ ngác.Bởi vì Lâm Khải muốn tham gia kỳ thi tuyển sinh Bắc Đại nên mới từ chối việc học ở trường quân đội để trở thành phi công...Lý do này thật sự chưa từng được nghe thấy.Lưu Cương: "Cậu ấy có thể chắc chắn mình thi đậu vào Bắc Đại sao?"Ông ta cảm thấy cậu bé này hơi tự phụ quá.Nhân viên xem xét tư liệu về Lâm Khải, đáp lại một cách thận trọng: "Có khả năng rất cao, trong quá khứ cậu ấy luôn đứng đầu trong học tập, hơn nữa còn học vượt cấp 3."Tuổi còn trẻ, thành tích xuất sắc, những từ quan trọng này ở cạnh nhau chính là để mô tả về 'thiên tài'.Nếu không học trường quân đội để trở thành phi công thì khả năng đậu vào Bắc Đại cũng rất cao.Lưu Cương: "...""Thôi thì không cần nữa." Ông ta lẩm bẩm.Mặc dù học phi công rất thú vị, nhưng cũng cần tôn trọng ý kiến của người học.Người ta không nghĩ tới, họ cũng không thể ép buộc người vào quân giáo, vì hiện tại là xã hội pháp trị.Tuy nhiên, trong lòng Lưu Cương vẫn cảm thấy tiếc nuối.Công tác chiêu sinh phi công cho quân đội vẫn còn tiếp tục, lại kiểm tra sức khỏe của các nam sinh một lần nữa, cuối cùng cũng chốt được danh sách.DTVKế tiếp, các tân sinh dự bị chỉ cần thi đại học đạt mức điểm yêu cầu liền có thể được trường Không quân Quân đội phê duyệt trúng tuyển, chính thức trở thành tân sinh viên Không quân.Sau khi công tác chiêu sinh phi công quân đội kết thúc, Lưu Cương cùng cấp dưới của mình chuẩn bị trở lại quân đội. Hôm nay, ông ta cuối cùng vẫn không nhịn được mà đi trường học tìm Lâm Khải.Lâm Khải được thầy cô gọi ra, tại văn phòng gặp gỡ Lưu Cương."Thật sự không muốn trở thành phi công sao? Có lẽ cháu cũng không quá hiểu rõ về tài năng của chính mình." Lưu Cương trực tiếp đặt vấn đề.Lâm Khải suy nghĩ một lúc, lắc đầu: "Không phải cháu hoàn toàn không nghĩ tới, chỉ là hiện tại cháu muốn học đại học."Được bay trên bầu trời xanh luôn có lực hấp dẫn với phần lớn nam sinh, Lâm Khải cũng không ngoại lệ.Nhưng sự hấp dẫn này tạm thời vẫn chưa thể thắng thế được lý tưởng đỗ vào Bắc Đại của cậu ấy.Lưu Cương bất lực, may mắn trước khi đến ông ta đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, nên cũng không bất ngờ, ngay lập tức rút lui một bước: "Cháu mới 12 tuổi, đợi cháu tốt nghiệp đại học cũng mới 16 tuổi, lúc đó cháu vẫn có cơ hội đăng ký làm phi công."Trong vài năm qua, trừ những học sinh trung học được tuyển chọn thì còn có những sinh viên tham gia xét tuyển nữa.Lưu Cương nhìn vẻ trầm tư của Lâm Khải thì trong lòng tỏ ra vui mừng.Một lát, Lâm Khải ngẩng đầu lên: "Không thành vấn đề."Không học Bắc Đại thì cuộc đời cậu sẽ có sự hối tiếc.

Một tuần sau!

Sau khi ba mẹ con Triệu Uyển Thanh đi thăm Lâm Thiệu Hoa trở về, cô lại xách hành lý tới nước Mỹ xa xôi để thực hiện lý tưởng tích lũy kiến thức y học của mình. Nên không biết chuyện ở nhà của Màn Thầu.

Việc thi tuyển phi công là yêu cầu bắt buộc của các trường cấp ba, căn bản là không cho học sinh có sự lựa chọn tham gia hay không tham gia, trong đó có cả trường học của Lâm Khải.

Lâm Khải vốn tưởng rằng này ngàn dặm mới tìm được một việc mà mình sẽ không vượt qua được kỳ thi, kết quả nam sinh toàn trường thì không chọn, cố tình lại để cậu trúng tuyển.

Hiện tại cậu cũng có chút buồn rầu.

Dù sao, dưới ảnh hưởng của mẹ mình thì cậu đã lập chí là muốn thi đỗ trường Bắc Đại.

Lâm Khải đã từ chối cơ hội trở thành phi công ở Bắc Kinh khiến Lưu Cương - người quản lý chuyện chọn 'hạt giống' phi công năm nay ngơ ngác.

Bởi vì Lâm Khải muốn tham gia kỳ thi tuyển sinh Bắc Đại nên mới từ chối việc học ở trường quân đội để trở thành phi công...

Lý do này thật sự chưa từng được nghe thấy.

Lưu Cương: "Cậu ấy có thể chắc chắn mình thi đậu vào Bắc Đại sao?"

Ông ta cảm thấy cậu bé này hơi tự phụ quá.

Nhân viên xem xét tư liệu về Lâm Khải, đáp lại một cách thận trọng: "Có khả năng rất cao, trong quá khứ cậu ấy luôn đứng đầu trong học tập, hơn nữa còn học vượt cấp 3."

Tuổi còn trẻ, thành tích xuất sắc, những từ quan trọng này ở cạnh nhau chính là để mô tả về 'thiên tài'.

Nếu không học trường quân đội để trở thành phi công thì khả năng đậu vào Bắc Đại cũng rất cao.

Lưu Cương: "..."

"Thôi thì không cần nữa." Ông ta lẩm bẩm.

Mặc dù học phi công rất thú vị, nhưng cũng cần tôn trọng ý kiến của người học.

Người ta không nghĩ tới, họ cũng không thể ép buộc người vào quân giáo, vì hiện tại là xã hội pháp trị.

Tuy nhiên, trong lòng Lưu Cương vẫn cảm thấy tiếc nuối.

Công tác chiêu sinh phi công cho quân đội vẫn còn tiếp tục, lại kiểm tra sức khỏe của các nam sinh một lần nữa, cuối cùng cũng chốt được danh sách.

DTV

Kế tiếp, các tân sinh dự bị chỉ cần thi đại học đạt mức điểm yêu cầu liền có thể được trường Không quân Quân đội phê duyệt trúng tuyển, chính thức trở thành tân sinh viên Không quân.

Sau khi công tác chiêu sinh phi công quân đội kết thúc, Lưu Cương cùng cấp dưới của mình chuẩn bị trở lại quân đội. Hôm nay, ông ta cuối cùng vẫn không nhịn được mà đi trường học tìm Lâm Khải.

Lâm Khải được thầy cô gọi ra, tại văn phòng gặp gỡ Lưu Cương.

"Thật sự không muốn trở thành phi công sao? Có lẽ cháu cũng không quá hiểu rõ về tài năng của chính mình." Lưu Cương trực tiếp đặt vấn đề.

Lâm Khải suy nghĩ một lúc, lắc đầu: "Không phải cháu hoàn toàn không nghĩ tới, chỉ là hiện tại cháu muốn học đại học."

Được bay trên bầu trời xanh luôn có lực hấp dẫn với phần lớn nam sinh, Lâm Khải cũng không ngoại lệ.

Nhưng sự hấp dẫn này tạm thời vẫn chưa thể thắng thế được lý tưởng đỗ vào Bắc Đại của cậu ấy.

Lưu Cương bất lực, may mắn trước khi đến ông ta đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, nên cũng không bất ngờ, ngay lập tức rút lui một bước: "Cháu mới 12 tuổi, đợi cháu tốt nghiệp đại học cũng mới 16 tuổi, lúc đó cháu vẫn có cơ hội đăng ký làm phi công."

Trong vài năm qua, trừ những học sinh trung học được tuyển chọn thì còn có những sinh viên tham gia xét tuyển nữa.

Lưu Cương nhìn vẻ trầm tư của Lâm Khải thì trong lòng tỏ ra vui mừng.

Một lát, Lâm Khải ngẩng đầu lên: "Không thành vấn đề."

Không học Bắc Đại thì cuộc đời cậu sẽ có sự hối tiếc.

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Một tuần sau!Sau khi ba mẹ con Triệu Uyển Thanh đi thăm Lâm Thiệu Hoa trở về, cô lại xách hành lý tới nước Mỹ xa xôi để thực hiện lý tưởng tích lũy kiến thức y học của mình. Nên không biết chuyện ở nhà của Màn Thầu.Việc thi tuyển phi công là yêu cầu bắt buộc của các trường cấp ba, căn bản là không cho học sinh có sự lựa chọn tham gia hay không tham gia, trong đó có cả trường học của Lâm Khải.Lâm Khải vốn tưởng rằng này ngàn dặm mới tìm được một việc mà mình sẽ không vượt qua được kỳ thi, kết quả nam sinh toàn trường thì không chọn, cố tình lại để cậu trúng tuyển.Hiện tại cậu cũng có chút buồn rầu.Dù sao, dưới ảnh hưởng của mẹ mình thì cậu đã lập chí là muốn thi đỗ trường Bắc Đại.Lâm Khải đã từ chối cơ hội trở thành phi công ở Bắc Kinh khiến Lưu Cương - người quản lý chuyện chọn 'hạt giống' phi công năm nay ngơ ngác.Bởi vì Lâm Khải muốn tham gia kỳ thi tuyển sinh Bắc Đại nên mới từ chối việc học ở trường quân đội để trở thành phi công...Lý do này thật sự chưa từng được nghe thấy.Lưu Cương: "Cậu ấy có thể chắc chắn mình thi đậu vào Bắc Đại sao?"Ông ta cảm thấy cậu bé này hơi tự phụ quá.Nhân viên xem xét tư liệu về Lâm Khải, đáp lại một cách thận trọng: "Có khả năng rất cao, trong quá khứ cậu ấy luôn đứng đầu trong học tập, hơn nữa còn học vượt cấp 3."Tuổi còn trẻ, thành tích xuất sắc, những từ quan trọng này ở cạnh nhau chính là để mô tả về 'thiên tài'.Nếu không học trường quân đội để trở thành phi công thì khả năng đậu vào Bắc Đại cũng rất cao.Lưu Cương: "...""Thôi thì không cần nữa." Ông ta lẩm bẩm.Mặc dù học phi công rất thú vị, nhưng cũng cần tôn trọng ý kiến của người học.Người ta không nghĩ tới, họ cũng không thể ép buộc người vào quân giáo, vì hiện tại là xã hội pháp trị.Tuy nhiên, trong lòng Lưu Cương vẫn cảm thấy tiếc nuối.Công tác chiêu sinh phi công cho quân đội vẫn còn tiếp tục, lại kiểm tra sức khỏe của các nam sinh một lần nữa, cuối cùng cũng chốt được danh sách.DTVKế tiếp, các tân sinh dự bị chỉ cần thi đại học đạt mức điểm yêu cầu liền có thể được trường Không quân Quân đội phê duyệt trúng tuyển, chính thức trở thành tân sinh viên Không quân.Sau khi công tác chiêu sinh phi công quân đội kết thúc, Lưu Cương cùng cấp dưới của mình chuẩn bị trở lại quân đội. Hôm nay, ông ta cuối cùng vẫn không nhịn được mà đi trường học tìm Lâm Khải.Lâm Khải được thầy cô gọi ra, tại văn phòng gặp gỡ Lưu Cương."Thật sự không muốn trở thành phi công sao? Có lẽ cháu cũng không quá hiểu rõ về tài năng của chính mình." Lưu Cương trực tiếp đặt vấn đề.Lâm Khải suy nghĩ một lúc, lắc đầu: "Không phải cháu hoàn toàn không nghĩ tới, chỉ là hiện tại cháu muốn học đại học."Được bay trên bầu trời xanh luôn có lực hấp dẫn với phần lớn nam sinh, Lâm Khải cũng không ngoại lệ.Nhưng sự hấp dẫn này tạm thời vẫn chưa thể thắng thế được lý tưởng đỗ vào Bắc Đại của cậu ấy.Lưu Cương bất lực, may mắn trước khi đến ông ta đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, nên cũng không bất ngờ, ngay lập tức rút lui một bước: "Cháu mới 12 tuổi, đợi cháu tốt nghiệp đại học cũng mới 16 tuổi, lúc đó cháu vẫn có cơ hội đăng ký làm phi công."Trong vài năm qua, trừ những học sinh trung học được tuyển chọn thì còn có những sinh viên tham gia xét tuyển nữa.Lưu Cương nhìn vẻ trầm tư của Lâm Khải thì trong lòng tỏ ra vui mừng.Một lát, Lâm Khải ngẩng đầu lên: "Không thành vấn đề."Không học Bắc Đại thì cuộc đời cậu sẽ có sự hối tiếc.

Chương 680