Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 688

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Cha giới thiệu Lâm Thiệu Hoa cho cô ấy làm gì? Chẳng phải cô ấy cũng quen biết Lâm Thiệu Hoa rồi sao? Không đúng sao?Ngay khi trên đầu Phạm Hòa Bình hiện đầy hình ảnh anh da đen với dấu chấm hỏi thì toàn bộ cảnh tượng trước mắt đã thay đổi, khiến Phạm Hòa Bình phải hoa mắt.Từng cảnh hiện lên. Cha cô ấy nhìn trúng tài năng của Lâm Thiệu Hoa."Bản thân" và Lâm Thiệu Hoa bắt đầu qua lại với nhau dưới sự kết hợp của cha mẹ."Bản thân" và Lâm Thiệu Hoa bước vào lễ đường kết hôn.Sau khi cưới, Lâm Thiệu Hoa bận rộn cho sự nghiệp, mà "bản thân" cũng trở thành một bác sĩ, vợ chồng thường xuyên sống ở hai nơi, tình cảm không quá nồng nhiệt...Sau khi cưới nhiều năm,"bản thân" và Lâm Thiệu Hoa mới sinh con.Cảnh tượng sau cùng chính là khi hai người đều đã già, sống cuộc về già có con cháu quấn quanh gối.Người người đều nói họ là vợ chồng điển hình, vợ chồng tình thâm khiến người ta hâm mộ.Hình ảnh hạnh phúc dừng lại trong bức tranh này giống như hoa trong gương, trăng trong nước.Rầm! Tấm gương nứt ra.Tất cả hạnh phúc đều tan biến như bọt nước, Phạm Hòa Bình choàng tỉnh lại.Cô ấy che n.g.ự.c ngồi trên giường, hô hấp từng hơi, rất lâu sau đó mới tỉnh táo lại."Giấc mơ lộn xộn gì thế này... Thật sự quá... Đáng sợ!" Phạm Hòa Bình vội uống một miếng nước, tự trấn an mình.Thật sự quá kỳ quặc!Thế mà trong giấc mơ vừa rồi, cô ấy lại làm bác sĩ?Nghĩ đến đây, Phạm Hòa Bình cảm thấy cả người đều run rẩy, chỉ cần nghĩ đến điều này cô ấy đã cảm thấy cả người mình đều không rét mà run.Sao cô ấy có thể làm bác sĩ? Cô ấy rõ ràng đã thiết kế thời trang một cách nhiệt huyết như thế.Phạm Hòa Bình không học thiết kế thời trang có còn là Phạm Hòa Bình hoàn chỉnh không?Không! Tuyệt đối là không!Chỉ là... Càng kỳ lại hơn chính là trong mơ cô ấy lại kết hôn với Lâm Thiệu Hoa."Hôm nay mình uống nhiều quá sao? Không có..." Phạm Hòa Bình đập đầu mình hai lần, cô ấy cố gắng đập cho cái ý nghĩ đáng sợ hơn cả việc bản thân làm bác sĩ ra khỏi đầu mình.Não mình úng nước sao? Thế mà lại kết hôn với người đàn ông đáng ghét, vô vị như Lâm Thiệu Hoa.Vừa nghĩ đến Lâm Thiệu Hoa, Phạm Hòa Bình lại tức giận nện xuống giường.Chính tên đàn ông chó này đã lừa Uyển Thanh mà cô ấy yêu nhất đi rồi...Đàn ông chó chiếm dụng quá nhiều thời gian của Uyển Thanh, một mực vây lấy Uyển Thanh, làm hại Uyển Thanh không còn thời gian chơi đùa với những người bạn này."Kẽo kẹt." Trong miệng Phạm Hòa Bình phát ra tiếng mài răng, trên mặt lộ đầy vẻ tức giận.Cửa phòng tắm mở ra, Đường Tiến mặc đồ ngủ bước ra: "Anh tắm xong rồi."Lúc này người đàn ông vừa trẻ tuổi vừa anh tuấn bước ra khỏi phòng tắm, da thịt hồng hào, từ trên xuống dưới đều mang theo sương. Nhìn mê người hơn trước kia rất nhiều.Phạm Hòa Bình nhìn thấy mà trợn tròn mắt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào lồng n.g.ự.c người đàn ông rất lâu mà chưa dứt ra được, dường như khóe miệng còn ***** miếng.Đường Tiến nhìn thấy dáng vẻ này của cô thì đắc ý nhếch miệng, đưa tay cởi nút thắt trên áo, làm lộ cơ bắp."Em còn chưa tắm." Người đàn ông chậm rãi lau tóc.Trong chớp mắt Phạm Hòa Bình giống như một chiếc máy mới được ấn vào phím hoạt động, cô ấy nhảy từ trên giường xuống, phóng đến tủ quần áo tìm kiếm áo ngủ, sau đó mau chóng bay vào phòng tắm."Em tắm nhanh lắm!" Cô ấy không quên phóng ra một câu như thế từ trong phòng tắm.Bên ngoài này, Đường Tiến dở khóc dở cười, anh ta do dự một lát mới đưa ra quyết định. Sau đó Đường Tiến ngoan ngoãn nằm dài trên giường làm ấm chăn cho vợ.Phạm Hòa Bình nói nhanh, thật sự là rất nhanh.DTVĐến lúc cô ấy mặc áo ngủ trắng nõn đi ra thì thấy Đường Tiến đã chui vào ổ chăn từ trước, giờ phút này chỉ lộ ra gương mặt tuấn tú đang nhìn chằm chằm vào cô ấy."Em... Em cũng tắm rửa sạch sẽ rồi..." Nước đã đến chân, cô ấy cũng không nhịn được đỏ mặt.Thế nhưng đỏ mặt thì đỏ mặt nhưng cơ thể lại rất thành thật, bước mấy bước đã đến cạnh giường, Phạm Hòa Bình vén chăn, chui vào.

Cha giới thiệu Lâm Thiệu Hoa cho cô ấy làm gì? Chẳng phải cô ấy cũng quen biết Lâm Thiệu Hoa rồi sao? Không đúng sao?

Ngay khi trên đầu Phạm Hòa Bình hiện đầy hình ảnh anh da đen với dấu chấm hỏi thì toàn bộ cảnh tượng trước mắt đã thay đổi, khiến Phạm Hòa Bình phải hoa mắt.

Từng cảnh hiện lên. Cha cô ấy nhìn trúng tài năng của Lâm Thiệu Hoa.

"Bản thân" và Lâm Thiệu Hoa bắt đầu qua lại với nhau dưới sự kết hợp của cha mẹ.

"Bản thân" và Lâm Thiệu Hoa bước vào lễ đường kết hôn.

Sau khi cưới, Lâm Thiệu Hoa bận rộn cho sự nghiệp, mà "bản thân" cũng trở thành một bác sĩ, vợ chồng thường xuyên sống ở hai nơi, tình cảm không quá nồng nhiệt...

Sau khi cưới nhiều năm,"bản thân" và Lâm Thiệu Hoa mới sinh con.

Cảnh tượng sau cùng chính là khi hai người đều đã già, sống cuộc về già có con cháu quấn quanh gối.

Người người đều nói họ là vợ chồng điển hình, vợ chồng tình thâm khiến người ta hâm mộ.

Hình ảnh hạnh phúc dừng lại trong bức tranh này giống như hoa trong gương, trăng trong nước.

Rầm! Tấm gương nứt ra.

Tất cả hạnh phúc đều tan biến như bọt nước, Phạm Hòa Bình choàng tỉnh lại.

Cô ấy che n.g.ự.c ngồi trên giường, hô hấp từng hơi, rất lâu sau đó mới tỉnh táo lại.

"Giấc mơ lộn xộn gì thế này... Thật sự quá... Đáng sợ!" Phạm Hòa Bình vội uống một miếng nước, tự trấn an mình.

Thật sự quá kỳ quặc!

Thế mà trong giấc mơ vừa rồi, cô ấy lại làm bác sĩ?

Nghĩ đến đây, Phạm Hòa Bình cảm thấy cả người đều run rẩy, chỉ cần nghĩ đến điều này cô ấy đã cảm thấy cả người mình đều không rét mà run.

Sao cô ấy có thể làm bác sĩ? Cô ấy rõ ràng đã thiết kế thời trang một cách nhiệt huyết như thế.

Phạm Hòa Bình không học thiết kế thời trang có còn là Phạm Hòa Bình hoàn chỉnh không?

Không! Tuyệt đối là không!

Chỉ là... Càng kỳ lại hơn chính là trong mơ cô ấy lại kết hôn với Lâm Thiệu Hoa.

"Hôm nay mình uống nhiều quá sao? Không có..." Phạm Hòa Bình đập đầu mình hai lần, cô ấy cố gắng đập cho cái ý nghĩ đáng sợ hơn cả việc bản thân làm bác sĩ ra khỏi đầu mình.

Não mình úng nước sao? Thế mà lại kết hôn với người đàn ông đáng ghét, vô vị như Lâm Thiệu Hoa.

Vừa nghĩ đến Lâm Thiệu Hoa, Phạm Hòa Bình lại tức giận nện xuống giường.

Chính tên đàn ông chó này đã lừa Uyển Thanh mà cô ấy yêu nhất đi rồi...

Đàn ông chó chiếm dụng quá nhiều thời gian của Uyển Thanh, một mực vây lấy Uyển Thanh, làm hại Uyển Thanh không còn thời gian chơi đùa với những người bạn này.

"Kẽo kẹt." Trong miệng Phạm Hòa Bình phát ra tiếng mài răng, trên mặt lộ đầy vẻ tức giận.

Cửa phòng tắm mở ra, Đường Tiến mặc đồ ngủ bước ra: "Anh tắm xong rồi."

Lúc này người đàn ông vừa trẻ tuổi vừa anh tuấn bước ra khỏi phòng tắm, da thịt hồng hào, từ trên xuống dưới đều mang theo sương. Nhìn mê người hơn trước kia rất nhiều.

Phạm Hòa Bình nhìn thấy mà trợn tròn mắt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào lồng n.g.ự.c người đàn ông rất lâu mà chưa dứt ra được, dường như khóe miệng còn ***** miếng.

Đường Tiến nhìn thấy dáng vẻ này của cô thì đắc ý nhếch miệng, đưa tay cởi nút thắt trên áo, làm lộ cơ bắp.

"Em còn chưa tắm." Người đàn ông chậm rãi lau tóc.

Trong chớp mắt Phạm Hòa Bình giống như một chiếc máy mới được ấn vào phím hoạt động, cô ấy nhảy từ trên giường xuống, phóng đến tủ quần áo tìm kiếm áo ngủ, sau đó mau chóng bay vào phòng tắm.

"Em tắm nhanh lắm!" Cô ấy không quên phóng ra một câu như thế từ trong phòng tắm.

Bên ngoài này, Đường Tiến dở khóc dở cười, anh ta do dự một lát mới đưa ra quyết định. Sau đó Đường Tiến ngoan ngoãn nằm dài trên giường làm ấm chăn cho vợ.

Phạm Hòa Bình nói nhanh, thật sự là rất nhanh.

DTV

Đến lúc cô ấy mặc áo ngủ trắng nõn đi ra thì thấy Đường Tiến đã chui vào ổ chăn từ trước, giờ phút này chỉ lộ ra gương mặt tuấn tú đang nhìn chằm chằm vào cô ấy.

"Em... Em cũng tắm rửa sạch sẽ rồi..." Nước đã đến chân, cô ấy cũng không nhịn được đỏ mặt.

Thế nhưng đỏ mặt thì đỏ mặt nhưng cơ thể lại rất thành thật, bước mấy bước đã đến cạnh giường, Phạm Hòa Bình vén chăn, chui vào.

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Cha giới thiệu Lâm Thiệu Hoa cho cô ấy làm gì? Chẳng phải cô ấy cũng quen biết Lâm Thiệu Hoa rồi sao? Không đúng sao?Ngay khi trên đầu Phạm Hòa Bình hiện đầy hình ảnh anh da đen với dấu chấm hỏi thì toàn bộ cảnh tượng trước mắt đã thay đổi, khiến Phạm Hòa Bình phải hoa mắt.Từng cảnh hiện lên. Cha cô ấy nhìn trúng tài năng của Lâm Thiệu Hoa."Bản thân" và Lâm Thiệu Hoa bắt đầu qua lại với nhau dưới sự kết hợp của cha mẹ."Bản thân" và Lâm Thiệu Hoa bước vào lễ đường kết hôn.Sau khi cưới, Lâm Thiệu Hoa bận rộn cho sự nghiệp, mà "bản thân" cũng trở thành một bác sĩ, vợ chồng thường xuyên sống ở hai nơi, tình cảm không quá nồng nhiệt...Sau khi cưới nhiều năm,"bản thân" và Lâm Thiệu Hoa mới sinh con.Cảnh tượng sau cùng chính là khi hai người đều đã già, sống cuộc về già có con cháu quấn quanh gối.Người người đều nói họ là vợ chồng điển hình, vợ chồng tình thâm khiến người ta hâm mộ.Hình ảnh hạnh phúc dừng lại trong bức tranh này giống như hoa trong gương, trăng trong nước.Rầm! Tấm gương nứt ra.Tất cả hạnh phúc đều tan biến như bọt nước, Phạm Hòa Bình choàng tỉnh lại.Cô ấy che n.g.ự.c ngồi trên giường, hô hấp từng hơi, rất lâu sau đó mới tỉnh táo lại."Giấc mơ lộn xộn gì thế này... Thật sự quá... Đáng sợ!" Phạm Hòa Bình vội uống một miếng nước, tự trấn an mình.Thật sự quá kỳ quặc!Thế mà trong giấc mơ vừa rồi, cô ấy lại làm bác sĩ?Nghĩ đến đây, Phạm Hòa Bình cảm thấy cả người đều run rẩy, chỉ cần nghĩ đến điều này cô ấy đã cảm thấy cả người mình đều không rét mà run.Sao cô ấy có thể làm bác sĩ? Cô ấy rõ ràng đã thiết kế thời trang một cách nhiệt huyết như thế.Phạm Hòa Bình không học thiết kế thời trang có còn là Phạm Hòa Bình hoàn chỉnh không?Không! Tuyệt đối là không!Chỉ là... Càng kỳ lại hơn chính là trong mơ cô ấy lại kết hôn với Lâm Thiệu Hoa."Hôm nay mình uống nhiều quá sao? Không có..." Phạm Hòa Bình đập đầu mình hai lần, cô ấy cố gắng đập cho cái ý nghĩ đáng sợ hơn cả việc bản thân làm bác sĩ ra khỏi đầu mình.Não mình úng nước sao? Thế mà lại kết hôn với người đàn ông đáng ghét, vô vị như Lâm Thiệu Hoa.Vừa nghĩ đến Lâm Thiệu Hoa, Phạm Hòa Bình lại tức giận nện xuống giường.Chính tên đàn ông chó này đã lừa Uyển Thanh mà cô ấy yêu nhất đi rồi...Đàn ông chó chiếm dụng quá nhiều thời gian của Uyển Thanh, một mực vây lấy Uyển Thanh, làm hại Uyển Thanh không còn thời gian chơi đùa với những người bạn này."Kẽo kẹt." Trong miệng Phạm Hòa Bình phát ra tiếng mài răng, trên mặt lộ đầy vẻ tức giận.Cửa phòng tắm mở ra, Đường Tiến mặc đồ ngủ bước ra: "Anh tắm xong rồi."Lúc này người đàn ông vừa trẻ tuổi vừa anh tuấn bước ra khỏi phòng tắm, da thịt hồng hào, từ trên xuống dưới đều mang theo sương. Nhìn mê người hơn trước kia rất nhiều.Phạm Hòa Bình nhìn thấy mà trợn tròn mắt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào lồng n.g.ự.c người đàn ông rất lâu mà chưa dứt ra được, dường như khóe miệng còn ***** miếng.Đường Tiến nhìn thấy dáng vẻ này của cô thì đắc ý nhếch miệng, đưa tay cởi nút thắt trên áo, làm lộ cơ bắp."Em còn chưa tắm." Người đàn ông chậm rãi lau tóc.Trong chớp mắt Phạm Hòa Bình giống như một chiếc máy mới được ấn vào phím hoạt động, cô ấy nhảy từ trên giường xuống, phóng đến tủ quần áo tìm kiếm áo ngủ, sau đó mau chóng bay vào phòng tắm."Em tắm nhanh lắm!" Cô ấy không quên phóng ra một câu như thế từ trong phòng tắm.Bên ngoài này, Đường Tiến dở khóc dở cười, anh ta do dự một lát mới đưa ra quyết định. Sau đó Đường Tiến ngoan ngoãn nằm dài trên giường làm ấm chăn cho vợ.Phạm Hòa Bình nói nhanh, thật sự là rất nhanh.DTVĐến lúc cô ấy mặc áo ngủ trắng nõn đi ra thì thấy Đường Tiến đã chui vào ổ chăn từ trước, giờ phút này chỉ lộ ra gương mặt tuấn tú đang nhìn chằm chằm vào cô ấy."Em... Em cũng tắm rửa sạch sẽ rồi..." Nước đã đến chân, cô ấy cũng không nhịn được đỏ mặt.Thế nhưng đỏ mặt thì đỏ mặt nhưng cơ thể lại rất thành thật, bước mấy bước đã đến cạnh giường, Phạm Hòa Bình vén chăn, chui vào.

Chương 688