“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…
Chương 735
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Triệu Uyển Thanh nở nụ cười, khẳng định: "Đúng vậy, ý nghĩ của cậu hoàn toàn chính xác!"Bạn nhỏ Phạm Hòa Bình nở nụ cười, lại sờ sờ bụng.Muốn mở nhãn hàng cấp thấp cũng không phải đột nhiên Triệu Uyển Thanh suy nghĩ tới.Mà khi cô tự cho thêm Ma Lạt Thang vào vào lẩu cay, sau đó liền liên tưởng đến một thương hiệu khác của công ty Amanda.Nếu Ma Lạt Thang có thể chiếm lĩnh được thị trường cấp thấp thì tại sao Amanda không thể?Dù làm bất cứ ngành sản xuất nào, cũng phải kết hợp với tình huống của thị trường.Hiện tại, Trung Quốc cũng không có nhiều người giàu lắm, bởi vậy nếu hiện tại muốn mở rộng thị trường thì phải hướng tới dân chúng bình thường.Đầu tư vào thị trường này mới có thể đứng vững trong ngành được.Đương nhiên, tình huống này đó cũng có sự biến hóa, chờ thêm hai mươi ba mươi năm, quần chúng nhân dân đều giàu có đi lên, đến lúc đó không thể chỉ đi con đường nhãn hiệu cấp thấp.DTVBởi vì yêu cầu vật chất của nhân dân có sự biến hóa, nên người làm kinh doanh phải biến hóa theo mới được.Đây là chuyện của vài thập niên sau đó, bây giờ có nói thì cũng không có tác dụng gì.Triệu Uyển Thanh vừa ra ý tưởng, ba người thực mau đều tỏ vẻ đồng ý ủng hộ cô, sau đó đầu não là bốn vị cổ đông nổi lên gió lốc, bước đầu bàn bạc về tình huống của nhãn hàng mới.Ý tưởng vừa ra đời, công ty lúc này lại có rất nhiều tiền, cứ như vậy, ý tưởng liền nhanh chóng bắt đầu bước vào bước thực tiễn.Những việc đó thì không cần đại cổ đông tự mình ra tay, chỉ cần đem ý tưởng cùng công việc giao xuống, làm giám đốc, bộ trưởng nhóm tổ chức tớ thực hiện.Triệu Uyển Thanh ngày hôm sau liền tớ một khu phố cũ ở Dương Thành.Một nhân viên công tác ở phụ cận ngăn cô lại,"Bên này có đoàn làm phim đang đóng phim, cậu đừng đi vào bên trong."Triệu Uyển Thanh có chút dở khóc dở cười,"tớ đoàn phim thăm ban."Vương Hiểu Ngọc- một diễn viên đang vô cùng nổi tiếng trong nước hiện nay. Từ khi cô ấy tìm tới Triệu Uyển Thanh để làm chỉnh hình xong thì đã lập tức đi thử một bộ phim do một đạo diễn lớn quay dựng, vốn dĩ cô ấy cũng không ôm nhiều lắm hy vọng, ai ngờ kết quả cô lại được tuyển rồi.Hiện tại đã tiến vào đoàn phim được vài tháng.Sau khi chỉnh dung xong thì cô ấy và Triệu Uyển Thanh cũng giữ liên lạc thường xuyên, có vấn đề gì về thẩm mỹ thì cũng dễ dàng được Triệu Uyển Thanh tư vấn hơn, lần này biết Triệu Uyển Thanh muốn tớ Dương Thành thì cô ấy lập tức mời Triệu Uyển Thanh tới thăm ban.Triệu Uyển Thanh căn cứ nguyên tắc người Trung Quốc 'dù sao cũng tới rồi', quyết định tớ đoàn làm phim nhìn một chút.Kỳ thật bản thân cô chưa thấy hậu trường đóng phim bao giờ, nên nhất thời quá mức hiếu kỳ nên mới tới.Nhân viên công tác vẫn không tin," Người nào mời cậu?"Triệu Uyển Thanh nói tên Vương Hiểu Ngọc, nhân viên công tác lúc này không dám coi khinh nữa, tự mình mang cô vào đoàn làm phim.Bộ điện ảnh này lấy bối cảnh là dân quốc, bởi vậy Triệu Uyển Thanh tới nơi liền thấy cảnh sắc đềm đậm phong cách cổ ở Dương Thành này.Thời điểm Triệu Uyển Thanh đến, Vương Hiểu Ngọc còn đang diễn, toàn trường đều im lặng, chỉ có khung cảnh nam nữ chính đang đối thoại.Triệu Uyển Thanh nhìn một chút, rốt cuộc nghe đạo diễn kêu dừng."Uyển Thanh, cuối cùng cô cũng tới!" Vương Hiểu Ngọc vừa nhìn thấy Triệu Uyển Thanh liền chạy lại đây ôm cô.Trợ lý Tiểu Hồng thấy thế, vội vàng kéo tay cô,"Ngọc tỷ Ngọc tỷ, đừng ôm nữa, cẩn thận y phục bị nhăn!"Vương Hiểu Ngọc vừa nghe, lập tức giống như bị giật điện bỏ Triệu Uyển Thanh ra.Cô ấy và trợ lý cùng nhau vuốt phẳng quần áo, hơi chút bất đắc dĩ nói: " Xin lỗi nha, quần áo này thật sự quá kiều quý, nhăn một chút thì không còn đẹp nữa."Chuyên viên trang điểm cũng lại đây dặm lại lớp trang điểm cho cô ấy, Triệu Uyển Thanh cũng ở bên cạnh ngồi xuống, duỗi tay ***** quần áo của cô ấy."Chất liệu của bộ quần áo này không tệ lắm, rất quý sao?"
Triệu Uyển Thanh nở nụ cười, khẳng định: "Đúng vậy, ý nghĩ của cậu hoàn toàn chính xác!"
Bạn nhỏ Phạm Hòa Bình nở nụ cười, lại sờ sờ bụng.
Muốn mở nhãn hàng cấp thấp cũng không phải đột nhiên Triệu Uyển Thanh suy nghĩ tới.
Mà khi cô tự cho thêm Ma Lạt Thang vào vào lẩu cay, sau đó liền liên tưởng đến một thương hiệu khác của công ty Amanda.
Nếu Ma Lạt Thang có thể chiếm lĩnh được thị trường cấp thấp thì tại sao Amanda không thể?
Dù làm bất cứ ngành sản xuất nào, cũng phải kết hợp với tình huống của thị trường.
Hiện tại, Trung Quốc cũng không có nhiều người giàu lắm, bởi vậy nếu hiện tại muốn mở rộng thị trường thì phải hướng tới dân chúng bình thường.
Đầu tư vào thị trường này mới có thể đứng vững trong ngành được.
Đương nhiên, tình huống này đó cũng có sự biến hóa, chờ thêm hai mươi ba mươi năm, quần chúng nhân dân đều giàu có đi lên, đến lúc đó không thể chỉ đi con đường nhãn hiệu cấp thấp.
DTV
Bởi vì yêu cầu vật chất của nhân dân có sự biến hóa, nên người làm kinh doanh phải biến hóa theo mới được.
Đây là chuyện của vài thập niên sau đó, bây giờ có nói thì cũng không có tác dụng gì.
Triệu Uyển Thanh vừa ra ý tưởng, ba người thực mau đều tỏ vẻ đồng ý ủng hộ cô, sau đó đầu não là bốn vị cổ đông nổi lên gió lốc, bước đầu bàn bạc về tình huống của nhãn hàng mới.
Ý tưởng vừa ra đời, công ty lúc này lại có rất nhiều tiền, cứ như vậy, ý tưởng liền nhanh chóng bắt đầu bước vào bước thực tiễn.
Những việc đó thì không cần đại cổ đông tự mình ra tay, chỉ cần đem ý tưởng cùng công việc giao xuống, làm giám đốc, bộ trưởng nhóm tổ chức tớ thực hiện.
Triệu Uyển Thanh ngày hôm sau liền tớ một khu phố cũ ở Dương Thành.
Một nhân viên công tác ở phụ cận ngăn cô lại,"Bên này có đoàn làm phim đang đóng phim, cậu đừng đi vào bên trong."
Triệu Uyển Thanh có chút dở khóc dở cười,"tớ đoàn phim thăm ban."
Vương Hiểu Ngọc- một diễn viên đang vô cùng nổi tiếng trong nước hiện nay. Từ khi cô ấy tìm tới Triệu Uyển Thanh để làm chỉnh hình xong thì đã lập tức đi thử một bộ phim do một đạo diễn lớn quay dựng, vốn dĩ cô ấy cũng không ôm nhiều lắm hy vọng, ai ngờ kết quả cô lại được tuyển rồi.
Hiện tại đã tiến vào đoàn phim được vài tháng.
Sau khi chỉnh dung xong thì cô ấy và Triệu Uyển Thanh cũng giữ liên lạc thường xuyên, có vấn đề gì về thẩm mỹ thì cũng dễ dàng được Triệu Uyển Thanh tư vấn hơn, lần này biết Triệu Uyển Thanh muốn tớ Dương Thành thì cô ấy lập tức mời Triệu Uyển Thanh tới thăm ban.
Triệu Uyển Thanh căn cứ nguyên tắc người Trung Quốc 'dù sao cũng tới rồi', quyết định tớ đoàn làm phim nhìn một chút.
Kỳ thật bản thân cô chưa thấy hậu trường đóng phim bao giờ, nên nhất thời quá mức hiếu kỳ nên mới tới.
Nhân viên công tác vẫn không tin," Người nào mời cậu?"
Triệu Uyển Thanh nói tên Vương Hiểu Ngọc, nhân viên công tác lúc này không dám coi khinh nữa, tự mình mang cô vào đoàn làm phim.
Bộ điện ảnh này lấy bối cảnh là dân quốc, bởi vậy Triệu Uyển Thanh tới nơi liền thấy cảnh sắc đềm đậm phong cách cổ ở Dương Thành này.
Thời điểm Triệu Uyển Thanh đến, Vương Hiểu Ngọc còn đang diễn, toàn trường đều im lặng, chỉ có khung cảnh nam nữ chính đang đối thoại.
Triệu Uyển Thanh nhìn một chút, rốt cuộc nghe đạo diễn kêu dừng.
"Uyển Thanh, cuối cùng cô cũng tới!" Vương Hiểu Ngọc vừa nhìn thấy Triệu Uyển Thanh liền chạy lại đây ôm cô.
Trợ lý Tiểu Hồng thấy thế, vội vàng kéo tay cô,"Ngọc tỷ Ngọc tỷ, đừng ôm nữa, cẩn thận y phục bị nhăn!"
Vương Hiểu Ngọc vừa nghe, lập tức giống như bị giật điện bỏ Triệu Uyển Thanh ra.
Cô ấy và trợ lý cùng nhau vuốt phẳng quần áo, hơi chút bất đắc dĩ nói: " Xin lỗi nha, quần áo này thật sự quá kiều quý, nhăn một chút thì không còn đẹp nữa."
Chuyên viên trang điểm cũng lại đây dặm lại lớp trang điểm cho cô ấy, Triệu Uyển Thanh cũng ở bên cạnh ngồi xuống, duỗi tay ***** quần áo của cô ấy.
"Chất liệu của bộ quần áo này không tệ lắm, rất quý sao?"
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Triệu Uyển Thanh nở nụ cười, khẳng định: "Đúng vậy, ý nghĩ của cậu hoàn toàn chính xác!"Bạn nhỏ Phạm Hòa Bình nở nụ cười, lại sờ sờ bụng.Muốn mở nhãn hàng cấp thấp cũng không phải đột nhiên Triệu Uyển Thanh suy nghĩ tới.Mà khi cô tự cho thêm Ma Lạt Thang vào vào lẩu cay, sau đó liền liên tưởng đến một thương hiệu khác của công ty Amanda.Nếu Ma Lạt Thang có thể chiếm lĩnh được thị trường cấp thấp thì tại sao Amanda không thể?Dù làm bất cứ ngành sản xuất nào, cũng phải kết hợp với tình huống của thị trường.Hiện tại, Trung Quốc cũng không có nhiều người giàu lắm, bởi vậy nếu hiện tại muốn mở rộng thị trường thì phải hướng tới dân chúng bình thường.Đầu tư vào thị trường này mới có thể đứng vững trong ngành được.Đương nhiên, tình huống này đó cũng có sự biến hóa, chờ thêm hai mươi ba mươi năm, quần chúng nhân dân đều giàu có đi lên, đến lúc đó không thể chỉ đi con đường nhãn hiệu cấp thấp.DTVBởi vì yêu cầu vật chất của nhân dân có sự biến hóa, nên người làm kinh doanh phải biến hóa theo mới được.Đây là chuyện của vài thập niên sau đó, bây giờ có nói thì cũng không có tác dụng gì.Triệu Uyển Thanh vừa ra ý tưởng, ba người thực mau đều tỏ vẻ đồng ý ủng hộ cô, sau đó đầu não là bốn vị cổ đông nổi lên gió lốc, bước đầu bàn bạc về tình huống của nhãn hàng mới.Ý tưởng vừa ra đời, công ty lúc này lại có rất nhiều tiền, cứ như vậy, ý tưởng liền nhanh chóng bắt đầu bước vào bước thực tiễn.Những việc đó thì không cần đại cổ đông tự mình ra tay, chỉ cần đem ý tưởng cùng công việc giao xuống, làm giám đốc, bộ trưởng nhóm tổ chức tớ thực hiện.Triệu Uyển Thanh ngày hôm sau liền tớ một khu phố cũ ở Dương Thành.Một nhân viên công tác ở phụ cận ngăn cô lại,"Bên này có đoàn làm phim đang đóng phim, cậu đừng đi vào bên trong."Triệu Uyển Thanh có chút dở khóc dở cười,"tớ đoàn phim thăm ban."Vương Hiểu Ngọc- một diễn viên đang vô cùng nổi tiếng trong nước hiện nay. Từ khi cô ấy tìm tới Triệu Uyển Thanh để làm chỉnh hình xong thì đã lập tức đi thử một bộ phim do một đạo diễn lớn quay dựng, vốn dĩ cô ấy cũng không ôm nhiều lắm hy vọng, ai ngờ kết quả cô lại được tuyển rồi.Hiện tại đã tiến vào đoàn phim được vài tháng.Sau khi chỉnh dung xong thì cô ấy và Triệu Uyển Thanh cũng giữ liên lạc thường xuyên, có vấn đề gì về thẩm mỹ thì cũng dễ dàng được Triệu Uyển Thanh tư vấn hơn, lần này biết Triệu Uyển Thanh muốn tớ Dương Thành thì cô ấy lập tức mời Triệu Uyển Thanh tới thăm ban.Triệu Uyển Thanh căn cứ nguyên tắc người Trung Quốc 'dù sao cũng tới rồi', quyết định tớ đoàn làm phim nhìn một chút.Kỳ thật bản thân cô chưa thấy hậu trường đóng phim bao giờ, nên nhất thời quá mức hiếu kỳ nên mới tới.Nhân viên công tác vẫn không tin," Người nào mời cậu?"Triệu Uyển Thanh nói tên Vương Hiểu Ngọc, nhân viên công tác lúc này không dám coi khinh nữa, tự mình mang cô vào đoàn làm phim.Bộ điện ảnh này lấy bối cảnh là dân quốc, bởi vậy Triệu Uyển Thanh tới nơi liền thấy cảnh sắc đềm đậm phong cách cổ ở Dương Thành này.Thời điểm Triệu Uyển Thanh đến, Vương Hiểu Ngọc còn đang diễn, toàn trường đều im lặng, chỉ có khung cảnh nam nữ chính đang đối thoại.Triệu Uyển Thanh nhìn một chút, rốt cuộc nghe đạo diễn kêu dừng."Uyển Thanh, cuối cùng cô cũng tới!" Vương Hiểu Ngọc vừa nhìn thấy Triệu Uyển Thanh liền chạy lại đây ôm cô.Trợ lý Tiểu Hồng thấy thế, vội vàng kéo tay cô,"Ngọc tỷ Ngọc tỷ, đừng ôm nữa, cẩn thận y phục bị nhăn!"Vương Hiểu Ngọc vừa nghe, lập tức giống như bị giật điện bỏ Triệu Uyển Thanh ra.Cô ấy và trợ lý cùng nhau vuốt phẳng quần áo, hơi chút bất đắc dĩ nói: " Xin lỗi nha, quần áo này thật sự quá kiều quý, nhăn một chút thì không còn đẹp nữa."Chuyên viên trang điểm cũng lại đây dặm lại lớp trang điểm cho cô ấy, Triệu Uyển Thanh cũng ở bên cạnh ngồi xuống, duỗi tay ***** quần áo của cô ấy."Chất liệu của bộ quần áo này không tệ lắm, rất quý sao?"