Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 737

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Triệu Uyển Thanh đã rời khỏi Dương Thành, đã để lại cho Amanda một đơn tài trợ trang phục cho bộ phim điện ảnh.Lúc ấy, cô vẫn chưa thể nào biết được, việc tài trợ này của mình, sau khi bộ phim điện ảnh được công chiếu thì sẽ được hưởng ứng đến cỡ nào.Cùng lúc đó tại quân khu không quân nào đó của Hoa Quốc.Lâm Khải sau khi xuống xe lửa đã được đội trưởng Lưu sắp xếp người đến đón.Đến nơi, cậu được sắp xếp ở phòng bên cạnh phòng ngủ của đội trưởng Lưu"Đây là đội trưởng cố ý sắp xếp như thế đấy." người chiến sĩ vô cùng nhiệt tình với Lâm Khải.Đội trưởng nói, có một vị khách rất quan trọng muốn đến đây tham quan, anh ta mới đầu còn tưởng là vị lãnh đạo tai to mặt lớn nào, hóa ra, lúc nãy đến ga tàu hỏa thì mới biết lại là một cậu em, nhìn qua thì còn nhỏ hơn anh ta kìa!Lúc ấy, anh ta cảm thấy, cậu nhóc này ắt hẳn là người thân của đội trưởng rồi!Giữa trưa nghỉ ngơi một chút, buổi chiều, đến lúc tập hợp, Lâm Khải liền đến gặp đội trưởng Lưu.DTVLưu đội trưởng mặc quân phục, tinh thần vô cùng phấn chấn, vừa nhìn là biết ngay sắp vào huấn luyện rồi.Vừa nhìn thấy mặt Lâm Khải, đội trưởng Lưu liền vỗ vai cậu: "Thằng nhóc này được đấy, lại cao hơn rồi!"Lâm Khải: "Cháu cũng dựa theo lời chú nói, đã khống chế hết mức rồi."Lúc ấy, Lưu Cương dặn dò cậu, không cần chiều cao quá cao, Lâm Khải lúc ấy còn chưa hiểu rõ là tại sao.Sau khi trở về, cậu tự mình tìm hiểu tư liệu, mới phát hiện, thì ra phi công quả thực không thể quá cao, thậm chí, có một vài loại máy bay không dành cho người quá cao.Nếu chiều cao quá 1m85, ở điều kiện bay cực hạn, tim không cung cấp đủ m.á.u cho não thì dễ bị hoa mắt, trước mắt chỉ thấy một màu đen.Điều này không thể nào dựa vào bản thân mà tự khắc phục, thế nên phải nghiêm khắc khống chế điều kiện thân thể của bản thân.Lâm Khải dựa vào độ cao và tuổi hiện tại của mình, tính toán đại khái chiều cao sau khi phát triển hết của bản thân...Ừ, đại khái là có tỉ lệ cao sẽ hơn 1m85.Bắt đầu từ ngày đó, Lâm Khải đã ý thức được cần giảm bớt lượng dinh dưỡng hấp thụ, dinh dưỡng ít đi thì tất nhiên chiều cao sẽ phát triển chậm lại.Cậu vốn dĩ còn cho rằng bản thân khống chế khá tốt, lại không ngờ bị đội trưởng Lưu nói rằng mình cao quá nhanh."Khi về cháu sẽ ăn ít lại."Lưu Cương cười to một tiếng: "Cứ như hiện tại là được, không cần ăn quá ít, sức khỏe là quan trọng nhất!""Đi, đi xem huấn luyện buổi chiều với tôi!"Lâm Khải đi theo sau Lưu Cương, khi hai người cùng nhau xuất hiện ở sân huấn luyện, tất cả mọi người nhìn lại phía này."Người tiếp theo, Trương Đại Cường!""Có!"Trước một dãy máy móc kỳ quái, những người lính xếp thành hàng chỉnh tề, mỗi người được điểm danh thì liền đi lên chuẩn bị.Khi Lâm Khải vừa đi qua, vừa lúc nhìn thấy có người bước ra từ dãy máy móc đó."Ọe ọe... ọe..."Một chiến sĩ vừa rời khỏi máy một chút liền nôn ói đến tối tăm mặt mày, tay kia che ngực, nhìn có vẻ rất khó chịu."Mới có gấp đôi trọng lực mà đã ói đến thế này, đám tân binh các cậu vậy là không được rồi." Huấn luyện viên bên cạnh nâng tân binh dậy, còn không quên nhận xét một câu.Lâm Khải đứng bên cạnh Lưu Cương, hỏi: "Đây là huấn luyện quen với trọng lực sao?"Lưu Cương đột nhiên nhìn về phía cậu, trong mắt ánh lên sự vui mừng cùng bất ngờ,"Đúng! Cậu nhóc cậu vậy mà còn biết cái này, lúc trước có xem qua à?"Lâm Khải gật đầu, không nói gì.Kỳ thật cũng không phải là từng thấy qua.Cậu đọc nhiều loại sách, rồi từ sau khi quyết định muốn làm phi công thì cũng nghiên cứu tương đối, thế nên hiểu khá nhiều về lĩnh vực này.Phi công sẽ huấn luyện để quen với trọng lượng, những nhà du hành vũ trụ cũng sẽ tiến hành một loại huấn luyện để rèn luyện cho thân thể con người có thể chịu được áp lực để chống lại sự đối kháng khi tốc độ quá cao.Một vòng, tương đương với một vật thể có trọng lượng lớn cỡ cơ thể chính mình đè lên ngực.Trước quy tắc tuyển chọn những người tham gia vào du hành vũ trụ, đều dựa theo 8 vòng tiêu chuẩn, tương đương như có tám vật thể trọng lượng nặng như cơ thể chính mình đè lên ngực, đồng thời còn phải bị xoay tròn với tốc độ cao.Mỗi năm phải thông qua hai lần tuyển chọn huấn luyện như thế thì mới có thể tiếp tục ở lại làm nhà du hành vũ trụ.Dĩ nhiên, tiêu chuẩn của phi công thấp hơn nhà du hành vũ trụ một chút.

Triệu Uyển Thanh đã rời khỏi Dương Thành, đã để lại cho Amanda một đơn tài trợ trang phục cho bộ phim điện ảnh.

Lúc ấy, cô vẫn chưa thể nào biết được, việc tài trợ này của mình, sau khi bộ phim điện ảnh được công chiếu thì sẽ được hưởng ứng đến cỡ nào.

Cùng lúc đó tại quân khu không quân nào đó của Hoa Quốc.

Lâm Khải sau khi xuống xe lửa đã được đội trưởng Lưu sắp xếp người đến đón.

Đến nơi, cậu được sắp xếp ở phòng bên cạnh phòng ngủ của đội trưởng Lưu

"Đây là đội trưởng cố ý sắp xếp như thế đấy." người chiến sĩ vô cùng nhiệt tình với Lâm Khải.

Đội trưởng nói, có một vị khách rất quan trọng muốn đến đây tham quan, anh ta mới đầu còn tưởng là vị lãnh đạo tai to mặt lớn nào, hóa ra, lúc nãy đến ga tàu hỏa thì mới biết lại là một cậu em, nhìn qua thì còn nhỏ hơn anh ta kìa!

Lúc ấy, anh ta cảm thấy, cậu nhóc này ắt hẳn là người thân của đội trưởng rồi!

Giữa trưa nghỉ ngơi một chút, buổi chiều, đến lúc tập hợp, Lâm Khải liền đến gặp đội trưởng Lưu.

DTV

Lưu đội trưởng mặc quân phục, tinh thần vô cùng phấn chấn, vừa nhìn là biết ngay sắp vào huấn luyện rồi.

Vừa nhìn thấy mặt Lâm Khải, đội trưởng Lưu liền vỗ vai cậu: "Thằng nhóc này được đấy, lại cao hơn rồi!"

Lâm Khải: "Cháu cũng dựa theo lời chú nói, đã khống chế hết mức rồi."

Lúc ấy, Lưu Cương dặn dò cậu, không cần chiều cao quá cao, Lâm Khải lúc ấy còn chưa hiểu rõ là tại sao.

Sau khi trở về, cậu tự mình tìm hiểu tư liệu, mới phát hiện, thì ra phi công quả thực không thể quá cao, thậm chí, có một vài loại máy bay không dành cho người quá cao.

Nếu chiều cao quá 1m85, ở điều kiện bay cực hạn, tim không cung cấp đủ m.á.u cho não thì dễ bị hoa mắt, trước mắt chỉ thấy một màu đen.

Điều này không thể nào dựa vào bản thân mà tự khắc phục, thế nên phải nghiêm khắc khống chế điều kiện thân thể của bản thân.

Lâm Khải dựa vào độ cao và tuổi hiện tại của mình, tính toán đại khái chiều cao sau khi phát triển hết của bản thân...

Ừ, đại khái là có tỉ lệ cao sẽ hơn 1m85.

Bắt đầu từ ngày đó, Lâm Khải đã ý thức được cần giảm bớt lượng dinh dưỡng hấp thụ, dinh dưỡng ít đi thì tất nhiên chiều cao sẽ phát triển chậm lại.

Cậu vốn dĩ còn cho rằng bản thân khống chế khá tốt, lại không ngờ bị đội trưởng Lưu nói rằng mình cao quá nhanh.

"Khi về cháu sẽ ăn ít lại."

Lưu Cương cười to một tiếng: "Cứ như hiện tại là được, không cần ăn quá ít, sức khỏe là quan trọng nhất!"

"Đi, đi xem huấn luyện buổi chiều với tôi!"

Lâm Khải đi theo sau Lưu Cương, khi hai người cùng nhau xuất hiện ở sân huấn luyện, tất cả mọi người nhìn lại phía này.

"Người tiếp theo, Trương Đại Cường!"

"Có!"

Trước một dãy máy móc kỳ quái, những người lính xếp thành hàng chỉnh tề, mỗi người được điểm danh thì liền đi lên chuẩn bị.

Khi Lâm Khải vừa đi qua, vừa lúc nhìn thấy có người bước ra từ dãy máy móc đó.

"Ọe ọe... ọe..."

Một chiến sĩ vừa rời khỏi máy một chút liền nôn ói đến tối tăm mặt mày, tay kia che ngực, nhìn có vẻ rất khó chịu.

"Mới có gấp đôi trọng lực mà đã ói đến thế này, đám tân binh các cậu vậy là không được rồi." Huấn luyện viên bên cạnh nâng tân binh dậy, còn không quên nhận xét một câu.

Lâm Khải đứng bên cạnh Lưu Cương, hỏi: "Đây là huấn luyện quen với trọng lực sao?"

Lưu Cương đột nhiên nhìn về phía cậu, trong mắt ánh lên sự vui mừng cùng bất ngờ,"Đúng! Cậu nhóc cậu vậy mà còn biết cái này, lúc trước có xem qua à?"

Lâm Khải gật đầu, không nói gì.

Kỳ thật cũng không phải là từng thấy qua.

Cậu đọc nhiều loại sách, rồi từ sau khi quyết định muốn làm phi công thì cũng nghiên cứu tương đối, thế nên hiểu khá nhiều về lĩnh vực này.

Phi công sẽ huấn luyện để quen với trọng lượng, những nhà du hành vũ trụ cũng sẽ tiến hành một loại huấn luyện để rèn luyện cho thân thể con người có thể chịu được áp lực để chống lại sự đối kháng khi tốc độ quá cao.

Một vòng, tương đương với một vật thể có trọng lượng lớn cỡ cơ thể chính mình đè lên ngực.

Trước quy tắc tuyển chọn những người tham gia vào du hành vũ trụ, đều dựa theo 8 vòng tiêu chuẩn, tương đương như có tám vật thể trọng lượng nặng như cơ thể chính mình đè lên ngực, đồng thời còn phải bị xoay tròn với tốc độ cao.

Mỗi năm phải thông qua hai lần tuyển chọn huấn luyện như thế thì mới có thể tiếp tục ở lại làm nhà du hành vũ trụ.

Dĩ nhiên, tiêu chuẩn của phi công thấp hơn nhà du hành vũ trụ một chút.

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Triệu Uyển Thanh đã rời khỏi Dương Thành, đã để lại cho Amanda một đơn tài trợ trang phục cho bộ phim điện ảnh.Lúc ấy, cô vẫn chưa thể nào biết được, việc tài trợ này của mình, sau khi bộ phim điện ảnh được công chiếu thì sẽ được hưởng ứng đến cỡ nào.Cùng lúc đó tại quân khu không quân nào đó của Hoa Quốc.Lâm Khải sau khi xuống xe lửa đã được đội trưởng Lưu sắp xếp người đến đón.Đến nơi, cậu được sắp xếp ở phòng bên cạnh phòng ngủ của đội trưởng Lưu"Đây là đội trưởng cố ý sắp xếp như thế đấy." người chiến sĩ vô cùng nhiệt tình với Lâm Khải.Đội trưởng nói, có một vị khách rất quan trọng muốn đến đây tham quan, anh ta mới đầu còn tưởng là vị lãnh đạo tai to mặt lớn nào, hóa ra, lúc nãy đến ga tàu hỏa thì mới biết lại là một cậu em, nhìn qua thì còn nhỏ hơn anh ta kìa!Lúc ấy, anh ta cảm thấy, cậu nhóc này ắt hẳn là người thân của đội trưởng rồi!Giữa trưa nghỉ ngơi một chút, buổi chiều, đến lúc tập hợp, Lâm Khải liền đến gặp đội trưởng Lưu.DTVLưu đội trưởng mặc quân phục, tinh thần vô cùng phấn chấn, vừa nhìn là biết ngay sắp vào huấn luyện rồi.Vừa nhìn thấy mặt Lâm Khải, đội trưởng Lưu liền vỗ vai cậu: "Thằng nhóc này được đấy, lại cao hơn rồi!"Lâm Khải: "Cháu cũng dựa theo lời chú nói, đã khống chế hết mức rồi."Lúc ấy, Lưu Cương dặn dò cậu, không cần chiều cao quá cao, Lâm Khải lúc ấy còn chưa hiểu rõ là tại sao.Sau khi trở về, cậu tự mình tìm hiểu tư liệu, mới phát hiện, thì ra phi công quả thực không thể quá cao, thậm chí, có một vài loại máy bay không dành cho người quá cao.Nếu chiều cao quá 1m85, ở điều kiện bay cực hạn, tim không cung cấp đủ m.á.u cho não thì dễ bị hoa mắt, trước mắt chỉ thấy một màu đen.Điều này không thể nào dựa vào bản thân mà tự khắc phục, thế nên phải nghiêm khắc khống chế điều kiện thân thể của bản thân.Lâm Khải dựa vào độ cao và tuổi hiện tại của mình, tính toán đại khái chiều cao sau khi phát triển hết của bản thân...Ừ, đại khái là có tỉ lệ cao sẽ hơn 1m85.Bắt đầu từ ngày đó, Lâm Khải đã ý thức được cần giảm bớt lượng dinh dưỡng hấp thụ, dinh dưỡng ít đi thì tất nhiên chiều cao sẽ phát triển chậm lại.Cậu vốn dĩ còn cho rằng bản thân khống chế khá tốt, lại không ngờ bị đội trưởng Lưu nói rằng mình cao quá nhanh."Khi về cháu sẽ ăn ít lại."Lưu Cương cười to một tiếng: "Cứ như hiện tại là được, không cần ăn quá ít, sức khỏe là quan trọng nhất!""Đi, đi xem huấn luyện buổi chiều với tôi!"Lâm Khải đi theo sau Lưu Cương, khi hai người cùng nhau xuất hiện ở sân huấn luyện, tất cả mọi người nhìn lại phía này."Người tiếp theo, Trương Đại Cường!""Có!"Trước một dãy máy móc kỳ quái, những người lính xếp thành hàng chỉnh tề, mỗi người được điểm danh thì liền đi lên chuẩn bị.Khi Lâm Khải vừa đi qua, vừa lúc nhìn thấy có người bước ra từ dãy máy móc đó."Ọe ọe... ọe..."Một chiến sĩ vừa rời khỏi máy một chút liền nôn ói đến tối tăm mặt mày, tay kia che ngực, nhìn có vẻ rất khó chịu."Mới có gấp đôi trọng lực mà đã ói đến thế này, đám tân binh các cậu vậy là không được rồi." Huấn luyện viên bên cạnh nâng tân binh dậy, còn không quên nhận xét một câu.Lâm Khải đứng bên cạnh Lưu Cương, hỏi: "Đây là huấn luyện quen với trọng lực sao?"Lưu Cương đột nhiên nhìn về phía cậu, trong mắt ánh lên sự vui mừng cùng bất ngờ,"Đúng! Cậu nhóc cậu vậy mà còn biết cái này, lúc trước có xem qua à?"Lâm Khải gật đầu, không nói gì.Kỳ thật cũng không phải là từng thấy qua.Cậu đọc nhiều loại sách, rồi từ sau khi quyết định muốn làm phi công thì cũng nghiên cứu tương đối, thế nên hiểu khá nhiều về lĩnh vực này.Phi công sẽ huấn luyện để quen với trọng lượng, những nhà du hành vũ trụ cũng sẽ tiến hành một loại huấn luyện để rèn luyện cho thân thể con người có thể chịu được áp lực để chống lại sự đối kháng khi tốc độ quá cao.Một vòng, tương đương với một vật thể có trọng lượng lớn cỡ cơ thể chính mình đè lên ngực.Trước quy tắc tuyển chọn những người tham gia vào du hành vũ trụ, đều dựa theo 8 vòng tiêu chuẩn, tương đương như có tám vật thể trọng lượng nặng như cơ thể chính mình đè lên ngực, đồng thời còn phải bị xoay tròn với tốc độ cao.Mỗi năm phải thông qua hai lần tuyển chọn huấn luyện như thế thì mới có thể tiếp tục ở lại làm nhà du hành vũ trụ.Dĩ nhiên, tiêu chuẩn của phi công thấp hơn nhà du hành vũ trụ một chút.

Chương 737