“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…
Chương 745
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Không phải Triệu Uyển Thanh không muốn dẫn theo những người khác nữa, mà là lần này số lượng người có thể đi cùng được giới hạn.Giống như Thang Viên, là dự bị thay thế thứ hai, có khả năng sẽ không được ra sân, cho nên mang theo một người thân đi cùng là cô bé phải xin huấn luyện viên cho thêm mới được.DTVKhông có cách khác, đứa nhỏ này mới bao nhiêu tuổi, ngay cả sinh nhật thứ mười ba cũng chưa đến vậy mà phải đi xa nhà như vậy, không để người thân đi theo thì liệu người nhà người ta có thể yên tâm được hay không?Mười ngày trôi qua nhanh chóng, trước khi rời đi Triệu Uyển Thanh còn đến chào tạm biệt với người trong bệnh viện."Nếu hành trình lần này kéo dài hơn nửa tháng, thì mọi người cứ trừ sang phép nghỉ đông của em đi." Đây là lần *****ên cô được tham gia thế vận hội Olympic, cho nên rất nhiều chuyện cũng không thể hoàn toàn xác định chính xác được.Nhỡ mà trong lúc thi đấu, thời gian thi đấu bị đổi, hoặc là xuất hiện một tình huống nào khác thì đúng là rất có khả năng cô không thể về đúng hạn được.Toàn bộ người trong phòng cũng sớm biết được Triệu Uyển Thanh muốn cùng con gái đi tham gia thế vận hội Olympic, lúc mới đầu ai nấy đều cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, vui vẻ cùng mới lạ.Thậm chí còn có vài phần vinh dự cùng cô.Chủ nhiệm, Lão Dương là người *****ên nói,"Cháu yên tâm đi đi, việc của nhà cháu là mang lại vẻ vang cho nước nhà, đừng lo lắng chuyện bệnh viện!"Những bác sĩ khác cũng sôi nổi nói: "Đúng vậy, đúng vậy, an tâm cùng con gái của em đi đi!""Đến lúc đó chị sẽ ở nhà xem con gái của em thi đấu trên tivi!""Ai da, này, nếu có thể cầm danh hiệu quán quân trở về thì nhất định phải mời chúng ta ăn cơm!"Nghe bọn họ nói khiến cho người làm mẹ như Triệu Uyển Thanh cười đến miệng không khép lại được, vô cùng vui vẻ.Cô lập tức quay qua đồng ý với yêu cầu của mọi người.Ngày hôm sau, Triệu Uyển Thanh cùng Thang Viên đến sân bay tụ hợp với đội ngũ.Trước khi đăng ký, huấn luyện viên dẫn đoàn dặn dò,"Chuyến bay lần này của chúng ta là bay thẳng đến Los Angeles, đường bay rất dài"."Tới nơi rồi không được chạy lung tung, không được đi tụt lùi về phía sau, chúng ta sẽ đi cùng nhau, nghe rõ chưa?"Mọi người trăm miệng một lời nói: "Nghe rõ!"Thế vận hội mùa hè năm 1984 được tổ chức ở Los Angeles của Mỹ.Lúc ban đầu khi biết địa điểm này, Triệu Uyển Thanh còn ngẩn người, cô không nghĩ nhanh như vậy bản thân sẽ lại đặt chân lên lãnh thổ của nước Mỹ, chỉ là lần này cách vào so với trước kia là không giống nhau.Vốn dĩ cô còn định lần đi Mỹ này, nhân tiện qua Philadelphia hoặc là New York thăm thầy giáo và bạn bè cũ.Nhưng từ sau khi nghe người dẫn đoàn dặn dò, cô liền từ bỏ hành trình tư nhân này ra khỏi đầu.Philadelphia và New York đều quá xa, tự mình đi một chuyến, người dẫn đoàn bên này chắc chắn sẽ không yên tâm.Vẫn là không nên gây thêm phiền phức cho người khác.Chỉ là, Triệu Uyển Thanh vẫn còn để mắt đến nó.Trước khi xuất phát đi Mỹ, cô đã gọi điện thoại cho mấy người bạn bên đó, nói cho bọn họ biết cô sắp đến Los Angeles xem thế vận hội Olympic.Nhóm người Bành Tư đều tỏ ý muốn đến Los Angeles xem thế vận hội Olympic, đến lúc đó mọi người cũng có thể giành ra chút thời gian tụ hợp.Còn về phần thầy Albert?Nói đùa sao, mượn mười cái gan của Triệu Uyển Thanh cũng không dám gọi Albert đến Los Angeles thăm cô!Từ trước đến nay đều là học sinh chủ động đến thăm thầy cô giáo, làm gì có chuyện ngược lại!Đoàn người lên trên máy bay, trong đó có rất nhiều người là lần *****ên đi ra nước ngoài, và cũng là lần *****ên ngồi máy bay, cho nên khó tránh khỏi hiếu kì, hết nhìn nơi nọ lại sờ nơi kia.Thang Viên cũng là một trong những đứa nhỏ vô cùng tò mò, cô bé còn cố ý đổi vị trí sát cửa sổ với Triệu Uyển Thanh, sau còn nói muốn nhìn thấy phong cảnh bầu trời.Triệu Uyển Thanh cột chắc đai an toàn cho cô bé, sau cười nói: "Đợi khi cất cánh, áp suất trong khoang sẽ tăng ngay lập tức, đến lúc đó nếu con ù tai nhớ phải mở miệng ra và thở bằng miệng mấy hơi nhé."
Không phải Triệu Uyển Thanh không muốn dẫn theo những người khác nữa, mà là lần này số lượng người có thể đi cùng được giới hạn.
Giống như Thang Viên, là dự bị thay thế thứ hai, có khả năng sẽ không được ra sân, cho nên mang theo một người thân đi cùng là cô bé phải xin huấn luyện viên cho thêm mới được.
DTV
Không có cách khác, đứa nhỏ này mới bao nhiêu tuổi, ngay cả sinh nhật thứ mười ba cũng chưa đến vậy mà phải đi xa nhà như vậy, không để người thân đi theo thì liệu người nhà người ta có thể yên tâm được hay không?
Mười ngày trôi qua nhanh chóng, trước khi rời đi Triệu Uyển Thanh còn đến chào tạm biệt với người trong bệnh viện.
"Nếu hành trình lần này kéo dài hơn nửa tháng, thì mọi người cứ trừ sang phép nghỉ đông của em đi." Đây là lần *****ên cô được tham gia thế vận hội Olympic, cho nên rất nhiều chuyện cũng không thể hoàn toàn xác định chính xác được.
Nhỡ mà trong lúc thi đấu, thời gian thi đấu bị đổi, hoặc là xuất hiện một tình huống nào khác thì đúng là rất có khả năng cô không thể về đúng hạn được.
Toàn bộ người trong phòng cũng sớm biết được Triệu Uyển Thanh muốn cùng con gái đi tham gia thế vận hội Olympic, lúc mới đầu ai nấy đều cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, vui vẻ cùng mới lạ.
Thậm chí còn có vài phần vinh dự cùng cô.
Chủ nhiệm, Lão Dương là người *****ên nói,"Cháu yên tâm đi đi, việc của nhà cháu là mang lại vẻ vang cho nước nhà, đừng lo lắng chuyện bệnh viện!"
Những bác sĩ khác cũng sôi nổi nói: "Đúng vậy, đúng vậy, an tâm cùng con gái của em đi đi!"
"Đến lúc đó chị sẽ ở nhà xem con gái của em thi đấu trên tivi!"
"Ai da, này, nếu có thể cầm danh hiệu quán quân trở về thì nhất định phải mời chúng ta ăn cơm!"
Nghe bọn họ nói khiến cho người làm mẹ như Triệu Uyển Thanh cười đến miệng không khép lại được, vô cùng vui vẻ.
Cô lập tức quay qua đồng ý với yêu cầu của mọi người.
Ngày hôm sau, Triệu Uyển Thanh cùng Thang Viên đến sân bay tụ hợp với đội ngũ.
Trước khi đăng ký, huấn luyện viên dẫn đoàn dặn dò,"Chuyến bay lần này của chúng ta là bay thẳng đến Los Angeles, đường bay rất dài".
"Tới nơi rồi không được chạy lung tung, không được đi tụt lùi về phía sau, chúng ta sẽ đi cùng nhau, nghe rõ chưa?"
Mọi người trăm miệng một lời nói: "Nghe rõ!"
Thế vận hội mùa hè năm 1984 được tổ chức ở Los Angeles của Mỹ.
Lúc ban đầu khi biết địa điểm này, Triệu Uyển Thanh còn ngẩn người, cô không nghĩ nhanh như vậy bản thân sẽ lại đặt chân lên lãnh thổ của nước Mỹ, chỉ là lần này cách vào so với trước kia là không giống nhau.
Vốn dĩ cô còn định lần đi Mỹ này, nhân tiện qua Philadelphia hoặc là New York thăm thầy giáo và bạn bè cũ.
Nhưng từ sau khi nghe người dẫn đoàn dặn dò, cô liền từ bỏ hành trình tư nhân này ra khỏi đầu.
Philadelphia và New York đều quá xa, tự mình đi một chuyến, người dẫn đoàn bên này chắc chắn sẽ không yên tâm.
Vẫn là không nên gây thêm phiền phức cho người khác.
Chỉ là, Triệu Uyển Thanh vẫn còn để mắt đến nó.
Trước khi xuất phát đi Mỹ, cô đã gọi điện thoại cho mấy người bạn bên đó, nói cho bọn họ biết cô sắp đến Los Angeles xem thế vận hội Olympic.
Nhóm người Bành Tư đều tỏ ý muốn đến Los Angeles xem thế vận hội Olympic, đến lúc đó mọi người cũng có thể giành ra chút thời gian tụ hợp.
Còn về phần thầy Albert?
Nói đùa sao, mượn mười cái gan của Triệu Uyển Thanh cũng không dám gọi Albert đến Los Angeles thăm cô!
Từ trước đến nay đều là học sinh chủ động đến thăm thầy cô giáo, làm gì có chuyện ngược lại!
Đoàn người lên trên máy bay, trong đó có rất nhiều người là lần *****ên đi ra nước ngoài, và cũng là lần *****ên ngồi máy bay, cho nên khó tránh khỏi hiếu kì, hết nhìn nơi nọ lại sờ nơi kia.
Thang Viên cũng là một trong những đứa nhỏ vô cùng tò mò, cô bé còn cố ý đổi vị trí sát cửa sổ với Triệu Uyển Thanh, sau còn nói muốn nhìn thấy phong cảnh bầu trời.
Triệu Uyển Thanh cột chắc đai an toàn cho cô bé, sau cười nói: "Đợi khi cất cánh, áp suất trong khoang sẽ tăng ngay lập tức, đến lúc đó nếu con ù tai nhớ phải mở miệng ra và thở bằng miệng mấy hơi nhé."
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Không phải Triệu Uyển Thanh không muốn dẫn theo những người khác nữa, mà là lần này số lượng người có thể đi cùng được giới hạn.Giống như Thang Viên, là dự bị thay thế thứ hai, có khả năng sẽ không được ra sân, cho nên mang theo một người thân đi cùng là cô bé phải xin huấn luyện viên cho thêm mới được.DTVKhông có cách khác, đứa nhỏ này mới bao nhiêu tuổi, ngay cả sinh nhật thứ mười ba cũng chưa đến vậy mà phải đi xa nhà như vậy, không để người thân đi theo thì liệu người nhà người ta có thể yên tâm được hay không?Mười ngày trôi qua nhanh chóng, trước khi rời đi Triệu Uyển Thanh còn đến chào tạm biệt với người trong bệnh viện."Nếu hành trình lần này kéo dài hơn nửa tháng, thì mọi người cứ trừ sang phép nghỉ đông của em đi." Đây là lần *****ên cô được tham gia thế vận hội Olympic, cho nên rất nhiều chuyện cũng không thể hoàn toàn xác định chính xác được.Nhỡ mà trong lúc thi đấu, thời gian thi đấu bị đổi, hoặc là xuất hiện một tình huống nào khác thì đúng là rất có khả năng cô không thể về đúng hạn được.Toàn bộ người trong phòng cũng sớm biết được Triệu Uyển Thanh muốn cùng con gái đi tham gia thế vận hội Olympic, lúc mới đầu ai nấy đều cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, vui vẻ cùng mới lạ.Thậm chí còn có vài phần vinh dự cùng cô.Chủ nhiệm, Lão Dương là người *****ên nói,"Cháu yên tâm đi đi, việc của nhà cháu là mang lại vẻ vang cho nước nhà, đừng lo lắng chuyện bệnh viện!"Những bác sĩ khác cũng sôi nổi nói: "Đúng vậy, đúng vậy, an tâm cùng con gái của em đi đi!""Đến lúc đó chị sẽ ở nhà xem con gái của em thi đấu trên tivi!""Ai da, này, nếu có thể cầm danh hiệu quán quân trở về thì nhất định phải mời chúng ta ăn cơm!"Nghe bọn họ nói khiến cho người làm mẹ như Triệu Uyển Thanh cười đến miệng không khép lại được, vô cùng vui vẻ.Cô lập tức quay qua đồng ý với yêu cầu của mọi người.Ngày hôm sau, Triệu Uyển Thanh cùng Thang Viên đến sân bay tụ hợp với đội ngũ.Trước khi đăng ký, huấn luyện viên dẫn đoàn dặn dò,"Chuyến bay lần này của chúng ta là bay thẳng đến Los Angeles, đường bay rất dài"."Tới nơi rồi không được chạy lung tung, không được đi tụt lùi về phía sau, chúng ta sẽ đi cùng nhau, nghe rõ chưa?"Mọi người trăm miệng một lời nói: "Nghe rõ!"Thế vận hội mùa hè năm 1984 được tổ chức ở Los Angeles của Mỹ.Lúc ban đầu khi biết địa điểm này, Triệu Uyển Thanh còn ngẩn người, cô không nghĩ nhanh như vậy bản thân sẽ lại đặt chân lên lãnh thổ của nước Mỹ, chỉ là lần này cách vào so với trước kia là không giống nhau.Vốn dĩ cô còn định lần đi Mỹ này, nhân tiện qua Philadelphia hoặc là New York thăm thầy giáo và bạn bè cũ.Nhưng từ sau khi nghe người dẫn đoàn dặn dò, cô liền từ bỏ hành trình tư nhân này ra khỏi đầu.Philadelphia và New York đều quá xa, tự mình đi một chuyến, người dẫn đoàn bên này chắc chắn sẽ không yên tâm.Vẫn là không nên gây thêm phiền phức cho người khác.Chỉ là, Triệu Uyển Thanh vẫn còn để mắt đến nó.Trước khi xuất phát đi Mỹ, cô đã gọi điện thoại cho mấy người bạn bên đó, nói cho bọn họ biết cô sắp đến Los Angeles xem thế vận hội Olympic.Nhóm người Bành Tư đều tỏ ý muốn đến Los Angeles xem thế vận hội Olympic, đến lúc đó mọi người cũng có thể giành ra chút thời gian tụ hợp.Còn về phần thầy Albert?Nói đùa sao, mượn mười cái gan của Triệu Uyển Thanh cũng không dám gọi Albert đến Los Angeles thăm cô!Từ trước đến nay đều là học sinh chủ động đến thăm thầy cô giáo, làm gì có chuyện ngược lại!Đoàn người lên trên máy bay, trong đó có rất nhiều người là lần *****ên đi ra nước ngoài, và cũng là lần *****ên ngồi máy bay, cho nên khó tránh khỏi hiếu kì, hết nhìn nơi nọ lại sờ nơi kia.Thang Viên cũng là một trong những đứa nhỏ vô cùng tò mò, cô bé còn cố ý đổi vị trí sát cửa sổ với Triệu Uyển Thanh, sau còn nói muốn nhìn thấy phong cảnh bầu trời.Triệu Uyển Thanh cột chắc đai an toàn cho cô bé, sau cười nói: "Đợi khi cất cánh, áp suất trong khoang sẽ tăng ngay lập tức, đến lúc đó nếu con ù tai nhớ phải mở miệng ra và thở bằng miệng mấy hơi nhé."