“Bà Vương! Dì Lưu! Lý Thạch Cường lại say rượu nữa rồi!” Cô bé thắt hai bím tóc nhỏ quen đường quen nẻo chạy vội đến ủy ban khu phố, từ xa đã nhìn thấy tấm biển treo ngoài cửa căn nhà cấp bốn chữ “Ủy ban khu phố Hồng Tinh số 2”, liền lập tức mở miệng hét lớn: “Con với mẹ con lại bị ông ta đánh rồi!” Nói xong, cô bé chui tọt vào trong nhà. Văn phòng ủy ban đang bật lò sưởi, các bà, các dì trong phòng đồng loạt quay lại nhìn vị khách nhỏ không mời mà tới. Lập tức, người thì ngừng nhổ vỏ hạt dưa, người thì ngừng bóc quýt, một đám phụ nữ nhanh chóng vây quanh cô bé, nhao nhao lên tiếng: “Trời ơi! Cái mặt xinh đẹp thế này cũng bị đánh sưng mất rồi! Lý Thạch Cường cái đồ khốn nạn, mới viết giấy cam kết chưa được hai tháng mà lại ngựa quen đường cũ rồi!” “Ly hôn! Lần này thế nào cũng phải ly hôn! Nếu nhà họ Lý còn dám tới lằng nhằng, chúng ta kiện thẳng lên tòa luôn!” “Xán Xán, mẹ con đâu? Sao chỉ có mình con tới vậy?” Xán Xán thở hổn hển, đưa tay áo lau mồ hôi trên trán, lớp vải thô cọ qua…
Tác giả: