Trời nắng ấm, dưới bầu trời trong xanh, một chiếc máy bay từ từ hạ cánh, chạy băng băng đến bãi đỗ. Sau hai năm rưỡi, cuối cùng An Duyệt vẫn trở về. Hành khách mệt mỏi đứng dậy chuẩn bị xuống máy bay. An Duyệt hôn đứa con trai bé bỏng trong lòng, cười tươi nói: “Cục cưng, chúng ta xuống máy bay nào.” Sau khi ngồi bốn tiếng trên máy bay, bé An Trạch Hạo một tuổi bảy tháng vỗ tay vui vẻ, cố gắng phát âm từng chữ: “Xuống máy bay... Hạo Hạo xuống máy bay.” Nhóc con giãy giụa muốn xuống đất, cân nặng hiện tại bé là 23 cân (*), lúc An Duyệt mang thai đã biết được sức mạnh của con trai mình, bé đột nhiên giãy giụa như vậy, cơ thể nhỏ nhắn của cô suýt thì không giữ nổi. (*) 1 cân = 0,5 kg Nhưng may là cô đã quen rồi, sau khi ôm chặt con, cô nhẹ nhàng nói với An Trạch Hạo: “Hạo Hạo đừng nóng vội, mẹ bế con đến sảnh sân bay rồi con xuống nhé?” Bé Trạch Hạo nhìn mẹ, đôi mắt to tròn long lanh chớp chớp, như đang do dự. An Duyệt mỉm cười nhìn những hành khách xung quanh đứng dậy chuẩn bị xuống…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...