Tác giả:

"Cái tên Nghiêm cẩu này, ỷ vào việc cùng mẫu hậu có quan hệ thân thích, liền tự nhận là trưởng bối của trẫm, trẫm nói một câu, hắn liền phản bác mười câu!" Lý Nguyên Chu càng mắng càng tức, một tay cầm chén trà trêи bàn, hung hăng ném tới trước bàn, nghe được tiếng vỡ "Choang", tưởng tượng chén trà này là nện vào mặt Nghiêm Vân Tòng thì tức giận trong lòng tiêu tan gần một nửa. Trong điện mấy vị nội thị thấy Lý Nguyên Chu tức giận, đều câm như hến, đầu càng cúi xuống, lưng càng còng, hận không thể ẩn thân. Thủ lĩnh nội thị Trần Trung chỉ tiếc rèn sắt không thành thép liếc nhìn mấy đồ tử đồ tôn, chính mình bước lên trước dọn dẹp mảnh vỡ chén trà đưa cho đại đồ đệ Thường An Thuận, sau đó đi pha một ly trà khác để trước mặt hoàng đế. Lý Nguyên Chu mắng xong, theo quán tính vươn tay sờ đến chén trà, lúc này không tiếp tục quăng đi nữa mà mở nắp uống một ngụm trà, ngẩng đầu hướng phía mấy người trong điện vung tay lên, ra hiệu cho bọn họ lui ra. Đám người rời khỏi điện, hắn lại hô một câu…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...