Hai cánh cổng sắt tự động mở ra, một chiếc Rolls-Royce Wraith lướt vào trong một cách mượt mà rồi dừng lại trước cửa biệt thự trong sân. Người tài xế bước xuống, mở cửa xe: “Tạ Tiểu thư, đã đến nơi.” Cô gái bước xuống xe, mặc một chiếc váy vải bông màu xanh nhạt sạch sẽ, chân đi đôi giày vải trắng đã ngả vàng vì giặt nhiều lần, để lộ đôi chân nhỏ nhắn, mảnh mai. Cô hơi nhíu mày, trông có vẻ không thoải mái. “Tạ Tiểu thư đến rồi, mau vào đi, tiên sinh phu nhân đang đợi cô.” Một người phụ nữ trung niên ăn mặc chỉn chu bước lên trước, cười lịch sự nhưng ánh mắt kín đáo đánh giá cô gái từ đầu đến chân. Nhìn bộ váy rẻ tiền và sự ngại ngùng trong mắt cô, trong lòng bà ta càng thêm khinh thường. Đúng là con bé nhà quê, cái vẻ nghèo khó ấy có che giấu cũng không được. Ánh mắt Tạ Tang Ninh đột nhiên quét qua, má Trần lập tức thu lại vẻ khinh miệt, trở về bộ dạng khách sáo, nhưng nụ cười đã trở nên gượng gạo, rõ ràng không thực sự coi cô vào mắt. Đôi mắt trong veo như lưu ly của Tạ Tang Ninh…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...