“Thế tử Quảng Dương hầu đến!” Sáng sớm tháng Mười, sương còn lững thững giăng trên nóc nhà. Cổng lớn Xuân Bảo Các chưa kịp mở, đã có một kỵ sĩ giục ngựa phóng đến, chân đá thẳng vào cánh cửa đóng chặt. Thủ vệ vốn đang nắm chặt tay muốn lao ra mắng chửi, nhưng khi thấy rõ người đến, lập tức thu tay lại, cúi đầu khom lưng thi lễ, vội vàng mở cửa, vừa chạy vào trong vừa gọi người đi báo Lưu ma ma. Theo lệ thường, giờ này không có khách đến Xuân Bảo Các, nếu có thì cũng chỉ là mấy vị khách ở lại qua đêm vội rời đi bằng cổng hông sau hậu viện. Nhưng vị Thế tử Quảng Dương hầu này xưa nay vốn chẳng theo lẽ thường mà hành sự. Lưu ma ma cả đêm bận rộn chưa kịp nghỉ ngơi, vừa chợp mắt thì đã bị lay dậy. Bà còn đang cau có muốn nổi giận thì nghe người đến là Thế tử, lập tức hai mắt sáng rỡ, khoác vội áo choàng chạy ra ngoài, không quên quay sang tiểu nha đầu bên cạnh mà dặn: “Theo ta làm gì, mau đến hậu viện gọi người kia dậy cho ta!” “Người kia” trong miệng Lưu ma ma, chính là nữ tử khiến tất…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...