[Bố mẹ đã đến Bắc Kinh rồi, tối nay sẽ ăn cơm ở nhà bác Yến, một lát nữa con và Thính Lễ về cùng nhau nhé.] Lớp học náo nhiệt trong giờ nghỉ giữa tiết học tự chọn, người ra vào không ngừng, ai cũng tìm chỗ ngồi. Thời Tuế nhìn chằm chằm vào màn hình, một lúc lâu sau mới từ từ đáp lại: “Vâng.” Đột nhiên có tiếng xôn xao. Thời Tuế bị bạn cùng phòng Tiết Tĩnh hích khuỷu tay. Cô ấy nhìn Thời Tuế với ánh mắt sáng rực rồi ra hiệu cho cô quay lại phía sau. Thời Tuế quay đầu lại vô tình chạm mắt với người vừa bước vào từ cửa sau. Cô lập tức đơ người và vội vàng quay mặt đi. Đó là phản xạ tự nhiên nhưng đã quá muộn để cứu chữa. Tệ thật. Yến Thính Lễ không thích cô tránh mặt anh. “Yến Thính Lễ, đúng là Yến Thính Lễ thật rồi,” Tiết Tĩnh thì thầm bên tai cô, giọng đầy phấn khích. “Trước đây có tin đồn rằng anh ấy sẽ chọn môn này nhưng sao lại chọn môn của chuyên ngành chúng ta nhỉ?” Lịch sử Mỹ thuật Phương Tây – môn học chẳng liên quan gì đến chuyên ngành của Yến Thính Lễ. “Chẳng lẽ trong khoa…
Tác giả: