Tác giả:

Cách đây không lâu, một bài báo trên mạng về “nữ sinh Đại học bán trứng mua Iphone 7” đã thu hút được sự chú ý của rất nhiều người trong xã hội. Khi đọc được bài báo ấy, tôi không khỏi cảm thán, trong xã hội hiện đại này, bất cứ thứ gì cũng có thể dùng tiền để giao dịch. Phụ nữ có thể bán trứng, đàn ông cũng có thể bán *****! Cứ như thế, xã hội nảy sinh ra một kiểu giao dịch méo mó: “mượn” ***** để sinh con! Vận mệnh trêu ngươi, sau cùng tôi cũng bước lên con đường ấy, cho một người phụ nữ giàu có “mượn” *****. Trong thời gian sống chung cùng cô ấy, những việc mà cô ấy làm mỗi tối thật khó nói. Nguyên nhân của sự việc là thế này. Nhà tôi có một ông bố ham mê cờ bạc. Mấy tháng trước ông ấy vay tiền lãi nặng, vì chưa trả được sắp bị đám người giang hồ đánh chết. Cực chẳng đã, tôi đành chọn cách kiếm tiền nhanh nhất là cho *****. Khi nhìn thấy dòng quảng cáo ấy trong một nhóm chat thương mại, tôi thấp thỏm gọi cho Tô Tuyết theo dãy số trên quảng cáo. Sau khi tôi nói qua loa về ý định của…

Chương 56: Tâm sự

Theo Đuổi Vợ CâmTác giả: Kim DiTruyện Ngôn TìnhCách đây không lâu, một bài báo trên mạng về “nữ sinh Đại học bán trứng mua Iphone 7” đã thu hút được sự chú ý của rất nhiều người trong xã hội. Khi đọc được bài báo ấy, tôi không khỏi cảm thán, trong xã hội hiện đại này, bất cứ thứ gì cũng có thể dùng tiền để giao dịch. Phụ nữ có thể bán trứng, đàn ông cũng có thể bán *****! Cứ như thế, xã hội nảy sinh ra một kiểu giao dịch méo mó: “mượn” ***** để sinh con! Vận mệnh trêu ngươi, sau cùng tôi cũng bước lên con đường ấy, cho một người phụ nữ giàu có “mượn” *****. Trong thời gian sống chung cùng cô ấy, những việc mà cô ấy làm mỗi tối thật khó nói. Nguyên nhân của sự việc là thế này. Nhà tôi có một ông bố ham mê cờ bạc. Mấy tháng trước ông ấy vay tiền lãi nặng, vì chưa trả được sắp bị đám người giang hồ đánh chết. Cực chẳng đã, tôi đành chọn cách kiếm tiền nhanh nhất là cho *****. Khi nhìn thấy dòng quảng cáo ấy trong một nhóm chat thương mại, tôi thấp thỏm gọi cho Tô Tuyết theo dãy số trên quảng cáo. Sau khi tôi nói qua loa về ý định của… Khả Hân có hẹn với Nhật Dương và một sốngười bạn trong nhóm từ thiện ở quán cafe quenthuộc, nhưng khi đến đây, cô chỉ gặp một mìnhNhật Dương.“Chào anh Nhật Dương, mọi người chưa đếnhả?“ Khả Hân ngồi xuống và liếc đồng hồ trêntường, ra hiệu hỏi người đàn ông đối diện.Hôm nay, Khả Hân mặc một chiếc váy xòeđơn giản màu kem, chất liệu vải lụa mềm mạikhiến thân thể cô có vẻ mảnh dẻ hơn bìnhthường. Nhật Dương quan sát nét mặt của KhảHân, dù cô cố gắng nở nụ cười tươi tắn nhưngvẫn không giấu nổi vẻ mệt mỏi phảng phất trênkhuôn mặt nhỏ nhắn. Bỗng nhiên, anh có chútđau lòng.Càng tiếp xúc với Khả Hân, Nhật Dươngcàng cảm phục sự nỗ lực chăm chỉ và nghị lựcphi thường của cô. Đôi khi anh tự hỏi, nếu bảnthân trải qua những gì mà Khả Hân đã phải trảiqua, liệu anh còn có thể giữ được tâm hồn trongsáng, vị tha giống cô không.Đây cũng là lần đầu tiên, Nhật Dương muốntìm hiểu sâu hơn về nội tâm của một người congái, anh thực sự muốn biết, ẩn dưới bề ngoài nhỏbé yếu ớt kia là một trái tim cứng cỏi đếnnhường nào.“Hôm nay chỉ có anh và em thôi, mấy tên kiađang cắm đầu vào hoàn thiện nốt những phầncuối của ứng dụng trước khi đưa nó ra mắt trướccông chúng rồi.”Nhật Dương nở nụ cười ấm áp, sau đó đẩy lynước cam vắt vừa được phục vụ mang ra về phíacô. Nhiều lần gặp mặt cũng đủ để anh nắm đượcmột vài sở thích nho nhỏ của cô, chằng hạn như.nghiện món cam vắt này.“Cảm ơn anh!” Khả Hân ra hiệu, đồng thờicảm thán sự chu đáo của Nhật Dương, cô bỗngcó chút hâm mộ với người yêu sau này của anh,chắc chắn đó sẽ là cô gái vô cùng may mắn.“Khả Hân, đợt này công việc có gì khó khăn(Theo đuổi vợ câm} Chương 56: Tâm sựkhông? Anh thấy em có vẻ mệt mỏi. Nếu thấykhối lượng công việc nhiều quá, cứ nói với anhđừng ngại.”Thân hình Khả Hân hơi cứng đờ khi nghethấy lời nói của Nhật Dương, cô xúc động vì anhchỉ là một người bạn mới quen biết mà đã quantâm đến cô như thế này.Khả Hân khẽ lắc đầu, tỏ vẻ bản thân mìnhồn. Cô không muốn cảm xúc tiêu cực của mình.làm ảnh hưởng đến Nhật Dương.Thấy Khả Hân không muốn nói, Nhật Dươngđoán là có liên quan đến chồng cô. Ánh mắt anhtối sầm, trong lòng không thoải mái. Anh rấtmuốn hỏi Khả Hân một điều, rằng nếu cuộc sốnghôn nhân của cô mệt mỏi như thế, tại sao côkhông chọn cách kết thúc.Tuy nhiên, ý nghĩ này chỉ vụt qua rồi biếnmất nhanh chóng như chưa từng tổn tại, rốtcuộc anh đâu có tư cách gì để hỏi cô điều này.Bỗng, cặp tình nhân ở ngồi ở bàn bên cạnhđứng dậy ra về, họ vui vẻ đùa giỡn thế nào màcô gái không may va phải Khả Hân khiến cô bị093281. 8/12{Theo đuổi vợ câm} Chương 56: Tâm sựmất đà ngã xuống đất.Nhật Dương hoảng hốt đứng dậy vòng quabàn đỡ Khả Hân, còn cô gái kia đã nhận ra mìnhvừa gây họa nên liên tục xin lỗi.Khả Hân xua tay ý bảo không vấn đề gì,nhưng Nhật Dương tỉnh ý nhận ra trên trán cô đãlấm tấm mồ hôi, hai hàng lông mày nhíu lại nhưchịu đựng điều gì đó rất thống khổ. Anh vội vàng.nhìn xuống dưới chân cô, nếu anh nhớ khônglầm thì đầu gối trái của cô vừa bị đập mạnhxuống sàn nhàNhận ra ánh mắt của Nhật Dương, Khả Hânnén cơn đau buốt vì vết thương lại một lần nữa bịrách ra, cô lắc đầu“Em ngồi xuống, hình như chân em bịthương rồi.”Nhật Dương cau mày chỉ vào vết máu lờ mờthấm vào váy Khả Hân. Cô cúi đầu nhìn thì đúngnhư anh nói nên đành ngoan ngoãn ngồi xuống,nhưng nhất quyết che lại đầu gối và không đểcho Nhật Dương giúp.“Đừng ngại, chúng ta là bạn bè, nên giúp đỡ09338K.T+ 4/12{Theo đuổi vợ cảm}. Chương 56: Tâm sựnhau khi gặp khó khăn.”Hai chữ “bạn bè” dường như rất có trọnglượng đối với Khả Hân, cô cắn môi và rút tay lại.Lúc này Nhật Dương mới ngồi xổm xuống trướcmặt Khả Hân, kéo phần váy lên trên đầu gối cômột chút.Vừa nhìn thấy vết thương đã được băng bócần thận nhưng lúc này máu đang thấm ướt gạc,anh hít một hơi sâu, trái tim như bị ai nhéo mộtcái đau đớn“Tại sao bị thương?” Nhật Dương trầm giọnghỏi, động tác trên tay cực kỳ nhẹ nhàng giốngnhư sợ làm đau Khả Hân.Cảm thấy đầu gối ngày càng đau đớn mặcdù biết Nhật Dương đã rất nhẹ nhàng tháo gạc.buộc trên đó, Khả Hân ra hiệu cho anh: “Là emkhông cẩn thận nên bị quẹt xe, không có gìnghiêm trọng hết.”“Còn không nghiêm trọng? Máu chảy nhiềuthế này, anh sợ cú va đập vừa rồi làm miệng vếtthương bị rách. Anh muốn đưa em vào viện đểkiểm tra, vết thương nếu bị nhiễm trùng sẽ cựcleo đuổi vợ câm} Chương 56: Tâm sựkỳ nguy hiểm.”Nhật Dương nhìn vết thương trên đầu gốiKhả Hân, lo lắng không ngớt. Nếu lúc này anhbình tĩnh lại sẽ thấy hành động của mình rất cóvấn đề. Tuy nhiên, trong đầu Nhật Dương lúc nàychỉ có một suy nghĩ, đó là không muốn Khả Hânxảy ra bất kỳ chuyện gì, cho dù chỉ là một vếtthương nhỏ.“Không cần, em có thể tự băng bó, hôm quacũng là em tự làm mà.“ Khả Hân hấp tấp ra hiệuvới Nhật Dương. Cô không muốn làm to chuyện.“Hôm qua em tự băng bó vết thương?” NhậtDương nhanh chóng bắt được thông tin quantrọng trong lời nói của Khả Hân. Theo lý mà nói,vết thương nghiêm trọng như thế này ít nhấtcũng cần người khác giúp hoặc là phải nhờ bácsĩ hỗ trợ.Anh lờ mờ đoán ra điều gì đó nên nhíu mày.hỏi tiếp: “Chồng em có biết em bị thươngkhông?”Nghe Nhật Dương nhắc tới Đình Phong, KhảHân cúi đầu, khóe mắt bỗng cay xè. Mấy hômaa.a2 0E(Theo đuổi vợ cm} Chương 56: Tâm sựtrước, anh vừa trở về từ nhà ba mẹ đã vội tráchmắng cô, thậm chí sau đó còn đẩy mạnh côxuống sàn nhà.Vốn dĩ vết thương cũng không quá nghiêmtrọng, nhưng sau cú đẩy hôm đó của ĐìnhPhong, nó lại rách ra và chảy rất nhiều máu. Côcũng cắn răng tự băng bó và không nói cho anhbiết.Nhưng nếu thực sự quan tâm đến cô, anh sẽthấy bước đi của cô chậm rãi hơn thường ngày,vẻ mặt thường xuyên tái nhợt mỗi khi phải bướclên hay xuống cầu thang. Đáng tiếc, thứ anh nhìnthấy chỉ là tấm mặt nạ dịu ngoan mà cô bày ra đểlàm vừa lòng anh.Từ vẻ mặt của Khả Hân, Nhật Dương có thểđoán ra rằng người đàn ông kia chẳng thèm đoáihoài gì đến cô, thậm chí, ngay cả việc vợ bịthương cũng không hề hay biết. Quả đúng là kẻmáu lạnh vô tình.Nhật Dương nhanh chóng gọi thanh toán vàđỡ Khả Hân ra ngoài, xe của anh đậu ngay trước.cổng quán cafe nên anh có thể giúp cô lên xe vàTheo đuổi vợ câm) Chương 56: Tâm sựchở cô đến bệnh viện.Bởi vì quá chú tâm đến Khả Hân nên NhậtDương không hề hay biết, ở một góc khuất củaquán, có một cô gái đã nhìn thấy hết cảnh tượngnày. Gương mặt cô tái nhợt, hai bàn tay bấu chặtxuống cạnh bàn khiến vài móng tay được sơnsửa tỉ mỉ gẫy vụn.Sau đó, cô vung tay khiến ly nước trên bànrơi xuống đất vỡ tan tành. Tiếng động không nhỏ.thu hút sự chú ý của nhiều người. Anh chàngphục vụ của quán cũng vội vàng bước lại, vẻ mặtnhăn nhó, nhanh chóng thu dọn những mảnhvụn trên đất.Cô gái cũng không buồn lên tiếng xin lỗi màchỉ nhìn chằm chằm vào bóng chiếc xe ô tô màutrắng vừa đi mất, trong lòng loạn thành mộtđoàn. Cô không thể tin được những gì mình vừanhìn thấy, chưa bao giờ cô nghĩ rằng, ngoài mìnhra, Nhật Dương còn có thể quan tâm đến một côgái khác như vậy.Hồi chuông cảnh báo trong lòng cô vang lênmãnh liệt. Không được, cô tuyệt đối không thể(Theo đuổi vợ cảm). Chương 56: Tâm sựđể Nhật Dương yêu người khác, anh là của cô,cho dù tình yêu này bị người đời lên án và bảixích thì cô vẫn không thể từ bỏ, bởi anh là nguồnsống duy nhất của cô trong cuộc đời này.“Vết thương này đang có dấu hiệu bị nhiễmtrùng, nếu để thêm vài ngày nữa thì nguy cơ hoạitử phần thịt trên đầu gối rất cao, may mà cô.được đưa đến đây sớm.”Vị bác sĩ già cau mày lên tiếng, bàn tay linhhoạt băng bó lại vết thương trên đầu gối của KhảHân, sau đó, ông lại quắc mắc trách móc ngườiđàn ông đang lo lắng nhìn miệng vết thương đó.“Còn cậu nữa, không biết quan tâm gì đếnbạn gái, để cô ấy bị thương nặng mới cho đếnviện, đã thế còn không cẩn thận để vết thương bịva đập liên tục đến nỗi rách ra và nhiễm trùngthế này.“Hừ, đám thanh niên thời nay thật chẳngbiết quan tâm đến người yêu, thua cả lớp giàchúng tôi trước đây. Nhớ ngày xưa…“_Vị bác sĩ già bắt đầu rung đùi hồi tưởng lại(Theo đuổi vợ cảm}. Chương 56: Tâm sựchuyện tình yêu thời trẻ, kể nhập tâm đến nỗikhông để ý gì đến vẻ mặt bất đắc dĩ của NhậtDương và Khả Hân.Cả hai người đều có chút xấu hổ khi bị ônghiểu lầm là một cặp, Khả Hân rất muốn mở miệngiải thích nhưng chưa kịp nói gì thì ông đã bắtđầu mơ màng kể chuyện. Cô đành nuốt lại lờimuốn nói và nhìn Nhật Dương cười khổ,Nhật Dương cũng cười và lắc đầu, ra hiệucho cô không cần giải thích. Thậm chí, khi nghe.vị bác sĩ này quở trách, anh còn mạc danh kỳdiệu có chút vui mừng nho nhỏ. Không biết là vuido vết thương của Khả Hân đã được xử lý tốt hay.là vui do câu nói hiểu lầm của bác sĩ nữa.Bỗng, tiếng chuông điện thoại vang lên cắtđứt tràng lảm nhảm của vị bác sĩ. Nhật Dươngcũng nhanh chóng nhận ra đây là chuông diệnthoại của Khả Hân.Khả Hân rút điện thoại ra, nhìn chăm chúvào cái tên xuất hiện trên màn hình, lông mày hơinhíu lại, cô hít một hơi sâu và nhấn nút nghe.“Tại sao tôi nhẳn tin mà em không nhắn lại,Theo đuổi vợ câm} Chương 56: Tâm sự.lập tức về nhà ngay cho tôi?”Giọng Đình Phong ra lệnh trong điện thoạikhiến Khả Hân không vui, cô đột nhiên đứng lênkhiến miệng vết thương bị co vào đau đớn đếnnỗi không đứng vững.“Khả Hân, em cẩn thận chút“ Nhật Dươngkhông kịp nghĩ gì mà lập tức lao đến đỡ lấy KhảHân. Thật không may, giọng nói của anh bị lọtvào thiết bị thu âm thanh của điện thoại, đồngnghĩa với việc người ở đầu dây bên kia cũngnghe thấy.Vài tích tắc trôi qua trong yên lặng, mộtgiọng nói âm trầm cực kỳ đáng sợ vang lên từchiếc điện thoại khiến cả ba người trong phòngđều giật nảy mình,“Chết tiệt! Khả Hân, cô lại dám dấu tôi lénlút đi gặp Phạm Nhật Dương ư?“

Khả Hân có hẹn với Nhật Dương và một số

người bạn trong nhóm từ thiện ở quán cafe quen

thuộc, nhưng khi đến đây, cô chỉ gặp một mình

Nhật Dương.

“Chào anh Nhật Dương, mọi người chưa đến

hả?“ Khả Hân ngồi xuống và liếc đồng hồ trên

tường, ra hiệu hỏi người đàn ông đối diện.

Hôm nay, Khả Hân mặc một chiếc váy xòe

đơn giản màu kem, chất liệu vải lụa mềm mại

khiến thân thể cô có vẻ mảnh dẻ hơn bình

thường. Nhật Dương quan sát nét mặt của Khả

Hân, dù cô cố gắng nở nụ cười tươi tắn nhưng

vẫn không giấu nổi vẻ mệt mỏi phảng phất trên

khuôn mặt nhỏ nhắn. Bỗng nhiên, anh có chút

đau lòng.

Càng tiếp xúc với Khả Hân, Nhật Dương

càng cảm phục sự nỗ lực chăm chỉ và nghị lực

phi thường của cô. Đôi khi anh tự hỏi, nếu bản

thân trải qua những gì mà Khả Hân đã phải trải

qua, liệu anh còn có thể giữ được tâm hồn trong

sáng, vị tha giống cô không.

Đây cũng là lần đầu tiên, Nhật Dương muốn

tìm hiểu sâu hơn về nội tâm của một người con

gái, anh thực sự muốn biết, ẩn dưới bề ngoài nhỏ

bé yếu ớt kia là một trái tim cứng cỏi đến

nhường nào.

“Hôm nay chỉ có anh và em thôi, mấy tên kia

đang cắm đầu vào hoàn thiện nốt những phần

cuối của ứng dụng trước khi đưa nó ra mắt trước

công chúng rồi.”

Nhật Dương nở nụ cười ấm áp, sau đó đẩy ly

nước cam vắt vừa được phục vụ mang ra về phía

cô. Nhiều lần gặp mặt cũng đủ để anh nắm được

một vài sở thích nho nhỏ của cô, chằng hạn như.

nghiện món cam vắt này.

“Cảm ơn anh!” Khả Hân ra hiệu, đồng thời

cảm thán sự chu đáo của Nhật Dương, cô bỗng

có chút hâm mộ với người yêu sau này của anh,

chắc chắn đó sẽ là cô gái vô cùng may mắn.

“Khả Hân, đợt này công việc có gì khó khăn

(Theo đuổi vợ câm} Chương 56: Tâm sự

không? Anh thấy em có vẻ mệt mỏi. Nếu thấy

khối lượng công việc nhiều quá, cứ nói với anh

đừng ngại.”

Thân hình Khả Hân hơi cứng đờ khi nghe

thấy lời nói của Nhật Dương, cô xúc động vì anh

chỉ là một người bạn mới quen biết mà đã quan

tâm đến cô như thế này.

Khả Hân khẽ lắc đầu, tỏ vẻ bản thân mình

ồn. Cô không muốn cảm xúc tiêu cực của mình.

làm ảnh hưởng đến Nhật Dương.

Thấy Khả Hân không muốn nói, Nhật Dương

đoán là có liên quan đến chồng cô. Ánh mắt anh

tối sầm, trong lòng không thoải mái. Anh rất

muốn hỏi Khả Hân một điều, rằng nếu cuộc sống

hôn nhân của cô mệt mỏi như thế, tại sao cô

không chọn cách kết thúc.

Tuy nhiên, ý nghĩ này chỉ vụt qua rồi biến

mất nhanh chóng như chưa từng tổn tại, rốt

cuộc anh đâu có tư cách gì để hỏi cô điều này.

Bỗng, cặp tình nhân ở ngồi ở bàn bên cạnh

đứng dậy ra về, họ vui vẻ đùa giỡn thế nào mà

cô gái không may va phải Khả Hân khiến cô bị

093281. 8/12

{Theo đuổi vợ câm} Chương 56: Tâm sự

mất đà ngã xuống đất.

Nhật Dương hoảng hốt đứng dậy vòng qua

bàn đỡ Khả Hân, còn cô gái kia đã nhận ra mình

vừa gây họa nên liên tục xin lỗi.

Khả Hân xua tay ý bảo không vấn đề gì,

nhưng Nhật Dương tỉnh ý nhận ra trên trán cô đã

lấm tấm mồ hôi, hai hàng lông mày nhíu lại như

chịu đựng điều gì đó rất thống khổ. Anh vội vàng.

nhìn xuống dưới chân cô, nếu anh nhớ không

lầm thì đầu gối trái của cô vừa bị đập mạnh

xuống sàn nhà

Nhận ra ánh mắt của Nhật Dương, Khả Hân

nén cơn đau buốt vì vết thương lại một lần nữa bị

rách ra, cô lắc đầu

“Em ngồi xuống, hình như chân em bị

thương rồi.”

Nhật Dương cau mày chỉ vào vết máu lờ mờ

thấm vào váy Khả Hân. Cô cúi đầu nhìn thì đúng

như anh nói nên đành ngoan ngoãn ngồi xuống,

nhưng nhất quyết che lại đầu gối và không để

cho Nhật Dương giúp.

“Đừng ngại, chúng ta là bạn bè, nên giúp đỡ

09338K.T+ 4/12

{Theo đuổi vợ cảm}. Chương 56: Tâm sự

nhau khi gặp khó khăn.”

Hai chữ “bạn bè” dường như rất có trọng

lượng đối với Khả Hân, cô cắn môi và rút tay lại.

Lúc này Nhật Dương mới ngồi xổm xuống trước

mặt Khả Hân, kéo phần váy lên trên đầu gối cô

một chút.

Vừa nhìn thấy vết thương đã được băng bó

cần thận nhưng lúc này máu đang thấm ướt gạc,

anh hít một hơi sâu, trái tim như bị ai nhéo một

cái đau đớn

“Tại sao bị thương?” Nhật Dương trầm giọng

hỏi, động tác trên tay cực kỳ nhẹ nhàng giống

như sợ làm đau Khả Hân.

Cảm thấy đầu gối ngày càng đau đớn mặc

dù biết Nhật Dương đã rất nhẹ nhàng tháo gạc.

buộc trên đó, Khả Hân ra hiệu cho anh: “Là em

không cẩn thận nên bị quẹt xe, không có gì

nghiêm trọng hết.”

“Còn không nghiêm trọng? Máu chảy nhiều

thế này, anh sợ cú va đập vừa rồi làm miệng vết

thương bị rách. Anh muốn đưa em vào viện để

kiểm tra, vết thương nếu bị nhiễm trùng sẽ cực

leo đuổi vợ câm} Chương 56: Tâm sự

kỳ nguy hiểm.”

Nhật Dương nhìn vết thương trên đầu gối

Khả Hân, lo lắng không ngớt. Nếu lúc này anh

bình tĩnh lại sẽ thấy hành động của mình rất có

vấn đề. Tuy nhiên, trong đầu Nhật Dương lúc này

chỉ có một suy nghĩ, đó là không muốn Khả Hân

xảy ra bất kỳ chuyện gì, cho dù chỉ là một vết

thương nhỏ.

“Không cần, em có thể tự băng bó, hôm qua

cũng là em tự làm mà.“ Khả Hân hấp tấp ra hiệu

với Nhật Dương. Cô không muốn làm to chuyện.

“Hôm qua em tự băng bó vết thương?” Nhật

Dương nhanh chóng bắt được thông tin quan

trọng trong lời nói của Khả Hân. Theo lý mà nói,

vết thương nghiêm trọng như thế này ít nhất

cũng cần người khác giúp hoặc là phải nhờ bác

sĩ hỗ trợ.

Anh lờ mờ đoán ra điều gì đó nên nhíu mày.

hỏi tiếp: “Chồng em có biết em bị thương

không?”

Nghe Nhật Dương nhắc tới Đình Phong, Khả

Hân cúi đầu, khóe mắt bỗng cay xè. Mấy hôm

aa.a2 0E

(Theo đuổi vợ cm} Chương 56: Tâm sự

trước, anh vừa trở về từ nhà ba mẹ đã vội trách

mắng cô, thậm chí sau đó còn đẩy mạnh cô

xuống sàn nhà.

Vốn dĩ vết thương cũng không quá nghiêm

trọng, nhưng sau cú đẩy hôm đó của Đình

Phong, nó lại rách ra và chảy rất nhiều máu. Cô

cũng cắn răng tự băng bó và không nói cho anh

biết.

Nhưng nếu thực sự quan tâm đến cô, anh sẽ

thấy bước đi của cô chậm rãi hơn thường ngày,

vẻ mặt thường xuyên tái nhợt mỗi khi phải bước

lên hay xuống cầu thang. Đáng tiếc, thứ anh nhìn

thấy chỉ là tấm mặt nạ dịu ngoan mà cô bày ra để

làm vừa lòng anh.

Từ vẻ mặt của Khả Hân, Nhật Dương có thể

đoán ra rằng người đàn ông kia chẳng thèm đoái

hoài gì đến cô, thậm chí, ngay cả việc vợ bị

thương cũng không hề hay biết. Quả đúng là kẻ

máu lạnh vô tình.

Nhật Dương nhanh chóng gọi thanh toán và

đỡ Khả Hân ra ngoài, xe của anh đậu ngay trước.

cổng quán cafe nên anh có thể giúp cô lên xe và

Theo đuổi vợ câm) Chương 56: Tâm sự

chở cô đến bệnh viện.

Bởi vì quá chú tâm đến Khả Hân nên Nhật

Dương không hề hay biết, ở một góc khuất của

quán, có một cô gái đã nhìn thấy hết cảnh tượng

này. Gương mặt cô tái nhợt, hai bàn tay bấu chặt

xuống cạnh bàn khiến vài móng tay được sơn

sửa tỉ mỉ gẫy vụn.

Sau đó, cô vung tay khiến ly nước trên bàn

rơi xuống đất vỡ tan tành. Tiếng động không nhỏ.

thu hút sự chú ý của nhiều người. Anh chàng

phục vụ của quán cũng vội vàng bước lại, vẻ mặt

nhăn nhó, nhanh chóng thu dọn những mảnh

vụn trên đất.

Cô gái cũng không buồn lên tiếng xin lỗi mà

chỉ nhìn chằm chằm vào bóng chiếc xe ô tô màu

trắng vừa đi mất, trong lòng loạn thành một

đoàn. Cô không thể tin được những gì mình vừa

nhìn thấy, chưa bao giờ cô nghĩ rằng, ngoài mình

ra, Nhật Dương còn có thể quan tâm đến một cô

gái khác như vậy.

Hồi chuông cảnh báo trong lòng cô vang lên

mãnh liệt. Không được, cô tuyệt đối không thể

(Theo đuổi vợ cảm). Chương 56: Tâm sự

để Nhật Dương yêu người khác, anh là của cô,

cho dù tình yêu này bị người đời lên án và bải

xích thì cô vẫn không thể từ bỏ, bởi anh là nguồn

sống duy nhất của cô trong cuộc đời này.

“Vết thương này đang có dấu hiệu bị nhiễm

trùng, nếu để thêm vài ngày nữa thì nguy cơ hoại

tử phần thịt trên đầu gối rất cao, may mà cô.

được đưa đến đây sớm.”

Vị bác sĩ già cau mày lên tiếng, bàn tay linh

hoạt băng bó lại vết thương trên đầu gối của Khả

Hân, sau đó, ông lại quắc mắc trách móc người

đàn ông đang lo lắng nhìn miệng vết thương đó.

“Còn cậu nữa, không biết quan tâm gì đến

bạn gái, để cô ấy bị thương nặng mới cho đến

viện, đã thế còn không cẩn thận để vết thương bị

va đập liên tục đến nỗi rách ra và nhiễm trùng

thế này.

“Hừ, đám thanh niên thời nay thật chẳng

biết quan tâm đến người yêu, thua cả lớp già

chúng tôi trước đây. Nhớ ngày xưa…“

_Vị bác sĩ già bắt đầu rung đùi hồi tưởng lại

(Theo đuổi vợ cảm}. Chương 56: Tâm sự

chuyện tình yêu thời trẻ, kể nhập tâm đến nỗi

không để ý gì đến vẻ mặt bất đắc dĩ của Nhật

Dương và Khả Hân.

Cả hai người đều có chút xấu hổ khi bị ông

hiểu lầm là một cặp, Khả Hân rất muốn mở miện

giải thích nhưng chưa kịp nói gì thì ông đã bắt

đầu mơ màng kể chuyện. Cô đành nuốt lại lời

muốn nói và nhìn Nhật Dương cười khổ,

Nhật Dương cũng cười và lắc đầu, ra hiệu

cho cô không cần giải thích. Thậm chí, khi nghe.

vị bác sĩ này quở trách, anh còn mạc danh kỳ

diệu có chút vui mừng nho nhỏ. Không biết là vui

do vết thương của Khả Hân đã được xử lý tốt hay.

là vui do câu nói hiểu lầm của bác sĩ nữa.

Bỗng, tiếng chuông điện thoại vang lên cắt

đứt tràng lảm nhảm của vị bác sĩ. Nhật Dương

cũng nhanh chóng nhận ra đây là chuông diện

thoại của Khả Hân.

Khả Hân rút điện thoại ra, nhìn chăm chú

vào cái tên xuất hiện trên màn hình, lông mày hơi

nhíu lại, cô hít một hơi sâu và nhấn nút nghe.

“Tại sao tôi nhẳn tin mà em không nhắn lại,

Theo đuổi vợ câm} Chương 56: Tâm sự.

lập tức về nhà ngay cho tôi?”

Giọng Đình Phong ra lệnh trong điện thoại

khiến Khả Hân không vui, cô đột nhiên đứng lên

khiến miệng vết thương bị co vào đau đớn đến

nỗi không đứng vững.

“Khả Hân, em cẩn thận chút“ Nhật Dương

không kịp nghĩ gì mà lập tức lao đến đỡ lấy Khả

Hân. Thật không may, giọng nói của anh bị lọt

vào thiết bị thu âm thanh của điện thoại, đồng

nghĩa với việc người ở đầu dây bên kia cũng

nghe thấy.

Vài tích tắc trôi qua trong yên lặng, một

giọng nói âm trầm cực kỳ đáng sợ vang lên từ

chiếc điện thoại khiến cả ba người trong phòng

đều giật nảy mình,

“Chết tiệt! Khả Hân, cô lại dám dấu tôi lén

lút đi gặp Phạm Nhật Dương ư?“

Theo Đuổi Vợ CâmTác giả: Kim DiTruyện Ngôn TìnhCách đây không lâu, một bài báo trên mạng về “nữ sinh Đại học bán trứng mua Iphone 7” đã thu hút được sự chú ý của rất nhiều người trong xã hội. Khi đọc được bài báo ấy, tôi không khỏi cảm thán, trong xã hội hiện đại này, bất cứ thứ gì cũng có thể dùng tiền để giao dịch. Phụ nữ có thể bán trứng, đàn ông cũng có thể bán *****! Cứ như thế, xã hội nảy sinh ra một kiểu giao dịch méo mó: “mượn” ***** để sinh con! Vận mệnh trêu ngươi, sau cùng tôi cũng bước lên con đường ấy, cho một người phụ nữ giàu có “mượn” *****. Trong thời gian sống chung cùng cô ấy, những việc mà cô ấy làm mỗi tối thật khó nói. Nguyên nhân của sự việc là thế này. Nhà tôi có một ông bố ham mê cờ bạc. Mấy tháng trước ông ấy vay tiền lãi nặng, vì chưa trả được sắp bị đám người giang hồ đánh chết. Cực chẳng đã, tôi đành chọn cách kiếm tiền nhanh nhất là cho *****. Khi nhìn thấy dòng quảng cáo ấy trong một nhóm chat thương mại, tôi thấp thỏm gọi cho Tô Tuyết theo dãy số trên quảng cáo. Sau khi tôi nói qua loa về ý định của… Khả Hân có hẹn với Nhật Dương và một sốngười bạn trong nhóm từ thiện ở quán cafe quenthuộc, nhưng khi đến đây, cô chỉ gặp một mìnhNhật Dương.“Chào anh Nhật Dương, mọi người chưa đếnhả?“ Khả Hân ngồi xuống và liếc đồng hồ trêntường, ra hiệu hỏi người đàn ông đối diện.Hôm nay, Khả Hân mặc một chiếc váy xòeđơn giản màu kem, chất liệu vải lụa mềm mạikhiến thân thể cô có vẻ mảnh dẻ hơn bìnhthường. Nhật Dương quan sát nét mặt của KhảHân, dù cô cố gắng nở nụ cười tươi tắn nhưngvẫn không giấu nổi vẻ mệt mỏi phảng phất trênkhuôn mặt nhỏ nhắn. Bỗng nhiên, anh có chútđau lòng.Càng tiếp xúc với Khả Hân, Nhật Dươngcàng cảm phục sự nỗ lực chăm chỉ và nghị lựcphi thường của cô. Đôi khi anh tự hỏi, nếu bảnthân trải qua những gì mà Khả Hân đã phải trảiqua, liệu anh còn có thể giữ được tâm hồn trongsáng, vị tha giống cô không.Đây cũng là lần đầu tiên, Nhật Dương muốntìm hiểu sâu hơn về nội tâm của một người congái, anh thực sự muốn biết, ẩn dưới bề ngoài nhỏbé yếu ớt kia là một trái tim cứng cỏi đếnnhường nào.“Hôm nay chỉ có anh và em thôi, mấy tên kiađang cắm đầu vào hoàn thiện nốt những phầncuối của ứng dụng trước khi đưa nó ra mắt trướccông chúng rồi.”Nhật Dương nở nụ cười ấm áp, sau đó đẩy lynước cam vắt vừa được phục vụ mang ra về phíacô. Nhiều lần gặp mặt cũng đủ để anh nắm đượcmột vài sở thích nho nhỏ của cô, chằng hạn như.nghiện món cam vắt này.“Cảm ơn anh!” Khả Hân ra hiệu, đồng thờicảm thán sự chu đáo của Nhật Dương, cô bỗngcó chút hâm mộ với người yêu sau này của anh,chắc chắn đó sẽ là cô gái vô cùng may mắn.“Khả Hân, đợt này công việc có gì khó khăn(Theo đuổi vợ câm} Chương 56: Tâm sựkhông? Anh thấy em có vẻ mệt mỏi. Nếu thấykhối lượng công việc nhiều quá, cứ nói với anhđừng ngại.”Thân hình Khả Hân hơi cứng đờ khi nghethấy lời nói của Nhật Dương, cô xúc động vì anhchỉ là một người bạn mới quen biết mà đã quantâm đến cô như thế này.Khả Hân khẽ lắc đầu, tỏ vẻ bản thân mìnhồn. Cô không muốn cảm xúc tiêu cực của mình.làm ảnh hưởng đến Nhật Dương.Thấy Khả Hân không muốn nói, Nhật Dươngđoán là có liên quan đến chồng cô. Ánh mắt anhtối sầm, trong lòng không thoải mái. Anh rấtmuốn hỏi Khả Hân một điều, rằng nếu cuộc sốnghôn nhân của cô mệt mỏi như thế, tại sao côkhông chọn cách kết thúc.Tuy nhiên, ý nghĩ này chỉ vụt qua rồi biếnmất nhanh chóng như chưa từng tổn tại, rốtcuộc anh đâu có tư cách gì để hỏi cô điều này.Bỗng, cặp tình nhân ở ngồi ở bàn bên cạnhđứng dậy ra về, họ vui vẻ đùa giỡn thế nào màcô gái không may va phải Khả Hân khiến cô bị093281. 8/12{Theo đuổi vợ câm} Chương 56: Tâm sựmất đà ngã xuống đất.Nhật Dương hoảng hốt đứng dậy vòng quabàn đỡ Khả Hân, còn cô gái kia đã nhận ra mìnhvừa gây họa nên liên tục xin lỗi.Khả Hân xua tay ý bảo không vấn đề gì,nhưng Nhật Dương tỉnh ý nhận ra trên trán cô đãlấm tấm mồ hôi, hai hàng lông mày nhíu lại nhưchịu đựng điều gì đó rất thống khổ. Anh vội vàng.nhìn xuống dưới chân cô, nếu anh nhớ khônglầm thì đầu gối trái của cô vừa bị đập mạnhxuống sàn nhàNhận ra ánh mắt của Nhật Dương, Khả Hânnén cơn đau buốt vì vết thương lại một lần nữa bịrách ra, cô lắc đầu“Em ngồi xuống, hình như chân em bịthương rồi.”Nhật Dương cau mày chỉ vào vết máu lờ mờthấm vào váy Khả Hân. Cô cúi đầu nhìn thì đúngnhư anh nói nên đành ngoan ngoãn ngồi xuống,nhưng nhất quyết che lại đầu gối và không đểcho Nhật Dương giúp.“Đừng ngại, chúng ta là bạn bè, nên giúp đỡ09338K.T+ 4/12{Theo đuổi vợ cảm}. Chương 56: Tâm sựnhau khi gặp khó khăn.”Hai chữ “bạn bè” dường như rất có trọnglượng đối với Khả Hân, cô cắn môi và rút tay lại.Lúc này Nhật Dương mới ngồi xổm xuống trướcmặt Khả Hân, kéo phần váy lên trên đầu gối cômột chút.Vừa nhìn thấy vết thương đã được băng bócần thận nhưng lúc này máu đang thấm ướt gạc,anh hít một hơi sâu, trái tim như bị ai nhéo mộtcái đau đớn“Tại sao bị thương?” Nhật Dương trầm giọnghỏi, động tác trên tay cực kỳ nhẹ nhàng giốngnhư sợ làm đau Khả Hân.Cảm thấy đầu gối ngày càng đau đớn mặcdù biết Nhật Dương đã rất nhẹ nhàng tháo gạc.buộc trên đó, Khả Hân ra hiệu cho anh: “Là emkhông cẩn thận nên bị quẹt xe, không có gìnghiêm trọng hết.”“Còn không nghiêm trọng? Máu chảy nhiềuthế này, anh sợ cú va đập vừa rồi làm miệng vếtthương bị rách. Anh muốn đưa em vào viện đểkiểm tra, vết thương nếu bị nhiễm trùng sẽ cựcleo đuổi vợ câm} Chương 56: Tâm sựkỳ nguy hiểm.”Nhật Dương nhìn vết thương trên đầu gốiKhả Hân, lo lắng không ngớt. Nếu lúc này anhbình tĩnh lại sẽ thấy hành động của mình rất cóvấn đề. Tuy nhiên, trong đầu Nhật Dương lúc nàychỉ có một suy nghĩ, đó là không muốn Khả Hânxảy ra bất kỳ chuyện gì, cho dù chỉ là một vếtthương nhỏ.“Không cần, em có thể tự băng bó, hôm quacũng là em tự làm mà.“ Khả Hân hấp tấp ra hiệuvới Nhật Dương. Cô không muốn làm to chuyện.“Hôm qua em tự băng bó vết thương?” NhậtDương nhanh chóng bắt được thông tin quantrọng trong lời nói của Khả Hân. Theo lý mà nói,vết thương nghiêm trọng như thế này ít nhấtcũng cần người khác giúp hoặc là phải nhờ bácsĩ hỗ trợ.Anh lờ mờ đoán ra điều gì đó nên nhíu mày.hỏi tiếp: “Chồng em có biết em bị thươngkhông?”Nghe Nhật Dương nhắc tới Đình Phong, KhảHân cúi đầu, khóe mắt bỗng cay xè. Mấy hômaa.a2 0E(Theo đuổi vợ cm} Chương 56: Tâm sựtrước, anh vừa trở về từ nhà ba mẹ đã vội tráchmắng cô, thậm chí sau đó còn đẩy mạnh côxuống sàn nhà.Vốn dĩ vết thương cũng không quá nghiêmtrọng, nhưng sau cú đẩy hôm đó của ĐìnhPhong, nó lại rách ra và chảy rất nhiều máu. Côcũng cắn răng tự băng bó và không nói cho anhbiết.Nhưng nếu thực sự quan tâm đến cô, anh sẽthấy bước đi của cô chậm rãi hơn thường ngày,vẻ mặt thường xuyên tái nhợt mỗi khi phải bướclên hay xuống cầu thang. Đáng tiếc, thứ anh nhìnthấy chỉ là tấm mặt nạ dịu ngoan mà cô bày ra đểlàm vừa lòng anh.Từ vẻ mặt của Khả Hân, Nhật Dương có thểđoán ra rằng người đàn ông kia chẳng thèm đoáihoài gì đến cô, thậm chí, ngay cả việc vợ bịthương cũng không hề hay biết. Quả đúng là kẻmáu lạnh vô tình.Nhật Dương nhanh chóng gọi thanh toán vàđỡ Khả Hân ra ngoài, xe của anh đậu ngay trước.cổng quán cafe nên anh có thể giúp cô lên xe vàTheo đuổi vợ câm) Chương 56: Tâm sựchở cô đến bệnh viện.Bởi vì quá chú tâm đến Khả Hân nên NhậtDương không hề hay biết, ở một góc khuất củaquán, có một cô gái đã nhìn thấy hết cảnh tượngnày. Gương mặt cô tái nhợt, hai bàn tay bấu chặtxuống cạnh bàn khiến vài móng tay được sơnsửa tỉ mỉ gẫy vụn.Sau đó, cô vung tay khiến ly nước trên bànrơi xuống đất vỡ tan tành. Tiếng động không nhỏ.thu hút sự chú ý của nhiều người. Anh chàngphục vụ của quán cũng vội vàng bước lại, vẻ mặtnhăn nhó, nhanh chóng thu dọn những mảnhvụn trên đất.Cô gái cũng không buồn lên tiếng xin lỗi màchỉ nhìn chằm chằm vào bóng chiếc xe ô tô màutrắng vừa đi mất, trong lòng loạn thành mộtđoàn. Cô không thể tin được những gì mình vừanhìn thấy, chưa bao giờ cô nghĩ rằng, ngoài mìnhra, Nhật Dương còn có thể quan tâm đến một côgái khác như vậy.Hồi chuông cảnh báo trong lòng cô vang lênmãnh liệt. Không được, cô tuyệt đối không thể(Theo đuổi vợ cảm). Chương 56: Tâm sựđể Nhật Dương yêu người khác, anh là của cô,cho dù tình yêu này bị người đời lên án và bảixích thì cô vẫn không thể từ bỏ, bởi anh là nguồnsống duy nhất của cô trong cuộc đời này.“Vết thương này đang có dấu hiệu bị nhiễmtrùng, nếu để thêm vài ngày nữa thì nguy cơ hoạitử phần thịt trên đầu gối rất cao, may mà cô.được đưa đến đây sớm.”Vị bác sĩ già cau mày lên tiếng, bàn tay linhhoạt băng bó lại vết thương trên đầu gối của KhảHân, sau đó, ông lại quắc mắc trách móc ngườiđàn ông đang lo lắng nhìn miệng vết thương đó.“Còn cậu nữa, không biết quan tâm gì đếnbạn gái, để cô ấy bị thương nặng mới cho đếnviện, đã thế còn không cẩn thận để vết thương bịva đập liên tục đến nỗi rách ra và nhiễm trùngthế này.“Hừ, đám thanh niên thời nay thật chẳngbiết quan tâm đến người yêu, thua cả lớp giàchúng tôi trước đây. Nhớ ngày xưa…“_Vị bác sĩ già bắt đầu rung đùi hồi tưởng lại(Theo đuổi vợ cảm}. Chương 56: Tâm sựchuyện tình yêu thời trẻ, kể nhập tâm đến nỗikhông để ý gì đến vẻ mặt bất đắc dĩ của NhậtDương và Khả Hân.Cả hai người đều có chút xấu hổ khi bị ônghiểu lầm là một cặp, Khả Hân rất muốn mở miệngiải thích nhưng chưa kịp nói gì thì ông đã bắtđầu mơ màng kể chuyện. Cô đành nuốt lại lờimuốn nói và nhìn Nhật Dương cười khổ,Nhật Dương cũng cười và lắc đầu, ra hiệucho cô không cần giải thích. Thậm chí, khi nghe.vị bác sĩ này quở trách, anh còn mạc danh kỳdiệu có chút vui mừng nho nhỏ. Không biết là vuido vết thương của Khả Hân đã được xử lý tốt hay.là vui do câu nói hiểu lầm của bác sĩ nữa.Bỗng, tiếng chuông điện thoại vang lên cắtđứt tràng lảm nhảm của vị bác sĩ. Nhật Dươngcũng nhanh chóng nhận ra đây là chuông diệnthoại của Khả Hân.Khả Hân rút điện thoại ra, nhìn chăm chúvào cái tên xuất hiện trên màn hình, lông mày hơinhíu lại, cô hít một hơi sâu và nhấn nút nghe.“Tại sao tôi nhẳn tin mà em không nhắn lại,Theo đuổi vợ câm} Chương 56: Tâm sự.lập tức về nhà ngay cho tôi?”Giọng Đình Phong ra lệnh trong điện thoạikhiến Khả Hân không vui, cô đột nhiên đứng lênkhiến miệng vết thương bị co vào đau đớn đếnnỗi không đứng vững.“Khả Hân, em cẩn thận chút“ Nhật Dươngkhông kịp nghĩ gì mà lập tức lao đến đỡ lấy KhảHân. Thật không may, giọng nói của anh bị lọtvào thiết bị thu âm thanh của điện thoại, đồngnghĩa với việc người ở đầu dây bên kia cũngnghe thấy.Vài tích tắc trôi qua trong yên lặng, mộtgiọng nói âm trầm cực kỳ đáng sợ vang lên từchiếc điện thoại khiến cả ba người trong phòngđều giật nảy mình,“Chết tiệt! Khả Hân, cô lại dám dấu tôi lénlút đi gặp Phạm Nhật Dương ư?“

Chương 56: Tâm sự