Tác giả:

Cách đây không lâu, một bài báo trên mạng về “nữ sinh Đại học bán trứng mua Iphone 7” đã thu hút được sự chú ý của rất nhiều người trong xã hội. Khi đọc được bài báo ấy, tôi không khỏi cảm thán, trong xã hội hiện đại này, bất cứ thứ gì cũng có thể dùng tiền để giao dịch. Phụ nữ có thể bán trứng, đàn ông cũng có thể bán *****! Cứ như thế, xã hội nảy sinh ra một kiểu giao dịch méo mó: “mượn” ***** để sinh con! Vận mệnh trêu ngươi, sau cùng tôi cũng bước lên con đường ấy, cho một người phụ nữ giàu có “mượn” *****. Trong thời gian sống chung cùng cô ấy, những việc mà cô ấy làm mỗi tối thật khó nói. Nguyên nhân của sự việc là thế này. Nhà tôi có một ông bố ham mê cờ bạc. Mấy tháng trước ông ấy vay tiền lãi nặng, vì chưa trả được sắp bị đám người giang hồ đánh chết. Cực chẳng đã, tôi đành chọn cách kiếm tiền nhanh nhất là cho *****. Khi nhìn thấy dòng quảng cáo ấy trong một nhóm chat thương mại, tôi thấp thỏm gọi cho Tô Tuyết theo dãy số trên quảng cáo. Sau khi tôi nói qua loa về ý định của…

Chương 83: Sa đọa

Theo Đuổi Vợ CâmTác giả: Kim DiTruyện Ngôn TìnhCách đây không lâu, một bài báo trên mạng về “nữ sinh Đại học bán trứng mua Iphone 7” đã thu hút được sự chú ý của rất nhiều người trong xã hội. Khi đọc được bài báo ấy, tôi không khỏi cảm thán, trong xã hội hiện đại này, bất cứ thứ gì cũng có thể dùng tiền để giao dịch. Phụ nữ có thể bán trứng, đàn ông cũng có thể bán *****! Cứ như thế, xã hội nảy sinh ra một kiểu giao dịch méo mó: “mượn” ***** để sinh con! Vận mệnh trêu ngươi, sau cùng tôi cũng bước lên con đường ấy, cho một người phụ nữ giàu có “mượn” *****. Trong thời gian sống chung cùng cô ấy, những việc mà cô ấy làm mỗi tối thật khó nói. Nguyên nhân của sự việc là thế này. Nhà tôi có một ông bố ham mê cờ bạc. Mấy tháng trước ông ấy vay tiền lãi nặng, vì chưa trả được sắp bị đám người giang hồ đánh chết. Cực chẳng đã, tôi đành chọn cách kiếm tiền nhanh nhất là cho *****. Khi nhìn thấy dòng quảng cáo ấy trong một nhóm chat thương mại, tôi thấp thỏm gọi cho Tô Tuyết theo dãy số trên quảng cáo. Sau khi tôi nói qua loa về ý định của… Trong dịp sinh nhật lần thứ 18 của NhậtDương, nhóm bạn thân gồm ba người: NhậtDương, Duy Anh, Tường Vy quyết định tổ chức đidu lịch.Địa điểm mà họ chọn chính là một vùng quêhẻo lánh ở khu vực Tây Bắc bởi Nhật Dương cóđ8fn.mê khám phá những điều mới mẻ.“Má ơi, mệt chết tôi rồi.”Duy Anh vừa lau mồ hôi vừa ca cẩm. Cảnhóm đã đi bộ một quãng đường rừng dài màvẫn chưa thấy đích đến là một ngôi làng cổ ởđây.Vì quá mệt mỏi nên Duy Anh quay sangtrách móc Đình Phong:“Cậu chọn cái nơi khỉ ho cò gáy làm gì cơchứ? Khắp đất nước mình có hàng tỷ nơi đẹp đếkhác mà không chịu đi, cứ nhất quyết lôi cả nhóm tới đây.”“Nếu cậu không mải tán gái tới nối làm mấtđồ đạc trong đó có bản đồ địa hình nơi này thìchúng ta phải lang thang ở đây chắc?“Nhật Dương cũng đốp chát lại, trừng mắtnhìn Duy Anh. Rõ ràng đã tin tưởng giao nhữngthứ quan trọng cho cậu ta cầm, ai ngờ vì cái tậtmê gái mà quên luôn đồ ở trên xe khách.Duy Anh chột dạ nên nhe răng ra cười, tiếptục vác xác đi không dám kêu ca thêm câu nàoThấy Duy Anh đã chịu im miệng, NhậtDương quay sang nhìn cô gái duy nhất trongnhóm lo lắng hỏi:“Vy mệt không? Hay mình dừng lại nghỉ ngơi một lát nhé.”Tường Vy lắc đầu, mặc dù trên trán cô đãlấm tấm mồ hôi. Khuôn mặt cũng ửng hồng mêngười làm trái tim Nhật Dương đập lỡ một nhịp.Cậu vội vàng quay mặt đi che dấu sự bối rối.Không biết từ bao giờ, bóng dáng củaTường Vy đã len lỏi vào trái tim cậu, dù cậu luôn _ |tự nhủ rằng, cô sắp trở thành chị dâu nhỏ củamình.Nhớ đến anh trai Nhật Thông, người yêuTường Vy tha thiết, Nhật Dương càng cảm thấytội lỗi hơn.Trong gia đình, ngoài mẹ thì người thươngcậu nhất chính là anh trai. Do đó, cậu thà từ bỏmối tình đầu còn hơn là làm điều gì khiến Nhật Thông tổn thương.Ñhật Dương dẫn đoàn với tâm lý bồn chồnCho nên cả nhóm càng đi càng lạc. Đến khi trờiđã tối mịt mà cả ba vẫn loay hoay trong khu rừng vắng vẻ.“Liệu ở đây có thú dữ không?”Tường Vy bắt đầu lo lắng khi cầm đèn pin rọivào mấy lùm cây phía xung quanh và hỏi Nhật Dương.“Đừng lo, Dương tìm hiểu trước rồi, đường.rừng tuy hơi khó đi một chút nhưng không có gìnguy hiểm.{Theo duổi vợ cảm} Chương 83: Sa đọaTường Vy đã len lỏi vào trái tim cậu, dù cậu luôn.tự nhủ rằng, cô sắp trở thành chị dâu nhỏ của mình.Nhớ đến anh trai Nhật Thông, người yêuTường Vy tha thiết, Nhật Dương càng cảm thấytội lỗi hơn.Trong gia đình, ngoài mẹ thì người thươngcậu nhất chính là anh trai. Do đó, cậu thà từ bỏ.mối tình đầu còn hơn là làm điều gì khiến NhậtThông tổn thương.Ñhật Dương dẫn đoàn với tâm lý bổn chồn€hø hên cả nhóm càng di càng lạc. Đến khi trờiđã tối mịt mà cả ba vẫn loay hoay trong khu rừngvắng vẻ“Liệu ở đây có thú dữ không?”Tường Vy bắt đầu lo lắng khi cầm đèn pin rọivào mấy lùm cây phía xung quanh và hỏi Nhật Dương.“Đừng lo, Dương tìm hiểu trước rồi, đườngrừng tuy hơi khó đi một chút nhưng không có gìnguy hiểm”Trong lòng tuy lo lắng vì cả nhóm đi lạc,nhưng bề ngoài Nhật Dương vẫn tỏ ra hết sứcbình tĩnh.Cậu chỉ huy Duy Anh kiếm củi về đốt để sườiấm còn Tường Vy chuẩn bị thức ăn đóng hộp.Vốn dĩ họ còn mang theo cả lầu trại nhưng tại cáitên Duy Anh chết tiệt kia làm mất hết.Thôi, coi như là trải nghiệm nhớ đời ngàysinh nhật tuổi 18 của cậu vậy.Sau khi ba người đã ăn uống no nê. Duy AnhĐồn nhiên kêu đau bụng nên tìm chỗ giải quyết.Chỉ Còn lại Nhật Dương và Tường Vy ngồi bênđồng củi đang cháy lách tách.Bầu không khí giữa hai người bỗng trở nêncó chút vi diệu. Nhật Dương căng thằng khầukhầu mấy que củi để lửa cháy to hơn vì sợ TườngVy bị lạnh. Đêm ở trong rừng nhiệt độ thườngthấp hơn ban ngày rất nhiều.“Chúc mừng sinh nhật Dương.“Tường Vy lên tiếng, phá vỡ bầu không khí imlặng giữa hai người.{Theo đuổi vợ câm}. Chương 8â: Sa đọa“Cám ơn Vy, bao giờ về thành phố, mời Vyăn bánh kem sau nhé.”Nhật Dương gãi đầu, ngượng ngùng nói. Vốndĩ kế hoạch là cả nhóm đến homestay từ chiều,sau đó sẽ đi mua đồ về tổ chức sinh nhật chocậu. Đáng tiếc là kế hoạch thất bại.“Được, Vy đợi.”Tường Vy dịu dàng mỉm cười và nói. Bầukhông khí lại một lần nữa trở nên yên lặng bấtthường.TỰ dưng, Nhật Dương cảm thấy khá ngạingùng khi ở một mình với Tường Vy. Không biếtcái tên ngốc kia đã giải quyết xong chưa, cậu tađi cũng khá lâu rồi.Đang suy nghĩ vẩn vơ thì Nhật Dương bỗnggiật mình khi nghe thấy tiếng sấm trên đầu. Có.vài hạt mưa đã lác đác bay xuống.“Không tốt, trời sắp mưa”Khuôn mặt Nhật Dương biến đổi trong nháymắt. Cậu lập tức quay đầu về phía mà Duy Anhđã đi và hét lên:Theo đuổi vợ cầm} Chương 83: Sa đọa“Duy Anh, mau trở về.”Tuy nhiên, gọi mãi mà vẫn không thấy ai trảlời. Lúc này, cả Nhật Dương và Tường Vy đềuhoảng sợ.Nhật Dương định chạy đi tìm Duy Anhnhưng lại bị Tường Vy túm chặt. Cô sợ hãi lắcđầu không đồng ý.Bất đắc dĩ, Nhật Dương đành kéo cả TườngVy đi tìm Duy Anh. Mưa mỗi lúc một nặng hạtkhiến cả hai ướt sũng.“Đương, mưa to quá, mình tìm chỗ trú tạmthời rồi khi nào tạnh hơn đi tìm Duy Anh đượckhông?”Thân thể Tường Vy run lên vì lạnh, tóc taiquần áo đều đẫm nước.Nhìn bộ dạng nhu nhược yếu ớt của cô bạnthân, Nhật Dương đau lòng nên vội vàng đồng ý.May mắn, khi hai người đang loay hoay tìmnơi trú ẩn thì Tường Vy phát hiện ra một chiếchang gần đó.Ngay khi Tường Vy vui sướng muốn chạyVào trong thì Nhật Dương đã kéo tay cô lại và lắcđầu.Cậu bước về phía đó, soi đèn pin cẩn thậnkiểm tra, thấy không có rắn rết hay thứ gì gâynguy hiểm mới dẫn Tường Vy vào,Nhìn bên ngoài chiếc hang có vẻ nhỏ, nhưngbên trong lại khá lớn và khô ráo. Thậm chí, ởgiữa hàng còn có một phiến đá bằng phẳng cóthể làm chỗ nghỉ ngơi. Nhật Dương đoán đây cóthể là chỗ dừng chân của người bản địa.Lục lọi trong balo để lấy ra hộp quẹt, NhậtDưỡng nhanh chóng tìm củi và lá khô trong này.để nhóm lửaChỉ vài phút sau, ngọn lửa ấm áp bùng lên,chiếu sáng khắp hang động và sưởi ấm thân thểlạnh run của Tường Vy và Nhật Dương.“Dương có thể quay mặt đi để Vy thay đồkhông?”Tường Vy cắn môi, đỏ bừng mặt mũi và lí nhínói.Lúc này, Nhật Dương mới giật mình nhìn kỹTường Vy. Mái tóc ướt nhẹp dính sát vào khuôn.mặt nhỏ nhắn với nước da trắng ngần của cô. Bộquần áo ngấm nước cũng khiến những đườngcong trên cơ thể cô như ẩn như hiện dễ khiếnngười ta phải mơ màng.Nhật Dương ngây người nhìn không chớp.mắt. Chỉ đến khi Tường Vy khẽ nhắc nhở thì cậumới nhận ra sự thất thố của mình nên xấu hổquay đầu di.Tiếng sột soạt của động tác cời quần áoW5ñ9:lên đằng sau lưng ***** thần kinh củaNhật Dương khiến lưng và lòng bàn tay cậu ướtđẫmDù sao, Nhật Dương cũng chỉ là một thanhniên 18 tuổi chưa trải việc đời, người con gái kialại là người cậu thầm thương trộm nhớ bấy lâunên không tránh khỏi có những suy nghĩ bậy bạGiữa lúc tưởng tượng ra những hình ảnh ướtát, Nhật Dương bỗng hoảng hồn khi nghe thấytiếng la của Tường Vy.Không kịp suy nghĩ gì, Nhật Dương quay đầulại. Vừa lúc đó, một thân hình mềm mại chạy tớichui vào ***** cậu.“Có…có chuột.Tường Vy ôm chặt lấy Nhật Dương, thút thítchỉ vào thứ gì đó trên mặt đất mà Nhật Dươngkhông nhìn thấy. Có lẽ, con chuột mà cô bảo đãchạy mất hút ngay sau tiếng hét của cô.“Đừng sợ, nó chạy mất tiêu rồi.”Nhật Dương vội vàng an ủi Tường Vy, đồngthời đưa tay vỗ vỗ lưng cô. Cảm giác bàn taychạm vào một mảnh lành lạnh và mềm mịn, thânHình Nhật Dương bỗng cứng đờ. Hiện tại, cậumới phát hiện ra là Tường Vy hoàn toàn *****trong lòng cậu.Nhật Dương kinh hãi muốn đầy Tường Vy rathì đột nhiên hai cánh tay thon dài của cô vònglấy eo cậu. Tường Vy cắn môi, ngẩng đầu lên, đôimắt rưng rưng đẹp đến nao lòng.“Dương, có thể ôm Vy một lát không?”“Không… không được… Vy… Vy mau mặcquần áo vào kẻo cảm lạnh. Người Dương cũng bịướt.”{Theo đuổi vợ câm? Chương 83: Sa đọaNhật Dương lắp bắp nói, cố gắng tránh đithân thể của Tường Vy. Chỉ là cậu càng tránh,Tường Vy càng áp sát, thậm chí cô còn to gan cọcọ ***** vào ngực cậu.Quần áo Nhật Dương vốn ướt sũng nên dánVào cơ thể cậu, cho nên hành động của TườngVy không khác gì trêu chọc từng tế bào trên dathịt cậu.“Vy không buông, chằng lẽ Dương khôngbiết tình cảm của Vy dành cho Dương sao? Vythích:Dương, thích từ lâu lắm rồi có biết không?“Ôanh!Nhật Dương cảm thấy sét đánh ngang tai.Cậu bàng hoàng đến nỗi quên cả động tác đẩyTường Vy ra khỏi người mình.Cậu không thể tin được điều mình vừa nghethấy. Tường Vy cũng thích cậu, nói cách khác,không phải chỉ có cậu đơn phương tương tư.Cõi lòng dâng lên một trận mừng như điên.Phút chốc, Nhật Dương quên đi mọi thứ, chỉ đắmchìm trong cảm giác ngọt ngào bởi lời thổ lộ củaTheo đuổi vợ cảm} Chương 83: Sa đọaTường Vy.Tuy nhiên, câu nói tiếp theo của cô lại nhưmột gáo nước lạnh tạt vào lý trí của Nhật Dương.“Vy biết bản thân có hôn ước với anh NhậtThông, nhưng đây không phải điều Vy muốn.Vykhông yêu anh ấy.”Nghe thấy Tường Vy nhắc đến anh trai, NhậtDương cảm thấy trái tim thắt lại. Cậu hoảng loạnđẩy mạnh Tường Vy, xoay người lại để khôngnhìn thấy thân thể ***** của cô, giọng nóiTuï\ run“Chỉ còn hơn một tháng nữa là hai người tổchức đính hôn. Dương sẽ coi như chưa nghethấy những lời này. Vy mau mặc đồ vào, đợi mưangớt chúng ta còn phải đi tìm Duy Anh.”“Hôn ước chỉ là do hai bên ba mẹ sắp đặt.Người Vy yêu là Dương, Vy sẽ nói cho ba mẹ đểhủy hôn.”“Không được.”Nhật Dương gầm lên. Cậu không dám quaylại đằng sau nên chỉ đành nói vọng lại:ẤTheo đuổi vợ cm? Chương 83: Sa đọa“Anh Thông yêu Vy rất nhiều, Vy. không thểlàm tổn thương anh ấy.”“Nhưng Vy chỉ coi anh Nhật Thông như anhtrai, hoàn toàn không có tình cảm nam nữ”“Vậy tại sao trước kia Vy. không chịu nói rasớm? Để tình cảm của anh ấy ngày càng sâuđậm như thế này, Vy có biết như thế là ích kỷ.lắm không?”Cảm giác tức giận xen lẫn đau lòng khiếnNhật Dương cực kỳ thống khổ. Một bên là anhtrai đậu kính yêu, một bên là người con gái cậuthích.Nếu chỉ có thể chọn một người, Nhật Dươngđành xin lỗi Tường Vy.“Bởi vì khi đó Vy sợ nói ra sẽ khiến Dươngrời xa Vy. Vy không thể mạo hiểm như vậy.Nhưng gần đây, Vy biết được Dương cũng cótình cảm với Vy. Vy không muốn tiếp tục che dấucảm xúc nữa.”Tường Vy bắt đầu khóc. Nước mắt rơi nhưmưa trên khuôn mặt thanh tú. Cô bước tới nắmlấy bàn tay Nhật Dương, áp vào ngực mình, chậm rãi nói:“Dương cảm nhận được trái tim này đangđập lên vì Dương không?”Bàn tay chạm vào một mảnh tròn trịa, trắngmịn, thậm chí đỉnh hồng mai còn run rẩy cọ vàoda thịt khiến Nhật Dương lập tức ngây ra nhưphỗng.Thân thể mạn diệu của Tường Vy như có malực khiến cậu không thể rời mắt. Nhật Dươngcảm nhận được máu trong người bắt đầu sôitao, dần dần tập trung xuống bộ vị phía dướikhiển nó căng lên đau đớn.Mặc cho cơ thể đang kêu gào được pháttiết, nhưng lí trí Nhật Dương vẫn còn tồn tại. Cậunuốt nước miếng một cách khó nhọc, thở hổn hển nói:“Đừng… chúng ta không được làm vậy… anh Thông…”Một bàn tay bỗng che lấp miệng cậu, ngănchặn những lời mà cậu muốn nói.“Vy biết, Vy sẽ không hủy hôn, sẽ khônglàm anh Nhật Thông tổn thương, nhưng hômnay, Vy muốn thuộc về Dương. Coi như đây làquà sinh nhật mừng Dương 18 tuổiNói xong, Tường Vy kiếng chân lên, áp đôimôi mềm mại của mình vào bờ môi lạnh lếo củaNhật Dương.Mùi hương thanh nhã của thân thể con gáitrình nguyên, cảm giác non mềm ở môi làm lí tríNhật Dương hoàn toàn bị đánh bại.Cậu kéo Tường Vy vào lòng, thô bạo nhấmñi14B Vị ngọt của cô. Hai người ngã vào phiến đáBằng phẳng ở giữa hang động, phóng thích cảmxúc nguyên thủy của bản thân.Ánh lửa cháy bập bùng phản chiếu hình ảnhcủa đôi nam nữ đang quấn lấy nhau, giống nhưminh chứng cho mối tình oan nghiệt đã được dựbáo trước là khiến cả hai đau chịu dằn vặt đếnsuốt đời.

Trong dịp sinh nhật lần thứ 18 của Nhật

Dương, nhóm bạn thân gồm ba người: Nhật

Dương, Duy Anh, Tường Vy quyết định tổ chức đi

du lịch.

Địa điểm mà họ chọn chính là một vùng quê

hẻo lánh ở khu vực Tây Bắc bởi Nhật Dương có

đ8fn.mê khám phá những điều mới mẻ.

“Má ơi, mệt chết tôi rồi.”

Duy Anh vừa lau mồ hôi vừa ca cẩm. Cả

nhóm đã đi bộ một quãng đường rừng dài mà

vẫn chưa thấy đích đến là một ngôi làng cổ ở

đây.

Vì quá mệt mỏi nên Duy Anh quay sang

trách móc Đình Phong:

“Cậu chọn cái nơi khỉ ho cò gáy làm gì cơ

chứ? Khắp đất nước mình có hàng tỷ nơi đẹp đế

khác mà không chịu đi, cứ nhất quyết lôi cả nhóm tới đây.”

“Nếu cậu không mải tán gái tới nối làm mất

đồ đạc trong đó có bản đồ địa hình nơi này thì

chúng ta phải lang thang ở đây chắc?“

Nhật Dương cũng đốp chát lại, trừng mắt

nhìn Duy Anh. Rõ ràng đã tin tưởng giao những

thứ quan trọng cho cậu ta cầm, ai ngờ vì cái tật

mê gái mà quên luôn đồ ở trên xe khách.

Duy Anh chột dạ nên nhe răng ra cười, tiếp

tục vác xác đi không dám kêu ca thêm câu nào

Thấy Duy Anh đã chịu im miệng, Nhật

Dương quay sang nhìn cô gái duy nhất trong

nhóm lo lắng hỏi:

“Vy mệt không? Hay mình dừng lại nghỉ ngơi một lát nhé.”

Tường Vy lắc đầu, mặc dù trên trán cô đã

lấm tấm mồ hôi. Khuôn mặt cũng ửng hồng mê

người làm trái tim Nhật Dương đập lỡ một nhịp.

Cậu vội vàng quay mặt đi che dấu sự bối rối.

Không biết từ bao giờ, bóng dáng của

Tường Vy đã len lỏi vào trái tim cậu, dù cậu luôn _ |

tự nhủ rằng, cô sắp trở thành chị dâu nhỏ của

mình.

Nhớ đến anh trai Nhật Thông, người yêu

Tường Vy tha thiết, Nhật Dương càng cảm thấy

tội lỗi hơn.

Trong gia đình, ngoài mẹ thì người thương

cậu nhất chính là anh trai. Do đó, cậu thà từ bỏ

mối tình đầu còn hơn là làm điều gì khiến Nhật Thông tổn thương.

Ñhật Dương dẫn đoàn với tâm lý bồn chồn

Cho nên cả nhóm càng đi càng lạc. Đến khi trời

đã tối mịt mà cả ba vẫn loay hoay trong khu rừng vắng vẻ.

“Liệu ở đây có thú dữ không?”

Tường Vy bắt đầu lo lắng khi cầm đèn pin rọi

vào mấy lùm cây phía xung quanh và hỏi Nhật Dương.

“Đừng lo, Dương tìm hiểu trước rồi, đường.

rừng tuy hơi khó đi một chút nhưng không có gì

nguy hiểm.

{Theo duổi vợ cảm} Chương 83: Sa đọa

Tường Vy đã len lỏi vào trái tim cậu, dù cậu luôn.

tự nhủ rằng, cô sắp trở thành chị dâu nhỏ của mình.

Nhớ đến anh trai Nhật Thông, người yêu

Tường Vy tha thiết, Nhật Dương càng cảm thấy

tội lỗi hơn.

Trong gia đình, ngoài mẹ thì người thương

cậu nhất chính là anh trai. Do đó, cậu thà từ bỏ.

mối tình đầu còn hơn là làm điều gì khiến Nhật

Thông tổn thương.

Ñhật Dương dẫn đoàn với tâm lý bổn chồn

€hø hên cả nhóm càng di càng lạc. Đến khi trời

đã tối mịt mà cả ba vẫn loay hoay trong khu rừng

vắng vẻ

“Liệu ở đây có thú dữ không?”

Tường Vy bắt đầu lo lắng khi cầm đèn pin rọi

vào mấy lùm cây phía xung quanh và hỏi Nhật Dương.

“Đừng lo, Dương tìm hiểu trước rồi, đường

rừng tuy hơi khó đi một chút nhưng không có gì

nguy hiểm”

Trong lòng tuy lo lắng vì cả nhóm đi lạc,

nhưng bề ngoài Nhật Dương vẫn tỏ ra hết sức

bình tĩnh.

Cậu chỉ huy Duy Anh kiếm củi về đốt để sười

ấm còn Tường Vy chuẩn bị thức ăn đóng hộp.

Vốn dĩ họ còn mang theo cả lầu trại nhưng tại cái

tên Duy Anh chết tiệt kia làm mất hết.

Thôi, coi như là trải nghiệm nhớ đời ngày

sinh nhật tuổi 18 của cậu vậy.

Sau khi ba người đã ăn uống no nê. Duy Anh

Đồn nhiên kêu đau bụng nên tìm chỗ giải quyết.

Chỉ Còn lại Nhật Dương và Tường Vy ngồi bên

đồng củi đang cháy lách tách.

Bầu không khí giữa hai người bỗng trở nên

có chút vi diệu. Nhật Dương căng thằng khầu

khầu mấy que củi để lửa cháy to hơn vì sợ Tường

Vy bị lạnh. Đêm ở trong rừng nhiệt độ thường

thấp hơn ban ngày rất nhiều.

“Chúc mừng sinh nhật Dương.“

Tường Vy lên tiếng, phá vỡ bầu không khí im

lặng giữa hai người.

{Theo đuổi vợ câm}. Chương 8â: Sa đọa

“Cám ơn Vy, bao giờ về thành phố, mời Vy

ăn bánh kem sau nhé.”

Nhật Dương gãi đầu, ngượng ngùng nói. Vốn

dĩ kế hoạch là cả nhóm đến homestay từ chiều,

sau đó sẽ đi mua đồ về tổ chức sinh nhật cho

cậu. Đáng tiếc là kế hoạch thất bại.

“Được, Vy đợi.”

Tường Vy dịu dàng mỉm cười và nói. Bầu

không khí lại một lần nữa trở nên yên lặng bất

thường.

TỰ dưng, Nhật Dương cảm thấy khá ngại

ngùng khi ở một mình với Tường Vy. Không biết

cái tên ngốc kia đã giải quyết xong chưa, cậu ta

đi cũng khá lâu rồi.

Đang suy nghĩ vẩn vơ thì Nhật Dương bỗng

giật mình khi nghe thấy tiếng sấm trên đầu. Có.

vài hạt mưa đã lác đác bay xuống.

“Không tốt, trời sắp mưa”

Khuôn mặt Nhật Dương biến đổi trong nháy

mắt. Cậu lập tức quay đầu về phía mà Duy Anh

đã đi và hét lên:

Theo đuổi vợ cầm} Chương 83: Sa đọa

“Duy Anh, mau trở về.”

Tuy nhiên, gọi mãi mà vẫn không thấy ai trả

lời. Lúc này, cả Nhật Dương và Tường Vy đều

hoảng sợ.

Nhật Dương định chạy đi tìm Duy Anh

nhưng lại bị Tường Vy túm chặt. Cô sợ hãi lắc

đầu không đồng ý.

Bất đắc dĩ, Nhật Dương đành kéo cả Tường

Vy đi tìm Duy Anh. Mưa mỗi lúc một nặng hạt

khiến cả hai ướt sũng.

“Đương, mưa to quá, mình tìm chỗ trú tạm

thời rồi khi nào tạnh hơn đi tìm Duy Anh được

không?”

Thân thể Tường Vy run lên vì lạnh, tóc tai

quần áo đều đẫm nước.

Nhìn bộ dạng nhu nhược yếu ớt của cô bạn

thân, Nhật Dương đau lòng nên vội vàng đồng ý.

May mắn, khi hai người đang loay hoay tìm

nơi trú ẩn thì Tường Vy phát hiện ra một chiếc

hang gần đó.

Ngay khi Tường Vy vui sướng muốn chạy

Vào trong thì Nhật Dương đã kéo tay cô lại và lắc

đầu.

Cậu bước về phía đó, soi đèn pin cẩn thận

kiểm tra, thấy không có rắn rết hay thứ gì gây

nguy hiểm mới dẫn Tường Vy vào,

Nhìn bên ngoài chiếc hang có vẻ nhỏ, nhưng

bên trong lại khá lớn và khô ráo. Thậm chí, ở

giữa hàng còn có một phiến đá bằng phẳng có

thể làm chỗ nghỉ ngơi. Nhật Dương đoán đây có

thể là chỗ dừng chân của người bản địa.

Lục lọi trong balo để lấy ra hộp quẹt, Nhật

Dưỡng nhanh chóng tìm củi và lá khô trong này.

để nhóm lửa

Chỉ vài phút sau, ngọn lửa ấm áp bùng lên,

chiếu sáng khắp hang động và sưởi ấm thân thể

lạnh run của Tường Vy và Nhật Dương.

“Dương có thể quay mặt đi để Vy thay đồ

không?”

Tường Vy cắn môi, đỏ bừng mặt mũi và lí nhí

nói.

Lúc này, Nhật Dương mới giật mình nhìn kỹ

Tường Vy. Mái tóc ướt nhẹp dính sát vào khuôn.

mặt nhỏ nhắn với nước da trắng ngần của cô. Bộ

quần áo ngấm nước cũng khiến những đường

cong trên cơ thể cô như ẩn như hiện dễ khiến

người ta phải mơ màng.

Nhật Dương ngây người nhìn không chớp.

mắt. Chỉ đến khi Tường Vy khẽ nhắc nhở thì cậu

mới nhận ra sự thất thố của mình nên xấu hổ

quay đầu di.

Tiếng sột soạt của động tác cời quần áo

W5ñ9:lên đằng sau lưng ***** thần kinh của

Nhật Dương khiến lưng và lòng bàn tay cậu ướt

đẫm

Dù sao, Nhật Dương cũng chỉ là một thanh

niên 18 tuổi chưa trải việc đời, người con gái kia

lại là người cậu thầm thương trộm nhớ bấy lâu

nên không tránh khỏi có những suy nghĩ bậy bạ

Giữa lúc tưởng tượng ra những hình ảnh ướt

át, Nhật Dương bỗng hoảng hồn khi nghe thấy

tiếng la của Tường Vy.

Không kịp suy nghĩ gì, Nhật Dương quay đầu

lại. Vừa lúc đó, một thân hình mềm mại chạy tới

chui vào ***** cậu.

“Có…có chuột.

Tường Vy ôm chặt lấy Nhật Dương, thút thít

chỉ vào thứ gì đó trên mặt đất mà Nhật Dương

không nhìn thấy. Có lẽ, con chuột mà cô bảo đã

chạy mất hút ngay sau tiếng hét của cô.

“Đừng sợ, nó chạy mất tiêu rồi.”

Nhật Dương vội vàng an ủi Tường Vy, đồng

thời đưa tay vỗ vỗ lưng cô. Cảm giác bàn tay

chạm vào một mảnh lành lạnh và mềm mịn, thân

Hình Nhật Dương bỗng cứng đờ. Hiện tại, cậu

mới phát hiện ra là Tường Vy hoàn toàn *****

trong lòng cậu.

Nhật Dương kinh hãi muốn đầy Tường Vy ra

thì đột nhiên hai cánh tay thon dài của cô vòng

lấy eo cậu. Tường Vy cắn môi, ngẩng đầu lên, đôi

mắt rưng rưng đẹp đến nao lòng.

“Dương, có thể ôm Vy một lát không?”

“Không… không được… Vy… Vy mau mặc

quần áo vào kẻo cảm lạnh. Người Dương cũng bị

ướt.”

{Theo đuổi vợ câm? Chương 83: Sa đọa

Nhật Dương lắp bắp nói, cố gắng tránh đi

thân thể của Tường Vy. Chỉ là cậu càng tránh,

Tường Vy càng áp sát, thậm chí cô còn to gan cọ

cọ ***** vào ngực cậu.

Quần áo Nhật Dương vốn ướt sũng nên dán

Vào cơ thể cậu, cho nên hành động của Tường

Vy không khác gì trêu chọc từng tế bào trên da

thịt cậu.

“Vy không buông, chằng lẽ Dương không

biết tình cảm của Vy dành cho Dương sao? Vy

thích:Dương, thích từ lâu lắm rồi có biết không?“

Ôanh!

Nhật Dương cảm thấy sét đánh ngang tai.

Cậu bàng hoàng đến nỗi quên cả động tác đẩy

Tường Vy ra khỏi người mình.

Cậu không thể tin được điều mình vừa nghe

thấy. Tường Vy cũng thích cậu, nói cách khác,

không phải chỉ có cậu đơn phương tương tư.

Cõi lòng dâng lên một trận mừng như điên.

Phút chốc, Nhật Dương quên đi mọi thứ, chỉ đắm

chìm trong cảm giác ngọt ngào bởi lời thổ lộ của

Theo đuổi vợ cảm} Chương 83: Sa đọa

Tường Vy.

Tuy nhiên, câu nói tiếp theo của cô lại như

một gáo nước lạnh tạt vào lý trí của Nhật Dương.

“Vy biết bản thân có hôn ước với anh Nhật

Thông, nhưng đây không phải điều Vy muốn.Vy

không yêu anh ấy.”

Nghe thấy Tường Vy nhắc đến anh trai, Nhật

Dương cảm thấy trái tim thắt lại. Cậu hoảng loạn

đẩy mạnh Tường Vy, xoay người lại để không

nhìn thấy thân thể ***** của cô, giọng nói

Tuï\ run

“Chỉ còn hơn một tháng nữa là hai người tổ

chức đính hôn. Dương sẽ coi như chưa nghe

thấy những lời này. Vy mau mặc đồ vào, đợi mưa

ngớt chúng ta còn phải đi tìm Duy Anh.”

“Hôn ước chỉ là do hai bên ba mẹ sắp đặt.

Người Vy yêu là Dương, Vy sẽ nói cho ba mẹ để

hủy hôn.”

“Không được.”

Nhật Dương gầm lên. Cậu không dám quay

lại đằng sau nên chỉ đành nói vọng lại:

ẤTheo đuổi vợ cm? Chương 83: Sa đọa

“Anh Thông yêu Vy rất nhiều, Vy. không thể

làm tổn thương anh ấy.”

“Nhưng Vy chỉ coi anh Nhật Thông như anh

trai, hoàn toàn không có tình cảm nam nữ”

“Vậy tại sao trước kia Vy. không chịu nói ra

sớm? Để tình cảm của anh ấy ngày càng sâu

đậm như thế này, Vy có biết như thế là ích kỷ.

lắm không?”

Cảm giác tức giận xen lẫn đau lòng khiến

Nhật Dương cực kỳ thống khổ. Một bên là anh

trai đậu kính yêu, một bên là người con gái cậu

thích.

Nếu chỉ có thể chọn một người, Nhật Dương

đành xin lỗi Tường Vy.

“Bởi vì khi đó Vy sợ nói ra sẽ khiến Dương

rời xa Vy. Vy không thể mạo hiểm như vậy.

Nhưng gần đây, Vy biết được Dương cũng có

tình cảm với Vy. Vy không muốn tiếp tục che dấu

cảm xúc nữa.”

Tường Vy bắt đầu khóc. Nước mắt rơi như

mưa trên khuôn mặt thanh tú. Cô bước tới nắm

lấy bàn tay Nhật Dương, áp vào ngực mình, chậm rãi nói:

“Dương cảm nhận được trái tim này đang

đập lên vì Dương không?”

Bàn tay chạm vào một mảnh tròn trịa, trắng

mịn, thậm chí đỉnh hồng mai còn run rẩy cọ vào

da thịt khiến Nhật Dương lập tức ngây ra như

phỗng.

Thân thể mạn diệu của Tường Vy như có ma

lực khiến cậu không thể rời mắt. Nhật Dương

cảm nhận được máu trong người bắt đầu sôi

tao, dần dần tập trung xuống bộ vị phía dưới

khiển nó căng lên đau đớn.

Mặc cho cơ thể đang kêu gào được phát

tiết, nhưng lí trí Nhật Dương vẫn còn tồn tại. Cậu

nuốt nước miếng một cách khó nhọc, thở hổn hển nói:

“Đừng… chúng ta không được làm vậy… anh Thông…”

Một bàn tay bỗng che lấp miệng cậu, ngăn

chặn những lời mà cậu muốn nói.

“Vy biết, Vy sẽ không hủy hôn, sẽ không

làm anh Nhật Thông tổn thương, nhưng hôm

nay, Vy muốn thuộc về Dương. Coi như đây là

quà sinh nhật mừng Dương 18 tuổi

Nói xong, Tường Vy kiếng chân lên, áp đôi

môi mềm mại của mình vào bờ môi lạnh lếo của

Nhật Dương.

Mùi hương thanh nhã của thân thể con gái

trình nguyên, cảm giác non mềm ở môi làm lí trí

Nhật Dương hoàn toàn bị đánh bại.

Cậu kéo Tường Vy vào lòng, thô bạo nhấm

ñi14B Vị ngọt của cô. Hai người ngã vào phiến đá

Bằng phẳng ở giữa hang động, phóng thích cảm

xúc nguyên thủy của bản thân.

Ánh lửa cháy bập bùng phản chiếu hình ảnh

của đôi nam nữ đang quấn lấy nhau, giống như

minh chứng cho mối tình oan nghiệt đã được dự

báo trước là khiến cả hai đau chịu dằn vặt đến

suốt đời.

Theo Đuổi Vợ CâmTác giả: Kim DiTruyện Ngôn TìnhCách đây không lâu, một bài báo trên mạng về “nữ sinh Đại học bán trứng mua Iphone 7” đã thu hút được sự chú ý của rất nhiều người trong xã hội. Khi đọc được bài báo ấy, tôi không khỏi cảm thán, trong xã hội hiện đại này, bất cứ thứ gì cũng có thể dùng tiền để giao dịch. Phụ nữ có thể bán trứng, đàn ông cũng có thể bán *****! Cứ như thế, xã hội nảy sinh ra một kiểu giao dịch méo mó: “mượn” ***** để sinh con! Vận mệnh trêu ngươi, sau cùng tôi cũng bước lên con đường ấy, cho một người phụ nữ giàu có “mượn” *****. Trong thời gian sống chung cùng cô ấy, những việc mà cô ấy làm mỗi tối thật khó nói. Nguyên nhân của sự việc là thế này. Nhà tôi có một ông bố ham mê cờ bạc. Mấy tháng trước ông ấy vay tiền lãi nặng, vì chưa trả được sắp bị đám người giang hồ đánh chết. Cực chẳng đã, tôi đành chọn cách kiếm tiền nhanh nhất là cho *****. Khi nhìn thấy dòng quảng cáo ấy trong một nhóm chat thương mại, tôi thấp thỏm gọi cho Tô Tuyết theo dãy số trên quảng cáo. Sau khi tôi nói qua loa về ý định của… Trong dịp sinh nhật lần thứ 18 của NhậtDương, nhóm bạn thân gồm ba người: NhậtDương, Duy Anh, Tường Vy quyết định tổ chức đidu lịch.Địa điểm mà họ chọn chính là một vùng quêhẻo lánh ở khu vực Tây Bắc bởi Nhật Dương cóđ8fn.mê khám phá những điều mới mẻ.“Má ơi, mệt chết tôi rồi.”Duy Anh vừa lau mồ hôi vừa ca cẩm. Cảnhóm đã đi bộ một quãng đường rừng dài màvẫn chưa thấy đích đến là một ngôi làng cổ ởđây.Vì quá mệt mỏi nên Duy Anh quay sangtrách móc Đình Phong:“Cậu chọn cái nơi khỉ ho cò gáy làm gì cơchứ? Khắp đất nước mình có hàng tỷ nơi đẹp đếkhác mà không chịu đi, cứ nhất quyết lôi cả nhóm tới đây.”“Nếu cậu không mải tán gái tới nối làm mấtđồ đạc trong đó có bản đồ địa hình nơi này thìchúng ta phải lang thang ở đây chắc?“Nhật Dương cũng đốp chát lại, trừng mắtnhìn Duy Anh. Rõ ràng đã tin tưởng giao nhữngthứ quan trọng cho cậu ta cầm, ai ngờ vì cái tậtmê gái mà quên luôn đồ ở trên xe khách.Duy Anh chột dạ nên nhe răng ra cười, tiếptục vác xác đi không dám kêu ca thêm câu nàoThấy Duy Anh đã chịu im miệng, NhậtDương quay sang nhìn cô gái duy nhất trongnhóm lo lắng hỏi:“Vy mệt không? Hay mình dừng lại nghỉ ngơi một lát nhé.”Tường Vy lắc đầu, mặc dù trên trán cô đãlấm tấm mồ hôi. Khuôn mặt cũng ửng hồng mêngười làm trái tim Nhật Dương đập lỡ một nhịp.Cậu vội vàng quay mặt đi che dấu sự bối rối.Không biết từ bao giờ, bóng dáng củaTường Vy đã len lỏi vào trái tim cậu, dù cậu luôn _ |tự nhủ rằng, cô sắp trở thành chị dâu nhỏ củamình.Nhớ đến anh trai Nhật Thông, người yêuTường Vy tha thiết, Nhật Dương càng cảm thấytội lỗi hơn.Trong gia đình, ngoài mẹ thì người thươngcậu nhất chính là anh trai. Do đó, cậu thà từ bỏmối tình đầu còn hơn là làm điều gì khiến Nhật Thông tổn thương.Ñhật Dương dẫn đoàn với tâm lý bồn chồnCho nên cả nhóm càng đi càng lạc. Đến khi trờiđã tối mịt mà cả ba vẫn loay hoay trong khu rừng vắng vẻ.“Liệu ở đây có thú dữ không?”Tường Vy bắt đầu lo lắng khi cầm đèn pin rọivào mấy lùm cây phía xung quanh và hỏi Nhật Dương.“Đừng lo, Dương tìm hiểu trước rồi, đường.rừng tuy hơi khó đi một chút nhưng không có gìnguy hiểm.{Theo duổi vợ cảm} Chương 83: Sa đọaTường Vy đã len lỏi vào trái tim cậu, dù cậu luôn.tự nhủ rằng, cô sắp trở thành chị dâu nhỏ của mình.Nhớ đến anh trai Nhật Thông, người yêuTường Vy tha thiết, Nhật Dương càng cảm thấytội lỗi hơn.Trong gia đình, ngoài mẹ thì người thươngcậu nhất chính là anh trai. Do đó, cậu thà từ bỏ.mối tình đầu còn hơn là làm điều gì khiến NhậtThông tổn thương.Ñhật Dương dẫn đoàn với tâm lý bổn chồn€hø hên cả nhóm càng di càng lạc. Đến khi trờiđã tối mịt mà cả ba vẫn loay hoay trong khu rừngvắng vẻ“Liệu ở đây có thú dữ không?”Tường Vy bắt đầu lo lắng khi cầm đèn pin rọivào mấy lùm cây phía xung quanh và hỏi Nhật Dương.“Đừng lo, Dương tìm hiểu trước rồi, đườngrừng tuy hơi khó đi một chút nhưng không có gìnguy hiểm”Trong lòng tuy lo lắng vì cả nhóm đi lạc,nhưng bề ngoài Nhật Dương vẫn tỏ ra hết sứcbình tĩnh.Cậu chỉ huy Duy Anh kiếm củi về đốt để sườiấm còn Tường Vy chuẩn bị thức ăn đóng hộp.Vốn dĩ họ còn mang theo cả lầu trại nhưng tại cáitên Duy Anh chết tiệt kia làm mất hết.Thôi, coi như là trải nghiệm nhớ đời ngàysinh nhật tuổi 18 của cậu vậy.Sau khi ba người đã ăn uống no nê. Duy AnhĐồn nhiên kêu đau bụng nên tìm chỗ giải quyết.Chỉ Còn lại Nhật Dương và Tường Vy ngồi bênđồng củi đang cháy lách tách.Bầu không khí giữa hai người bỗng trở nêncó chút vi diệu. Nhật Dương căng thằng khầukhầu mấy que củi để lửa cháy to hơn vì sợ TườngVy bị lạnh. Đêm ở trong rừng nhiệt độ thườngthấp hơn ban ngày rất nhiều.“Chúc mừng sinh nhật Dương.“Tường Vy lên tiếng, phá vỡ bầu không khí imlặng giữa hai người.{Theo đuổi vợ câm}. Chương 8â: Sa đọa“Cám ơn Vy, bao giờ về thành phố, mời Vyăn bánh kem sau nhé.”Nhật Dương gãi đầu, ngượng ngùng nói. Vốndĩ kế hoạch là cả nhóm đến homestay từ chiều,sau đó sẽ đi mua đồ về tổ chức sinh nhật chocậu. Đáng tiếc là kế hoạch thất bại.“Được, Vy đợi.”Tường Vy dịu dàng mỉm cười và nói. Bầukhông khí lại một lần nữa trở nên yên lặng bấtthường.TỰ dưng, Nhật Dương cảm thấy khá ngạingùng khi ở một mình với Tường Vy. Không biếtcái tên ngốc kia đã giải quyết xong chưa, cậu tađi cũng khá lâu rồi.Đang suy nghĩ vẩn vơ thì Nhật Dương bỗnggiật mình khi nghe thấy tiếng sấm trên đầu. Có.vài hạt mưa đã lác đác bay xuống.“Không tốt, trời sắp mưa”Khuôn mặt Nhật Dương biến đổi trong nháymắt. Cậu lập tức quay đầu về phía mà Duy Anhđã đi và hét lên:Theo đuổi vợ cầm} Chương 83: Sa đọa“Duy Anh, mau trở về.”Tuy nhiên, gọi mãi mà vẫn không thấy ai trảlời. Lúc này, cả Nhật Dương và Tường Vy đềuhoảng sợ.Nhật Dương định chạy đi tìm Duy Anhnhưng lại bị Tường Vy túm chặt. Cô sợ hãi lắcđầu không đồng ý.Bất đắc dĩ, Nhật Dương đành kéo cả TườngVy đi tìm Duy Anh. Mưa mỗi lúc một nặng hạtkhiến cả hai ướt sũng.“Đương, mưa to quá, mình tìm chỗ trú tạmthời rồi khi nào tạnh hơn đi tìm Duy Anh đượckhông?”Thân thể Tường Vy run lên vì lạnh, tóc taiquần áo đều đẫm nước.Nhìn bộ dạng nhu nhược yếu ớt của cô bạnthân, Nhật Dương đau lòng nên vội vàng đồng ý.May mắn, khi hai người đang loay hoay tìmnơi trú ẩn thì Tường Vy phát hiện ra một chiếchang gần đó.Ngay khi Tường Vy vui sướng muốn chạyVào trong thì Nhật Dương đã kéo tay cô lại và lắcđầu.Cậu bước về phía đó, soi đèn pin cẩn thậnkiểm tra, thấy không có rắn rết hay thứ gì gâynguy hiểm mới dẫn Tường Vy vào,Nhìn bên ngoài chiếc hang có vẻ nhỏ, nhưngbên trong lại khá lớn và khô ráo. Thậm chí, ởgiữa hàng còn có một phiến đá bằng phẳng cóthể làm chỗ nghỉ ngơi. Nhật Dương đoán đây cóthể là chỗ dừng chân của người bản địa.Lục lọi trong balo để lấy ra hộp quẹt, NhậtDưỡng nhanh chóng tìm củi và lá khô trong này.để nhóm lửaChỉ vài phút sau, ngọn lửa ấm áp bùng lên,chiếu sáng khắp hang động và sưởi ấm thân thểlạnh run của Tường Vy và Nhật Dương.“Dương có thể quay mặt đi để Vy thay đồkhông?”Tường Vy cắn môi, đỏ bừng mặt mũi và lí nhínói.Lúc này, Nhật Dương mới giật mình nhìn kỹTường Vy. Mái tóc ướt nhẹp dính sát vào khuôn.mặt nhỏ nhắn với nước da trắng ngần của cô. Bộquần áo ngấm nước cũng khiến những đườngcong trên cơ thể cô như ẩn như hiện dễ khiếnngười ta phải mơ màng.Nhật Dương ngây người nhìn không chớp.mắt. Chỉ đến khi Tường Vy khẽ nhắc nhở thì cậumới nhận ra sự thất thố của mình nên xấu hổquay đầu di.Tiếng sột soạt của động tác cời quần áoW5ñ9:lên đằng sau lưng ***** thần kinh củaNhật Dương khiến lưng và lòng bàn tay cậu ướtđẫmDù sao, Nhật Dương cũng chỉ là một thanhniên 18 tuổi chưa trải việc đời, người con gái kialại là người cậu thầm thương trộm nhớ bấy lâunên không tránh khỏi có những suy nghĩ bậy bạGiữa lúc tưởng tượng ra những hình ảnh ướtát, Nhật Dương bỗng hoảng hồn khi nghe thấytiếng la của Tường Vy.Không kịp suy nghĩ gì, Nhật Dương quay đầulại. Vừa lúc đó, một thân hình mềm mại chạy tớichui vào ***** cậu.“Có…có chuột.Tường Vy ôm chặt lấy Nhật Dương, thút thítchỉ vào thứ gì đó trên mặt đất mà Nhật Dươngkhông nhìn thấy. Có lẽ, con chuột mà cô bảo đãchạy mất hút ngay sau tiếng hét của cô.“Đừng sợ, nó chạy mất tiêu rồi.”Nhật Dương vội vàng an ủi Tường Vy, đồngthời đưa tay vỗ vỗ lưng cô. Cảm giác bàn taychạm vào một mảnh lành lạnh và mềm mịn, thânHình Nhật Dương bỗng cứng đờ. Hiện tại, cậumới phát hiện ra là Tường Vy hoàn toàn *****trong lòng cậu.Nhật Dương kinh hãi muốn đầy Tường Vy rathì đột nhiên hai cánh tay thon dài của cô vònglấy eo cậu. Tường Vy cắn môi, ngẩng đầu lên, đôimắt rưng rưng đẹp đến nao lòng.“Dương, có thể ôm Vy một lát không?”“Không… không được… Vy… Vy mau mặcquần áo vào kẻo cảm lạnh. Người Dương cũng bịướt.”{Theo đuổi vợ câm? Chương 83: Sa đọaNhật Dương lắp bắp nói, cố gắng tránh đithân thể của Tường Vy. Chỉ là cậu càng tránh,Tường Vy càng áp sát, thậm chí cô còn to gan cọcọ ***** vào ngực cậu.Quần áo Nhật Dương vốn ướt sũng nên dánVào cơ thể cậu, cho nên hành động của TườngVy không khác gì trêu chọc từng tế bào trên dathịt cậu.“Vy không buông, chằng lẽ Dương khôngbiết tình cảm của Vy dành cho Dương sao? Vythích:Dương, thích từ lâu lắm rồi có biết không?“Ôanh!Nhật Dương cảm thấy sét đánh ngang tai.Cậu bàng hoàng đến nỗi quên cả động tác đẩyTường Vy ra khỏi người mình.Cậu không thể tin được điều mình vừa nghethấy. Tường Vy cũng thích cậu, nói cách khác,không phải chỉ có cậu đơn phương tương tư.Cõi lòng dâng lên một trận mừng như điên.Phút chốc, Nhật Dương quên đi mọi thứ, chỉ đắmchìm trong cảm giác ngọt ngào bởi lời thổ lộ củaTheo đuổi vợ cảm} Chương 83: Sa đọaTường Vy.Tuy nhiên, câu nói tiếp theo của cô lại nhưmột gáo nước lạnh tạt vào lý trí của Nhật Dương.“Vy biết bản thân có hôn ước với anh NhậtThông, nhưng đây không phải điều Vy muốn.Vykhông yêu anh ấy.”Nghe thấy Tường Vy nhắc đến anh trai, NhậtDương cảm thấy trái tim thắt lại. Cậu hoảng loạnđẩy mạnh Tường Vy, xoay người lại để khôngnhìn thấy thân thể ***** của cô, giọng nóiTuï\ run“Chỉ còn hơn một tháng nữa là hai người tổchức đính hôn. Dương sẽ coi như chưa nghethấy những lời này. Vy mau mặc đồ vào, đợi mưangớt chúng ta còn phải đi tìm Duy Anh.”“Hôn ước chỉ là do hai bên ba mẹ sắp đặt.Người Vy yêu là Dương, Vy sẽ nói cho ba mẹ đểhủy hôn.”“Không được.”Nhật Dương gầm lên. Cậu không dám quaylại đằng sau nên chỉ đành nói vọng lại:ẤTheo đuổi vợ cm? Chương 83: Sa đọa“Anh Thông yêu Vy rất nhiều, Vy. không thểlàm tổn thương anh ấy.”“Nhưng Vy chỉ coi anh Nhật Thông như anhtrai, hoàn toàn không có tình cảm nam nữ”“Vậy tại sao trước kia Vy. không chịu nói rasớm? Để tình cảm của anh ấy ngày càng sâuđậm như thế này, Vy có biết như thế là ích kỷ.lắm không?”Cảm giác tức giận xen lẫn đau lòng khiếnNhật Dương cực kỳ thống khổ. Một bên là anhtrai đậu kính yêu, một bên là người con gái cậuthích.Nếu chỉ có thể chọn một người, Nhật Dươngđành xin lỗi Tường Vy.“Bởi vì khi đó Vy sợ nói ra sẽ khiến Dươngrời xa Vy. Vy không thể mạo hiểm như vậy.Nhưng gần đây, Vy biết được Dương cũng cótình cảm với Vy. Vy không muốn tiếp tục che dấucảm xúc nữa.”Tường Vy bắt đầu khóc. Nước mắt rơi nhưmưa trên khuôn mặt thanh tú. Cô bước tới nắmlấy bàn tay Nhật Dương, áp vào ngực mình, chậm rãi nói:“Dương cảm nhận được trái tim này đangđập lên vì Dương không?”Bàn tay chạm vào một mảnh tròn trịa, trắngmịn, thậm chí đỉnh hồng mai còn run rẩy cọ vàoda thịt khiến Nhật Dương lập tức ngây ra nhưphỗng.Thân thể mạn diệu của Tường Vy như có malực khiến cậu không thể rời mắt. Nhật Dươngcảm nhận được máu trong người bắt đầu sôitao, dần dần tập trung xuống bộ vị phía dướikhiển nó căng lên đau đớn.Mặc cho cơ thể đang kêu gào được pháttiết, nhưng lí trí Nhật Dương vẫn còn tồn tại. Cậunuốt nước miếng một cách khó nhọc, thở hổn hển nói:“Đừng… chúng ta không được làm vậy… anh Thông…”Một bàn tay bỗng che lấp miệng cậu, ngănchặn những lời mà cậu muốn nói.“Vy biết, Vy sẽ không hủy hôn, sẽ khônglàm anh Nhật Thông tổn thương, nhưng hômnay, Vy muốn thuộc về Dương. Coi như đây làquà sinh nhật mừng Dương 18 tuổiNói xong, Tường Vy kiếng chân lên, áp đôimôi mềm mại của mình vào bờ môi lạnh lếo củaNhật Dương.Mùi hương thanh nhã của thân thể con gáitrình nguyên, cảm giác non mềm ở môi làm lí tríNhật Dương hoàn toàn bị đánh bại.Cậu kéo Tường Vy vào lòng, thô bạo nhấmñi14B Vị ngọt của cô. Hai người ngã vào phiến đáBằng phẳng ở giữa hang động, phóng thích cảmxúc nguyên thủy của bản thân.Ánh lửa cháy bập bùng phản chiếu hình ảnhcủa đôi nam nữ đang quấn lấy nhau, giống nhưminh chứng cho mối tình oan nghiệt đã được dựbáo trước là khiến cả hai đau chịu dằn vặt đếnsuốt đời.

Chương 83: Sa đọa