Tác giả:

Cách đây không lâu, một bài báo trên mạng về “nữ sinh Đại học bán trứng mua Iphone 7” đã thu hút được sự chú ý của rất nhiều người trong xã hội. Khi đọc được bài báo ấy, tôi không khỏi cảm thán, trong xã hội hiện đại này, bất cứ thứ gì cũng có thể dùng tiền để giao dịch. Phụ nữ có thể bán trứng, đàn ông cũng có thể bán *****! Cứ như thế, xã hội nảy sinh ra một kiểu giao dịch méo mó: “mượn” ***** để sinh con! Vận mệnh trêu ngươi, sau cùng tôi cũng bước lên con đường ấy, cho một người phụ nữ giàu có “mượn” *****. Trong thời gian sống chung cùng cô ấy, những việc mà cô ấy làm mỗi tối thật khó nói. Nguyên nhân của sự việc là thế này. Nhà tôi có một ông bố ham mê cờ bạc. Mấy tháng trước ông ấy vay tiền lãi nặng, vì chưa trả được sắp bị đám người giang hồ đánh chết. Cực chẳng đã, tôi đành chọn cách kiếm tiền nhanh nhất là cho *****. Khi nhìn thấy dòng quảng cáo ấy trong một nhóm chat thương mại, tôi thấp thỏm gọi cho Tô Tuyết theo dãy số trên quảng cáo. Sau khi tôi nói qua loa về ý định của…

Chương 113: Đối chất

Theo Đuổi Vợ CâmTác giả: Kim DiTruyện Ngôn TìnhCách đây không lâu, một bài báo trên mạng về “nữ sinh Đại học bán trứng mua Iphone 7” đã thu hút được sự chú ý của rất nhiều người trong xã hội. Khi đọc được bài báo ấy, tôi không khỏi cảm thán, trong xã hội hiện đại này, bất cứ thứ gì cũng có thể dùng tiền để giao dịch. Phụ nữ có thể bán trứng, đàn ông cũng có thể bán *****! Cứ như thế, xã hội nảy sinh ra một kiểu giao dịch méo mó: “mượn” ***** để sinh con! Vận mệnh trêu ngươi, sau cùng tôi cũng bước lên con đường ấy, cho một người phụ nữ giàu có “mượn” *****. Trong thời gian sống chung cùng cô ấy, những việc mà cô ấy làm mỗi tối thật khó nói. Nguyên nhân của sự việc là thế này. Nhà tôi có một ông bố ham mê cờ bạc. Mấy tháng trước ông ấy vay tiền lãi nặng, vì chưa trả được sắp bị đám người giang hồ đánh chết. Cực chẳng đã, tôi đành chọn cách kiếm tiền nhanh nhất là cho *****. Khi nhìn thấy dòng quảng cáo ấy trong một nhóm chat thương mại, tôi thấp thỏm gọi cho Tô Tuyết theo dãy số trên quảng cáo. Sau khi tôi nói qua loa về ý định của… Cuộc phẫu thuật của Hoàng Ly kéo dàikhoảng 6 giờ đồng hồ. Hiện tại đã là nửa đêm,nhưng không ai trong số những người đang chầuchực bên ngoài tỏ ra buồn ngủ. Hầu như họ đềumong ngóng kết quả.“Xin hỏi, ai là người nhà của bệnh nhân ChuKim Hoàng Ly?”Bác sĩ phẫu thuật vừa ra khỏi cửa, mệt mỏikéo chiếc khẩu trang và quan sát một vòngnhững người bên ngoài“Tôi là ba của con bé. Bác sĩ, con gái tôi thế nào rồi.Ông Kiên là người đầu tiên lên tiếng. Đằngsau ông, mọi người đều sốt sắng chạy tới vâyquanh hai người.“Hiện tại tình trạng của cô Hoàng Ly đã ổnđịnh. Nhưng tôi có chuyện cần nói với gia đình.Mời mọi người theo tôi đến phòng làm việc.”Vị bác sĩ lớn tuổi nói xong liền bước di. ÔngKiên và mọi người lập tức theo ngay sau đó.Đình Phong quay đầu nhìn vào phòng phẫuthuật một lần nữa rồi cũng nhanh chóng nhấcchân đi cùng. Quan sát vẻ mặt vừa rồi của vị bác.sĩ, anh có linh cảm không tốt.Đúng như Đình Phong dự đoán. Ngay khibước vào trong phòng, anh đã nghe thấy vị bácsĩ nói một cách thận trọng:“Mời mọi người xem tấm phim chụp chấnthương của cô Ly. Phần xương chân phải đã bịgãy thành nhiều đoạn. Chúng tôi đã tiến hànhmổ để nhặt những mảnh xương vỡ vụn, đồngthời nẹp vít kim loại để cố định các đoạn gãy.Tuy nhiên…”Vị bác sĩ chợt dừng lại, cân nhắc lựa chọncâu từ cẩn thận rồi mới tiếp tục nói:“Phần dây chằng gối sau bị đứt, dù được nốilại nhưng sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến việc vậnđộng sau này.”Bà Lụa nghe thấy vậy, hoảng sợ vội hỏi:“Bác sĩ, con gái tôi là nghệ sĩ múa. Liệu saunày con bé có thể tiếp tục theo đuổi sự nghiệp. =không?”Vị bác sĩ thở dài não nề, lắc đầu nói:“Rất khó, hiện tại cô ấy có thể bình phục để.đi đứng như người bình thường đã là một điềumay mắn, đừng nên nghĩ đến chuyện thực hiệnnhững động tác đòi hỏi kỹ thuật chân như việcnhảy múa này.”Câu trả lời của bác sĩ làm tất cả mọi ngườitrong phòng chìm trong một bầu không khí hếtsức nặng nề. Bà Lụa và Hương Linh lập tức khóc nấc lên.Thân hình ông Kiên cũng loạng choạng. Nếu.không có Đình Phong kịp thời đỡ lấy thì có lẽ ôngđã ngã vật xuống rồi.Khả Hân và Nhật Dương đứng chôn chân ởtrước cửa phòng. Cả hai cũng đợi ở một gócsuốt vài tiếng đồng hồ. Đến khi thấy mọi ngườitheo vị bác sĩ lớn tuổi thì mới dám âm thầm tiến đến.Chẳng ngờ, vừa mở cửa bước vào thì cả haiđã nghe thấy được thông tin quá đỗi bàng hoàngnày con bé có thể tiếp tục theo đuổi sự nghiệp không?”Ánh mắt Nhật Dương lóe lên một tia tànnhẫn cùng một tia hận ý. Mới vừa rồi, anh bậntâm đến việc giữ Khả Hân đứng vững nên khôngkịp ngăn cản bà ta. Chẳng ngờ một phút sơ sẩy,lại khiến cô chịu tổn thương.“Buông ra.”Đình Phong hầm hừ bước nhanh lại, gỡ taymẹ mình ra khỏi sự kìm kẹp của Nhật Dương.Anh cũng nhìn lướt qua bàn tay đang đặt lên vaiKhả Hân, ánh mắt bao hàm sát khí.Có vẻ như bà Kim Nhã đã lấy lại tỉnh thầnhoặc nghĩ đã có con trai làm chỗ dựa, bà bèn hấthàm hỏi:“Cậu là ai? Tôi dạy dỗ con dâu mình thì cóliên quan gì đến cậu?”Nếu không phải tại Khả Hân, Hoàng Ly đãkhông xảy ra cớ sự. Buổi lễ kỷ niệm ngày cướicủa vợ chồng bà không kết thúc thảm hại nhưvậy.Nhớ đến việc ông Nam đang sứt đầu mẻtrán để xử lý khủng hoảng truyền thông hậu sựkiện, bà hận không thể quăng thêm vài cái tátnữa vào mặt Khả Hân.Hoàng Ly là gương mặt đại sứ của tập đoàn,lại bị chính mẹ của con trai người thừa kế tậpđoàn Kings xô ngã. Quả thật là một sự dèm phaquá lớn.Hẳn là những người trong bữa tiệc đã đoánđược thân phận của Khả Hân vì lúc bị HươngLinh lao vào hành hung, bé Bin đã chạy tới vàgào lên gọi mẹ.Thêm cả việc liên hệ với những lời nói hoảnghốt của Hương Ly trước khi gặp tai nạn là đủ đểphơi bày hết thảy mọi thứ.Trước kia, bà Kim Nhã chỉ chán ghét vàkhinh bỉ Khả Hân. Hiện tại, bà hoàn toàn coi cô làkẻ thù.Nhất là lúc này, bà lại thấy hành động thânmật của Nhật Dương và Khả Hân, chỉ tay vào mặthai người, giận run lên:“Trước mặt mẹ chồng và chồng mà cô dámcông khai tình tứ với người đàn ông khác. Cô cóbiết thế nào là liêm sỉ hay không?”“Hừ, chẳng lẽ bà không thấy Khả Hân đangbị thương sao? Tôi chỉ giúp cô ấy đứng vững. Bàđừng ngậm máu phun người. Coi chừng nghiệp.quật đấy.”Vì Khả Hân, Nhật Dương không tiếc ném đivẻ nho nhã, dịu dàng ngày thường, hoặc anhcảm thấy những lời nói của bà Kim Nha quá chóitai nên phản ứng kịch liệtthái độ như thế một lần nữa thì đừng trách.“Khả Hân, mau bước qua đây.”Đình Phong cuộn tròn hai tay thành nắmđấm, bộ dạng sẵn sàng lao vào đánh NhậtDương một trận nhừ tử.Giữa lúc hai người đàn ông nhìn nhau như kẻthù, giọng nói hết sức không vui của vị bác sĩvang lên:“Hai cậu muốn giải quyết mâu thuẫn thì đi rangoài. Đây là phòng làm việc của tôi.“Nghe vậy, Đình Phong mới thu liễm hơi thở,nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm hai ngườiđối diện.“Còn không mau lại đây, muốn tôi nói lần thứ.hai sao?”Giọng nói của Đình Phong không một chútcảm xúc, giống như ra lệnh cho kẻ dưới chứkhông phải người vợ đầu ấp tay gối với mình.Khả Hân cắn môi, thân thể run run muốnbước lại gần Đình Phong nhưng đã bị NhậtDương cản lại.Anh nhìn cô bằng ánh mắt động viên, nhẹnhàng nói:“Em đứng yên ở đây. Anh sẽ giải quyếtchuyện này”Nói xong, Nhật Dương bước lên chắn trướcmặt Khả Hân, một mình đối diện với tất cả mọingười trong phòng.Nhìn bóng lưng rộng lớn đang che chở bảo.vệ cô, Khả Hân lặng lẽ rơi nước mắt. Người côcảm thấy biết ơn nhất trên cõi đời này chính làNhật Dương.“Khả Hân bị oan uổng, cô ấy không đẩyHoàng Ly ngã xuống.”Nhật Dương không hề vòng vo mà trực tiếpnói ra sự thật. Điều này ngay lập tức khiến ngườithân của Hoàng Ly giận dữ. Điển hình là HươngLinh.“Việc đến nước này anh còn muốn bao che.cho chị ta? Hừ, đừng tưởng tôi không biết mốiquan hệ mờ ám của hai người. Lần trước còn điăn riêng cùng nhau nữa cơ mà.”Hương Linh nói bằng giọng điệu khinh khinh,sau đó quay về phía Đình Phong mở miệng chếnhạo.“Tôi khuyên anh thử sờ lên đầu đi, coi chừngsừng mọc dài cả mét rồi mà không biết đấy.”Cô vẫn còn ghi hận chuyện Đình Phong đạp.mình một cái đau điếng nên không bỏ qua cơ hộiđể trả đũa.Gương mặt Đình Phong hết đỏ lại trắng. Anhghét nhất là loại người ăn nói vô lý như HươngLinh. Nếu không phải cô là em họ của Hoàng Lyvà là phụ nữ thì đã bị anh đá bay ra khỏi phòng rồi.Bà Kim Nhã cũng lạnh lùng nhìn Hương Lính,yêu cầu cô giữ mồm giữ miệng. Chuyện này ảnhhưởng đến danh dự của Đình Phong và gia đìnhbà nên tuyệt không cho phép có người lấy ra làm trò đùa.Chỉ khi ông Kiên lên tiếng nhắc nhở thìHương Linh mới bĩu môi trở về bên cạnh bà Lụa.Đôi mắt ông Kiên đỏ ngầu, vẻ tang thươngtrên mặt khiến ông như già đi mười tuổi. Ôngnhìn bóng dáng nhỏ bé của cô gái đang nép saungười đàn ông trẻ trước mặt, cảm giác cô khônggiống kẻ cố tình làm hại con ông.Hương Linh đã thuật lại cho vợ chồng ôngnghe mối liên hệ giữa ba người là Đình Phong,Khả Hân và Hoàng Ly. Tất nhiên kèm lời buộc tộiKhả Hân gây ra tất cả chuyện này.Tuy nhiên, ông vốn là người thấu tình đạt lý.Nếu chàng trai này đã muốn bào chữa cho KhảHân thì ông đồng ý cho cậu ta một cơ hội.“Cậu có bằng chứng gì để chứng minh côgái kia vô tội không? Cậu không trực tiếp chứngkiến vụ việc, làm sao dám khẳng định như thế?”Nhật Dương thấy ông Kiên bình tĩnh nóichuyện, trả lời một cách ngắn gọn:“Cháu tin vào nhân cách của Khả Hân.”“Hừ, lý do vớ vần.”Tiếng khit mũi khinh thường của Hương Linhvang lên. Tưởng anh ta đưa ra lý lẽ gì thuyếtphục lắm, ai ngờ chỉ là như vậy.“Chuyện chứng minh rất đơn giản, chỉ cần…”“Check camera khu vực diễn ra sự việc.”Đình Phong cướp lời Nhật Dương nói. Hiệntại, giữa Hoàng Ly và Khả Hân anh không biết aimới là kẻ nói dối. Cách tốt nhất chính là quay trởlại khách sạn để kiểm chứng.Anh rất muốn tin Khả Hân, nhưng càng tinvào đôi mắt của mình. Hơn nữa, anh hiểu rất rõHoàng Ly. Vì sự nghiệp múa mà cô không tiếc bỏrơi anh, chứng tỏ cô yêu nó đến mức nào. Mộtngười như vậy liệu có thể tự làm tổn thươngmình được ư?“Được, chúng ta cùng trở về.”Ông Kiên gật đầu đồng ý, ông cũng muốntận mắt nhìn xem Khả Hân và Hoàng Ly đã xảy rachuyên gì.

Cuộc phẫu thuật của Hoàng Ly kéo dài

khoảng 6 giờ đồng hồ. Hiện tại đã là nửa đêm,

nhưng không ai trong số những người đang chầu

chực bên ngoài tỏ ra buồn ngủ. Hầu như họ đều

mong ngóng kết quả.

“Xin hỏi, ai là người nhà của bệnh nhân Chu

Kim Hoàng Ly?”

Bác sĩ phẫu thuật vừa ra khỏi cửa, mệt mỏi

kéo chiếc khẩu trang và quan sát một vòng

những người bên ngoài

“Tôi là ba của con bé. Bác sĩ, con gái tôi thế nào rồi.

Ông Kiên là người đầu tiên lên tiếng. Đằng

sau ông, mọi người đều sốt sắng chạy tới vây

quanh hai người.

“Hiện tại tình trạng của cô Hoàng Ly đã ổn

định. Nhưng tôi có chuyện cần nói với gia đình.

Mời mọi người theo tôi đến phòng làm việc.”

Vị bác sĩ lớn tuổi nói xong liền bước di. Ông

Kiên và mọi người lập tức theo ngay sau đó.

Đình Phong quay đầu nhìn vào phòng phẫu

thuật một lần nữa rồi cũng nhanh chóng nhấc

chân đi cùng. Quan sát vẻ mặt vừa rồi của vị bác.

sĩ, anh có linh cảm không tốt.

Đúng như Đình Phong dự đoán. Ngay khi

bước vào trong phòng, anh đã nghe thấy vị bác

sĩ nói một cách thận trọng:

“Mời mọi người xem tấm phim chụp chấn

thương của cô Ly. Phần xương chân phải đã bị

gãy thành nhiều đoạn. Chúng tôi đã tiến hành

mổ để nhặt những mảnh xương vỡ vụn, đồng

thời nẹp vít kim loại để cố định các đoạn gãy.

Tuy nhiên…”

Vị bác sĩ chợt dừng lại, cân nhắc lựa chọn

câu từ cẩn thận rồi mới tiếp tục nói:

“Phần dây chằng gối sau bị đứt, dù được nối

lại nhưng sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến việc vận

động sau này.”

Bà Lụa nghe thấy vậy, hoảng sợ vội hỏi:

“Bác sĩ, con gái tôi là nghệ sĩ múa. Liệu sau

này con bé có thể tiếp tục theo đuổi sự nghiệp. =

không?”

Vị bác sĩ thở dài não nề, lắc đầu nói:

“Rất khó, hiện tại cô ấy có thể bình phục để.

đi đứng như người bình thường đã là một điều

may mắn, đừng nên nghĩ đến chuyện thực hiện

những động tác đòi hỏi kỹ thuật chân như việc

nhảy múa này.”

Câu trả lời của bác sĩ làm tất cả mọi người

trong phòng chìm trong một bầu không khí hết

sức nặng nề. Bà Lụa và Hương Linh lập tức khóc nấc lên.

Thân hình ông Kiên cũng loạng choạng. Nếu.

không có Đình Phong kịp thời đỡ lấy thì có lẽ ông

đã ngã vật xuống rồi.

Khả Hân và Nhật Dương đứng chôn chân ở

trước cửa phòng. Cả hai cũng đợi ở một góc

suốt vài tiếng đồng hồ. Đến khi thấy mọi người

theo vị bác sĩ lớn tuổi thì mới dám âm thầm tiến đến.

Chẳng ngờ, vừa mở cửa bước vào thì cả hai

đã nghe thấy được thông tin quá đỗi bàng hoàng

này con bé có thể tiếp tục theo đuổi sự nghiệp không?”

Ánh mắt Nhật Dương lóe lên một tia tàn

nhẫn cùng một tia hận ý. Mới vừa rồi, anh bận

tâm đến việc giữ Khả Hân đứng vững nên không

kịp ngăn cản bà ta. Chẳng ngờ một phút sơ sẩy,

lại khiến cô chịu tổn thương.

“Buông ra.”

Đình Phong hầm hừ bước nhanh lại, gỡ tay

mẹ mình ra khỏi sự kìm kẹp của Nhật Dương.

Anh cũng nhìn lướt qua bàn tay đang đặt lên vai

Khả Hân, ánh mắt bao hàm sát khí.

Có vẻ như bà Kim Nhã đã lấy lại tỉnh thần

hoặc nghĩ đã có con trai làm chỗ dựa, bà bèn hất

hàm hỏi:

“Cậu là ai? Tôi dạy dỗ con dâu mình thì có

liên quan gì đến cậu?”

Nếu không phải tại Khả Hân, Hoàng Ly đã

không xảy ra cớ sự. Buổi lễ kỷ niệm ngày cưới

của vợ chồng bà không kết thúc thảm hại như

vậy.

Nhớ đến việc ông Nam đang sứt đầu mẻ

trán để xử lý khủng hoảng truyền thông hậu sự

kiện, bà hận không thể quăng thêm vài cái tát

nữa vào mặt Khả Hân.

Hoàng Ly là gương mặt đại sứ của tập đoàn,

lại bị chính mẹ của con trai người thừa kế tập

đoàn Kings xô ngã. Quả thật là một sự dèm pha

quá lớn.

Hẳn là những người trong bữa tiệc đã đoán

được thân phận của Khả Hân vì lúc bị Hương

Linh lao vào hành hung, bé Bin đã chạy tới và

gào lên gọi mẹ.

Thêm cả việc liên hệ với những lời nói hoảng

hốt của Hương Ly trước khi gặp tai nạn là đủ để

phơi bày hết thảy mọi thứ.

Trước kia, bà Kim Nhã chỉ chán ghét và

khinh bỉ Khả Hân. Hiện tại, bà hoàn toàn coi cô là

kẻ thù.

Nhất là lúc này, bà lại thấy hành động thân

mật của Nhật Dương và Khả Hân, chỉ tay vào mặt

hai người, giận run lên:

“Trước mặt mẹ chồng và chồng mà cô dám

công khai tình tứ với người đàn ông khác. Cô có

biết thế nào là liêm sỉ hay không?”

“Hừ, chẳng lẽ bà không thấy Khả Hân đang

bị thương sao? Tôi chỉ giúp cô ấy đứng vững. Bà

đừng ngậm máu phun người. Coi chừng nghiệp.

quật đấy.”

Vì Khả Hân, Nhật Dương không tiếc ném đi

vẻ nho nhã, dịu dàng ngày thường, hoặc anh

cảm thấy những lời nói của bà Kim Nha quá chói

tai nên phản ứng kịch liệt

thái độ như thế một lần nữa thì đừng trách.

“Khả Hân, mau bước qua đây.”

Đình Phong cuộn tròn hai tay thành nắm

đấm, bộ dạng sẵn sàng lao vào đánh Nhật

Dương một trận nhừ tử.

Giữa lúc hai người đàn ông nhìn nhau như kẻ

thù, giọng nói hết sức không vui của vị bác sĩ

vang lên:

“Hai cậu muốn giải quyết mâu thuẫn thì đi ra

ngoài. Đây là phòng làm việc của tôi.“

Nghe vậy, Đình Phong mới thu liễm hơi thở,

nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm hai người

đối diện.

“Còn không mau lại đây, muốn tôi nói lần thứ.

hai sao?”

Giọng nói của Đình Phong không một chút

cảm xúc, giống như ra lệnh cho kẻ dưới chứ

không phải người vợ đầu ấp tay gối với mình.

Khả Hân cắn môi, thân thể run run muốn

bước lại gần Đình Phong nhưng đã bị Nhật

Dương cản lại.

Anh nhìn cô bằng ánh mắt động viên, nhẹ

nhàng nói:

“Em đứng yên ở đây. Anh sẽ giải quyết

chuyện này”

Nói xong, Nhật Dương bước lên chắn trước

mặt Khả Hân, một mình đối diện với tất cả mọi

người trong phòng.

Nhìn bóng lưng rộng lớn đang che chở bảo.

vệ cô, Khả Hân lặng lẽ rơi nước mắt. Người cô

cảm thấy biết ơn nhất trên cõi đời này chính là

Nhật Dương.

“Khả Hân bị oan uổng, cô ấy không đẩy

Hoàng Ly ngã xuống.”

Nhật Dương không hề vòng vo mà trực tiếp

nói ra sự thật. Điều này ngay lập tức khiến người

thân của Hoàng Ly giận dữ. Điển hình là Hương

Linh.

“Việc đến nước này anh còn muốn bao che.

cho chị ta? Hừ, đừng tưởng tôi không biết mối

quan hệ mờ ám của hai người. Lần trước còn đi

ăn riêng cùng nhau nữa cơ mà.”

Hương Linh nói bằng giọng điệu khinh khinh,

sau đó quay về phía Đình Phong mở miệng chế

nhạo.

“Tôi khuyên anh thử sờ lên đầu đi, coi chừng

sừng mọc dài cả mét rồi mà không biết đấy.”

Cô vẫn còn ghi hận chuyện Đình Phong đạp.

mình một cái đau điếng nên không bỏ qua cơ hội

để trả đũa.

Gương mặt Đình Phong hết đỏ lại trắng. Anh

ghét nhất là loại người ăn nói vô lý như Hương

Linh. Nếu không phải cô là em họ của Hoàng Ly

và là phụ nữ thì đã bị anh đá bay ra khỏi phòng rồi.

Bà Kim Nhã cũng lạnh lùng nhìn Hương Lính,

yêu cầu cô giữ mồm giữ miệng. Chuyện này ảnh

hưởng đến danh dự của Đình Phong và gia đình

bà nên tuyệt không cho phép có người lấy ra làm trò đùa.

Chỉ khi ông Kiên lên tiếng nhắc nhở thì

Hương Linh mới bĩu môi trở về bên cạnh bà Lụa.

Đôi mắt ông Kiên đỏ ngầu, vẻ tang thương

trên mặt khiến ông như già đi mười tuổi. Ông

nhìn bóng dáng nhỏ bé của cô gái đang nép sau

người đàn ông trẻ trước mặt, cảm giác cô không

giống kẻ cố tình làm hại con ông.

Hương Linh đã thuật lại cho vợ chồng ông

nghe mối liên hệ giữa ba người là Đình Phong,

Khả Hân và Hoàng Ly. Tất nhiên kèm lời buộc tội

Khả Hân gây ra tất cả chuyện này.

Tuy nhiên, ông vốn là người thấu tình đạt lý.

Nếu chàng trai này đã muốn bào chữa cho Khả

Hân thì ông đồng ý cho cậu ta một cơ hội.

“Cậu có bằng chứng gì để chứng minh cô

gái kia vô tội không? Cậu không trực tiếp chứng

kiến vụ việc, làm sao dám khẳng định như thế?”

Nhật Dương thấy ông Kiên bình tĩnh nói

chuyện, trả lời một cách ngắn gọn:

“Cháu tin vào nhân cách của Khả Hân.”

“Hừ, lý do vớ vần.”

Tiếng khit mũi khinh thường của Hương Linh

vang lên. Tưởng anh ta đưa ra lý lẽ gì thuyết

phục lắm, ai ngờ chỉ là như vậy.

“Chuyện chứng minh rất đơn giản, chỉ cần…”

“Check camera khu vực diễn ra sự việc.”

Đình Phong cướp lời Nhật Dương nói. Hiện

tại, giữa Hoàng Ly và Khả Hân anh không biết ai

mới là kẻ nói dối. Cách tốt nhất chính là quay trở

lại khách sạn để kiểm chứng.

Anh rất muốn tin Khả Hân, nhưng càng tin

vào đôi mắt của mình. Hơn nữa, anh hiểu rất rõ

Hoàng Ly. Vì sự nghiệp múa mà cô không tiếc bỏ

rơi anh, chứng tỏ cô yêu nó đến mức nào. Một

người như vậy liệu có thể tự làm tổn thương

mình được ư?

“Được, chúng ta cùng trở về.”

Ông Kiên gật đầu đồng ý, ông cũng muốn

tận mắt nhìn xem Khả Hân và Hoàng Ly đã xảy ra

chuyên gì.

Theo Đuổi Vợ CâmTác giả: Kim DiTruyện Ngôn TìnhCách đây không lâu, một bài báo trên mạng về “nữ sinh Đại học bán trứng mua Iphone 7” đã thu hút được sự chú ý của rất nhiều người trong xã hội. Khi đọc được bài báo ấy, tôi không khỏi cảm thán, trong xã hội hiện đại này, bất cứ thứ gì cũng có thể dùng tiền để giao dịch. Phụ nữ có thể bán trứng, đàn ông cũng có thể bán *****! Cứ như thế, xã hội nảy sinh ra một kiểu giao dịch méo mó: “mượn” ***** để sinh con! Vận mệnh trêu ngươi, sau cùng tôi cũng bước lên con đường ấy, cho một người phụ nữ giàu có “mượn” *****. Trong thời gian sống chung cùng cô ấy, những việc mà cô ấy làm mỗi tối thật khó nói. Nguyên nhân của sự việc là thế này. Nhà tôi có một ông bố ham mê cờ bạc. Mấy tháng trước ông ấy vay tiền lãi nặng, vì chưa trả được sắp bị đám người giang hồ đánh chết. Cực chẳng đã, tôi đành chọn cách kiếm tiền nhanh nhất là cho *****. Khi nhìn thấy dòng quảng cáo ấy trong một nhóm chat thương mại, tôi thấp thỏm gọi cho Tô Tuyết theo dãy số trên quảng cáo. Sau khi tôi nói qua loa về ý định của… Cuộc phẫu thuật của Hoàng Ly kéo dàikhoảng 6 giờ đồng hồ. Hiện tại đã là nửa đêm,nhưng không ai trong số những người đang chầuchực bên ngoài tỏ ra buồn ngủ. Hầu như họ đềumong ngóng kết quả.“Xin hỏi, ai là người nhà của bệnh nhân ChuKim Hoàng Ly?”Bác sĩ phẫu thuật vừa ra khỏi cửa, mệt mỏikéo chiếc khẩu trang và quan sát một vòngnhững người bên ngoài“Tôi là ba của con bé. Bác sĩ, con gái tôi thế nào rồi.Ông Kiên là người đầu tiên lên tiếng. Đằngsau ông, mọi người đều sốt sắng chạy tới vâyquanh hai người.“Hiện tại tình trạng của cô Hoàng Ly đã ổnđịnh. Nhưng tôi có chuyện cần nói với gia đình.Mời mọi người theo tôi đến phòng làm việc.”Vị bác sĩ lớn tuổi nói xong liền bước di. ÔngKiên và mọi người lập tức theo ngay sau đó.Đình Phong quay đầu nhìn vào phòng phẫuthuật một lần nữa rồi cũng nhanh chóng nhấcchân đi cùng. Quan sát vẻ mặt vừa rồi của vị bác.sĩ, anh có linh cảm không tốt.Đúng như Đình Phong dự đoán. Ngay khibước vào trong phòng, anh đã nghe thấy vị bácsĩ nói một cách thận trọng:“Mời mọi người xem tấm phim chụp chấnthương của cô Ly. Phần xương chân phải đã bịgãy thành nhiều đoạn. Chúng tôi đã tiến hànhmổ để nhặt những mảnh xương vỡ vụn, đồngthời nẹp vít kim loại để cố định các đoạn gãy.Tuy nhiên…”Vị bác sĩ chợt dừng lại, cân nhắc lựa chọncâu từ cẩn thận rồi mới tiếp tục nói:“Phần dây chằng gối sau bị đứt, dù được nốilại nhưng sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến việc vậnđộng sau này.”Bà Lụa nghe thấy vậy, hoảng sợ vội hỏi:“Bác sĩ, con gái tôi là nghệ sĩ múa. Liệu saunày con bé có thể tiếp tục theo đuổi sự nghiệp. =không?”Vị bác sĩ thở dài não nề, lắc đầu nói:“Rất khó, hiện tại cô ấy có thể bình phục để.đi đứng như người bình thường đã là một điềumay mắn, đừng nên nghĩ đến chuyện thực hiệnnhững động tác đòi hỏi kỹ thuật chân như việcnhảy múa này.”Câu trả lời của bác sĩ làm tất cả mọi ngườitrong phòng chìm trong một bầu không khí hếtsức nặng nề. Bà Lụa và Hương Linh lập tức khóc nấc lên.Thân hình ông Kiên cũng loạng choạng. Nếu.không có Đình Phong kịp thời đỡ lấy thì có lẽ ôngđã ngã vật xuống rồi.Khả Hân và Nhật Dương đứng chôn chân ởtrước cửa phòng. Cả hai cũng đợi ở một gócsuốt vài tiếng đồng hồ. Đến khi thấy mọi ngườitheo vị bác sĩ lớn tuổi thì mới dám âm thầm tiến đến.Chẳng ngờ, vừa mở cửa bước vào thì cả haiđã nghe thấy được thông tin quá đỗi bàng hoàngnày con bé có thể tiếp tục theo đuổi sự nghiệp không?”Ánh mắt Nhật Dương lóe lên một tia tànnhẫn cùng một tia hận ý. Mới vừa rồi, anh bậntâm đến việc giữ Khả Hân đứng vững nên khôngkịp ngăn cản bà ta. Chẳng ngờ một phút sơ sẩy,lại khiến cô chịu tổn thương.“Buông ra.”Đình Phong hầm hừ bước nhanh lại, gỡ taymẹ mình ra khỏi sự kìm kẹp của Nhật Dương.Anh cũng nhìn lướt qua bàn tay đang đặt lên vaiKhả Hân, ánh mắt bao hàm sát khí.Có vẻ như bà Kim Nhã đã lấy lại tỉnh thầnhoặc nghĩ đã có con trai làm chỗ dựa, bà bèn hấthàm hỏi:“Cậu là ai? Tôi dạy dỗ con dâu mình thì cóliên quan gì đến cậu?”Nếu không phải tại Khả Hân, Hoàng Ly đãkhông xảy ra cớ sự. Buổi lễ kỷ niệm ngày cướicủa vợ chồng bà không kết thúc thảm hại nhưvậy.Nhớ đến việc ông Nam đang sứt đầu mẻtrán để xử lý khủng hoảng truyền thông hậu sựkiện, bà hận không thể quăng thêm vài cái tátnữa vào mặt Khả Hân.Hoàng Ly là gương mặt đại sứ của tập đoàn,lại bị chính mẹ của con trai người thừa kế tậpđoàn Kings xô ngã. Quả thật là một sự dèm phaquá lớn.Hẳn là những người trong bữa tiệc đã đoánđược thân phận của Khả Hân vì lúc bị HươngLinh lao vào hành hung, bé Bin đã chạy tới vàgào lên gọi mẹ.Thêm cả việc liên hệ với những lời nói hoảnghốt của Hương Ly trước khi gặp tai nạn là đủ đểphơi bày hết thảy mọi thứ.Trước kia, bà Kim Nhã chỉ chán ghét vàkhinh bỉ Khả Hân. Hiện tại, bà hoàn toàn coi cô làkẻ thù.Nhất là lúc này, bà lại thấy hành động thânmật của Nhật Dương và Khả Hân, chỉ tay vào mặthai người, giận run lên:“Trước mặt mẹ chồng và chồng mà cô dámcông khai tình tứ với người đàn ông khác. Cô cóbiết thế nào là liêm sỉ hay không?”“Hừ, chẳng lẽ bà không thấy Khả Hân đangbị thương sao? Tôi chỉ giúp cô ấy đứng vững. Bàđừng ngậm máu phun người. Coi chừng nghiệp.quật đấy.”Vì Khả Hân, Nhật Dương không tiếc ném đivẻ nho nhã, dịu dàng ngày thường, hoặc anhcảm thấy những lời nói của bà Kim Nha quá chóitai nên phản ứng kịch liệtthái độ như thế một lần nữa thì đừng trách.“Khả Hân, mau bước qua đây.”Đình Phong cuộn tròn hai tay thành nắmđấm, bộ dạng sẵn sàng lao vào đánh NhậtDương một trận nhừ tử.Giữa lúc hai người đàn ông nhìn nhau như kẻthù, giọng nói hết sức không vui của vị bác sĩvang lên:“Hai cậu muốn giải quyết mâu thuẫn thì đi rangoài. Đây là phòng làm việc của tôi.“Nghe vậy, Đình Phong mới thu liễm hơi thở,nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm hai ngườiđối diện.“Còn không mau lại đây, muốn tôi nói lần thứ.hai sao?”Giọng nói của Đình Phong không một chútcảm xúc, giống như ra lệnh cho kẻ dưới chứkhông phải người vợ đầu ấp tay gối với mình.Khả Hân cắn môi, thân thể run run muốnbước lại gần Đình Phong nhưng đã bị NhậtDương cản lại.Anh nhìn cô bằng ánh mắt động viên, nhẹnhàng nói:“Em đứng yên ở đây. Anh sẽ giải quyếtchuyện này”Nói xong, Nhật Dương bước lên chắn trướcmặt Khả Hân, một mình đối diện với tất cả mọingười trong phòng.Nhìn bóng lưng rộng lớn đang che chở bảo.vệ cô, Khả Hân lặng lẽ rơi nước mắt. Người côcảm thấy biết ơn nhất trên cõi đời này chính làNhật Dương.“Khả Hân bị oan uổng, cô ấy không đẩyHoàng Ly ngã xuống.”Nhật Dương không hề vòng vo mà trực tiếpnói ra sự thật. Điều này ngay lập tức khiến ngườithân của Hoàng Ly giận dữ. Điển hình là HươngLinh.“Việc đến nước này anh còn muốn bao che.cho chị ta? Hừ, đừng tưởng tôi không biết mốiquan hệ mờ ám của hai người. Lần trước còn điăn riêng cùng nhau nữa cơ mà.”Hương Linh nói bằng giọng điệu khinh khinh,sau đó quay về phía Đình Phong mở miệng chếnhạo.“Tôi khuyên anh thử sờ lên đầu đi, coi chừngsừng mọc dài cả mét rồi mà không biết đấy.”Cô vẫn còn ghi hận chuyện Đình Phong đạp.mình một cái đau điếng nên không bỏ qua cơ hộiđể trả đũa.Gương mặt Đình Phong hết đỏ lại trắng. Anhghét nhất là loại người ăn nói vô lý như HươngLinh. Nếu không phải cô là em họ của Hoàng Lyvà là phụ nữ thì đã bị anh đá bay ra khỏi phòng rồi.Bà Kim Nhã cũng lạnh lùng nhìn Hương Lính,yêu cầu cô giữ mồm giữ miệng. Chuyện này ảnhhưởng đến danh dự của Đình Phong và gia đìnhbà nên tuyệt không cho phép có người lấy ra làm trò đùa.Chỉ khi ông Kiên lên tiếng nhắc nhở thìHương Linh mới bĩu môi trở về bên cạnh bà Lụa.Đôi mắt ông Kiên đỏ ngầu, vẻ tang thươngtrên mặt khiến ông như già đi mười tuổi. Ôngnhìn bóng dáng nhỏ bé của cô gái đang nép saungười đàn ông trẻ trước mặt, cảm giác cô khônggiống kẻ cố tình làm hại con ông.Hương Linh đã thuật lại cho vợ chồng ôngnghe mối liên hệ giữa ba người là Đình Phong,Khả Hân và Hoàng Ly. Tất nhiên kèm lời buộc tộiKhả Hân gây ra tất cả chuyện này.Tuy nhiên, ông vốn là người thấu tình đạt lý.Nếu chàng trai này đã muốn bào chữa cho KhảHân thì ông đồng ý cho cậu ta một cơ hội.“Cậu có bằng chứng gì để chứng minh côgái kia vô tội không? Cậu không trực tiếp chứngkiến vụ việc, làm sao dám khẳng định như thế?”Nhật Dương thấy ông Kiên bình tĩnh nóichuyện, trả lời một cách ngắn gọn:“Cháu tin vào nhân cách của Khả Hân.”“Hừ, lý do vớ vần.”Tiếng khit mũi khinh thường của Hương Linhvang lên. Tưởng anh ta đưa ra lý lẽ gì thuyếtphục lắm, ai ngờ chỉ là như vậy.“Chuyện chứng minh rất đơn giản, chỉ cần…”“Check camera khu vực diễn ra sự việc.”Đình Phong cướp lời Nhật Dương nói. Hiệntại, giữa Hoàng Ly và Khả Hân anh không biết aimới là kẻ nói dối. Cách tốt nhất chính là quay trởlại khách sạn để kiểm chứng.Anh rất muốn tin Khả Hân, nhưng càng tinvào đôi mắt của mình. Hơn nữa, anh hiểu rất rõHoàng Ly. Vì sự nghiệp múa mà cô không tiếc bỏrơi anh, chứng tỏ cô yêu nó đến mức nào. Mộtngười như vậy liệu có thể tự làm tổn thươngmình được ư?“Được, chúng ta cùng trở về.”Ông Kiên gật đầu đồng ý, ông cũng muốntận mắt nhìn xem Khả Hân và Hoàng Ly đã xảy rachuyên gì.

Chương 113: Đối chất