Tác giả:

Di Giai mở mắt, trong đầu là một mảnh trống rỗng, cô nhìn xung quanh, nhận ra mình đang nằm trong một ngõ nhỏ hẹp, trời thì vào lúc đêm tối, bên cạnh còn có chuột chạy qua. Đủ thảm. Cô đang muốn ngồi dậy, không ngờ vừa nghĩ động đậy, cơ thể lại trôi nổi nữa không trung. Hít một hơi thật sâu và nhận ra mình không thể thở, Di Giai chấp nhận sự thật rằng bản thân chỉ là một linh hồn, hơn nữa còn là một linh hồn mất trí nhớ. Cô tuyệt vọng bay ra khỏi ngõ nhỏ, trong đầu thầm nghĩ còn gì tồi tệ hơn nữa không thì bất chợt đâm vào một khuôn ngực đàn ông, ngã dập mông xuống đất. Người đàn ông cũng bị giật mình bất ngờ lùi về sau nửa bước, định thần nhìn lại, thấy Di Giai ngồi dưới đất, mặt đờ đẫn liền cúi xuống muốn đỡ cô dậy: "Xin lỗi..." nói được một nửa thì im bặt, vì cô gái phía trước dù khá rõ ràng, nhưng nhìn kỹ thì vẫn có thể nhìn xuyên qua cơ thể cô. Lập Thành hơi ngạc nhiên, hiếm thấy được một linh hồn mạnh như vậy xuất hiện ở thế giới này, tương lai sẽ không làm mất cân bằng thế giới…

Chương 59

(Phần 1) Xuyên Nhanh: Vi Diện Yếu Đuối ! Lúc Nào Cũng Cần Ta Chăm SócTác giả: Tiểu KiềuTruyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngDi Giai mở mắt, trong đầu là một mảnh trống rỗng, cô nhìn xung quanh, nhận ra mình đang nằm trong một ngõ nhỏ hẹp, trời thì vào lúc đêm tối, bên cạnh còn có chuột chạy qua. Đủ thảm. Cô đang muốn ngồi dậy, không ngờ vừa nghĩ động đậy, cơ thể lại trôi nổi nữa không trung. Hít một hơi thật sâu và nhận ra mình không thể thở, Di Giai chấp nhận sự thật rằng bản thân chỉ là một linh hồn, hơn nữa còn là một linh hồn mất trí nhớ. Cô tuyệt vọng bay ra khỏi ngõ nhỏ, trong đầu thầm nghĩ còn gì tồi tệ hơn nữa không thì bất chợt đâm vào một khuôn ngực đàn ông, ngã dập mông xuống đất. Người đàn ông cũng bị giật mình bất ngờ lùi về sau nửa bước, định thần nhìn lại, thấy Di Giai ngồi dưới đất, mặt đờ đẫn liền cúi xuống muốn đỡ cô dậy: "Xin lỗi..." nói được một nửa thì im bặt, vì cô gái phía trước dù khá rõ ràng, nhưng nhìn kỹ thì vẫn có thể nhìn xuyên qua cơ thể cô. Lập Thành hơi ngạc nhiên, hiếm thấy được một linh hồn mạnh như vậy xuất hiện ở thế giới này, tương lai sẽ không làm mất cân bằng thế giới… Việc tiếp theo là tìm mục tiêu. Cô hỏi trong đầu:"Thẻ đen, cục cưng của vi diện ở đâu?""Làm sao ta biết.""Cái gì? Ngươi cũng không biết? Vậy ta đi đâu tìm?""Cứ đi vòng vòng xem, nếu thấy ta sẽ báo ngươi..."Hay lắm, đi vòng vòng cơ đấy. Game này được thiết kế rất rộng, có khi phải cưỡi thú bay 1 lúc mới tới điểm cần đến, giờ thẻ đen nói đi vòng vòng tìm 1 người?Với người khác, có thể sẽ tức giận mắng thẻ đen thiểu năng, vô tích sự, ăn hại gì gì đó nhưng Di Giai sẽ không làm vậy, bởi vì chính cô cũng không có cách khác, nếu chức năng định vị là ngoài khả năng của thẻ đen thì làm sao trách nó cho được?Mở ra bản đồ game, cô thấy có 4 hòn đảo nằm trên biển là Đông Đảo, Bắc Đảo, Tây Đảo và Nam Đảo, cô đang ở Nam Đảo. Muốn qua đảo khác thì phải có thú cưỡi hệ thủy hoặc thú biết bay, thú cưỡi của nguyên chủ là 1 trong số loại thú hiếm có trong game, ai cũng biết tới đó chính là 1 con công hệ mộc, ngoài đẹp lóa mù mắt người chơi và biết bay ra thì chẳng có tác dụng gì đáng nói cả... Nguyên chủ có vẻ rất tha thiết với cái đẹp, ngay cả bộ đồ Di Giai đang mặc trên người cũng vô cùng xinh đẹp, nhìn đã biết lắm tiền.Suy nghĩ kỹ càng, Di Giai quyết định ra bãi quái cày cấp vì nơi đó tụ tập khá đông người chơi, để cho bớt thu hút lại cô đổi một bộ đồ bình thường mặc lên rồi thảnh thơi hòa vào đám người.Bãi quái quả nhiên đông, cô đi một vòng xung quanh như thể tìm chỗ đánh quái thật ra để thử xem thẻ đen có báo cục cưng trong đám này không, kết quả tốn công vô ích. Cô lại lượn ra mấy cửa phó bản, thẻ đen vẫn im lìm.Búng Ra Sữa: Đi phó bản không?Ta Giàu Nhất SV: Không.Búng Ra Sữa: Ok... Bang chủ hỏi cậu không sao chứ? Tên Bắc Cái và con ả Bạch Nguyệt kia có làm phiền cậu không?Búng Ra Sữa là bạn thân ngoài đời của nguyên chủ, còn là bạn cùng lớp, cô ấy trong game là vợ của bang chủ bang Hàn Sát, cũng là bang top 2 của SV, vị thế vô cùng lớn.Ta Giàu Nhất SV: Không có. Nói chuyện sau nhé, tớ đang bận.Búng Ra Sữa: À... được...Búng Ra Sữa đóng cửa sổ chat, thở dài nói với Sát Hàn:"Cậu ấy nói không đi, em cảm thấy cậu ấy có chút không vui, chắc vì lũ kia... hừ! Rõ ràng họ gây sự trước."Sát Hàn cười, anh vừa nhắn tin gọi người khác đến cho đủ đội hình vào phó bản vừa nói:"Anh thấy em đáng lo hơn đấy, việc của người khác mà cứ ôm vào mình.""Người khác gì chứ? Cậu ấy là bạn thân nhất của em mà! Hơn nữa kỹ thuật chơi game còn không giỏi lắm, không lo sao được." Búng Ra Sữa phồng má phản đối"Được rồi được rồi, anh mới là người ngoài." Là game thủ theo trường phái thực lực, còn là bang chủ một phái lớn, Sát Hàn không thích phong cách của nguyên chủ, chỉ được cái lắm liền còn lại thao tác đều là rác rưởi."Em không có nói vậy nha!""Bỏ đi. Thời gian này tập trung cày cấp, Đảo chiến sắp mở ra rồi."Di Giai vẫn chăm chỉ ghé vào nơi đông người tiếp theo là quán trà. Không ngờ vừa bước vào liền thấy người quen, đúng là người muốn tìm thì tìm không thấy còn người không muốn thấy lại xuất hiện trước mặt."Cô!" Bạch Nguyệt đập kiếm xuống bàn, kinh hãi chỉ vào Di Giai.Di Giai không thèm để ý mà nhìn quanh quán, không thấy thẻ đen phản ứng lại quay người trở ra, nhưng đời nào Bạch Nguyệt chịu bỏ qua, cô ta chạy ra níu lấy tay cô:"Còn muốn chạy?""Còn muốn chết?" Cô gạt tay ả raDường như bấy giờ ả mới nhớ ra mình từng bị giết thế nào, lúc này mới run 1 cái lui lại rút kiếm ra:"Cô đừng hòng dọa tôi. Cô có giỏi thì đứng im đó!"Di Giai biết cô ta đang câu giờ trong lúc chờ đồng bọn tới, nghĩ nghĩ bỗng tươi cười rút kiếm:"Cô là muốn đấu một trận?""Ai thèm đấu với kẻ chỉ biết dùng đạo cụ đè chết người!" Bạch Nguyệt lại lui thêm mấy bước nữa"Cô không có tiền mua nhiều đạo cụ nên ghen tị sao?""Ai thèm..." lời còn chưa dứt, ngực đã bị trúng kiếm, thanh máu giảm đi 1/2.Game có điểm không tốt chính là không thể giết đối thủ dù có đâm trúng tim, cùng lắm chỉ giảm đi 1 nửa máu. Có điều, như vì quá sốc nên ả vẫn đứng đực ra, Di Giai thành công bổ thêm 1 nhát, ả thành 1 đốm trắng bay vút lên trời trở về điểm hồi sinh.Sau khi giết người, game thủ sẽ phát ra ánh sáng đỏ, đó gọi là chế độ tội phạm, giết càng nhiều người màu đỏ bao quanh thân càng đậm càng sáng. Tội phạm sẽ bị ghi danh trên bảng treo thưởng của đảo.Game thủ nào săn được tội phạm sẽ được số tiền thưởng tương ứng, còn tội phạm sẽ bị nhốt vào tù 1 thời gian. Đa số tội phạm sau khi giết người sẽ tìm nơi khỉ ho cò gáy nào đó trốn đợi hết hiệu ứng đỏ sẽ trở lại với xã hội.

Việc tiếp theo là tìm mục tiêu. Cô hỏi trong đầu:

"Thẻ đen, cục cưng của vi diện ở đâu?"

"Làm sao ta biết."

"Cái gì? Ngươi cũng không biết? Vậy ta đi đâu tìm?"

"Cứ đi vòng vòng xem, nếu thấy ta sẽ báo ngươi..."

Hay lắm, đi vòng vòng cơ đấy. Game này được thiết kế rất rộng, có khi phải cưỡi thú bay 1 lúc mới tới điểm cần đến, giờ thẻ đen nói đi vòng vòng tìm 1 người?

Với người khác, có thể sẽ tức giận mắng thẻ đen thiểu năng, vô tích sự, ăn hại gì gì đó nhưng Di Giai sẽ không làm vậy, bởi vì chính cô cũng không có cách khác, nếu chức năng định vị là ngoài khả năng của thẻ đen thì làm sao trách nó cho được?

Mở ra bản đồ game, cô thấy có 4 hòn đảo nằm trên biển là Đông Đảo, Bắc Đảo, Tây Đảo và Nam Đảo, cô đang ở Nam Đảo. Muốn qua đảo khác thì phải có thú cưỡi hệ thủy hoặc thú biết bay, thú cưỡi của nguyên chủ là 1 trong số loại thú hiếm có trong game, ai cũng biết tới đó chính là 1 con công hệ mộc, ngoài đẹp lóa mù mắt người chơi và biết bay ra thì chẳng có tác dụng gì đáng nói cả... Nguyên chủ có vẻ rất tha thiết với cái đẹp, ngay cả bộ đồ Di Giai đang mặc trên người cũng vô cùng xinh đẹp, nhìn đã biết lắm tiền.

Suy nghĩ kỹ càng, Di Giai quyết định ra bãi quái cày cấp vì nơi đó tụ tập khá đông người chơi, để cho bớt thu hút lại cô đổi một bộ đồ bình thường mặc lên rồi thảnh thơi hòa vào đám người.

Bãi quái quả nhiên đông, cô đi một vòng xung quanh như thể tìm chỗ đánh quái thật ra để thử xem thẻ đen có báo cục cưng trong đám này không, kết quả tốn công vô ích. Cô lại lượn ra mấy cửa phó bản, thẻ đen vẫn im lìm.

Búng Ra Sữa: Đi phó bản không?

Ta Giàu Nhất SV: Không.

Búng Ra Sữa: Ok... Bang chủ hỏi cậu không sao chứ? Tên Bắc Cái và con ả Bạch Nguyệt kia có làm phiền cậu không?

Búng Ra Sữa là bạn thân ngoài đời của nguyên chủ, còn là bạn cùng lớp, cô ấy trong game là vợ của bang chủ bang Hàn Sát, cũng là bang top 2 của SV, vị thế vô cùng lớn.

Ta Giàu Nhất SV: Không có. Nói chuyện sau nhé, tớ đang bận.

Búng Ra Sữa: À... được...

Búng Ra Sữa đóng cửa sổ chat, thở dài nói với Sát Hàn:"Cậu ấy nói không đi, em cảm thấy cậu ấy có chút không vui, chắc vì lũ kia... hừ! Rõ ràng họ gây sự trước."

Sát Hàn cười, anh vừa nhắn tin gọi người khác đến cho đủ đội hình vào phó bản vừa nói:"Anh thấy em đáng lo hơn đấy, việc của người khác mà cứ ôm vào mình."

"Người khác gì chứ? Cậu ấy là bạn thân nhất của em mà! Hơn nữa kỹ thuật chơi game còn không giỏi lắm, không lo sao được." Búng Ra Sữa phồng má phản đối

"Được rồi được rồi, anh mới là người ngoài." Là game thủ theo trường phái thực lực, còn là bang chủ một phái lớn, Sát Hàn không thích phong cách của nguyên chủ, chỉ được cái lắm liền còn lại thao tác đều là rác rưởi.

"Em không có nói vậy nha!"

"Bỏ đi. Thời gian này tập trung cày cấp, Đảo chiến sắp mở ra rồi."

Di Giai vẫn chăm chỉ ghé vào nơi đông người tiếp theo là quán trà. Không ngờ vừa bước vào liền thấy người quen, đúng là người muốn tìm thì tìm không thấy còn người không muốn thấy lại xuất hiện trước mặt.

"Cô!" Bạch Nguyệt đập kiếm xuống bàn, kinh hãi chỉ vào Di Giai.

Di Giai không thèm để ý mà nhìn quanh quán, không thấy thẻ đen phản ứng lại quay người trở ra, nhưng đời nào Bạch Nguyệt chịu bỏ qua, cô ta chạy ra níu lấy tay cô:"Còn muốn chạy?"

"Còn muốn chết?" Cô gạt tay ả ra

Dường như bấy giờ ả mới nhớ ra mình từng bị giết thế nào, lúc này mới run 1 cái lui lại rút kiếm ra:"Cô đừng hòng dọa tôi. Cô có giỏi thì đứng im đó!"

Di Giai biết cô ta đang câu giờ trong lúc chờ đồng bọn tới, nghĩ nghĩ bỗng tươi cười rút kiếm:"Cô là muốn đấu một trận?"

"Ai thèm đấu với kẻ chỉ biết dùng đạo cụ đè chết người!" Bạch Nguyệt lại lui thêm mấy bước nữa

"Cô không có tiền mua nhiều đạo cụ nên ghen tị sao?"

"Ai thèm..." lời còn chưa dứt, ngực đã bị trúng kiếm, thanh máu giảm đi 1/2.

Game có điểm không tốt chính là không thể giết đối thủ dù có đâm trúng tim, cùng lắm chỉ giảm đi 1 nửa máu. Có điều, như vì quá sốc nên ả vẫn đứng đực ra, Di Giai thành công bổ thêm 1 nhát, ả thành 1 đốm trắng bay vút lên trời trở về điểm hồi sinh.

Sau khi giết người, game thủ sẽ phát ra ánh sáng đỏ, đó gọi là chế độ tội phạm, giết càng nhiều người màu đỏ bao quanh thân càng đậm càng sáng. Tội phạm sẽ bị ghi danh trên bảng treo thưởng của đảo.

Game thủ nào săn được tội phạm sẽ được số tiền thưởng tương ứng, còn tội phạm sẽ bị nhốt vào tù 1 thời gian. Đa số tội phạm sau khi giết người sẽ tìm nơi khỉ ho cò gáy nào đó trốn đợi hết hiệu ứng đỏ sẽ trở lại với xã hội.

(Phần 1) Xuyên Nhanh: Vi Diện Yếu Đuối ! Lúc Nào Cũng Cần Ta Chăm SócTác giả: Tiểu KiềuTruyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngDi Giai mở mắt, trong đầu là một mảnh trống rỗng, cô nhìn xung quanh, nhận ra mình đang nằm trong một ngõ nhỏ hẹp, trời thì vào lúc đêm tối, bên cạnh còn có chuột chạy qua. Đủ thảm. Cô đang muốn ngồi dậy, không ngờ vừa nghĩ động đậy, cơ thể lại trôi nổi nữa không trung. Hít một hơi thật sâu và nhận ra mình không thể thở, Di Giai chấp nhận sự thật rằng bản thân chỉ là một linh hồn, hơn nữa còn là một linh hồn mất trí nhớ. Cô tuyệt vọng bay ra khỏi ngõ nhỏ, trong đầu thầm nghĩ còn gì tồi tệ hơn nữa không thì bất chợt đâm vào một khuôn ngực đàn ông, ngã dập mông xuống đất. Người đàn ông cũng bị giật mình bất ngờ lùi về sau nửa bước, định thần nhìn lại, thấy Di Giai ngồi dưới đất, mặt đờ đẫn liền cúi xuống muốn đỡ cô dậy: "Xin lỗi..." nói được một nửa thì im bặt, vì cô gái phía trước dù khá rõ ràng, nhưng nhìn kỹ thì vẫn có thể nhìn xuyên qua cơ thể cô. Lập Thành hơi ngạc nhiên, hiếm thấy được một linh hồn mạnh như vậy xuất hiện ở thế giới này, tương lai sẽ không làm mất cân bằng thế giới… Việc tiếp theo là tìm mục tiêu. Cô hỏi trong đầu:"Thẻ đen, cục cưng của vi diện ở đâu?""Làm sao ta biết.""Cái gì? Ngươi cũng không biết? Vậy ta đi đâu tìm?""Cứ đi vòng vòng xem, nếu thấy ta sẽ báo ngươi..."Hay lắm, đi vòng vòng cơ đấy. Game này được thiết kế rất rộng, có khi phải cưỡi thú bay 1 lúc mới tới điểm cần đến, giờ thẻ đen nói đi vòng vòng tìm 1 người?Với người khác, có thể sẽ tức giận mắng thẻ đen thiểu năng, vô tích sự, ăn hại gì gì đó nhưng Di Giai sẽ không làm vậy, bởi vì chính cô cũng không có cách khác, nếu chức năng định vị là ngoài khả năng của thẻ đen thì làm sao trách nó cho được?Mở ra bản đồ game, cô thấy có 4 hòn đảo nằm trên biển là Đông Đảo, Bắc Đảo, Tây Đảo và Nam Đảo, cô đang ở Nam Đảo. Muốn qua đảo khác thì phải có thú cưỡi hệ thủy hoặc thú biết bay, thú cưỡi của nguyên chủ là 1 trong số loại thú hiếm có trong game, ai cũng biết tới đó chính là 1 con công hệ mộc, ngoài đẹp lóa mù mắt người chơi và biết bay ra thì chẳng có tác dụng gì đáng nói cả... Nguyên chủ có vẻ rất tha thiết với cái đẹp, ngay cả bộ đồ Di Giai đang mặc trên người cũng vô cùng xinh đẹp, nhìn đã biết lắm tiền.Suy nghĩ kỹ càng, Di Giai quyết định ra bãi quái cày cấp vì nơi đó tụ tập khá đông người chơi, để cho bớt thu hút lại cô đổi một bộ đồ bình thường mặc lên rồi thảnh thơi hòa vào đám người.Bãi quái quả nhiên đông, cô đi một vòng xung quanh như thể tìm chỗ đánh quái thật ra để thử xem thẻ đen có báo cục cưng trong đám này không, kết quả tốn công vô ích. Cô lại lượn ra mấy cửa phó bản, thẻ đen vẫn im lìm.Búng Ra Sữa: Đi phó bản không?Ta Giàu Nhất SV: Không.Búng Ra Sữa: Ok... Bang chủ hỏi cậu không sao chứ? Tên Bắc Cái và con ả Bạch Nguyệt kia có làm phiền cậu không?Búng Ra Sữa là bạn thân ngoài đời của nguyên chủ, còn là bạn cùng lớp, cô ấy trong game là vợ của bang chủ bang Hàn Sát, cũng là bang top 2 của SV, vị thế vô cùng lớn.Ta Giàu Nhất SV: Không có. Nói chuyện sau nhé, tớ đang bận.Búng Ra Sữa: À... được...Búng Ra Sữa đóng cửa sổ chat, thở dài nói với Sát Hàn:"Cậu ấy nói không đi, em cảm thấy cậu ấy có chút không vui, chắc vì lũ kia... hừ! Rõ ràng họ gây sự trước."Sát Hàn cười, anh vừa nhắn tin gọi người khác đến cho đủ đội hình vào phó bản vừa nói:"Anh thấy em đáng lo hơn đấy, việc của người khác mà cứ ôm vào mình.""Người khác gì chứ? Cậu ấy là bạn thân nhất của em mà! Hơn nữa kỹ thuật chơi game còn không giỏi lắm, không lo sao được." Búng Ra Sữa phồng má phản đối"Được rồi được rồi, anh mới là người ngoài." Là game thủ theo trường phái thực lực, còn là bang chủ một phái lớn, Sát Hàn không thích phong cách của nguyên chủ, chỉ được cái lắm liền còn lại thao tác đều là rác rưởi."Em không có nói vậy nha!""Bỏ đi. Thời gian này tập trung cày cấp, Đảo chiến sắp mở ra rồi."Di Giai vẫn chăm chỉ ghé vào nơi đông người tiếp theo là quán trà. Không ngờ vừa bước vào liền thấy người quen, đúng là người muốn tìm thì tìm không thấy còn người không muốn thấy lại xuất hiện trước mặt."Cô!" Bạch Nguyệt đập kiếm xuống bàn, kinh hãi chỉ vào Di Giai.Di Giai không thèm để ý mà nhìn quanh quán, không thấy thẻ đen phản ứng lại quay người trở ra, nhưng đời nào Bạch Nguyệt chịu bỏ qua, cô ta chạy ra níu lấy tay cô:"Còn muốn chạy?""Còn muốn chết?" Cô gạt tay ả raDường như bấy giờ ả mới nhớ ra mình từng bị giết thế nào, lúc này mới run 1 cái lui lại rút kiếm ra:"Cô đừng hòng dọa tôi. Cô có giỏi thì đứng im đó!"Di Giai biết cô ta đang câu giờ trong lúc chờ đồng bọn tới, nghĩ nghĩ bỗng tươi cười rút kiếm:"Cô là muốn đấu một trận?""Ai thèm đấu với kẻ chỉ biết dùng đạo cụ đè chết người!" Bạch Nguyệt lại lui thêm mấy bước nữa"Cô không có tiền mua nhiều đạo cụ nên ghen tị sao?""Ai thèm..." lời còn chưa dứt, ngực đã bị trúng kiếm, thanh máu giảm đi 1/2.Game có điểm không tốt chính là không thể giết đối thủ dù có đâm trúng tim, cùng lắm chỉ giảm đi 1 nửa máu. Có điều, như vì quá sốc nên ả vẫn đứng đực ra, Di Giai thành công bổ thêm 1 nhát, ả thành 1 đốm trắng bay vút lên trời trở về điểm hồi sinh.Sau khi giết người, game thủ sẽ phát ra ánh sáng đỏ, đó gọi là chế độ tội phạm, giết càng nhiều người màu đỏ bao quanh thân càng đậm càng sáng. Tội phạm sẽ bị ghi danh trên bảng treo thưởng của đảo.Game thủ nào săn được tội phạm sẽ được số tiền thưởng tương ứng, còn tội phạm sẽ bị nhốt vào tù 1 thời gian. Đa số tội phạm sau khi giết người sẽ tìm nơi khỉ ho cò gáy nào đó trốn đợi hết hiệu ứng đỏ sẽ trở lại với xã hội.

Chương 59