Tác giả:

Di Giai mở mắt, trong đầu là một mảnh trống rỗng, cô nhìn xung quanh, nhận ra mình đang nằm trong một ngõ nhỏ hẹp, trời thì vào lúc đêm tối, bên cạnh còn có chuột chạy qua. Đủ thảm. Cô đang muốn ngồi dậy, không ngờ vừa nghĩ động đậy, cơ thể lại trôi nổi nữa không trung. Hít một hơi thật sâu và nhận ra mình không thể thở, Di Giai chấp nhận sự thật rằng bản thân chỉ là một linh hồn, hơn nữa còn là một linh hồn mất trí nhớ. Cô tuyệt vọng bay ra khỏi ngõ nhỏ, trong đầu thầm nghĩ còn gì tồi tệ hơn nữa không thì bất chợt đâm vào một khuôn ngực đàn ông, ngã dập mông xuống đất. Người đàn ông cũng bị giật mình bất ngờ lùi về sau nửa bước, định thần nhìn lại, thấy Di Giai ngồi dưới đất, mặt đờ đẫn liền cúi xuống muốn đỡ cô dậy: "Xin lỗi..." nói được một nửa thì im bặt, vì cô gái phía trước dù khá rõ ràng, nhưng nhìn kỹ thì vẫn có thể nhìn xuyên qua cơ thể cô. Lập Thành hơi ngạc nhiên, hiếm thấy được một linh hồn mạnh như vậy xuất hiện ở thế giới này, tương lai sẽ không làm mất cân bằng thế giới…

Chương 85

(Phần 1) Xuyên Nhanh: Vi Diện Yếu Đuối ! Lúc Nào Cũng Cần Ta Chăm SócTác giả: Tiểu KiềuTruyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngDi Giai mở mắt, trong đầu là một mảnh trống rỗng, cô nhìn xung quanh, nhận ra mình đang nằm trong một ngõ nhỏ hẹp, trời thì vào lúc đêm tối, bên cạnh còn có chuột chạy qua. Đủ thảm. Cô đang muốn ngồi dậy, không ngờ vừa nghĩ động đậy, cơ thể lại trôi nổi nữa không trung. Hít một hơi thật sâu và nhận ra mình không thể thở, Di Giai chấp nhận sự thật rằng bản thân chỉ là một linh hồn, hơn nữa còn là một linh hồn mất trí nhớ. Cô tuyệt vọng bay ra khỏi ngõ nhỏ, trong đầu thầm nghĩ còn gì tồi tệ hơn nữa không thì bất chợt đâm vào một khuôn ngực đàn ông, ngã dập mông xuống đất. Người đàn ông cũng bị giật mình bất ngờ lùi về sau nửa bước, định thần nhìn lại, thấy Di Giai ngồi dưới đất, mặt đờ đẫn liền cúi xuống muốn đỡ cô dậy: "Xin lỗi..." nói được một nửa thì im bặt, vì cô gái phía trước dù khá rõ ràng, nhưng nhìn kỹ thì vẫn có thể nhìn xuyên qua cơ thể cô. Lập Thành hơi ngạc nhiên, hiếm thấy được một linh hồn mạnh như vậy xuất hiện ở thế giới này, tương lai sẽ không làm mất cân bằng thế giới… 'Gruoooo'Di Giai bổ một búa vào bụng con khiến nó bay ra xa, nhưng nó chỉ lắc mình một cái liền xông trở lại. Cô kinh ngạc.'Keng keng'Bên phía Tang Thanh cũng không tốt lắm, lông của con sói nhọn và cứng, nhưng ít nhất hắn đã chém cho sói đổ máu. Vấn đề bên cô nguy cấp hơn là cô chỉ có 1 tay, lực không đủ lớn.'Gruuuuuu' con sói bên cô chợt hú dài một tiếng."Không tốt! Nó gọi bầy!" Di Giai hô lên.Tang Thanh đẩy lùi con sói của hắn, nhảy đến gần cô:"Chạy đi. Chỗ này để ta lo.""Cùng chạy!""Không được, nếu thế chúng sẽ đánh hơi đuổi theo, ta ở đây cầm chân chúng!"Di Giai tức giận:"Vậy ngươi bế đứa bé đi! Chỗ này để ta cầm chân."Tang Thanh kinh ngạc, hắn còn chưa nói thì cô đã đẩy Crella vào lòng hắn, 1 tay túm lấy cổ hắn, tay còn lại siết chặt cán búa.'Viuuuuu' cán búa đột ngột dài ra mang cả 3 bay lên trời. Khi đã dài đến mức độ tối đa, cô thu nhỏ lại, 3 người rơi xuống một nơi khác cách chỗ vừa rồi một khoảng khá xa.""Đây mà là đường đến nhà bà ngoại sao? Đường địa ngục thì có!" Tang Thanh bực bội ngồi xuống đất nhìn thanh kiếm mẻ của mìnhDi Giai đá hắn:"Ngươi nhận chứ ai.""Chị ơi, sao con chim kia cứ bay trên đầu chúng ta?" Crella hỏiCô khựng lại, ngước lên thấy một con chim khổng lồ đang lượn trên bầu trời, đột nhiên nó xông thẳng xuống đây."Mẹ nó!" Tang Thanh đứng bật dậy. Con chim tốc độ quá nhanh, đưa chân muốn quắp Crella, Di Giai chỉ kịp lao vào ôm cô bé rồi cũng bị móng vuốt bắt lấy, nó bay lên.Di Giai thấy Tang Thanh phi thân lên cây bằng cái thứ gọi là khinh công của hắn, lại thấy hắn ném cây kiếm của mình về phía này, kiếm đâm chính xác găm sâu vào chân chim, nhưng nó không buông lỏng 2 người, cứ thế bay vút lên trời.Bị chim bắt cóc, Crella ôm má:"Wa! Cao quá đi, không biết nhà bà ngoại ở hướng nào nhỉ?" Rồi ngó trái có phải."Chắc chúng ta bị đưa đi hướng khác rồi." Di Giai lơ đãng đáp"Chúng ta đang đi đâu?""...Chắc là tổ chim.""Waaaaa...."Cuối cùng con chim cũng thả 2 người xuống cái tổ khổng lồ của nó, bên trong có 5 quả trứng khổng lồ và 1 đống sâu bọ côn trùng để làm mồi cho những chú chim non sắp nở ra. Chim thả họ xuống, đứng lại mổ mổ lông một chút rồi bay đi. Cô nhìn xung quanh thấy chiếc tổ treo leo trên một vách đá, từ tổ chim xuống mặt đất tầm bằng khoảng cách của ngôi nhà 12 tầng."Đói không?" Cô hỏi CrellaCrella gật đầu, xoa xoa bụng.Di Giai cầm búa gõ vào vỏ trứng khiến nó vỡ ra một góc nhỏ, cô bốc lên nếm một chút, Crella nhào tới úp mặt vào lỗ hổng hút một cái, lại hé mặt ra, mắt sáng ngời:"Ngon tuyệt!"Hai người ăn no nê, thấy trời sắp tối, Crella mới nhớ ra còn có 1 người bạn đồng hành, cô bé hỏi:"Chị à, anh xinh đẹp kia đâu rồi?"Di Giai lơ đãng đáp:"Không biết, nhưng không chết được đâu."Crella gật gù, ăn no xong lại thấy hơi buồn ngủ, cô bé gối lên đùi Di Giai dụi dụi mắt, Di Giai với lấy một chiếc lông chim khổng lồ đắp cho cô bé, chính bản thân cũng buồn ngủ, ngủ thiếp đi.Trong lúc 2 người đang ăn no ngủ ấm thì Tang Thanh còn đang chạy giữa rừng vừa đói vừa lạnh, hắn hắt xì một cái, lầm bầm:"Kia là loài chim Kagoria, chỉ làm tổ trên núi, hướng bay của nó về phía Nam, trên bản đồ phía nam có một ngọn núi không cao lắm tên là Oheri...".........

'Gruoooo'

Di Giai bổ một búa vào bụng con khiến nó bay ra xa, nhưng nó chỉ lắc mình một cái liền xông trở lại. Cô kinh ngạc.

'Keng keng'

Bên phía Tang Thanh cũng không tốt lắm, lông của con sói nhọn và cứng, nhưng ít nhất hắn đã chém cho sói đổ máu. Vấn đề bên cô nguy cấp hơn là cô chỉ có 1 tay, lực không đủ lớn.

'Gruuuuuu' con sói bên cô chợt hú dài một tiếng.

"Không tốt! Nó gọi bầy!" Di Giai hô lên.

Tang Thanh đẩy lùi con sói của hắn, nhảy đến gần cô:"Chạy đi. Chỗ này để ta lo."

"Cùng chạy!"

"Không được, nếu thế chúng sẽ đánh hơi đuổi theo, ta ở đây cầm chân chúng!"

Di Giai tức giận:"Vậy ngươi bế đứa bé đi! Chỗ này để ta cầm chân."

Tang Thanh kinh ngạc, hắn còn chưa nói thì cô đã đẩy Crella vào lòng hắn, 1 tay túm lấy cổ hắn, tay còn lại siết chặt cán búa.

'Viuuuuu' cán búa đột ngột dài ra mang cả 3 bay lên trời. Khi đã dài đến mức độ tối đa, cô thu nhỏ lại, 3 người rơi xuống một nơi khác cách chỗ vừa rồi một khoảng khá xa."

"Đây mà là đường đến nhà bà ngoại sao? Đường địa ngục thì có!" Tang Thanh bực bội ngồi xuống đất nhìn thanh kiếm mẻ của mình

Di Giai đá hắn:"Ngươi nhận chứ ai."

"Chị ơi, sao con chim kia cứ bay trên đầu chúng ta?" Crella hỏi

Cô khựng lại, ngước lên thấy một con chim khổng lồ đang lượn trên bầu trời, đột nhiên nó xông thẳng xuống đây.

"Mẹ nó!" Tang Thanh đứng bật dậy. Con chim tốc độ quá nhanh, đưa chân muốn quắp Crella, Di Giai chỉ kịp lao vào ôm cô bé rồi cũng bị móng vuốt bắt lấy, nó bay lên.

Di Giai thấy Tang Thanh phi thân lên cây bằng cái thứ gọi là khinh công của hắn, lại thấy hắn ném cây kiếm của mình về phía này, kiếm đâm chính xác găm sâu vào chân chim, nhưng nó không buông lỏng 2 người, cứ thế bay vút lên trời.

Bị chim bắt cóc, Crella ôm má:"Wa! Cao quá đi, không biết nhà bà ngoại ở hướng nào nhỉ?" Rồi ngó trái có phải.

"Chắc chúng ta bị đưa đi hướng khác rồi." Di Giai lơ đãng đáp

"Chúng ta đang đi đâu?"

"...Chắc là tổ chim."

"Waaaaa...."

Cuối cùng con chim cũng thả 2 người xuống cái tổ khổng lồ của nó, bên trong có 5 quả trứng khổng lồ và 1 đống sâu bọ côn trùng để làm mồi cho những chú chim non sắp nở ra. Chim thả họ xuống, đứng lại mổ mổ lông một chút rồi bay đi. Cô nhìn xung quanh thấy chiếc tổ treo leo trên một vách đá, từ tổ chim xuống mặt đất tầm bằng khoảng cách của ngôi nhà 12 tầng.

"Đói không?" Cô hỏi Crella

Crella gật đầu, xoa xoa bụng.

Di Giai cầm búa gõ vào vỏ trứng khiến nó vỡ ra một góc nhỏ, cô bốc lên nếm một chút, Crella nhào tới úp mặt vào lỗ hổng hút một cái, lại hé mặt ra, mắt sáng ngời:

"Ngon tuyệt!"

Hai người ăn no nê, thấy trời sắp tối, Crella mới nhớ ra còn có 1 người bạn đồng hành, cô bé hỏi:"Chị à, anh xinh đẹp kia đâu rồi?"

Di Giai lơ đãng đáp:"Không biết, nhưng không chết được đâu."

Crella gật gù, ăn no xong lại thấy hơi buồn ngủ, cô bé gối lên đùi Di Giai dụi dụi mắt, Di Giai với lấy một chiếc lông chim khổng lồ đắp cho cô bé, chính bản thân cũng buồn ngủ, ngủ thiếp đi.

Trong lúc 2 người đang ăn no ngủ ấm thì Tang Thanh còn đang chạy giữa rừng vừa đói vừa lạnh, hắn hắt xì một cái, lầm bầm:"Kia là loài chim Kagoria, chỉ làm tổ trên núi, hướng bay của nó về phía Nam, trên bản đồ phía nam có một ngọn núi không cao lắm tên là Oheri..."

...

...

...

(Phần 1) Xuyên Nhanh: Vi Diện Yếu Đuối ! Lúc Nào Cũng Cần Ta Chăm SócTác giả: Tiểu KiềuTruyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngDi Giai mở mắt, trong đầu là một mảnh trống rỗng, cô nhìn xung quanh, nhận ra mình đang nằm trong một ngõ nhỏ hẹp, trời thì vào lúc đêm tối, bên cạnh còn có chuột chạy qua. Đủ thảm. Cô đang muốn ngồi dậy, không ngờ vừa nghĩ động đậy, cơ thể lại trôi nổi nữa không trung. Hít một hơi thật sâu và nhận ra mình không thể thở, Di Giai chấp nhận sự thật rằng bản thân chỉ là một linh hồn, hơn nữa còn là một linh hồn mất trí nhớ. Cô tuyệt vọng bay ra khỏi ngõ nhỏ, trong đầu thầm nghĩ còn gì tồi tệ hơn nữa không thì bất chợt đâm vào một khuôn ngực đàn ông, ngã dập mông xuống đất. Người đàn ông cũng bị giật mình bất ngờ lùi về sau nửa bước, định thần nhìn lại, thấy Di Giai ngồi dưới đất, mặt đờ đẫn liền cúi xuống muốn đỡ cô dậy: "Xin lỗi..." nói được một nửa thì im bặt, vì cô gái phía trước dù khá rõ ràng, nhưng nhìn kỹ thì vẫn có thể nhìn xuyên qua cơ thể cô. Lập Thành hơi ngạc nhiên, hiếm thấy được một linh hồn mạnh như vậy xuất hiện ở thế giới này, tương lai sẽ không làm mất cân bằng thế giới… 'Gruoooo'Di Giai bổ một búa vào bụng con khiến nó bay ra xa, nhưng nó chỉ lắc mình một cái liền xông trở lại. Cô kinh ngạc.'Keng keng'Bên phía Tang Thanh cũng không tốt lắm, lông của con sói nhọn và cứng, nhưng ít nhất hắn đã chém cho sói đổ máu. Vấn đề bên cô nguy cấp hơn là cô chỉ có 1 tay, lực không đủ lớn.'Gruuuuuu' con sói bên cô chợt hú dài một tiếng."Không tốt! Nó gọi bầy!" Di Giai hô lên.Tang Thanh đẩy lùi con sói của hắn, nhảy đến gần cô:"Chạy đi. Chỗ này để ta lo.""Cùng chạy!""Không được, nếu thế chúng sẽ đánh hơi đuổi theo, ta ở đây cầm chân chúng!"Di Giai tức giận:"Vậy ngươi bế đứa bé đi! Chỗ này để ta cầm chân."Tang Thanh kinh ngạc, hắn còn chưa nói thì cô đã đẩy Crella vào lòng hắn, 1 tay túm lấy cổ hắn, tay còn lại siết chặt cán búa.'Viuuuuu' cán búa đột ngột dài ra mang cả 3 bay lên trời. Khi đã dài đến mức độ tối đa, cô thu nhỏ lại, 3 người rơi xuống một nơi khác cách chỗ vừa rồi một khoảng khá xa.""Đây mà là đường đến nhà bà ngoại sao? Đường địa ngục thì có!" Tang Thanh bực bội ngồi xuống đất nhìn thanh kiếm mẻ của mìnhDi Giai đá hắn:"Ngươi nhận chứ ai.""Chị ơi, sao con chim kia cứ bay trên đầu chúng ta?" Crella hỏiCô khựng lại, ngước lên thấy một con chim khổng lồ đang lượn trên bầu trời, đột nhiên nó xông thẳng xuống đây."Mẹ nó!" Tang Thanh đứng bật dậy. Con chim tốc độ quá nhanh, đưa chân muốn quắp Crella, Di Giai chỉ kịp lao vào ôm cô bé rồi cũng bị móng vuốt bắt lấy, nó bay lên.Di Giai thấy Tang Thanh phi thân lên cây bằng cái thứ gọi là khinh công của hắn, lại thấy hắn ném cây kiếm của mình về phía này, kiếm đâm chính xác găm sâu vào chân chim, nhưng nó không buông lỏng 2 người, cứ thế bay vút lên trời.Bị chim bắt cóc, Crella ôm má:"Wa! Cao quá đi, không biết nhà bà ngoại ở hướng nào nhỉ?" Rồi ngó trái có phải."Chắc chúng ta bị đưa đi hướng khác rồi." Di Giai lơ đãng đáp"Chúng ta đang đi đâu?""...Chắc là tổ chim.""Waaaaa...."Cuối cùng con chim cũng thả 2 người xuống cái tổ khổng lồ của nó, bên trong có 5 quả trứng khổng lồ và 1 đống sâu bọ côn trùng để làm mồi cho những chú chim non sắp nở ra. Chim thả họ xuống, đứng lại mổ mổ lông một chút rồi bay đi. Cô nhìn xung quanh thấy chiếc tổ treo leo trên một vách đá, từ tổ chim xuống mặt đất tầm bằng khoảng cách của ngôi nhà 12 tầng."Đói không?" Cô hỏi CrellaCrella gật đầu, xoa xoa bụng.Di Giai cầm búa gõ vào vỏ trứng khiến nó vỡ ra một góc nhỏ, cô bốc lên nếm một chút, Crella nhào tới úp mặt vào lỗ hổng hút một cái, lại hé mặt ra, mắt sáng ngời:"Ngon tuyệt!"Hai người ăn no nê, thấy trời sắp tối, Crella mới nhớ ra còn có 1 người bạn đồng hành, cô bé hỏi:"Chị à, anh xinh đẹp kia đâu rồi?"Di Giai lơ đãng đáp:"Không biết, nhưng không chết được đâu."Crella gật gù, ăn no xong lại thấy hơi buồn ngủ, cô bé gối lên đùi Di Giai dụi dụi mắt, Di Giai với lấy một chiếc lông chim khổng lồ đắp cho cô bé, chính bản thân cũng buồn ngủ, ngủ thiếp đi.Trong lúc 2 người đang ăn no ngủ ấm thì Tang Thanh còn đang chạy giữa rừng vừa đói vừa lạnh, hắn hắt xì một cái, lầm bầm:"Kia là loài chim Kagoria, chỉ làm tổ trên núi, hướng bay của nó về phía Nam, trên bản đồ phía nam có một ngọn núi không cao lắm tên là Oheri...".........

Chương 85