Vào một buổi chiều yên ả, khi hệ thống "Quỷ Quái" âm thầm xâm chiếm xã hội loài người, tất cả mọi thứ vẫn diễn ra bình thường như chẳng có gì xảy ra. Lê Tri đang quay phim tại một phim trường nhỏ. Bộ phim này thuộc thể loại dân quốc, cô thủ vai dì Cửu – vợ lẽ thứ chín của nam phụ, một nhân vật chẳng mấy ai để tâm, thậm chí thời lượng lên hình cũng ít đến đáng thương. Ở thời buổi bây giờ, một diễn viên vô danh như cô có thể nhận được vai diễn đã là may mắn lắm rồi. Dù mười năm qua, Lê Tri vẫn chỉ quanh quẩn bên lề giới giải trí, nhưng cô chưa từng oán trách. Sự dễ hài lòng ấy đã chống đỡ niềm đam mê diễn xuất của cô, cho đến tận bây giờ. Để tái hiện trọn vẹn không khí thời dân quốc, đạo diễn cố tình thuê một căn nhà cổ hơn trăm năm tuổi để làm bối cảnh. Cảnh quay hôm nay là cảnh dì Cửu ngồi khóc một mình bên giếng, trong ngày nam phụ cưới vợ bé mới. Mọi thứ đã sẵn sàng, tiếng hô "Action!" vang lên, Lê Tri lập tức nhập vai. Cô ngồi nghiêng bên miệng giếng, vân vê khăn tay, đôi mắt ngấn…
Chương 55: Chương 55
Vô Hạn Lưu: Sân Chơi Quỷ QuáiTác giả: Xuân Đao HànTruyện Đô Thị, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngVào một buổi chiều yên ả, khi hệ thống "Quỷ Quái" âm thầm xâm chiếm xã hội loài người, tất cả mọi thứ vẫn diễn ra bình thường như chẳng có gì xảy ra. Lê Tri đang quay phim tại một phim trường nhỏ. Bộ phim này thuộc thể loại dân quốc, cô thủ vai dì Cửu – vợ lẽ thứ chín của nam phụ, một nhân vật chẳng mấy ai để tâm, thậm chí thời lượng lên hình cũng ít đến đáng thương. Ở thời buổi bây giờ, một diễn viên vô danh như cô có thể nhận được vai diễn đã là may mắn lắm rồi. Dù mười năm qua, Lê Tri vẫn chỉ quanh quẩn bên lề giới giải trí, nhưng cô chưa từng oán trách. Sự dễ hài lòng ấy đã chống đỡ niềm đam mê diễn xuất của cô, cho đến tận bây giờ. Để tái hiện trọn vẹn không khí thời dân quốc, đạo diễn cố tình thuê một căn nhà cổ hơn trăm năm tuổi để làm bối cảnh. Cảnh quay hôm nay là cảnh dì Cửu ngồi khóc một mình bên giếng, trong ngày nam phụ cưới vợ bé mới. Mọi thứ đã sẵn sàng, tiếng hô "Action!" vang lên, Lê Tri lập tức nhập vai. Cô ngồi nghiêng bên miệng giếng, vân vê khăn tay, đôi mắt ngấn… Ngay tại đầu cầu, mặt đất từ từ phồng lên, méo mó như thể có thứ gì đó khổng lồ đang vặn vẹo, giãy giụa, muốn xuyên thủng lên từ cõi chết.Rồi đột ngột, tất cả chuyển động ngừng lại. Không gian trở nên c.h.ế.t lặng, chỉ còn tiếng ngọn đuốc cháy lốp bốp giữa gió đêm.Hai bên đối đầu, ai nấy đều nín thở. Chú Cửu nở một nụ cười nham hiểm, giơ cao chiếc rìu định lao tới. Nhưng khi ông ta vừa bước chân lên phía trước...Một cánh tay xương khô trắng hếu đột ngột vươn lên từ dưới mặt đất, chộp lấy cổ chân của ông ta.Chú Cửu chưa kịp phản ứng đã trượt ngã, chiếc rìu gỉ sét văng ra xa, nụ cười trên gương mặt méo mó đông cứng lại trong sự hoảng loạn cực độ.Từ dưới lớp đất bùn, một cánh tay xương trắng khác cũng từ từ thò ra, những giọt bùn m.á.u nhễu nhão theo từng động tác. Hai cánh tay gân guốc chống xuống mặt đất, bắt đầu gồng lên, như đang cố kéo thứ gì đó còn khủng khiếp hơn trồi lên khỏi cõi âm.Chẳng biết ai trong đám người chơi hoảng loạn đã ném mạnh cây đuốc xuống đất, tiếng "bốp" vang lên trong màn đêm tĩnh mịch như một tiếng trống khai tử. Đám dân thôn đang lăm lăm vũ khí, còn định liều c.h.ế.t với người chơi, lập tức bị dọa đến hồn vía lên mây, quay đầu tháo chạy tán loạn như ong vỡ tổ.Từ dưới lòng đất, một bộ xương khổng lồ đang từ từ trồi lên, nửa thân đã lộ ra ngoài. Khung xương dị dạng ghê rợn, trên vai mọc lổn nhổn bảy tám cái đầu, chỗ nên là tay thì mọc chân, chỗ nên là chân lại mọc cánh tay. Nó như thể được ghép từ mười mấy bộ xương người khác nhau, tạo thành một con quái vật nham nhở, vặn vẹo.Âm thanh chạy trốn náo loạn của đám dân thôn dường như đã chọc giận quái vật. Những cái đầu trên vai nó đồng loạt xoay ngoặt một góc chín mươi độ, hốc mắt trống rỗng đen ngòm khóa chặt vào những kẻ bỏ chạy. Bộ xương khô lồm cồm bò ra khỏi hố đất, hàng chục cái tay chân đỡ lấy cơ thể khổng lồ, ngọ nguậy trườn đi trên mặt đất như một con nhện khổng lồ. Tiếng thét thảm thiết vang lên liên tiếp. Cây cầu lớn dài chưa đầy hai trăm mét của thôn Quan Bình trong chớp mắt hóa thành con đường máu, nơi cái c.h.ế.t càn quét không chút thương tiếc. Dân làng lần lượt bị bộ xương khô tóm gọn, thân thể bọn họ mềm nhũn như búp bê vải trong tay nó, dễ dàng bị xé toạc thành từng mảnh m.á.u thịt be bét.Máu tươi phun tung tóe, loang đầy trên cây cầu đá cũ kỹ. Những dòng m.á.u đỏ thẫm tràn ra như những chiếc xúc tu sống, bò dọc mặt cầu, tắt ngấm cả ngọn đuốc cháy dở. Chỉ trong chốc lát, tất cả dân làng đuổi theo đều đã bị xé xác, thịt nát xương tan.Mộng Vân ThườngKhông khí đặc quánh mùi m.á.u tanh nồng đến mức khiến người ta buồn nôn. Ánh trăng lờ mờ soi lên nhóm người chơi đang đứng bất động như tượng, sắc mặt ai nấy trắng bệch. Chỉ cần nhìn kỹ mới thấy, đôi chân bọn họ đang run lên từng hồi dữ dội. Trì Y cắn chặt răng, cố kìm nén cơn nôn, cuối cùng vẫn chịu không nổi, hai chân mềm nhũn quỳ sụp xuống, nôn thốc nôn tháo ra đất."Cạch, cạch..."Tiếng khớp xương lạo xạo vang lên. Bộ xương khô chậm rãi quay đầu lại, mười cái đầu lắc lư theo từng cử động, cùng lúc nhìn chằm chằm về phía nhóm người chơi run rẩy trên cầu. Nó chậm rãi nhấc từng bước, những chân tay lộn xộn dẫm đạp lên t.h.i t.h.ể đẫm máu, từng bước từng bước bò về phía họ.Cả đám người chơi đứng c.h.ế.t trân, rõ ràng đều biết rằng với tốc độ của quái vật kia, bọn họ chẳng có lấy một cơ hội thoát thân.Cao Sĩ Quân run rẩy co quắp trên mặt đất, vừa khóc lóc vừa lắp bắp gọi mẹ. Hứa Thuật thì cắn răng siết chặt đạo cụ phòng thân trong tay, cân nhắc xem có nên liều mạng chạy trốn hay không.Bộ xương khô bò đến chỗ chú Cửu - kẻ đang giả c.h.ế.t - thì đột ngột dừng lại. Một cái tay xương xẩu chầm chậm vươn ra, lật khuôn mặt chú ta lên. Chú Cửu nhắm nghiền mắt, cố gắng nín thở, song lồng n.g.ự.c vẫn hơi phập phồng vì căng thẳng.
Ngay tại đầu cầu, mặt đất từ từ phồng lên, méo mó như thể có thứ gì đó khổng lồ đang vặn vẹo, giãy giụa, muốn xuyên thủng lên từ cõi chết.
Rồi đột ngột, tất cả chuyển động ngừng lại. Không gian trở nên c.h.ế.t lặng, chỉ còn tiếng ngọn đuốc cháy lốp bốp giữa gió đêm.
Hai bên đối đầu, ai nấy đều nín thở. Chú Cửu nở một nụ cười nham hiểm, giơ cao chiếc rìu định lao tới. Nhưng khi ông ta vừa bước chân lên phía trước...
Một cánh tay xương khô trắng hếu đột ngột vươn lên từ dưới mặt đất, chộp lấy cổ chân của ông ta.
Chú Cửu chưa kịp phản ứng đã trượt ngã, chiếc rìu gỉ sét văng ra xa, nụ cười trên gương mặt méo mó đông cứng lại trong sự hoảng loạn cực độ.
Từ dưới lớp đất bùn, một cánh tay xương trắng khác cũng từ từ thò ra, những giọt bùn m.á.u nhễu nhão theo từng động tác. Hai cánh tay gân guốc chống xuống mặt đất, bắt đầu gồng lên, như đang cố kéo thứ gì đó còn khủng khiếp hơn trồi lên khỏi cõi âm.
Chẳng biết ai trong đám người chơi hoảng loạn đã ném mạnh cây đuốc xuống đất, tiếng "bốp" vang lên trong màn đêm tĩnh mịch như một tiếng trống khai tử. Đám dân thôn đang lăm lăm vũ khí, còn định liều c.h.ế.t với người chơi, lập tức bị dọa đến hồn vía lên mây, quay đầu tháo chạy tán loạn như ong vỡ tổ.
Từ dưới lòng đất, một bộ xương khổng lồ đang từ từ trồi lên, nửa thân đã lộ ra ngoài. Khung xương dị dạng ghê rợn, trên vai mọc lổn nhổn bảy tám cái đầu, chỗ nên là tay thì mọc chân, chỗ nên là chân lại mọc cánh tay. Nó như thể được ghép từ mười mấy bộ xương người khác nhau, tạo thành một con quái vật nham nhở, vặn vẹo.
Âm thanh chạy trốn náo loạn của đám dân thôn dường như đã chọc giận quái vật. Những cái đầu trên vai nó đồng loạt xoay ngoặt một góc chín mươi độ, hốc mắt trống rỗng đen ngòm khóa chặt vào những kẻ bỏ chạy. Bộ xương khô lồm cồm bò ra khỏi hố đất, hàng chục cái tay chân đỡ lấy cơ thể khổng lồ, ngọ nguậy trườn đi trên mặt đất như một con nhện khổng lồ.
Tiếng thét thảm thiết vang lên liên tiếp. Cây cầu lớn dài chưa đầy hai trăm mét của thôn Quan Bình trong chớp mắt hóa thành con đường máu, nơi cái c.h.ế.t càn quét không chút thương tiếc. Dân làng lần lượt bị bộ xương khô tóm gọn, thân thể bọn họ mềm nhũn như búp bê vải trong tay nó, dễ dàng bị xé toạc thành từng mảnh m.á.u thịt be bét.
Máu tươi phun tung tóe, loang đầy trên cây cầu đá cũ kỹ. Những dòng m.á.u đỏ thẫm tràn ra như những chiếc xúc tu sống, bò dọc mặt cầu, tắt ngấm cả ngọn đuốc cháy dở. Chỉ trong chốc lát, tất cả dân làng đuổi theo đều đã bị xé xác, thịt nát xương tan.
Mộng Vân Thường
Không khí đặc quánh mùi m.á.u tanh nồng đến mức khiến người ta buồn nôn. Ánh trăng lờ mờ soi lên nhóm người chơi đang đứng bất động như tượng, sắc mặt ai nấy trắng bệch. Chỉ cần nhìn kỹ mới thấy, đôi chân bọn họ đang run lên từng hồi dữ dội. Trì Y cắn chặt răng, cố kìm nén cơn nôn, cuối cùng vẫn chịu không nổi, hai chân mềm nhũn quỳ sụp xuống, nôn thốc nôn tháo ra đất.
"Cạch, cạch..."
Tiếng khớp xương lạo xạo vang lên. Bộ xương khô chậm rãi quay đầu lại, mười cái đầu lắc lư theo từng cử động, cùng lúc nhìn chằm chằm về phía nhóm người chơi run rẩy trên cầu. Nó chậm rãi nhấc từng bước, những chân tay lộn xộn dẫm đạp lên t.h.i t.h.ể đẫm máu, từng bước từng bước bò về phía họ.
Cả đám người chơi đứng c.h.ế.t trân, rõ ràng đều biết rằng với tốc độ của quái vật kia, bọn họ chẳng có lấy một cơ hội thoát thân.
Cao Sĩ Quân run rẩy co quắp trên mặt đất, vừa khóc lóc vừa lắp bắp gọi mẹ. Hứa Thuật thì cắn răng siết chặt đạo cụ phòng thân trong tay, cân nhắc xem có nên liều mạng chạy trốn hay không.
Bộ xương khô bò đến chỗ chú Cửu - kẻ đang giả c.h.ế.t - thì đột ngột dừng lại. Một cái tay xương xẩu chầm chậm vươn ra, lật khuôn mặt chú ta lên. Chú Cửu nhắm nghiền mắt, cố gắng nín thở, song lồng n.g.ự.c vẫn hơi phập phồng vì căng thẳng.
Vô Hạn Lưu: Sân Chơi Quỷ QuáiTác giả: Xuân Đao HànTruyện Đô Thị, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngVào một buổi chiều yên ả, khi hệ thống "Quỷ Quái" âm thầm xâm chiếm xã hội loài người, tất cả mọi thứ vẫn diễn ra bình thường như chẳng có gì xảy ra. Lê Tri đang quay phim tại một phim trường nhỏ. Bộ phim này thuộc thể loại dân quốc, cô thủ vai dì Cửu – vợ lẽ thứ chín của nam phụ, một nhân vật chẳng mấy ai để tâm, thậm chí thời lượng lên hình cũng ít đến đáng thương. Ở thời buổi bây giờ, một diễn viên vô danh như cô có thể nhận được vai diễn đã là may mắn lắm rồi. Dù mười năm qua, Lê Tri vẫn chỉ quanh quẩn bên lề giới giải trí, nhưng cô chưa từng oán trách. Sự dễ hài lòng ấy đã chống đỡ niềm đam mê diễn xuất của cô, cho đến tận bây giờ. Để tái hiện trọn vẹn không khí thời dân quốc, đạo diễn cố tình thuê một căn nhà cổ hơn trăm năm tuổi để làm bối cảnh. Cảnh quay hôm nay là cảnh dì Cửu ngồi khóc một mình bên giếng, trong ngày nam phụ cưới vợ bé mới. Mọi thứ đã sẵn sàng, tiếng hô "Action!" vang lên, Lê Tri lập tức nhập vai. Cô ngồi nghiêng bên miệng giếng, vân vê khăn tay, đôi mắt ngấn… Ngay tại đầu cầu, mặt đất từ từ phồng lên, méo mó như thể có thứ gì đó khổng lồ đang vặn vẹo, giãy giụa, muốn xuyên thủng lên từ cõi chết.Rồi đột ngột, tất cả chuyển động ngừng lại. Không gian trở nên c.h.ế.t lặng, chỉ còn tiếng ngọn đuốc cháy lốp bốp giữa gió đêm.Hai bên đối đầu, ai nấy đều nín thở. Chú Cửu nở một nụ cười nham hiểm, giơ cao chiếc rìu định lao tới. Nhưng khi ông ta vừa bước chân lên phía trước...Một cánh tay xương khô trắng hếu đột ngột vươn lên từ dưới mặt đất, chộp lấy cổ chân của ông ta.Chú Cửu chưa kịp phản ứng đã trượt ngã, chiếc rìu gỉ sét văng ra xa, nụ cười trên gương mặt méo mó đông cứng lại trong sự hoảng loạn cực độ.Từ dưới lớp đất bùn, một cánh tay xương trắng khác cũng từ từ thò ra, những giọt bùn m.á.u nhễu nhão theo từng động tác. Hai cánh tay gân guốc chống xuống mặt đất, bắt đầu gồng lên, như đang cố kéo thứ gì đó còn khủng khiếp hơn trồi lên khỏi cõi âm.Chẳng biết ai trong đám người chơi hoảng loạn đã ném mạnh cây đuốc xuống đất, tiếng "bốp" vang lên trong màn đêm tĩnh mịch như một tiếng trống khai tử. Đám dân thôn đang lăm lăm vũ khí, còn định liều c.h.ế.t với người chơi, lập tức bị dọa đến hồn vía lên mây, quay đầu tháo chạy tán loạn như ong vỡ tổ.Từ dưới lòng đất, một bộ xương khổng lồ đang từ từ trồi lên, nửa thân đã lộ ra ngoài. Khung xương dị dạng ghê rợn, trên vai mọc lổn nhổn bảy tám cái đầu, chỗ nên là tay thì mọc chân, chỗ nên là chân lại mọc cánh tay. Nó như thể được ghép từ mười mấy bộ xương người khác nhau, tạo thành một con quái vật nham nhở, vặn vẹo.Âm thanh chạy trốn náo loạn của đám dân thôn dường như đã chọc giận quái vật. Những cái đầu trên vai nó đồng loạt xoay ngoặt một góc chín mươi độ, hốc mắt trống rỗng đen ngòm khóa chặt vào những kẻ bỏ chạy. Bộ xương khô lồm cồm bò ra khỏi hố đất, hàng chục cái tay chân đỡ lấy cơ thể khổng lồ, ngọ nguậy trườn đi trên mặt đất như một con nhện khổng lồ. Tiếng thét thảm thiết vang lên liên tiếp. Cây cầu lớn dài chưa đầy hai trăm mét của thôn Quan Bình trong chớp mắt hóa thành con đường máu, nơi cái c.h.ế.t càn quét không chút thương tiếc. Dân làng lần lượt bị bộ xương khô tóm gọn, thân thể bọn họ mềm nhũn như búp bê vải trong tay nó, dễ dàng bị xé toạc thành từng mảnh m.á.u thịt be bét.Máu tươi phun tung tóe, loang đầy trên cây cầu đá cũ kỹ. Những dòng m.á.u đỏ thẫm tràn ra như những chiếc xúc tu sống, bò dọc mặt cầu, tắt ngấm cả ngọn đuốc cháy dở. Chỉ trong chốc lát, tất cả dân làng đuổi theo đều đã bị xé xác, thịt nát xương tan.Mộng Vân ThườngKhông khí đặc quánh mùi m.á.u tanh nồng đến mức khiến người ta buồn nôn. Ánh trăng lờ mờ soi lên nhóm người chơi đang đứng bất động như tượng, sắc mặt ai nấy trắng bệch. Chỉ cần nhìn kỹ mới thấy, đôi chân bọn họ đang run lên từng hồi dữ dội. Trì Y cắn chặt răng, cố kìm nén cơn nôn, cuối cùng vẫn chịu không nổi, hai chân mềm nhũn quỳ sụp xuống, nôn thốc nôn tháo ra đất."Cạch, cạch..."Tiếng khớp xương lạo xạo vang lên. Bộ xương khô chậm rãi quay đầu lại, mười cái đầu lắc lư theo từng cử động, cùng lúc nhìn chằm chằm về phía nhóm người chơi run rẩy trên cầu. Nó chậm rãi nhấc từng bước, những chân tay lộn xộn dẫm đạp lên t.h.i t.h.ể đẫm máu, từng bước từng bước bò về phía họ.Cả đám người chơi đứng c.h.ế.t trân, rõ ràng đều biết rằng với tốc độ của quái vật kia, bọn họ chẳng có lấy một cơ hội thoát thân.Cao Sĩ Quân run rẩy co quắp trên mặt đất, vừa khóc lóc vừa lắp bắp gọi mẹ. Hứa Thuật thì cắn răng siết chặt đạo cụ phòng thân trong tay, cân nhắc xem có nên liều mạng chạy trốn hay không.Bộ xương khô bò đến chỗ chú Cửu - kẻ đang giả c.h.ế.t - thì đột ngột dừng lại. Một cái tay xương xẩu chầm chậm vươn ra, lật khuôn mặt chú ta lên. Chú Cửu nhắm nghiền mắt, cố gắng nín thở, song lồng n.g.ự.c vẫn hơi phập phồng vì căng thẳng.