Thế kỉ 21, Hoa quốc Buổi tối, trong một căn biệt thự vùng ngoại ô, ở trong căn phòng, mỗi một thứ, không phải màu đen thì cũng là màu trắng, không có màu nào khác. Trên chiếc giường lớn màu đen, một cô gái nhìn chiếc điện thoại, luôn phát ra một trận thanh âm thổn thức: " Hừ, so sánh ghê gớm thật, nữ chủ thật là kì ba, tam quan của tác giả thật đúng là hết thuốc chữa." Nàng nằm nghiêng, một đầu tóc thẳng đen dài ướt sũng, mặc đồ tắm, nhìn vào là biết vừa mới tắm xong, ngũ quan tinh xảo, làn da trắng nõn, mặt như hoa đào, người có thể so với hoa kiều, quả là diện mạo thiên sứ, dáng người ma quỷ. Một tuyệt diệu thiên hạ như vậy, chỉ sợ cũng không ai biết, nàng chính là thần thoại của giới đặc công, Bách Biến Yêu Cơ, sở dĩ nói như vậy, là bởi vì nàng luôn dùng diện mạo dịch dung, mỗi ngày thay đổi một bộ dáng, mỗi ngày cũng không trùng lặp, nhưng không có ngoại lệ, mỗi người đều là mỹ nhân, trừ bỏ huấn luyện viên của nàng, không ai biết nàng là cái hình dáng gì, hơn nữa, nàng sở dĩ được…

Quyển 2 - Chương 71: Đăng ký viên

Xuyên Sách Mạt Thế Chỉ Làm Người Qua Đường GiápTác giả: Ý Phàm Phong ThuậnTruyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ PhụThế kỉ 21, Hoa quốc Buổi tối, trong một căn biệt thự vùng ngoại ô, ở trong căn phòng, mỗi một thứ, không phải màu đen thì cũng là màu trắng, không có màu nào khác. Trên chiếc giường lớn màu đen, một cô gái nhìn chiếc điện thoại, luôn phát ra một trận thanh âm thổn thức: " Hừ, so sánh ghê gớm thật, nữ chủ thật là kì ba, tam quan của tác giả thật đúng là hết thuốc chữa." Nàng nằm nghiêng, một đầu tóc thẳng đen dài ướt sũng, mặc đồ tắm, nhìn vào là biết vừa mới tắm xong, ngũ quan tinh xảo, làn da trắng nõn, mặt như hoa đào, người có thể so với hoa kiều, quả là diện mạo thiên sứ, dáng người ma quỷ. Một tuyệt diệu thiên hạ như vậy, chỉ sợ cũng không ai biết, nàng chính là thần thoại của giới đặc công, Bách Biến Yêu Cơ, sở dĩ nói như vậy, là bởi vì nàng luôn dùng diện mạo dịch dung, mỗi ngày thay đổi một bộ dáng, mỗi ngày cũng không trùng lặp, nhưng không có ngoại lệ, mỗi người đều là mỹ nhân, trừ bỏ huấn luyện viên của nàng, không ai biết nàng là cái hình dáng gì, hơn nữa, nàng sở dĩ được… Quả nhiên, sau khi biết được sự cường đại của Mặc Hàn, cũng không còn ai dám nhìn An Nhạc như vậy nữa, cuối cùng An Nhạc cũng không có để cho Mặc Hàn giết những người đó, mà là thả bọn họ, nàng không phải thánh mẫu, chỉ là bởi vì những người này thật sự là rất nhiều, không chừng trong đó có người của một ít thế lực trong căn cứ, giết bọn họ chỉ sợ sẽ trêu chọc đến rất nhiều phiền toái, không phải là nàng sợ phiền toái, mà là nàng chán ghét phiền toái, vừa vào căn cứ, bọn họ vẫn nên điệu thấp một ít mới tốt.( tác giả quân: thiếu nữ, ngươi điệu thấp khi nào vậy?)Chỉ là, nàng không cẩn thận hạ ám thị tinh thần ở trên người bọn họ, để cho bọn họ cách vài ngày lấy thời gian khác nhau đi giết tang thi, trong một tháng không thể trở về, hơn nữa, nàng còn để một loại dẫn hương do chính mình sáng chế vẩy lên trên người bọn họ, loại dẫn hương này tên như nghĩa đó là hương phấn hấp dẫn tang thi, có tác dụng sau mười ngày, tắm rửa cũng không thể rửa đi, đây là thứ nàng sáng chế sau khi Mạt Thế tới, loại hương này ngay cả thức tỉnh giả khứu giác cũng sẽ ngửi không ra, lại có lực hấp dẫn đối với tang thi, người bị vẩy trúng thì dược sẽ trực tiếp hòa tan vào trong thân thể.Gào gào, xem nàng thật là thiện lương, để cho bọn họ sống lâu vài ngày nha, hơn nữa, nếu lần này bọn họ có thể sống sót trở về, vậy nàng sẽ không tìm bọn họ gây phiền toái, dù sao, ở Mạt Thế, cuộc sống của mọi người đều không dễ dàng, cùng là nhân loại, mọi người không nên tàn sát lẫn nhau, phải đoàn kết nhất trí mới đúng.Về phần tại sao lại cho Nguyệt Khiết nhiều thức ăn như vậy, có hai điểm, một, vì Nguyệt Khiết rất hợp mắt nàng, hai, nàng có một loại trực giác, người này nhất định không đơn giản, ở lúc hắn còn chưa có trưởng thành nàng không ngại trợ giúp hắn một chút, không nói làm bằng hữu, chỉ cần không trở thành địch là tốt rồi.Bọn Mặc Hàn An Nhạc đi đến chỗ sâu nhất của đại sảnh, cũng chính là địa điểm đăng ký."Đây là nơi đăng ký sao?" Mặc Hàn lạnh lùng nhìn nữ nhân trước mặt căn bản không có nghe tới lời hắn nói, chỉ lo cầm giấy bút hoa si nhìn hắn, tụ trong tay một đoàn lôi điện, bùm bùm vang lên, rốt cục cũng làm nữ nhân đó sợ tới mức hoàn hồn."Không phải là nhìn vài lần sao, dễ giận như vậy để làm gì." Đăng ký viên nhỏ giọng than thở, nhưng nàng tựa hồ quên những người trước mặt nàng đều là dị năng giả, đương nhiên sẽ nghe thấy nhất thanh nhị sở.Mặc Hàn chỉ là ôn nhu nhìn vợ trong lòng mình không thèm để ý nữ nhân đó, hắn không ghét nữ nhân hoa si hắn, bởi vì hắn biết túi da này của mình có bao nhiêu hấp dẫn, nhưng cũng sẽ không thích, chỉ là người xa lạ mà thôi, hắn tự nhiên sẽ không cần phải....đưa mắt cùng tâm tư lãng phí đến trên người người xa lạ. Đây không phải là tự phụ, chỉ là không nhìn mà thôi.Mặc Hàn từ trước có bao nhiêu chán ghét túi da này thì hiện giờ lại thích bấy nhiêu, Mặc Hàn thậm chí còn cảm thấy may là bản thân có túi da không tệ, bởi vì như vậy mới có thể hấp dẫn ánh mắt vợ nhà mình nhiều một ít.Thuận tiện đả kích một ít tình địch tiềm ẩn, thường xuyên lắc lư ở trước mặt bọn họ, cũng nhắc nhở bọn họ, lớn lên xấu như vậy còn dám tới câu dẫn vợ nhà hắn, không biết tự lượng sức mình, còn không có soái bằng hắn đâu!(Nguyệt: còn nói mình không tự phụ -_- . A! Đúng anh không tự phụ, chỉ tự kỷ thôi! >.

Quả nhiên, sau khi biết được sự cường đại của Mặc Hàn, cũng không còn ai dám nhìn An Nhạc như vậy nữa, cuối cùng An Nhạc cũng không có để cho Mặc Hàn giết những người đó, mà là thả bọn họ, nàng không phải thánh mẫu, chỉ là bởi vì những người này thật sự là rất nhiều, không chừng trong đó có người của một ít thế lực trong căn cứ, giết bọn họ chỉ sợ sẽ trêu chọc đến rất nhiều phiền toái, không phải là nàng sợ phiền toái, mà là nàng chán ghét phiền toái, vừa vào căn cứ, bọn họ vẫn nên điệu thấp một ít mới tốt.

( tác giả quân: thiếu nữ, ngươi điệu thấp khi nào vậy?)

Chỉ là, nàng không cẩn thận hạ ám thị tinh thần ở trên người bọn họ, để cho bọn họ cách vài ngày lấy thời gian khác nhau đi giết tang thi, trong một tháng không thể trở về, hơn nữa, nàng còn để một loại dẫn hương do chính mình sáng chế vẩy lên trên người bọn họ, loại dẫn hương này tên như nghĩa đó là hương phấn hấp dẫn tang thi, có tác dụng sau mười ngày, tắm rửa cũng không thể rửa đi, đây là thứ nàng sáng chế sau khi Mạt Thế tới, loại hương này ngay cả thức tỉnh giả khứu giác cũng sẽ ngửi không ra, lại có lực hấp dẫn đối với tang thi, người bị vẩy trúng thì dược sẽ trực tiếp hòa tan vào trong thân thể.

Gào gào, xem nàng thật là thiện lương, để cho bọn họ sống lâu vài ngày nha, hơn nữa, nếu lần này bọn họ có thể sống sót trở về, vậy nàng sẽ không tìm bọn họ gây phiền toái, dù sao, ở Mạt Thế, cuộc sống của mọi người đều không dễ dàng, cùng là nhân loại, mọi người không nên tàn sát lẫn nhau, phải đoàn kết nhất trí mới đúng.

Về phần tại sao lại cho Nguyệt Khiết nhiều thức ăn như vậy, có hai điểm, một, vì Nguyệt Khiết rất hợp mắt nàng, hai, nàng có một loại trực giác, người này nhất định không đơn giản, ở lúc hắn còn chưa có trưởng thành nàng không ngại trợ giúp hắn một chút, không nói làm bằng hữu, chỉ cần không trở thành địch là tốt rồi.

Bọn Mặc Hàn An Nhạc đi đến chỗ sâu nhất của đại sảnh, cũng chính là địa điểm đăng ký.

"Đây là nơi đăng ký sao?" Mặc Hàn lạnh lùng nhìn nữ nhân trước mặt căn bản không có nghe tới lời hắn nói, chỉ lo cầm giấy bút hoa si nhìn hắn, tụ trong tay một đoàn lôi điện, bùm bùm vang lên, rốt cục cũng làm nữ nhân đó sợ tới mức hoàn hồn.

"Không phải là nhìn vài lần sao, dễ giận như vậy để làm gì." Đăng ký viên nhỏ giọng than thở, nhưng nàng tựa hồ quên những người trước mặt nàng đều là dị năng giả, đương nhiên sẽ nghe thấy nhất thanh nhị sở.

Mặc Hàn chỉ là ôn nhu nhìn vợ trong lòng mình không thèm để ý nữ nhân đó, hắn không ghét nữ nhân hoa si hắn, bởi vì hắn biết túi da này của mình có bao nhiêu hấp dẫn, nhưng cũng sẽ không thích, chỉ là người xa lạ mà thôi, hắn tự nhiên sẽ không cần phải....đưa mắt cùng tâm tư lãng phí đến trên người người xa lạ. Đây không phải là tự phụ, chỉ là không nhìn mà thôi.

Mặc Hàn từ trước có bao nhiêu chán ghét túi da này thì hiện giờ lại thích bấy nhiêu, Mặc Hàn thậm chí còn cảm thấy may là bản thân có túi da không tệ, bởi vì như vậy mới có thể hấp dẫn ánh mắt vợ nhà mình nhiều một ít.

Thuận tiện đả kích một ít tình địch tiềm ẩn, thường xuyên lắc lư ở trước mặt bọn họ, cũng nhắc nhở bọn họ, lớn lên xấu như vậy còn dám tới câu dẫn vợ nhà hắn, không biết tự lượng sức mình, còn không có soái bằng hắn đâu!

(Nguyệt: còn nói mình không tự phụ -_- . A! Đúng anh không tự phụ, chỉ tự kỷ thôi! >.<)

Tuy rằng cái đăng ký viên kia hoa si một chút, nhưng vẫn là có chút năng lực công tác, ở Mạt Thế mà có thể kiếm được công việc nhẹ nhàng và tốt như vậy, hậu trường khẳng định không nhỏ, người cũng sẽ không rất ngu, bằng không cũng sẽ không ngồi vào vị trí này mà không bị người khác kéo xuống.

Đăng ký viên lấy ra tờ khảo sát trong ngăn kéo, sau đó nói với đám người An Nhạc Mặc Hàn: "Đây là tờ khảo sát, các ngươi điền một chút đi, ta sẽ căn cứ vào những tin tức này mà cho các ngươi huy chương và thẻ tín dụng."

Xuyên Sách Mạt Thế Chỉ Làm Người Qua Đường GiápTác giả: Ý Phàm Phong ThuậnTruyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ PhụThế kỉ 21, Hoa quốc Buổi tối, trong một căn biệt thự vùng ngoại ô, ở trong căn phòng, mỗi một thứ, không phải màu đen thì cũng là màu trắng, không có màu nào khác. Trên chiếc giường lớn màu đen, một cô gái nhìn chiếc điện thoại, luôn phát ra một trận thanh âm thổn thức: " Hừ, so sánh ghê gớm thật, nữ chủ thật là kì ba, tam quan của tác giả thật đúng là hết thuốc chữa." Nàng nằm nghiêng, một đầu tóc thẳng đen dài ướt sũng, mặc đồ tắm, nhìn vào là biết vừa mới tắm xong, ngũ quan tinh xảo, làn da trắng nõn, mặt như hoa đào, người có thể so với hoa kiều, quả là diện mạo thiên sứ, dáng người ma quỷ. Một tuyệt diệu thiên hạ như vậy, chỉ sợ cũng không ai biết, nàng chính là thần thoại của giới đặc công, Bách Biến Yêu Cơ, sở dĩ nói như vậy, là bởi vì nàng luôn dùng diện mạo dịch dung, mỗi ngày thay đổi một bộ dáng, mỗi ngày cũng không trùng lặp, nhưng không có ngoại lệ, mỗi người đều là mỹ nhân, trừ bỏ huấn luyện viên của nàng, không ai biết nàng là cái hình dáng gì, hơn nữa, nàng sở dĩ được… Quả nhiên, sau khi biết được sự cường đại của Mặc Hàn, cũng không còn ai dám nhìn An Nhạc như vậy nữa, cuối cùng An Nhạc cũng không có để cho Mặc Hàn giết những người đó, mà là thả bọn họ, nàng không phải thánh mẫu, chỉ là bởi vì những người này thật sự là rất nhiều, không chừng trong đó có người của một ít thế lực trong căn cứ, giết bọn họ chỉ sợ sẽ trêu chọc đến rất nhiều phiền toái, không phải là nàng sợ phiền toái, mà là nàng chán ghét phiền toái, vừa vào căn cứ, bọn họ vẫn nên điệu thấp một ít mới tốt.( tác giả quân: thiếu nữ, ngươi điệu thấp khi nào vậy?)Chỉ là, nàng không cẩn thận hạ ám thị tinh thần ở trên người bọn họ, để cho bọn họ cách vài ngày lấy thời gian khác nhau đi giết tang thi, trong một tháng không thể trở về, hơn nữa, nàng còn để một loại dẫn hương do chính mình sáng chế vẩy lên trên người bọn họ, loại dẫn hương này tên như nghĩa đó là hương phấn hấp dẫn tang thi, có tác dụng sau mười ngày, tắm rửa cũng không thể rửa đi, đây là thứ nàng sáng chế sau khi Mạt Thế tới, loại hương này ngay cả thức tỉnh giả khứu giác cũng sẽ ngửi không ra, lại có lực hấp dẫn đối với tang thi, người bị vẩy trúng thì dược sẽ trực tiếp hòa tan vào trong thân thể.Gào gào, xem nàng thật là thiện lương, để cho bọn họ sống lâu vài ngày nha, hơn nữa, nếu lần này bọn họ có thể sống sót trở về, vậy nàng sẽ không tìm bọn họ gây phiền toái, dù sao, ở Mạt Thế, cuộc sống của mọi người đều không dễ dàng, cùng là nhân loại, mọi người không nên tàn sát lẫn nhau, phải đoàn kết nhất trí mới đúng.Về phần tại sao lại cho Nguyệt Khiết nhiều thức ăn như vậy, có hai điểm, một, vì Nguyệt Khiết rất hợp mắt nàng, hai, nàng có một loại trực giác, người này nhất định không đơn giản, ở lúc hắn còn chưa có trưởng thành nàng không ngại trợ giúp hắn một chút, không nói làm bằng hữu, chỉ cần không trở thành địch là tốt rồi.Bọn Mặc Hàn An Nhạc đi đến chỗ sâu nhất của đại sảnh, cũng chính là địa điểm đăng ký."Đây là nơi đăng ký sao?" Mặc Hàn lạnh lùng nhìn nữ nhân trước mặt căn bản không có nghe tới lời hắn nói, chỉ lo cầm giấy bút hoa si nhìn hắn, tụ trong tay một đoàn lôi điện, bùm bùm vang lên, rốt cục cũng làm nữ nhân đó sợ tới mức hoàn hồn."Không phải là nhìn vài lần sao, dễ giận như vậy để làm gì." Đăng ký viên nhỏ giọng than thở, nhưng nàng tựa hồ quên những người trước mặt nàng đều là dị năng giả, đương nhiên sẽ nghe thấy nhất thanh nhị sở.Mặc Hàn chỉ là ôn nhu nhìn vợ trong lòng mình không thèm để ý nữ nhân đó, hắn không ghét nữ nhân hoa si hắn, bởi vì hắn biết túi da này của mình có bao nhiêu hấp dẫn, nhưng cũng sẽ không thích, chỉ là người xa lạ mà thôi, hắn tự nhiên sẽ không cần phải....đưa mắt cùng tâm tư lãng phí đến trên người người xa lạ. Đây không phải là tự phụ, chỉ là không nhìn mà thôi.Mặc Hàn từ trước có bao nhiêu chán ghét túi da này thì hiện giờ lại thích bấy nhiêu, Mặc Hàn thậm chí còn cảm thấy may là bản thân có túi da không tệ, bởi vì như vậy mới có thể hấp dẫn ánh mắt vợ nhà mình nhiều một ít.Thuận tiện đả kích một ít tình địch tiềm ẩn, thường xuyên lắc lư ở trước mặt bọn họ, cũng nhắc nhở bọn họ, lớn lên xấu như vậy còn dám tới câu dẫn vợ nhà hắn, không biết tự lượng sức mình, còn không có soái bằng hắn đâu!(Nguyệt: còn nói mình không tự phụ -_- . A! Đúng anh không tự phụ, chỉ tự kỷ thôi! >.

Quyển 2 - Chương 71: Đăng ký viên