"Vương gia, Vương phi bị treo trên cổng thành ba ngày rồi đấy ạ!"13 Khi gã sai vặt chạy vào, Vương gia đang vẽ một bức thủy mặc đan thanh. "Chịu nhận tội chưa?" Vương gia dừng bút lại hỏi. Gã sai vặt lắc đầu. "Chỉ nói muốn gặp ngài thôi, cái khác thì không chịu nói." Vương gia nghe xong mỉm cười. "Vậy cứ tiếp tục treo đi." Vương gia lại ung dung vẽ tranh, "Nhớ cho uống nước đều đặn, đừng để y chết." "Vâng, tiểu nhân đi làm ngay đây ạ." —————— Thà tin trên đời có quỷ chứ đừng tin miệng lưỡi nam nhân. Dạo này dân chúng ở đất phong của Kính Vương đều xôn xao bàn tán về chuyện ly hôn cẩu huyết của Kính Vương điện hạ và Vương phi. Ai mà chẳng biết trước đây Kính Vương yêu vợ đến nhường nào. Chỉ vì một câu nói muốn ăn bánh gạo của Vương phi liền mời ngay mười đầu bếp về phủ làm điểm tâm. Còn bây giờ thì sao? Cứ nhìn mà xem, đã sinh hai đứa con rồi mà nói không cần là không cần, nói không sủng là không sủng, hết sức nhẫn tâm. Bảy năm trước Vương gia dẫn binh xuất chinh bị mai phục, Vương phi…

Chương 14: Vương gia đói bụng

Vương Phi Bị Treo Trên Cổng Thành Ba Ngày RồiTác giả: Trương Đại CátTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ"Vương gia, Vương phi bị treo trên cổng thành ba ngày rồi đấy ạ!"13 Khi gã sai vặt chạy vào, Vương gia đang vẽ một bức thủy mặc đan thanh. "Chịu nhận tội chưa?" Vương gia dừng bút lại hỏi. Gã sai vặt lắc đầu. "Chỉ nói muốn gặp ngài thôi, cái khác thì không chịu nói." Vương gia nghe xong mỉm cười. "Vậy cứ tiếp tục treo đi." Vương gia lại ung dung vẽ tranh, "Nhớ cho uống nước đều đặn, đừng để y chết." "Vâng, tiểu nhân đi làm ngay đây ạ." —————— Thà tin trên đời có quỷ chứ đừng tin miệng lưỡi nam nhân. Dạo này dân chúng ở đất phong của Kính Vương đều xôn xao bàn tán về chuyện ly hôn cẩu huyết của Kính Vương điện hạ và Vương phi. Ai mà chẳng biết trước đây Kính Vương yêu vợ đến nhường nào. Chỉ vì một câu nói muốn ăn bánh gạo của Vương phi liền mời ngay mười đầu bếp về phủ làm điểm tâm. Còn bây giờ thì sao? Cứ nhìn mà xem, đã sinh hai đứa con rồi mà nói không cần là không cần, nói không sủng là không sủng, hết sức nhẫn tâm. Bảy năm trước Vương gia dẫn binh xuất chinh bị mai phục, Vương phi… Đứa bé đáng yêu như vậy mà ngươi đặt cho người ta một cái tên vứt bỏ, cũng ít có ngốc lắm.Trong lòng Trâu Tiểu An nổi đóa, suýt nữa đã mắng chửi người."Vương gia đúng là......"Vương gia trừng y.Trâu Tiểu An miễn cưỡng kéo khóe miệng, nhẫn nhịn nghiến răng nghiến lợi nói."Không thể hiểu được."Vương gia cười, thế mà hắn còn có mặt mũi để cười."Bản vương thấy cái tên này rất hay, ý nghĩa sâu sắc."Xem ra Vương gia không sợ Vương phi cốc đầu hắn.Trâu Tiểu An nheo mắt cười cười, y phủi tay khen ngợi."Rất hay, rất hay."Ánh mắt Vương gia dừng lại trên mặt y chốc lát, hai người ngoài cười nhưng trong không cười tán dương lẫn nhau, sau đó Vương gia thu lại biểu cảm, lại là vẻ mặt lạnh lùng xa cách như trước.Nhưng hắn không nhúc nhích mà chỉ yên lặng đứng đó."Vương gia còn muốn làm gì à?""Bản vương đói bụng."Nấu cho tô mì ăn đi.

Đứa bé đáng yêu như vậy mà ngươi đặt cho người ta một cái tên vứt bỏ, cũng ít có ngốc lắm.

Trong lòng Trâu Tiểu An nổi đóa, suýt nữa đã mắng chửi người.

"Vương gia đúng là......"

Vương gia trừng y.

Trâu Tiểu An miễn cưỡng kéo khóe miệng, nhẫn nhịn nghiến răng nghiến lợi nói.

"Không thể hiểu được."

Vương gia cười, thế mà hắn còn có mặt mũi để cười.

"Bản vương thấy cái tên này rất hay, ý nghĩa sâu sắc."

Xem ra Vương gia không sợ Vương phi cốc đầu hắn.

Trâu Tiểu An nheo mắt cười cười, y phủi tay khen ngợi.

"Rất hay, rất hay."

Ánh mắt Vương gia dừng lại trên mặt y chốc lát, hai người ngoài cười nhưng trong không cười tán dương lẫn nhau, sau đó Vương gia thu lại biểu cảm, lại là vẻ mặt lạnh lùng xa cách như trước.

Nhưng hắn không nhúc nhích mà chỉ yên lặng đứng đó.

"Vương gia còn muốn làm gì à?"

"Bản vương đói bụng."

Nấu cho tô mì ăn đi.

Vương Phi Bị Treo Trên Cổng Thành Ba Ngày RồiTác giả: Trương Đại CátTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ"Vương gia, Vương phi bị treo trên cổng thành ba ngày rồi đấy ạ!"13 Khi gã sai vặt chạy vào, Vương gia đang vẽ một bức thủy mặc đan thanh. "Chịu nhận tội chưa?" Vương gia dừng bút lại hỏi. Gã sai vặt lắc đầu. "Chỉ nói muốn gặp ngài thôi, cái khác thì không chịu nói." Vương gia nghe xong mỉm cười. "Vậy cứ tiếp tục treo đi." Vương gia lại ung dung vẽ tranh, "Nhớ cho uống nước đều đặn, đừng để y chết." "Vâng, tiểu nhân đi làm ngay đây ạ." —————— Thà tin trên đời có quỷ chứ đừng tin miệng lưỡi nam nhân. Dạo này dân chúng ở đất phong của Kính Vương đều xôn xao bàn tán về chuyện ly hôn cẩu huyết của Kính Vương điện hạ và Vương phi. Ai mà chẳng biết trước đây Kính Vương yêu vợ đến nhường nào. Chỉ vì một câu nói muốn ăn bánh gạo của Vương phi liền mời ngay mười đầu bếp về phủ làm điểm tâm. Còn bây giờ thì sao? Cứ nhìn mà xem, đã sinh hai đứa con rồi mà nói không cần là không cần, nói không sủng là không sủng, hết sức nhẫn tâm. Bảy năm trước Vương gia dẫn binh xuất chinh bị mai phục, Vương phi… Đứa bé đáng yêu như vậy mà ngươi đặt cho người ta một cái tên vứt bỏ, cũng ít có ngốc lắm.Trong lòng Trâu Tiểu An nổi đóa, suýt nữa đã mắng chửi người."Vương gia đúng là......"Vương gia trừng y.Trâu Tiểu An miễn cưỡng kéo khóe miệng, nhẫn nhịn nghiến răng nghiến lợi nói."Không thể hiểu được."Vương gia cười, thế mà hắn còn có mặt mũi để cười."Bản vương thấy cái tên này rất hay, ý nghĩa sâu sắc."Xem ra Vương gia không sợ Vương phi cốc đầu hắn.Trâu Tiểu An nheo mắt cười cười, y phủi tay khen ngợi."Rất hay, rất hay."Ánh mắt Vương gia dừng lại trên mặt y chốc lát, hai người ngoài cười nhưng trong không cười tán dương lẫn nhau, sau đó Vương gia thu lại biểu cảm, lại là vẻ mặt lạnh lùng xa cách như trước.Nhưng hắn không nhúc nhích mà chỉ yên lặng đứng đó."Vương gia còn muốn làm gì à?""Bản vương đói bụng."Nấu cho tô mì ăn đi.

Chương 14: Vương gia đói bụng