"Vương gia, Vương phi bị treo trên cổng thành ba ngày rồi đấy ạ!"13 Khi gã sai vặt chạy vào, Vương gia đang vẽ một bức thủy mặc đan thanh. "Chịu nhận tội chưa?" Vương gia dừng bút lại hỏi. Gã sai vặt lắc đầu. "Chỉ nói muốn gặp ngài thôi, cái khác thì không chịu nói." Vương gia nghe xong mỉm cười. "Vậy cứ tiếp tục treo đi." Vương gia lại ung dung vẽ tranh, "Nhớ cho uống nước đều đặn, đừng để y chết." "Vâng, tiểu nhân đi làm ngay đây ạ." —————— Thà tin trên đời có quỷ chứ đừng tin miệng lưỡi nam nhân. Dạo này dân chúng ở đất phong của Kính Vương đều xôn xao bàn tán về chuyện ly hôn cẩu huyết của Kính Vương điện hạ và Vương phi. Ai mà chẳng biết trước đây Kính Vương yêu vợ đến nhường nào. Chỉ vì một câu nói muốn ăn bánh gạo của Vương phi liền mời ngay mười đầu bếp về phủ làm điểm tâm. Còn bây giờ thì sao? Cứ nhìn mà xem, đã sinh hai đứa con rồi mà nói không cần là không cần, nói không sủng là không sủng, hết sức nhẫn tâm. Bảy năm trước Vương gia dẫn binh xuất chinh bị mai phục, Vương phi…
Chương 30: Con thứ ba là Vương gia
Vương Phi Bị Treo Trên Cổng Thành Ba Ngày RồiTác giả: Trương Đại CátTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ"Vương gia, Vương phi bị treo trên cổng thành ba ngày rồi đấy ạ!"13 Khi gã sai vặt chạy vào, Vương gia đang vẽ một bức thủy mặc đan thanh. "Chịu nhận tội chưa?" Vương gia dừng bút lại hỏi. Gã sai vặt lắc đầu. "Chỉ nói muốn gặp ngài thôi, cái khác thì không chịu nói." Vương gia nghe xong mỉm cười. "Vậy cứ tiếp tục treo đi." Vương gia lại ung dung vẽ tranh, "Nhớ cho uống nước đều đặn, đừng để y chết." "Vâng, tiểu nhân đi làm ngay đây ạ." —————— Thà tin trên đời có quỷ chứ đừng tin miệng lưỡi nam nhân. Dạo này dân chúng ở đất phong của Kính Vương đều xôn xao bàn tán về chuyện ly hôn cẩu huyết của Kính Vương điện hạ và Vương phi. Ai mà chẳng biết trước đây Kính Vương yêu vợ đến nhường nào. Chỉ vì một câu nói muốn ăn bánh gạo của Vương phi liền mời ngay mười đầu bếp về phủ làm điểm tâm. Còn bây giờ thì sao? Cứ nhìn mà xem, đã sinh hai đứa con rồi mà nói không cần là không cần, nói không sủng là không sủng, hết sức nhẫn tâm. Bảy năm trước Vương gia dẫn binh xuất chinh bị mai phục, Vương phi… Tình mới của Vương gia lại là Trâu Tiểu An chuyên chăm nom tiểu điện hạ!Mấy ngày qua tin tức này đã truyền khắp vương phủ."Biết gì chưa?" Người hầu A nói, "Trâu Tiểu An kia năm nay đã hai mươi tám, một lão ca không gả đi được thế mà được Vương gia chúng ta nhìn trúng......""Ngươi thì biết cái gì?" Người hầu B đáp, "Người đã lớn tuổi thế mà chưa thành thân thì chắc chắn là không thể sinh con. Vương gia chúng ta cũng nghĩ cho các điện hạ thôi, sợ có người trèo cành cao coi trời bằng vung ấy mà.""Ta thấy Vương gia nhìn trúng Trâu Tiểu An chính là vì tìm người chăm sóc cho các điện hạ, dù sao Vương phi chúng ta đã bị yêu quái giết rồi, Vương gia si tình thế kia nhất định không có tâm tư tái giá đâu, chỉ một lòng suy tính cho các tiểu điện hạ thôi.""Nói có lý! Nói có lý!"Quan điểm này được mọi người nhất trí phụ họa, thế là truyền đến truyền đi, hình tượng Vương gia cao cả cứ thế được dựng lên.Cực kỳ vĩ đại.Còn đương sự Vương gia vẫn chẳng hay biết gì, mấy ngày nay hắn đều bận rộn quấn vợ, chỉ hận không thể cột Trâu Tiểu An vào người mình."Ngươi đi đâu thế?"Trâu Tiểu An vẩy nước trên tay, bất đắc dĩ nhìn Vương gia hơn nửa đêm không ngủ mà để thân trần lao ra ngoài."Ta đi nhà xí."Vương gia vội vàng đi tới ôm chặt người ta thở không nổi, giận dỗi hỏi."Sao không gọi ta theo?""Ta đã sắp ba mươi rồi chứ đâu phải ba tuổi, nửa đêm đi nhà xí còn...... Ngươi đừng nhìn ta chằm chằm nữa, ta......" Vương gia vừa cố chấp vừa khẩn trương, Trâu Tiểu An đành thở dài nói, "Được rồi được rồi, lần sau ngài tự mình ôm ta đi tiểu được không.""Được." Vương gia khẽ gật đầu rồi bế người lên."Chỉ cần ngươi ở trước mắt ta thì có tiêu chảy cũng được."4"Ngươi!" Da mặt Trâu Tiểu An không dày bằng Vương gia nên vô cùng tức giận, "Thả ta xuống, ta đi cho đứa nhỏ bú.""Gọi nhũ mẫu đi rồi." Vương gia đóng cửa phòng rồi ôm vợ lên giường."Mấy ngày nay sữa ta nhiều, mời nhũ mẫu làm gì? Ngươi......""Đút cho ta."Trâu Tiểu An thẹn đỏ mặt."Ngươi nói bậy gì đó?""Ngày đó chính miệng ngươi nói trong nhà có ba đứa nhỏ phải nuôi......" Vương gia nói tỉnh bơ, "Giờ đứa thứ ba đói bụng muốn uống sữa."11Thôi cho hắn uống đi vậy.
Tình mới của Vương gia lại là Trâu Tiểu An chuyên chăm nom tiểu điện hạ!
Mấy ngày qua tin tức này đã truyền khắp vương phủ.
"Biết gì chưa?" Người hầu A nói, "Trâu Tiểu An kia năm nay đã hai mươi tám, một lão ca không gả đi được thế mà được Vương gia chúng ta nhìn trúng......"
"Ngươi thì biết cái gì?" Người hầu B đáp, "Người đã lớn tuổi thế mà chưa thành thân thì chắc chắn là không thể sinh con. Vương gia chúng ta cũng nghĩ cho các điện hạ thôi, sợ có người trèo cành cao coi trời bằng vung ấy mà."
"Ta thấy Vương gia nhìn trúng Trâu Tiểu An chính là vì tìm người chăm sóc cho các điện hạ, dù sao Vương phi chúng ta đã bị yêu quái giết rồi, Vương gia si tình thế kia nhất định không có tâm tư tái giá đâu, chỉ một lòng suy tính cho các tiểu điện hạ thôi."
"Nói có lý! Nói có lý!"
Quan điểm này được mọi người nhất trí phụ họa, thế là truyền đến truyền đi, hình tượng Vương gia cao cả cứ thế được dựng lên.
Cực kỳ vĩ đại.
Còn đương sự Vương gia vẫn chẳng hay biết gì, mấy ngày nay hắn đều bận rộn quấn vợ, chỉ hận không thể cột Trâu Tiểu An vào người mình.
"Ngươi đi đâu thế?"
Trâu Tiểu An vẩy nước trên tay, bất đắc dĩ nhìn Vương gia hơn nửa đêm không ngủ mà để thân trần lao ra ngoài.
"Ta đi nhà xí."
Vương gia vội vàng đi tới ôm chặt người ta thở không nổi, giận dỗi hỏi.
"Sao không gọi ta theo?"
"Ta đã sắp ba mươi rồi chứ đâu phải ba tuổi, nửa đêm đi nhà xí còn...... Ngươi đừng nhìn ta chằm chằm nữa, ta......" Vương gia vừa cố chấp vừa khẩn trương, Trâu Tiểu An đành thở dài nói, "Được rồi được rồi, lần sau ngài tự mình ôm ta đi tiểu được không."
"Được." Vương gia khẽ gật đầu rồi bế người lên.
"Chỉ cần ngươi ở trước mắt ta thì có tiêu chảy cũng được."4
"Ngươi!" Da mặt Trâu Tiểu An không dày bằng Vương gia nên vô cùng tức giận, "Thả ta xuống, ta đi cho đứa nhỏ bú."
"Gọi nhũ mẫu đi rồi." Vương gia đóng cửa phòng rồi ôm vợ lên giường.
"Mấy ngày nay sữa ta nhiều, mời nhũ mẫu làm gì? Ngươi......"
"Đút cho ta."
Trâu Tiểu An thẹn đỏ mặt.
"Ngươi nói bậy gì đó?"
"Ngày đó chính miệng ngươi nói trong nhà có ba đứa nhỏ phải nuôi......" Vương gia nói tỉnh bơ, "Giờ đứa thứ ba đói bụng muốn uống sữa."11
Thôi cho hắn uống đi vậy.
Vương Phi Bị Treo Trên Cổng Thành Ba Ngày RồiTác giả: Trương Đại CátTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ"Vương gia, Vương phi bị treo trên cổng thành ba ngày rồi đấy ạ!"13 Khi gã sai vặt chạy vào, Vương gia đang vẽ một bức thủy mặc đan thanh. "Chịu nhận tội chưa?" Vương gia dừng bút lại hỏi. Gã sai vặt lắc đầu. "Chỉ nói muốn gặp ngài thôi, cái khác thì không chịu nói." Vương gia nghe xong mỉm cười. "Vậy cứ tiếp tục treo đi." Vương gia lại ung dung vẽ tranh, "Nhớ cho uống nước đều đặn, đừng để y chết." "Vâng, tiểu nhân đi làm ngay đây ạ." —————— Thà tin trên đời có quỷ chứ đừng tin miệng lưỡi nam nhân. Dạo này dân chúng ở đất phong của Kính Vương đều xôn xao bàn tán về chuyện ly hôn cẩu huyết của Kính Vương điện hạ và Vương phi. Ai mà chẳng biết trước đây Kính Vương yêu vợ đến nhường nào. Chỉ vì một câu nói muốn ăn bánh gạo của Vương phi liền mời ngay mười đầu bếp về phủ làm điểm tâm. Còn bây giờ thì sao? Cứ nhìn mà xem, đã sinh hai đứa con rồi mà nói không cần là không cần, nói không sủng là không sủng, hết sức nhẫn tâm. Bảy năm trước Vương gia dẫn binh xuất chinh bị mai phục, Vương phi… Tình mới của Vương gia lại là Trâu Tiểu An chuyên chăm nom tiểu điện hạ!Mấy ngày qua tin tức này đã truyền khắp vương phủ."Biết gì chưa?" Người hầu A nói, "Trâu Tiểu An kia năm nay đã hai mươi tám, một lão ca không gả đi được thế mà được Vương gia chúng ta nhìn trúng......""Ngươi thì biết cái gì?" Người hầu B đáp, "Người đã lớn tuổi thế mà chưa thành thân thì chắc chắn là không thể sinh con. Vương gia chúng ta cũng nghĩ cho các điện hạ thôi, sợ có người trèo cành cao coi trời bằng vung ấy mà.""Ta thấy Vương gia nhìn trúng Trâu Tiểu An chính là vì tìm người chăm sóc cho các điện hạ, dù sao Vương phi chúng ta đã bị yêu quái giết rồi, Vương gia si tình thế kia nhất định không có tâm tư tái giá đâu, chỉ một lòng suy tính cho các tiểu điện hạ thôi.""Nói có lý! Nói có lý!"Quan điểm này được mọi người nhất trí phụ họa, thế là truyền đến truyền đi, hình tượng Vương gia cao cả cứ thế được dựng lên.Cực kỳ vĩ đại.Còn đương sự Vương gia vẫn chẳng hay biết gì, mấy ngày nay hắn đều bận rộn quấn vợ, chỉ hận không thể cột Trâu Tiểu An vào người mình."Ngươi đi đâu thế?"Trâu Tiểu An vẩy nước trên tay, bất đắc dĩ nhìn Vương gia hơn nửa đêm không ngủ mà để thân trần lao ra ngoài."Ta đi nhà xí."Vương gia vội vàng đi tới ôm chặt người ta thở không nổi, giận dỗi hỏi."Sao không gọi ta theo?""Ta đã sắp ba mươi rồi chứ đâu phải ba tuổi, nửa đêm đi nhà xí còn...... Ngươi đừng nhìn ta chằm chằm nữa, ta......" Vương gia vừa cố chấp vừa khẩn trương, Trâu Tiểu An đành thở dài nói, "Được rồi được rồi, lần sau ngài tự mình ôm ta đi tiểu được không.""Được." Vương gia khẽ gật đầu rồi bế người lên."Chỉ cần ngươi ở trước mắt ta thì có tiêu chảy cũng được."4"Ngươi!" Da mặt Trâu Tiểu An không dày bằng Vương gia nên vô cùng tức giận, "Thả ta xuống, ta đi cho đứa nhỏ bú.""Gọi nhũ mẫu đi rồi." Vương gia đóng cửa phòng rồi ôm vợ lên giường."Mấy ngày nay sữa ta nhiều, mời nhũ mẫu làm gì? Ngươi......""Đút cho ta."Trâu Tiểu An thẹn đỏ mặt."Ngươi nói bậy gì đó?""Ngày đó chính miệng ngươi nói trong nhà có ba đứa nhỏ phải nuôi......" Vương gia nói tỉnh bơ, "Giờ đứa thứ ba đói bụng muốn uống sữa."11Thôi cho hắn uống đi vậy.