Cô tỉnh dậy trong một gian phòng màu trắng không có đồ vật cũng không đo lường được độ cao, rộng của căn phòng, cùng lúc đó tiếng nói cứng nhắc của máy móc vang lên. [ Xin chào kí chủ, tôi là AI số hiệu 6996 từ bây giờ sẽ là bạn đồng hành của kí chủ ] Ngước mắt nhìn lên hư không trống vắng, cô cụp mắt xuống, dường như đang trầm tư suy tư, một lúc sau hít một hơi thật sâu, nhoẻn miệng cười tiếp lời hắn. "6996? Cái tên cũng thực có ý nghĩa, mà bây giờ không phải anh nên giải thích về mục đích của hệ thống, hay thông tin của kí chủ chỉ số sức mạnh, trí tuệ, nhan sắc?" 6996 ánh mắt hiện lên chút nghi ngờ, bởi vì người được hắn kết nối sẽ bị xoá đi kí ức vốn có, sẽ chỉ nhớ được lý do xuất hiện tại đây và tư liệu cơ bản của bản thân mà thôi, còn thân thế, quá trình đều bị lược giản đến mơ hồ. Mặc dù hơi nghi ngờ nhưng hắn rất nhanh liền phủ nhận, chỉ có thể là tính cách của kí chủ nhà nó thực đặc biệt thôi. Lần nữa sự thật phũ phàng mà hắn muốn chối bỏ, kí chủ mới của hắn chẳng đáng yêu gì…
Chương 178: Thế giới hỗn tạp (8)
[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 1)Tác giả: Tây Linh Nhược VũTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Võng DuCô tỉnh dậy trong một gian phòng màu trắng không có đồ vật cũng không đo lường được độ cao, rộng của căn phòng, cùng lúc đó tiếng nói cứng nhắc của máy móc vang lên. [ Xin chào kí chủ, tôi là AI số hiệu 6996 từ bây giờ sẽ là bạn đồng hành của kí chủ ] Ngước mắt nhìn lên hư không trống vắng, cô cụp mắt xuống, dường như đang trầm tư suy tư, một lúc sau hít một hơi thật sâu, nhoẻn miệng cười tiếp lời hắn. "6996? Cái tên cũng thực có ý nghĩa, mà bây giờ không phải anh nên giải thích về mục đích của hệ thống, hay thông tin của kí chủ chỉ số sức mạnh, trí tuệ, nhan sắc?" 6996 ánh mắt hiện lên chút nghi ngờ, bởi vì người được hắn kết nối sẽ bị xoá đi kí ức vốn có, sẽ chỉ nhớ được lý do xuất hiện tại đây và tư liệu cơ bản của bản thân mà thôi, còn thân thế, quá trình đều bị lược giản đến mơ hồ. Mặc dù hơi nghi ngờ nhưng hắn rất nhanh liền phủ nhận, chỉ có thể là tính cách của kí chủ nhà nó thực đặc biệt thôi. Lần nữa sự thật phũ phàng mà hắn muốn chối bỏ, kí chủ mới của hắn chẳng đáng yêu gì… Đứng trước cửa phòng vệ sinh, Hoa Y liền nghe thấy tiếng *****, cụp xuống đôi mắt cô vốn tự nói với bản thân không được chú ý đến lại không kìm được bám theo hắn đến đây...Cạch...cửa phòng mở ra, thiếu niên ngồi dựa vào tường, làn da trắng nay có chút đỏ, cổ áo sơ mi xộc xệch hẳn là bị người tùy tiện kéo ra.Hắn nâng mắt nhìn cô ngạc nhiên sau lại nở nụ cười: "Chị lại gặp rồi~".Hoa Y thở dài hỏi hắn: "Cậu đây là làm sao?".Ninh Hinh thu lại nụ cười: "À cũng không có chuyện gì, bất cẩn bị đánh thuốc thôi...nhưng mà...chị à đây là vệ sinh nam đấy~".Hoa Y nâng mắt nhìn đôi mắt hắn vẫn thực bình tĩnh mà trêu chọc cô gần như khẳng định hắn ổn, liền xoay người hướng."Để tôi đi mua thuốc cho cậu"Rất nhanh một bàn tay vươn qua người cô đồng thời khoá trái cửa lại.Hoa Y xoay người đối diện với hắn gần trong gang tấc.Ninh Hinh cúi đầu nhìn cô, mũi chạm vào mũi cô hơi thở nóng bỏng phả lên da thịt:" Không cần, chị giúp tôi là được".Hoa Y nâng tay đẩy đầu hắn, khiến mặt hắn cách xa cô:"Cậu thật tùy tiện, muốn phụ nữ thì để tôi gọi giúp đừng có ăn quàng".Ninh Hinh híp đôi mắt bắt lấy tay cô cho lên miệng khẽ hôn:"Bởi vì là chị tôi mới đồng ý".Hoa Y nâng mày khó hiểu:"Tôi với cậu mới chỉ gặp nhau 2 lần"."Haha là 2 lần đó nha ít ra còn hơn "tên đó"" Ninh Hinh ánh mắt sáng rỡ giống như thực sự vô cùng tự hào.Hoa Y nhíu mày, hắn đây...tổng thể có cái gì đó không đúng nhưng cô lại không rõ không đúng ở đâu.Chợt Ninh Hinh trợn to mắt lùi xa ra, hắn gục xuống đau đớn ôm đầu luôn miệng hét:"A hắn muốn ra tên khốn!!! Tao sẽ không để mày gặp chị ấy đâu".Một lúc sau căn phòng lại im bặt, chỉ còn tiếng hít thở nặng nhọc của thiếu niên.Hoa Y toát mồ hôi lạnh bởi vì lúc này Ninh Hinh ánh mắt sâu thẳm, âm u giống như bầu trời đêm vô định, chỉ chốc lát giống như...hai con người khác biệt.Đôi mắt hai màu lúc này đặc biệt nổi bật trên khuôn mặt hắn, lúc nãy mang nét đùa cợt cùng ngả ngớn thì bây giờ nó mang đến sự chết chóc cùng nguy hiểm.Hoa Y bất giác giật lùi lại đằng sau.Cô thấy hắn cắn rách môi, từ từ đứng dậy bước về phía mình vừa đi vừa lẩm bẩm:"Hắn dám hôn em".Hoa Y mặc dù hơi bất ngờ tình hình trước mắt nhưng đại khái cô cũng đoán ra rồi liền lên tiếng phản bác:"Hôn tay thôi".Nói xong người liền bị xốc lên, môi bị chặn lại, Hoa Y bị hắn gặm tới gặm lui nếm được cả vị máu, thật lâu sau môi hắn mới rời đi, khuôn mặt chôn tại hõm cổ cô.Hoa Y bị hắn nhấc bổng lên bất giác chân kẹp vào eo hắn, tay đặt trên vai hắn, cảm nhận được luồng nhiệt nóng bỏng phía dưới, mới phát hiện tình hình có vẻ bất lợi cho cô.Hoa Y nghiêng cổ đẩy ra cái đầu đang ***** láp của hắn:" Cậu bị bệnh đa nhân cách hả?".Ninh Hinh nhìn cô chỉ nói "không", sau lại cúi xuống chuyên chú hôn cổ cô.Hoa Y không biết từ lúc nào bị hắn bê đến bồn rửa tay, cả người bị hắn ép về phía sau, lưng chạm vào gương, cơ thể hắn ngày càng nóng, vật bên dưới giống như khó khống chế cọ sát không ngừng.Hoa Y thấy hắn có vẻ mất đi lý trí liền tiên hạ thủ vi cường đập ngất hắn.Ninh Hinh nâng mắt, chuẩn xác bắt được tay cô, một tay hắn trói chặt hai tay cô áp vào mặt gương."Đừng lộn xộn".Hắn lại cúi đầu tiếp tục chu du trên cần cổ cô, một đường hôn xuống, khẽ cắn bờ vai trần trắng muốt lộ ra bên ngoài..Hoa Y ngẩng đầu thở dài, ánh mắt vô định, một lúc sau nâng tay đỡ lấy người bên trên đang trượt xuống.Khẽ vươn tay gạt ra những sợi tóc bết dính trên trán hắn, người hắn hiện tại nóng như hòn than, Hoa Y từ trong cửa hàng hệ thống lấy ra viên thuốc giải đút cho hắn, xong việc cũng liền kệ hắn rời đi.
Đứng trước cửa phòng vệ sinh, Hoa Y liền nghe thấy tiếng *****, cụp xuống đôi mắt cô vốn tự nói với bản thân không được chú ý đến lại không kìm được bám theo hắn đến đây...
Cạch...cửa phòng mở ra, thiếu niên ngồi dựa vào tường, làn da trắng nay có chút đỏ, cổ áo sơ mi xộc xệch hẳn là bị người tùy tiện kéo ra.
Hắn nâng mắt nhìn cô ngạc nhiên sau lại nở nụ cười: "Chị lại gặp rồi~".
Hoa Y thở dài hỏi hắn: "Cậu đây là làm sao?".
Ninh Hinh thu lại nụ cười: "À cũng không có chuyện gì, bất cẩn bị đánh thuốc thôi...nhưng mà...chị à đây là vệ sinh nam đấy~".
Hoa Y nâng mắt nhìn đôi mắt hắn vẫn thực bình tĩnh mà trêu chọc cô gần như khẳng định hắn ổn, liền xoay người hướng.
"Để tôi đi mua thuốc cho cậu"
Rất nhanh một bàn tay vươn qua người cô đồng thời khoá trái cửa lại.
Hoa Y xoay người đối diện với hắn gần trong gang tấc.
Ninh Hinh cúi đầu nhìn cô, mũi chạm vào mũi cô hơi thở nóng bỏng phả lên da thịt:" Không cần, chị giúp tôi là được".
Hoa Y nâng tay đẩy đầu hắn, khiến mặt hắn cách xa cô:"Cậu thật tùy tiện, muốn phụ nữ thì để tôi gọi giúp đừng có ăn quàng".
Ninh Hinh híp đôi mắt bắt lấy tay cô cho lên miệng khẽ hôn:"Bởi vì là chị tôi mới đồng ý".
Hoa Y nâng mày khó hiểu:"Tôi với cậu mới chỉ gặp nhau 2 lần".
"Haha là 2 lần đó nha ít ra còn hơn "tên đó"" Ninh Hinh ánh mắt sáng rỡ giống như thực sự vô cùng tự hào.
Hoa Y nhíu mày, hắn đây...tổng thể có cái gì đó không đúng nhưng cô lại không rõ không đúng ở đâu.
Chợt Ninh Hinh trợn to mắt lùi xa ra, hắn gục xuống đau đớn ôm đầu luôn miệng hét:"A hắn muốn ra tên khốn!!! Tao sẽ không để mày gặp chị ấy đâu".
Một lúc sau căn phòng lại im bặt, chỉ còn tiếng hít thở nặng nhọc của thiếu niên.
Hoa Y toát mồ hôi lạnh bởi vì lúc này Ninh Hinh ánh mắt sâu thẳm, âm u giống như bầu trời đêm vô định, chỉ chốc lát giống như...hai con người khác biệt.
Đôi mắt hai màu lúc này đặc biệt nổi bật trên khuôn mặt hắn, lúc nãy mang nét đùa cợt cùng ngả ngớn thì bây giờ nó mang đến sự chết chóc cùng nguy hiểm.
Hoa Y bất giác giật lùi lại đằng sau.
Cô thấy hắn cắn rách môi, từ từ đứng dậy bước về phía mình vừa đi vừa lẩm bẩm:"Hắn dám hôn em".
Hoa Y mặc dù hơi bất ngờ tình hình trước mắt nhưng đại khái cô cũng đoán ra rồi liền lên tiếng phản bác:"Hôn tay thôi".
Nói xong người liền bị xốc lên, môi bị chặn lại, Hoa Y bị hắn gặm tới gặm lui nếm được cả vị máu, thật lâu sau môi hắn mới rời đi, khuôn mặt chôn tại hõm cổ cô.
Hoa Y bị hắn nhấc bổng lên bất giác chân kẹp vào eo hắn, tay đặt trên vai hắn, cảm nhận được luồng nhiệt nóng bỏng phía dưới, mới phát hiện tình hình có vẻ bất lợi cho cô.
Hoa Y nghiêng cổ đẩy ra cái đầu đang ***** láp của hắn:" Cậu bị bệnh đa nhân cách hả?".
Ninh Hinh nhìn cô chỉ nói "không", sau lại cúi xuống chuyên chú hôn cổ cô.
Hoa Y không biết từ lúc nào bị hắn bê đến bồn rửa tay, cả người bị hắn ép về phía sau, lưng chạm vào gương, cơ thể hắn ngày càng nóng, vật bên dưới giống như khó khống chế cọ sát không ngừng.
Hoa Y thấy hắn có vẻ mất đi lý trí liền tiên hạ thủ vi cường đập ngất hắn.
Ninh Hinh nâng mắt, chuẩn xác bắt được tay cô, một tay hắn trói chặt hai tay cô áp vào mặt gương.
"Đừng lộn xộn".
Hắn lại cúi đầu tiếp tục chu du trên cần cổ cô, một đường hôn xuống, khẽ cắn bờ vai trần trắng muốt lộ ra bên ngoài..
Hoa Y ngẩng đầu thở dài, ánh mắt vô định, một lúc sau nâng tay đỡ lấy người bên trên đang trượt xuống.
Khẽ vươn tay gạt ra những sợi tóc bết dính trên trán hắn, người hắn hiện tại nóng như hòn than, Hoa Y từ trong cửa hàng hệ thống lấy ra viên thuốc giải đút cho hắn, xong việc cũng liền kệ hắn rời đi.
[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 1)Tác giả: Tây Linh Nhược VũTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Võng DuCô tỉnh dậy trong một gian phòng màu trắng không có đồ vật cũng không đo lường được độ cao, rộng của căn phòng, cùng lúc đó tiếng nói cứng nhắc của máy móc vang lên. [ Xin chào kí chủ, tôi là AI số hiệu 6996 từ bây giờ sẽ là bạn đồng hành của kí chủ ] Ngước mắt nhìn lên hư không trống vắng, cô cụp mắt xuống, dường như đang trầm tư suy tư, một lúc sau hít một hơi thật sâu, nhoẻn miệng cười tiếp lời hắn. "6996? Cái tên cũng thực có ý nghĩa, mà bây giờ không phải anh nên giải thích về mục đích của hệ thống, hay thông tin của kí chủ chỉ số sức mạnh, trí tuệ, nhan sắc?" 6996 ánh mắt hiện lên chút nghi ngờ, bởi vì người được hắn kết nối sẽ bị xoá đi kí ức vốn có, sẽ chỉ nhớ được lý do xuất hiện tại đây và tư liệu cơ bản của bản thân mà thôi, còn thân thế, quá trình đều bị lược giản đến mơ hồ. Mặc dù hơi nghi ngờ nhưng hắn rất nhanh liền phủ nhận, chỉ có thể là tính cách của kí chủ nhà nó thực đặc biệt thôi. Lần nữa sự thật phũ phàng mà hắn muốn chối bỏ, kí chủ mới của hắn chẳng đáng yêu gì… Đứng trước cửa phòng vệ sinh, Hoa Y liền nghe thấy tiếng *****, cụp xuống đôi mắt cô vốn tự nói với bản thân không được chú ý đến lại không kìm được bám theo hắn đến đây...Cạch...cửa phòng mở ra, thiếu niên ngồi dựa vào tường, làn da trắng nay có chút đỏ, cổ áo sơ mi xộc xệch hẳn là bị người tùy tiện kéo ra.Hắn nâng mắt nhìn cô ngạc nhiên sau lại nở nụ cười: "Chị lại gặp rồi~".Hoa Y thở dài hỏi hắn: "Cậu đây là làm sao?".Ninh Hinh thu lại nụ cười: "À cũng không có chuyện gì, bất cẩn bị đánh thuốc thôi...nhưng mà...chị à đây là vệ sinh nam đấy~".Hoa Y nâng mắt nhìn đôi mắt hắn vẫn thực bình tĩnh mà trêu chọc cô gần như khẳng định hắn ổn, liền xoay người hướng."Để tôi đi mua thuốc cho cậu"Rất nhanh một bàn tay vươn qua người cô đồng thời khoá trái cửa lại.Hoa Y xoay người đối diện với hắn gần trong gang tấc.Ninh Hinh cúi đầu nhìn cô, mũi chạm vào mũi cô hơi thở nóng bỏng phả lên da thịt:" Không cần, chị giúp tôi là được".Hoa Y nâng tay đẩy đầu hắn, khiến mặt hắn cách xa cô:"Cậu thật tùy tiện, muốn phụ nữ thì để tôi gọi giúp đừng có ăn quàng".Ninh Hinh híp đôi mắt bắt lấy tay cô cho lên miệng khẽ hôn:"Bởi vì là chị tôi mới đồng ý".Hoa Y nâng mày khó hiểu:"Tôi với cậu mới chỉ gặp nhau 2 lần"."Haha là 2 lần đó nha ít ra còn hơn "tên đó"" Ninh Hinh ánh mắt sáng rỡ giống như thực sự vô cùng tự hào.Hoa Y nhíu mày, hắn đây...tổng thể có cái gì đó không đúng nhưng cô lại không rõ không đúng ở đâu.Chợt Ninh Hinh trợn to mắt lùi xa ra, hắn gục xuống đau đớn ôm đầu luôn miệng hét:"A hắn muốn ra tên khốn!!! Tao sẽ không để mày gặp chị ấy đâu".Một lúc sau căn phòng lại im bặt, chỉ còn tiếng hít thở nặng nhọc của thiếu niên.Hoa Y toát mồ hôi lạnh bởi vì lúc này Ninh Hinh ánh mắt sâu thẳm, âm u giống như bầu trời đêm vô định, chỉ chốc lát giống như...hai con người khác biệt.Đôi mắt hai màu lúc này đặc biệt nổi bật trên khuôn mặt hắn, lúc nãy mang nét đùa cợt cùng ngả ngớn thì bây giờ nó mang đến sự chết chóc cùng nguy hiểm.Hoa Y bất giác giật lùi lại đằng sau.Cô thấy hắn cắn rách môi, từ từ đứng dậy bước về phía mình vừa đi vừa lẩm bẩm:"Hắn dám hôn em".Hoa Y mặc dù hơi bất ngờ tình hình trước mắt nhưng đại khái cô cũng đoán ra rồi liền lên tiếng phản bác:"Hôn tay thôi".Nói xong người liền bị xốc lên, môi bị chặn lại, Hoa Y bị hắn gặm tới gặm lui nếm được cả vị máu, thật lâu sau môi hắn mới rời đi, khuôn mặt chôn tại hõm cổ cô.Hoa Y bị hắn nhấc bổng lên bất giác chân kẹp vào eo hắn, tay đặt trên vai hắn, cảm nhận được luồng nhiệt nóng bỏng phía dưới, mới phát hiện tình hình có vẻ bất lợi cho cô.Hoa Y nghiêng cổ đẩy ra cái đầu đang ***** láp của hắn:" Cậu bị bệnh đa nhân cách hả?".Ninh Hinh nhìn cô chỉ nói "không", sau lại cúi xuống chuyên chú hôn cổ cô.Hoa Y không biết từ lúc nào bị hắn bê đến bồn rửa tay, cả người bị hắn ép về phía sau, lưng chạm vào gương, cơ thể hắn ngày càng nóng, vật bên dưới giống như khó khống chế cọ sát không ngừng.Hoa Y thấy hắn có vẻ mất đi lý trí liền tiên hạ thủ vi cường đập ngất hắn.Ninh Hinh nâng mắt, chuẩn xác bắt được tay cô, một tay hắn trói chặt hai tay cô áp vào mặt gương."Đừng lộn xộn".Hắn lại cúi đầu tiếp tục chu du trên cần cổ cô, một đường hôn xuống, khẽ cắn bờ vai trần trắng muốt lộ ra bên ngoài..Hoa Y ngẩng đầu thở dài, ánh mắt vô định, một lúc sau nâng tay đỡ lấy người bên trên đang trượt xuống.Khẽ vươn tay gạt ra những sợi tóc bết dính trên trán hắn, người hắn hiện tại nóng như hòn than, Hoa Y từ trong cửa hàng hệ thống lấy ra viên thuốc giải đút cho hắn, xong việc cũng liền kệ hắn rời đi.