Hồng Đậu có chút hoảng hốt, còn có chút khẩn trương, lại nói tiếp, nàng đánh giá điểm kém cho truyện này cũng vì nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì nữ phụ lúc nào cũng bị lôi ra cho nữ chính ngáng chân trong tiểu thuyết này có cùng một cái tên với nàng, mà tiểu thuyết này có tên《 Danh môn quý thiếp 》, cốt truyện lại càng đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn. Nữ chủ Phượng Khuynh Liên, nghe một chút, tên này thật là khác người biết mấy nha, hoàn toàn không đơn giản như tên Phương Hồng Đậu của nữ phụ gì cả, Phượng Khuynh Liên vốn là thiên kim của phú thương Phượng gia, đáng tiếc chính là nàng gặp phải họa diệt môn, lão trang chủ Thẩm Gia Trang tại Giang Nam thời còn trẻ có chút giao tình với Phượng gia, không đành lòng để hậu nhân duy nhất của bạn tốt lưu lạc bên ngoài, liền tự chủ trương, để Thiếu trang chủ lúc đó…… Cũng chính là Thẩm Lạc Ngôn, nạp Phượng Khuynh Liên làm thiếp, vì sao lại là thiếp? Dĩ nhiên là bởi vì Thẩm Lạc Ngôn đã có chính thê. Thẩm Lạc Ngôn này cá tính trầm ổn,…
Chương 180: Cùng là người lưu lạc thiên nhai
Nữ Phụ: Cô Ấy Không OnlineTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHồng Đậu có chút hoảng hốt, còn có chút khẩn trương, lại nói tiếp, nàng đánh giá điểm kém cho truyện này cũng vì nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì nữ phụ lúc nào cũng bị lôi ra cho nữ chính ngáng chân trong tiểu thuyết này có cùng một cái tên với nàng, mà tiểu thuyết này có tên《 Danh môn quý thiếp 》, cốt truyện lại càng đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn. Nữ chủ Phượng Khuynh Liên, nghe một chút, tên này thật là khác người biết mấy nha, hoàn toàn không đơn giản như tên Phương Hồng Đậu của nữ phụ gì cả, Phượng Khuynh Liên vốn là thiên kim của phú thương Phượng gia, đáng tiếc chính là nàng gặp phải họa diệt môn, lão trang chủ Thẩm Gia Trang tại Giang Nam thời còn trẻ có chút giao tình với Phượng gia, không đành lòng để hậu nhân duy nhất của bạn tốt lưu lạc bên ngoài, liền tự chủ trương, để Thiếu trang chủ lúc đó…… Cũng chính là Thẩm Lạc Ngôn, nạp Phượng Khuynh Liên làm thiếp, vì sao lại là thiếp? Dĩ nhiên là bởi vì Thẩm Lạc Ngôn đã có chính thê. Thẩm Lạc Ngôn này cá tính trầm ổn,… Đợi đến khi hai người đều đã khuất dạng, Hồng Đậu mới nhẹ nhàng thở ra.“Thẩm phu nhân thật có thủ đoạn.” Một bóng người xuất hiện nhanh như quỷ mị, tấm tắc hai tiếng, tán thưởng, “Vậy mà có thể khiến Thẩm Trang chủ cùng Diệp Minh chủ nghe lời như thế, lợi hại thật!”“Lý Tùy Phong!” Hồng Đậu lui ra phía sau một bước, kêu lên: “Ngươi xuất quỷ nhập thần như vậy muốn hù chết người hả?”Người tới không phải ai khác, đúng là Lý Tùy Phong, hiện giờ hắn vẫn mang dáng vẻ một gã sai vặt, khuôn mặt thật sự rất bình thường, chỉ có đôi mắt lộ ra vẻ sáng lạn, “Để Diệp Minh chủ và Thẩm Trang chủ cùng đi tìm người, dụng ý của Thẩm phu nhân là gì vậy?”“Còn có thể có dụng ý gì nha?” Hồng Đậu bĩu môi, dựa vào thân cây mộc lan, thở dài nói: “Ta nghe nói hai người bọn họ là bằng hữu, hiện tại bọn họ biến thành như vậy…… Ta cũng chỉ hy vọng bọn họ đừng vì ta mà đến bạn bè cũng không làm được.”“Hóa ra Thẩm phu nhân cũng không hề ngây thơ vô tri giống biểu hiện bề ngoài.”“Ừm……” Hồng Đậu trong lòng càng thêm buồn bực, mặt sông nhuốm màu bạc của ánh trăng, sóng nước lóng lánh, chỉ khiến cho cảm xúc của nàng càng thêm phức tạp thôi.Nàng cũng không ngu ngốc, vừa rồi Diệp Thu Bạch cùng Thẩm Lạc Ngôn đã thành ra như vậy, nàng mà không nhìn ra mới là lạ đó.Lý Tùy Phong rốt cuộc cũng có chút tò mò, hắn hỏi: “Vậy phu nhân rốt cuộc nghĩ thế nào? Nếu nói trước kia là do Thẩm Trang chủ đối với ngươi vô tình, ngươi muốn thích Diệp Minh chủ cũng không có gì đáng trách, nhưng hiện tại Thẩm Trang chủ hắn đối với ngươi chính là……”“Dừng lại!” Hồng Đậu giơ tay, “Ngươi đừng có nói bậy, Thẩm Trang chủ không hề thích ta. Chẳng qua là vì ta với hắn còn có danh phận phu thê, ta còn treo cái danh phu nhân của hắn, nếu ta có tình cảm với nam nhân khác, hắn tự nhiên sẽ cảm thấy trong lòng khó chịu. Điều này lại không hề có liên quan gì đến việc thích hay không thích, giống như A Miên đã nói vậy, đối với đồ vật mang danh nghĩa của mình, nam nhân đều sẽ có một loại ***** chiếm hữu, đây là thói hư tật xấu của nam nhân.”Biểu hiện của Hồng Đậu đầy vẻ bác học đa tài. Nàng lại ngẫm lại rất nhiều tiểu thuyết ngôn tình đã đọc trước kia, mấy truyện kiểu như cưới trước yêu sau thật sự là không ít. Nam chủ cho dù ban đầu không yêu nữ chủ, nhưng khi phát hiện nữ chủ đã kết hôn với mình lại có dây dưa với nam nhân khác, hắn sẽ cảm thấy khó chịu, vì thế, cảm tình liền cứ như vậy phát triển lên.Đương nhiên, loại cốt truyện cưới trước yêu sau này chỉ dành cho nam nữ chủ, còn kiểu nam thứ nữ phụ như này, thì nam thứ không cưới được nữ chủ mình thích, lại bị ép cưới một nữ nhân khác, vậy hắn sẽ vĩnh viễn đều khinh thường không thèm nhìn lại nữ nhân kia. Đến đại kết cục vẫn thế thì quá thường không nói làm gì, cho dù có tới tận phiên ngoại, hắn cũng sẽ tâm tâm niệm niệm một mình nữ chủ, cứ thế một mạch đến cuối đời, đương nhiên, nếu như may mắn, nói không chừng còn có cơ hội phát triển với con gái của nữ chủ.Rốt cuộc vẫn có không ít người mê CP đại thúc với thiếu nữ mà.Cho nên, Thẩm Lạc Ngôn vĩnh viễn cũng sẽ không thể thích Hồng Đậu được, đây là phép tắc của thế giới này.“Thôi được rồi……” Lý Tùy Phong nhún vai, “Nếu ngươi cảm thấy Thẩm Trang chủ sẽ không thích ngươi, vậy Diệp Minh chủ thì sao? Ngươi lại nghĩ thế nào?”“Diệp Minh chủ……” Nhắc tới Diệp Thu Bạch, hình ảnh đầu tiên nhảy ra trong đầu Hồng Đậu chính là áo trắng, tiếp theo mới là khuôn mặt tuấn mỹ kia của Diệp Thu Bạch, nàng chậm rãi đưa tay ôm lấy khuôn mặt mình, cười trộm hồi lâu, mới nói: “Cho dù chỉ xem biểu hiện vừa rồi…… Hắn hình như cũng không phải không có cảm giác với ta, đúng hay không?”“Uy…… Vấn đề này ngươi muốn ta trả lời như thế nào?” Lý Tùy Phong lắc đầu, “Ngươi muốn cùng Diệp Thu Bạch ở bên nhau, ta chỉ có thể cho ngươi ba chữ, khó, khó, khó.”“Ta biết……”Vướng mắc về thân phận, trước sau đều khó có thể vượt qua.Hồng Đậu và Lý Tùy Phong cùng nhìn chằm chằm mặt sông phẳng lặng, yên tĩnh một lát, hai người đềukhông hẹn mà cùng thở dài thật sâu.Quả thực…… Cùng là người lưu lạc thiên nhai*
Đợi đến khi hai người đều đã khuất dạng, Hồng Đậu mới nhẹ nhàng thở ra.
“Thẩm phu nhân thật có thủ đoạn.” Một bóng người xuất hiện nhanh như quỷ mị, tấm tắc hai tiếng, tán thưởng, “Vậy mà có thể khiến Thẩm Trang chủ cùng Diệp Minh chủ nghe lời như thế, lợi hại thật!”
“Lý Tùy Phong!” Hồng Đậu lui ra phía sau một bước, kêu lên: “Ngươi xuất quỷ nhập thần như vậy muốn hù chết người hả?”
Người tới không phải ai khác, đúng là Lý Tùy Phong, hiện giờ hắn vẫn mang dáng vẻ một gã sai vặt, khuôn mặt thật sự rất bình thường, chỉ có đôi mắt lộ ra vẻ sáng lạn, “Để Diệp Minh chủ và Thẩm Trang chủ cùng đi tìm người, dụng ý của Thẩm phu nhân là gì vậy?”
“Còn có thể có dụng ý gì nha?” Hồng Đậu bĩu môi, dựa vào thân cây mộc lan, thở dài nói: “Ta nghe nói hai người bọn họ là bằng hữu, hiện tại bọn họ biến thành như vậy…… Ta cũng chỉ hy vọng bọn họ đừng vì ta mà đến bạn bè cũng không làm được.”
“Hóa ra Thẩm phu nhân cũng không hề ngây thơ vô tri giống biểu hiện bề ngoài.”
“Ừm……” Hồng Đậu trong lòng càng thêm buồn bực, mặt sông nhuốm màu bạc của ánh trăng, sóng nước lóng lánh, chỉ khiến cho cảm xúc của nàng càng thêm phức tạp thôi.
Nàng cũng không ngu ngốc, vừa rồi Diệp Thu Bạch cùng Thẩm Lạc Ngôn đã thành ra như vậy, nàng mà không nhìn ra mới là lạ đó.
Lý Tùy Phong rốt cuộc cũng có chút tò mò, hắn hỏi: “Vậy phu nhân rốt cuộc nghĩ thế nào? Nếu nói trước kia là do Thẩm Trang chủ đối với ngươi vô tình, ngươi muốn thích Diệp Minh chủ cũng không có gì đáng trách, nhưng hiện tại Thẩm Trang chủ hắn đối với ngươi chính là……”
“Dừng lại!” Hồng Đậu giơ tay, “Ngươi đừng có nói bậy, Thẩm Trang chủ không hề thích ta. Chẳng qua là vì ta với hắn còn có danh phận phu thê, ta còn treo cái danh phu nhân của hắn, nếu ta có tình cảm với nam nhân khác, hắn tự nhiên sẽ cảm thấy trong lòng khó chịu. Điều này lại không hề có liên quan gì đến việc thích hay không thích, giống như A Miên đã nói vậy, đối với đồ vật mang danh nghĩa của mình, nam nhân đều sẽ có một loại ***** chiếm hữu, đây là thói hư tật xấu của nam nhân.”
Biểu hiện của Hồng Đậu đầy vẻ bác học đa tài. Nàng lại ngẫm lại rất nhiều tiểu thuyết ngôn tình đã đọc trước kia, mấy truyện kiểu như cưới trước yêu sau thật sự là không ít. Nam chủ cho dù ban đầu không yêu nữ chủ, nhưng khi phát hiện nữ chủ đã kết hôn với mình lại có dây dưa với nam nhân khác, hắn sẽ cảm thấy khó chịu, vì thế, cảm tình liền cứ như vậy phát triển lên.
Đương nhiên, loại cốt truyện cưới trước yêu sau này chỉ dành cho nam nữ chủ, còn kiểu nam thứ nữ phụ như này, thì nam thứ không cưới được nữ chủ mình thích, lại bị ép cưới một nữ nhân khác, vậy hắn sẽ vĩnh viễn đều khinh thường không thèm nhìn lại nữ nhân kia. Đến đại kết cục vẫn thế thì quá thường không nói làm gì, cho dù có tới tận phiên ngoại, hắn cũng sẽ tâm tâm niệm niệm một mình nữ chủ, cứ thế một mạch đến cuối đời, đương nhiên, nếu như may mắn, nói không chừng còn có cơ hội phát triển với con gái của nữ chủ.
Rốt cuộc vẫn có không ít người mê CP đại thúc với thiếu nữ mà.
Cho nên, Thẩm Lạc Ngôn vĩnh viễn cũng sẽ không thể thích Hồng Đậu được, đây là phép tắc của thế giới này.
“Thôi được rồi……” Lý Tùy Phong nhún vai, “Nếu ngươi cảm thấy Thẩm Trang chủ sẽ không thích ngươi, vậy Diệp Minh chủ thì sao? Ngươi lại nghĩ thế nào?”
“Diệp Minh chủ……” Nhắc tới Diệp Thu Bạch, hình ảnh đầu tiên nhảy ra trong đầu Hồng Đậu chính là áo trắng, tiếp theo mới là khuôn mặt tuấn mỹ kia của Diệp Thu Bạch, nàng chậm rãi đưa tay ôm lấy khuôn mặt mình, cười trộm hồi lâu, mới nói: “Cho dù chỉ xem biểu hiện vừa rồi…… Hắn hình như cũng không phải không có cảm giác với ta, đúng hay không?”
“Uy…… Vấn đề này ngươi muốn ta trả lời như thế nào?” Lý Tùy Phong lắc đầu, “Ngươi muốn cùng Diệp Thu Bạch ở bên nhau, ta chỉ có thể cho ngươi ba chữ, khó, khó, khó.”
“Ta biết……”
Vướng mắc về thân phận, trước sau đều khó có thể vượt qua.
Hồng Đậu và Lý Tùy Phong cùng nhìn chằm chằm mặt sông phẳng lặng, yên tĩnh một lát, hai người đều
không hẹn mà cùng thở dài thật sâu.
Quả thực…… Cùng là người lưu lạc thiên nhai*
Nữ Phụ: Cô Ấy Không OnlineTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHồng Đậu có chút hoảng hốt, còn có chút khẩn trương, lại nói tiếp, nàng đánh giá điểm kém cho truyện này cũng vì nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì nữ phụ lúc nào cũng bị lôi ra cho nữ chính ngáng chân trong tiểu thuyết này có cùng một cái tên với nàng, mà tiểu thuyết này có tên《 Danh môn quý thiếp 》, cốt truyện lại càng đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn. Nữ chủ Phượng Khuynh Liên, nghe một chút, tên này thật là khác người biết mấy nha, hoàn toàn không đơn giản như tên Phương Hồng Đậu của nữ phụ gì cả, Phượng Khuynh Liên vốn là thiên kim của phú thương Phượng gia, đáng tiếc chính là nàng gặp phải họa diệt môn, lão trang chủ Thẩm Gia Trang tại Giang Nam thời còn trẻ có chút giao tình với Phượng gia, không đành lòng để hậu nhân duy nhất của bạn tốt lưu lạc bên ngoài, liền tự chủ trương, để Thiếu trang chủ lúc đó…… Cũng chính là Thẩm Lạc Ngôn, nạp Phượng Khuynh Liên làm thiếp, vì sao lại là thiếp? Dĩ nhiên là bởi vì Thẩm Lạc Ngôn đã có chính thê. Thẩm Lạc Ngôn này cá tính trầm ổn,… Đợi đến khi hai người đều đã khuất dạng, Hồng Đậu mới nhẹ nhàng thở ra.“Thẩm phu nhân thật có thủ đoạn.” Một bóng người xuất hiện nhanh như quỷ mị, tấm tắc hai tiếng, tán thưởng, “Vậy mà có thể khiến Thẩm Trang chủ cùng Diệp Minh chủ nghe lời như thế, lợi hại thật!”“Lý Tùy Phong!” Hồng Đậu lui ra phía sau một bước, kêu lên: “Ngươi xuất quỷ nhập thần như vậy muốn hù chết người hả?”Người tới không phải ai khác, đúng là Lý Tùy Phong, hiện giờ hắn vẫn mang dáng vẻ một gã sai vặt, khuôn mặt thật sự rất bình thường, chỉ có đôi mắt lộ ra vẻ sáng lạn, “Để Diệp Minh chủ và Thẩm Trang chủ cùng đi tìm người, dụng ý của Thẩm phu nhân là gì vậy?”“Còn có thể có dụng ý gì nha?” Hồng Đậu bĩu môi, dựa vào thân cây mộc lan, thở dài nói: “Ta nghe nói hai người bọn họ là bằng hữu, hiện tại bọn họ biến thành như vậy…… Ta cũng chỉ hy vọng bọn họ đừng vì ta mà đến bạn bè cũng không làm được.”“Hóa ra Thẩm phu nhân cũng không hề ngây thơ vô tri giống biểu hiện bề ngoài.”“Ừm……” Hồng Đậu trong lòng càng thêm buồn bực, mặt sông nhuốm màu bạc của ánh trăng, sóng nước lóng lánh, chỉ khiến cho cảm xúc của nàng càng thêm phức tạp thôi.Nàng cũng không ngu ngốc, vừa rồi Diệp Thu Bạch cùng Thẩm Lạc Ngôn đã thành ra như vậy, nàng mà không nhìn ra mới là lạ đó.Lý Tùy Phong rốt cuộc cũng có chút tò mò, hắn hỏi: “Vậy phu nhân rốt cuộc nghĩ thế nào? Nếu nói trước kia là do Thẩm Trang chủ đối với ngươi vô tình, ngươi muốn thích Diệp Minh chủ cũng không có gì đáng trách, nhưng hiện tại Thẩm Trang chủ hắn đối với ngươi chính là……”“Dừng lại!” Hồng Đậu giơ tay, “Ngươi đừng có nói bậy, Thẩm Trang chủ không hề thích ta. Chẳng qua là vì ta với hắn còn có danh phận phu thê, ta còn treo cái danh phu nhân của hắn, nếu ta có tình cảm với nam nhân khác, hắn tự nhiên sẽ cảm thấy trong lòng khó chịu. Điều này lại không hề có liên quan gì đến việc thích hay không thích, giống như A Miên đã nói vậy, đối với đồ vật mang danh nghĩa của mình, nam nhân đều sẽ có một loại ***** chiếm hữu, đây là thói hư tật xấu của nam nhân.”Biểu hiện của Hồng Đậu đầy vẻ bác học đa tài. Nàng lại ngẫm lại rất nhiều tiểu thuyết ngôn tình đã đọc trước kia, mấy truyện kiểu như cưới trước yêu sau thật sự là không ít. Nam chủ cho dù ban đầu không yêu nữ chủ, nhưng khi phát hiện nữ chủ đã kết hôn với mình lại có dây dưa với nam nhân khác, hắn sẽ cảm thấy khó chịu, vì thế, cảm tình liền cứ như vậy phát triển lên.Đương nhiên, loại cốt truyện cưới trước yêu sau này chỉ dành cho nam nữ chủ, còn kiểu nam thứ nữ phụ như này, thì nam thứ không cưới được nữ chủ mình thích, lại bị ép cưới một nữ nhân khác, vậy hắn sẽ vĩnh viễn đều khinh thường không thèm nhìn lại nữ nhân kia. Đến đại kết cục vẫn thế thì quá thường không nói làm gì, cho dù có tới tận phiên ngoại, hắn cũng sẽ tâm tâm niệm niệm một mình nữ chủ, cứ thế một mạch đến cuối đời, đương nhiên, nếu như may mắn, nói không chừng còn có cơ hội phát triển với con gái của nữ chủ.Rốt cuộc vẫn có không ít người mê CP đại thúc với thiếu nữ mà.Cho nên, Thẩm Lạc Ngôn vĩnh viễn cũng sẽ không thể thích Hồng Đậu được, đây là phép tắc của thế giới này.“Thôi được rồi……” Lý Tùy Phong nhún vai, “Nếu ngươi cảm thấy Thẩm Trang chủ sẽ không thích ngươi, vậy Diệp Minh chủ thì sao? Ngươi lại nghĩ thế nào?”“Diệp Minh chủ……” Nhắc tới Diệp Thu Bạch, hình ảnh đầu tiên nhảy ra trong đầu Hồng Đậu chính là áo trắng, tiếp theo mới là khuôn mặt tuấn mỹ kia của Diệp Thu Bạch, nàng chậm rãi đưa tay ôm lấy khuôn mặt mình, cười trộm hồi lâu, mới nói: “Cho dù chỉ xem biểu hiện vừa rồi…… Hắn hình như cũng không phải không có cảm giác với ta, đúng hay không?”“Uy…… Vấn đề này ngươi muốn ta trả lời như thế nào?” Lý Tùy Phong lắc đầu, “Ngươi muốn cùng Diệp Thu Bạch ở bên nhau, ta chỉ có thể cho ngươi ba chữ, khó, khó, khó.”“Ta biết……”Vướng mắc về thân phận, trước sau đều khó có thể vượt qua.Hồng Đậu và Lý Tùy Phong cùng nhìn chằm chằm mặt sông phẳng lặng, yên tĩnh một lát, hai người đềukhông hẹn mà cùng thở dài thật sâu.Quả thực…… Cùng là người lưu lạc thiên nhai*