Tác giả:

Hồng Đậu có chút hoảng hốt, còn có chút khẩn trương, lại nói tiếp, nàng đánh giá điểm kém cho truyện này cũng vì nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì nữ phụ lúc nào cũng bị lôi ra cho nữ chính ngáng chân trong tiểu thuyết này có cùng một cái tên với nàng, mà tiểu thuyết này có tên《 Danh môn quý thiếp 》, cốt truyện lại càng đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn. Nữ chủ Phượng Khuynh Liên, nghe một chút, tên này thật là khác người biết mấy nha, hoàn toàn không đơn giản như tên Phương Hồng Đậu của nữ phụ gì cả, Phượng Khuynh Liên vốn là thiên kim của phú thương Phượng gia, đáng tiếc chính là nàng gặp phải họa diệt môn, lão trang chủ Thẩm Gia Trang tại Giang Nam thời còn trẻ có chút giao tình với Phượng gia, không đành lòng để hậu nhân duy nhất của bạn tốt lưu lạc bên ngoài, liền tự chủ trương, để Thiếu trang chủ lúc đó…… Cũng chính là Thẩm Lạc Ngôn, nạp Phượng Khuynh Liên làm thiếp, vì sao lại là thiếp? Dĩ nhiên là bởi vì Thẩm Lạc Ngôn đã có chính thê. Thẩm Lạc Ngôn này cá tính trầm ổn,…

Chương 202: Người say (2)

Nữ Phụ: Cô Ấy Không OnlineTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHồng Đậu có chút hoảng hốt, còn có chút khẩn trương, lại nói tiếp, nàng đánh giá điểm kém cho truyện này cũng vì nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì nữ phụ lúc nào cũng bị lôi ra cho nữ chính ngáng chân trong tiểu thuyết này có cùng một cái tên với nàng, mà tiểu thuyết này có tên《 Danh môn quý thiếp 》, cốt truyện lại càng đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn. Nữ chủ Phượng Khuynh Liên, nghe một chút, tên này thật là khác người biết mấy nha, hoàn toàn không đơn giản như tên Phương Hồng Đậu của nữ phụ gì cả, Phượng Khuynh Liên vốn là thiên kim của phú thương Phượng gia, đáng tiếc chính là nàng gặp phải họa diệt môn, lão trang chủ Thẩm Gia Trang tại Giang Nam thời còn trẻ có chút giao tình với Phượng gia, không đành lòng để hậu nhân duy nhất của bạn tốt lưu lạc bên ngoài, liền tự chủ trương, để Thiếu trang chủ lúc đó…… Cũng chính là Thẩm Lạc Ngôn, nạp Phượng Khuynh Liên làm thiếp, vì sao lại là thiếp? Dĩ nhiên là bởi vì Thẩm Lạc Ngôn đã có chính thê. Thẩm Lạc Ngôn này cá tính trầm ổn,… Hồng Đậu không rét mà run, lần nữa ngước mắt lên, chỉ thấy Thẩm Lạc Ngôn lại trở về ngồi trong góc, cầm lấy một vò rượu, mở ra uống một ngụm.Nàng đứng dậy, lý trí nhắc nhở nàng nên thừa dịp hiện tại nhanh chóng rời đi, nhưng bước chân nàng lại khó có thể động. Nàng cũng không biết cảm giác này của mình tới từ đâu, nhưng nàng linh cảm, nếu hôm nay nàng cứ như vậy rời đi, có lẽ Thẩm Lạc Ngôn sẽ không còn là Thẩm Lạc Ngôn mà trước kia nàng thấy nữa.“Trang chủ……” Hồng Đậu chậm rãi dịch bước chân tới bên cạnh hắn, ngồi xổm xuống thấp giọng nói: “Ngươi đừng uống rượu, uống quá nhiều rượu không tốt cho thân thể.”“Ngươi bình thường không phải chỉ biết trốn tránh ta sao?” Đôi mắt đầy tơ máu của Thẩm Lạc Ngôn chiếu ra khuôn mặt lo lắng của nàng, “Ta không cần ngươi quan tâm.”“Ta…… Ta chỉ không muốn nhìn thấy ngươi sa sút như vậy.” Hồng Đậu gãi gãi tóc, nàng chưa từng khuyên người nào, hiện tại cũng không biết nên nói gì mới phải, “Trang chủ, bây giờ ngươi tỉnh táo lại đi, không có cửa ải khó khăn nào là không vượt qua được.”Thẩm Lạc Ngôn cong khóe môi, khẽ cười châm chọc một tiếng, “Ngươi chẳng biết chuyện gì cả.”“Ta không biết chuyện, vậy ngươi nói cho ta biết đi.” Hồng Đậu bỗng nhiên nhớ tới mình cũng là một cao thủ giang hồ, nàng vỗ ngực nói: “Ta cũng biết võ công, nói không chừng ngươi nói ra, ta sẽ có thể giúp ngươi đó?”“Trên thế giới này…… Không ai có thể giúp ta.” Thẩm Lạc Ngôn lại uống một ngụm rượu, thần sắc đều là vẻ say xỉn, lại không che giấu được sự châm chọc.Là châm chọc đối với chính mình.Hồng Đậu càng thêm cảm thấy chuyện không thích hợp, nàng bỗng nhiên nghĩ, chẳng lẽ Thẩm Lạc Ngôn đã biết chuyện Phượng Khuynh Liên và Du Tử Tức dính líu với nhau, nên mới ở chỗ này đau lòng buồn bã? Vì thế hắn mới không muốn gặp Phượng Khuynh Liên.Chuyện này đúng là nàng không có cách nào thật……Nam nữ chủ người ta ở bên nhau là chuyện thiên kinh địa nghĩa, đừng nói nàng là một nữ phụ không dám xen vào, mà ngay cả Thẩm Lạc Ngôn can thiệp quá nhiều, cũng sẽ khiến người đọc ghét bỏ, tác giả biến thành mẹ kế!“Trang chủ!” Hồng Đậu cướp lấy vò rượu trong tay Thẩm Lạc Ngôn ném đi. Chỉ nghe thấy bình rượu bị quăng “rầm” một tiếng, nàng tràn ngập đồng tình mà nói: “Trời đất nơi nào không có cỏ thơm, sao phải yêu đơn phương một cành hoa chứ! Chỉ với sự đẹp trai nhiều tiền của ngươi, còn có bất động sản lớn như Thẩm Gia Trang vậy, các cô gái chẳng lẽ còn không nguyện ý xếp hàng gả cho ngươi à!”Thẩm Lạc Ngôn nhìn nàng, mặt không biểu cảm.Hồng Đậu lại không được tự nhiên khụ một tiếng, “Ta biết, sự tồn tại của ta vô tình đã chắn mất không ít hoa đào của ngươi, chuyện này ta cũng thực áy náy, nhưng ta đã rất nỗ lực không khiến ngươi thấy phiền. Trang chủ, ta biết trong lòng ngươi khổ, nhưng lòng ta cũng rất khổ nha. Ngươi xem đi, hậu viện của ngươi đều là nữ nhân như hoa như ngọc, khi ngươi ra ngoài không có ở nhà, ta phải gánh trách nhiệm che chở các nàng thật tốt, các nàng cao hứng, ta liền nhẹ nhàng, các nàng không cao hứng, ta liền thống khổ…… Cho nên ngươi phải tin tưởng rằng, ta tự biết năng lực nông cạn, vị trí phu nhân Thẩm Gia Trang này, ta thật sự chưa từng vọng tưởng muốn độc chiếm.”Thẩm Lạc Ngôn dựa lưng vào vách tường lạnh băng, hắn nhìn Hồng Đậu khẽ “A” một tiếng, “Ngươi đang trách hậu viện của ta có quá nhiều nữ nhân?”“Ta không……”“Ta biết ngươi không nghĩ vậy.” Thẩm Lạc Ngôn thu lại ánh mắt, không nhìn Hồng Đậu nữa, men say làm ánh mắt hắn cũng trở nên mơ hồ vô định, “Chuyện tới bây giờ, ta cũng sẽ không tiếp tục có loại suy nghĩ này.”Hồng Đậu nhấp môi, nhìn vẻ mặt hắn càng thêm thê lương, dường như rất nhanh liền ngã trên mặt đất vậy, cảm giác trong lòng nàng lúc này liền càng thêm vi diệu.

Hồng Đậu không rét mà run, lần nữa ngước mắt lên, chỉ thấy Thẩm Lạc Ngôn lại trở về ngồi trong góc, cầm lấy một vò rượu, mở ra uống một ngụm.

Nàng đứng dậy, lý trí nhắc nhở nàng nên thừa dịp hiện tại nhanh chóng rời đi, nhưng bước chân nàng lại khó có thể động. Nàng cũng không biết cảm giác này của mình tới từ đâu, nhưng nàng linh cảm, nếu hôm nay nàng cứ như vậy rời đi, có lẽ Thẩm Lạc Ngôn sẽ không còn là Thẩm Lạc Ngôn mà trước kia nàng thấy nữa.

“Trang chủ……” Hồng Đậu chậm rãi dịch bước chân tới bên cạnh hắn, ngồi xổm xuống thấp giọng nói: “Ngươi đừng uống rượu, uống quá nhiều rượu không tốt cho thân thể.”

“Ngươi bình thường không phải chỉ biết trốn tránh ta sao?” Đôi mắt đầy tơ máu của Thẩm Lạc Ngôn chiếu ra khuôn mặt lo lắng của nàng, “Ta không cần ngươi quan tâm.”

“Ta…… Ta chỉ không muốn nhìn thấy ngươi sa sút như vậy.” Hồng Đậu gãi gãi tóc, nàng chưa từng khuyên người nào, hiện tại cũng không biết nên nói gì mới phải, “Trang chủ, bây giờ ngươi tỉnh táo lại đi, không có cửa ải khó khăn nào là không vượt qua được.”

Thẩm Lạc Ngôn cong khóe môi, khẽ cười châm chọc một tiếng, “Ngươi chẳng biết chuyện gì cả.”

“Ta không biết chuyện, vậy ngươi nói cho ta biết đi.” Hồng Đậu bỗng nhiên nhớ tới mình cũng là một cao thủ giang hồ, nàng vỗ ngực nói: “Ta cũng biết võ công, nói không chừng ngươi nói ra, ta sẽ có thể giúp ngươi đó?”

“Trên thế giới này…… Không ai có thể giúp ta.” Thẩm Lạc Ngôn lại uống một ngụm rượu, thần sắc đều là vẻ say xỉn, lại không che giấu được sự châm chọc.

Là châm chọc đối với chính mình.

Hồng Đậu càng thêm cảm thấy chuyện không thích hợp, nàng bỗng nhiên nghĩ, chẳng lẽ Thẩm Lạc Ngôn đã biết chuyện Phượng Khuynh Liên và Du Tử Tức dính líu với nhau, nên mới ở chỗ này đau lòng buồn bã? Vì thế hắn mới không muốn gặp Phượng Khuynh Liên.

Chuyện này đúng là nàng không có cách nào thật……

Nam nữ chủ người ta ở bên nhau là chuyện thiên kinh địa nghĩa, đừng nói nàng là một nữ phụ không dám xen vào, mà ngay cả Thẩm Lạc Ngôn can thiệp quá nhiều, cũng sẽ khiến người đọc ghét bỏ, tác giả biến thành mẹ kế!

“Trang chủ!” Hồng Đậu cướp lấy vò rượu trong tay Thẩm Lạc Ngôn ném đi. Chỉ nghe thấy bình rượu bị quăng “rầm” một tiếng, nàng tràn ngập đồng tình mà nói: “Trời đất nơi nào không có cỏ thơm, sao phải yêu đơn phương một cành hoa chứ! Chỉ với sự đẹp trai nhiều tiền của ngươi, còn có bất động sản lớn như Thẩm Gia Trang vậy, các cô gái chẳng lẽ còn không nguyện ý xếp hàng gả cho ngươi à!”

Thẩm Lạc Ngôn nhìn nàng, mặt không biểu cảm.

Hồng Đậu lại không được tự nhiên khụ một tiếng, “Ta biết, sự tồn tại của ta vô tình đã chắn mất không ít hoa đào của ngươi, chuyện này ta cũng thực áy náy, nhưng ta đã rất nỗ lực không khiến ngươi thấy phiền. Trang chủ, ta biết trong lòng ngươi khổ, nhưng lòng ta cũng rất khổ nha. Ngươi xem đi, hậu viện của ngươi đều là nữ nhân như hoa như ngọc, khi ngươi ra ngoài không có ở nhà, ta phải gánh trách nhiệm che chở các nàng thật tốt, các nàng cao hứng, ta liền nhẹ nhàng, các nàng không cao hứng, ta liền thống khổ…… Cho nên ngươi phải tin tưởng rằng, ta tự biết năng lực nông cạn, vị trí phu nhân Thẩm Gia Trang này, ta thật sự chưa từng vọng tưởng muốn độc chiếm.”

Thẩm Lạc Ngôn dựa lưng vào vách tường lạnh băng, hắn nhìn Hồng Đậu khẽ “A” một tiếng, “Ngươi đang trách hậu viện của ta có quá nhiều nữ nhân?”

“Ta không……”

“Ta biết ngươi không nghĩ vậy.” Thẩm Lạc Ngôn thu lại ánh mắt, không nhìn Hồng Đậu nữa, men say làm ánh mắt hắn cũng trở nên mơ hồ vô định, “Chuyện tới bây giờ, ta cũng sẽ không tiếp tục có loại suy nghĩ này.”

Hồng Đậu nhấp môi, nhìn vẻ mặt hắn càng thêm thê lương, dường như rất nhanh liền ngã trên mặt đất vậy, cảm giác trong lòng nàng lúc này liền càng thêm vi diệu.

Nữ Phụ: Cô Ấy Không OnlineTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHồng Đậu có chút hoảng hốt, còn có chút khẩn trương, lại nói tiếp, nàng đánh giá điểm kém cho truyện này cũng vì nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì nữ phụ lúc nào cũng bị lôi ra cho nữ chính ngáng chân trong tiểu thuyết này có cùng một cái tên với nàng, mà tiểu thuyết này có tên《 Danh môn quý thiếp 》, cốt truyện lại càng đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn. Nữ chủ Phượng Khuynh Liên, nghe một chút, tên này thật là khác người biết mấy nha, hoàn toàn không đơn giản như tên Phương Hồng Đậu của nữ phụ gì cả, Phượng Khuynh Liên vốn là thiên kim của phú thương Phượng gia, đáng tiếc chính là nàng gặp phải họa diệt môn, lão trang chủ Thẩm Gia Trang tại Giang Nam thời còn trẻ có chút giao tình với Phượng gia, không đành lòng để hậu nhân duy nhất của bạn tốt lưu lạc bên ngoài, liền tự chủ trương, để Thiếu trang chủ lúc đó…… Cũng chính là Thẩm Lạc Ngôn, nạp Phượng Khuynh Liên làm thiếp, vì sao lại là thiếp? Dĩ nhiên là bởi vì Thẩm Lạc Ngôn đã có chính thê. Thẩm Lạc Ngôn này cá tính trầm ổn,… Hồng Đậu không rét mà run, lần nữa ngước mắt lên, chỉ thấy Thẩm Lạc Ngôn lại trở về ngồi trong góc, cầm lấy một vò rượu, mở ra uống một ngụm.Nàng đứng dậy, lý trí nhắc nhở nàng nên thừa dịp hiện tại nhanh chóng rời đi, nhưng bước chân nàng lại khó có thể động. Nàng cũng không biết cảm giác này của mình tới từ đâu, nhưng nàng linh cảm, nếu hôm nay nàng cứ như vậy rời đi, có lẽ Thẩm Lạc Ngôn sẽ không còn là Thẩm Lạc Ngôn mà trước kia nàng thấy nữa.“Trang chủ……” Hồng Đậu chậm rãi dịch bước chân tới bên cạnh hắn, ngồi xổm xuống thấp giọng nói: “Ngươi đừng uống rượu, uống quá nhiều rượu không tốt cho thân thể.”“Ngươi bình thường không phải chỉ biết trốn tránh ta sao?” Đôi mắt đầy tơ máu của Thẩm Lạc Ngôn chiếu ra khuôn mặt lo lắng của nàng, “Ta không cần ngươi quan tâm.”“Ta…… Ta chỉ không muốn nhìn thấy ngươi sa sút như vậy.” Hồng Đậu gãi gãi tóc, nàng chưa từng khuyên người nào, hiện tại cũng không biết nên nói gì mới phải, “Trang chủ, bây giờ ngươi tỉnh táo lại đi, không có cửa ải khó khăn nào là không vượt qua được.”Thẩm Lạc Ngôn cong khóe môi, khẽ cười châm chọc một tiếng, “Ngươi chẳng biết chuyện gì cả.”“Ta không biết chuyện, vậy ngươi nói cho ta biết đi.” Hồng Đậu bỗng nhiên nhớ tới mình cũng là một cao thủ giang hồ, nàng vỗ ngực nói: “Ta cũng biết võ công, nói không chừng ngươi nói ra, ta sẽ có thể giúp ngươi đó?”“Trên thế giới này…… Không ai có thể giúp ta.” Thẩm Lạc Ngôn lại uống một ngụm rượu, thần sắc đều là vẻ say xỉn, lại không che giấu được sự châm chọc.Là châm chọc đối với chính mình.Hồng Đậu càng thêm cảm thấy chuyện không thích hợp, nàng bỗng nhiên nghĩ, chẳng lẽ Thẩm Lạc Ngôn đã biết chuyện Phượng Khuynh Liên và Du Tử Tức dính líu với nhau, nên mới ở chỗ này đau lòng buồn bã? Vì thế hắn mới không muốn gặp Phượng Khuynh Liên.Chuyện này đúng là nàng không có cách nào thật……Nam nữ chủ người ta ở bên nhau là chuyện thiên kinh địa nghĩa, đừng nói nàng là một nữ phụ không dám xen vào, mà ngay cả Thẩm Lạc Ngôn can thiệp quá nhiều, cũng sẽ khiến người đọc ghét bỏ, tác giả biến thành mẹ kế!“Trang chủ!” Hồng Đậu cướp lấy vò rượu trong tay Thẩm Lạc Ngôn ném đi. Chỉ nghe thấy bình rượu bị quăng “rầm” một tiếng, nàng tràn ngập đồng tình mà nói: “Trời đất nơi nào không có cỏ thơm, sao phải yêu đơn phương một cành hoa chứ! Chỉ với sự đẹp trai nhiều tiền của ngươi, còn có bất động sản lớn như Thẩm Gia Trang vậy, các cô gái chẳng lẽ còn không nguyện ý xếp hàng gả cho ngươi à!”Thẩm Lạc Ngôn nhìn nàng, mặt không biểu cảm.Hồng Đậu lại không được tự nhiên khụ một tiếng, “Ta biết, sự tồn tại của ta vô tình đã chắn mất không ít hoa đào của ngươi, chuyện này ta cũng thực áy náy, nhưng ta đã rất nỗ lực không khiến ngươi thấy phiền. Trang chủ, ta biết trong lòng ngươi khổ, nhưng lòng ta cũng rất khổ nha. Ngươi xem đi, hậu viện của ngươi đều là nữ nhân như hoa như ngọc, khi ngươi ra ngoài không có ở nhà, ta phải gánh trách nhiệm che chở các nàng thật tốt, các nàng cao hứng, ta liền nhẹ nhàng, các nàng không cao hứng, ta liền thống khổ…… Cho nên ngươi phải tin tưởng rằng, ta tự biết năng lực nông cạn, vị trí phu nhân Thẩm Gia Trang này, ta thật sự chưa từng vọng tưởng muốn độc chiếm.”Thẩm Lạc Ngôn dựa lưng vào vách tường lạnh băng, hắn nhìn Hồng Đậu khẽ “A” một tiếng, “Ngươi đang trách hậu viện của ta có quá nhiều nữ nhân?”“Ta không……”“Ta biết ngươi không nghĩ vậy.” Thẩm Lạc Ngôn thu lại ánh mắt, không nhìn Hồng Đậu nữa, men say làm ánh mắt hắn cũng trở nên mơ hồ vô định, “Chuyện tới bây giờ, ta cũng sẽ không tiếp tục có loại suy nghĩ này.”Hồng Đậu nhấp môi, nhìn vẻ mặt hắn càng thêm thê lương, dường như rất nhanh liền ngã trên mặt đất vậy, cảm giác trong lòng nàng lúc này liền càng thêm vi diệu.

Chương 202: Người say (2)