Tác giả:

tác giả: Hành Trì dịch: hyeyangs — Quý Kính lại nhớ đến Triệu Dao, thời bão tuyết đông tận. Khi ấy, cô đang ngồi trong văn phòng soạn bài, lần giở cuốn “Hạng tích hiên chí” của Quy Hữu Quang đã bao lần, ấy vậy mà hãy còn khiến cô rớm lệ. Cô lẩm nhẩm “nhớ lại dấu xưa vết cũ mà như mới ngày hôm qua, khiến con người nghẹn ngào khó giấu.” Quý Kính ngẩng đầu, nhìn thấy tuyết trắng bay lả tả ngoài khung cửa như thể muốn phủ lấp mọi dấu vết, khiến tất cả như chưa từng xảy ra. Quý Kính nhìn mảng trắng phủ kín lớp đất ngoài ô cửa sổ, cô bần thần, chợt nhớ về mùa Đông năm ấy. Cơn bão tuyết năm mươi năm hiếm gặp mà dự báo thời tiết đưa tin nói đổ là đổ, tuyết trắng phủ kín cả phố thị Bắc Thành. Quý Kính sinh ra tại phương Bắc, có điều chưa bao giờ nhìn thấy trận tuyết nào lớn như vậy. Sau khi tan học ở giảng đường, cô không kịp nghĩ ngợi, vội vội vàng vàng thu dọn đồ đạc đến thư viện, mong tìm cho xong tư liệu sau cuối trước khi trời tối để hoàn tất công trình nghiên cứu của mình. Công trình…

Truyện chữ