Sau năm năm xa cách, Tần Hoạ trở lại Bắc Thành vào một ngày xuân mưa dầm dã. Cơn mưa lất phất rơi mãi không dứt, hòa cùng những tiếng sấm rền vang khiến cô trằn trọc suốt đêm, mộng mị không yên. Trong mơ, mọi thứ trở nên rối loạn. Một người đàn ông với hơi thở nóng bỏng quấn chặt lấy cô, thì thầm gọi tên cô bên tai không ngừng. “Tần Hoạ... Hoạ ơi...” Sự quyến luyến khiến cô mềm nhũn như nước mùa xuân, đôi tay vô thức ôm lấy cổ anh ta định dâng lên đón nhận. Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, một lực đẩy mạnh mẽ hất văng cô ra xa. Người đàn ông trước mặt đột nhiên sầm mặt, ánh mắt tối sầm lại, lạnh lẽo như băng giá. Tần Hoạ giật mình đuổi theo nhưng giữa trán chợt bị một ***** đập mạnh vào. Chỉ trong chớp mắt, trước mắt cô ngập tràn màu đỏ. Máu nhỏ từng giọt, từng giọt chảy dài từ trán xuống khuôn mặt. Tần Hoạ bật tỉnh, mồ hôi lạnh thấm ướt lưng áo. Cô đưa tay bật đèn, lúc này mới phát hiện cửa sổ phòng ngủ chưa đóng chặt, gió thổi hất nước mưa vào mặt. Đã lâu rồi cô không…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...