“Con gái của Vương Ái Hồng ta tuyệt đối không thể kém người khác! Nhất định phải sinh con trước 30 tuổi!” Vương Ái Hồng là mẹ tôi, giọng bà như một cái máy phóng đại âm thanh vô cùng vô cùng to, vang vọng cả phòng. Từ nhỏ đến lớn, câu mở đầu của bà đều là “Con gái của Vương Ái Hồng ta”. Con gái của Vương Ái Hồng không thể học tập kém người khác, con gái của Vương Ái Hồng không thể có công việc kém người khác, con gái của Vương Ái Hồng không thể kết hôn muộn hơn người khác, con gái của Vương Ái Hồng không thể sinh con muộn hơn người khác. “Con có nghe không đấy? Mẹ đang nói chuyện với con đây này! Sao tôi lại sinh ra đứa con gái như câm điếc thế chứ?” Tôi ngồi trước bàn ăn yên lặng bới cơm. Mấy năm qua tôi đã học được phản kháng trong im lặng từ lâu, không bạo lực không hợp tác. “Con gái của Vương Ái Hồng nhất định phải sinh con trong năm nay! Nếu con còn không hành động thì mẹ sẽ tìm Liêu Viễn Hàng cho con đấy!” “Đừng mà!” Tôi biết bà Vương Ái Hồng là một người phụ nữ không đạt được…
Tác giả: