Hồng Đậu có chút hoảng hốt, còn có chút khẩn trương, lại nói tiếp, nàng đánh giá điểm kém cho truyện này cũng vì nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì nữ phụ lúc nào cũng bị lôi ra cho nữ chính ngáng chân trong tiểu thuyết này có cùng một cái tên với nàng, mà tiểu thuyết này có tên《 Danh môn quý thiếp 》, cốt truyện lại càng đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn. Nữ chủ Phượng Khuynh Liên, nghe một chút, tên này thật là khác người biết mấy nha, hoàn toàn không đơn giản như tên Phương Hồng Đậu của nữ phụ gì cả, Phượng Khuynh Liên vốn là thiên kim của phú thương Phượng gia, đáng tiếc chính là nàng gặp phải họa diệt môn, lão trang chủ Thẩm Gia Trang tại Giang Nam thời còn trẻ có chút giao tình với Phượng gia, không đành lòng để hậu nhân duy nhất của bạn tốt lưu lạc bên ngoài, liền tự chủ trương, để Thiếu trang chủ lúc đó…… Cũng chính là Thẩm Lạc Ngôn, nạp Phượng Khuynh Liên làm thiếp, vì sao lại là thiếp? Dĩ nhiên là bởi vì Thẩm Lạc Ngôn đã có chính thê. Thẩm Lạc Ngôn này cá tính trầm ổn,…
Chương 548: Không cần
Nữ Phụ: Cô Ấy Không OnlineTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHồng Đậu có chút hoảng hốt, còn có chút khẩn trương, lại nói tiếp, nàng đánh giá điểm kém cho truyện này cũng vì nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì nữ phụ lúc nào cũng bị lôi ra cho nữ chính ngáng chân trong tiểu thuyết này có cùng một cái tên với nàng, mà tiểu thuyết này có tên《 Danh môn quý thiếp 》, cốt truyện lại càng đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn. Nữ chủ Phượng Khuynh Liên, nghe một chút, tên này thật là khác người biết mấy nha, hoàn toàn không đơn giản như tên Phương Hồng Đậu của nữ phụ gì cả, Phượng Khuynh Liên vốn là thiên kim của phú thương Phượng gia, đáng tiếc chính là nàng gặp phải họa diệt môn, lão trang chủ Thẩm Gia Trang tại Giang Nam thời còn trẻ có chút giao tình với Phượng gia, không đành lòng để hậu nhân duy nhất của bạn tốt lưu lạc bên ngoài, liền tự chủ trương, để Thiếu trang chủ lúc đó…… Cũng chính là Thẩm Lạc Ngôn, nạp Phượng Khuynh Liên làm thiếp, vì sao lại là thiếp? Dĩ nhiên là bởi vì Thẩm Lạc Ngôn đã có chính thê. Thẩm Lạc Ngôn này cá tính trầm ổn,… Bên nam có thể dùng thủ đoạn khác bình thường để giữ lại bên nữ...Hồng Đậu không rõ “thủ đoạn khác bình thường” này là thứ gì, chẳng qua cô cũng có thể đoán được, đây khẳng định không phải thứ gì tốt. Cô giận dữ hỏi: “Chú, vì sao chú phải làm loại chuyện này?”“Làm loại chuyện này, đương nhiên là để Hồng Đậu không cách nào kết hôn cùng người khác, nói cách khác...” Hắn mỉm cười, “Chính là để Hồng Đậu chỉ có thể cùng tôi kết hôn.”Hồng Đậu sửng sốt hồi lâu, qua một hồi lâu, cô mới nói với giọng không thể tin nổi: “Chú... khi chú gạt cháu ký giấy đăng ký này, cháu mới bảy tuổi...”“Hồng Đậu có thể nhớ rõ chuyện của tôi và em rõ ràng như vậy, tôi rất vui mừng.” Hắn cong môi, một tia nắng mặt trời xuyên qua cửa kính chiếu vào trên sườn mặt hắn, đẹp đẽ như một vị thần không tồn tại trên thế gian này.Hồng Đậu lại giận dữ đập bàn, “Chú, hiện tại cháu không muốn nói đùa với chú! Chú mau đi công bố, giấy đăng ký này không phải là thật, chú chỉ muốn đùa với mọi người một chút mà thôi!”“Nếu tôi phải công bố, cũng sẽ chỉ công bố ngày kết hôn của chúng ta.” Khóe mắt hắn hơi cong, ý cười ôn nhu, cực kỳ sung sướng.Hồng Đậu không phải chưa từng lĩnh giáo khả năng hài hước của chú, nhưng tuyệt đối chưa từng lĩnh giáo khiếu hài hước trong loại chuyện “Hôn nhân đại sự” này. Trên thực tế, cô cũng hoàn toàn không cảm thấy loại chuyện này có thể nói giỡn, cô mặt không biểu cảm nói: “Chú, chú như vậy sẽ khiến cháu cảm thấy chú là một kẻ *****.”“Tôi không phủ nhận, tôi muốn tranh thủ hết khả năng làm thêm với Hồng Đậu một chút chuyện *****.” Hắn cười hết sức vô hại thuần lương, khi nhìn chăm chú vào mắt cô đều rất ôn nhu, tuyệt đối không nhìn ra hắn đang không có ý tốt.Hồng Đậu bỗng nhiên cảm thấy mình căn bản không hề hiểu hắn, có lẽ là cô đã sống ở thế giới khác quá lâu, nên cô cũng không quen cách ở chung với hắn, có lẽ là từ trước đến nay cô còn chưa từng hiểu hắn.Bất luận là khả năng nào, loại cảm giác không cách nào đoán trước này đều khiến cô cảm thấy bất an mãnh liệt. Cô giật giật khóe miệng, “Ý chú là... sớm từ lúc tôi còn nhỏ, chú đã theo dõi tôi rồi sao?”“Lời Hồng Đậu nói, nghe ra có chút châm chọc.” Hắn cười khẽ, như tắm mình trong gió xuân, tựa toàn bộ băng tuyết trên núi đều có thể hòa tan thành nước trong đôi mắt cười của hắn, “Tôi chỉ phòng ngừa chu đáo, dán nhãn của tôi lên người Hồng Đậu mà thôi, có gì sai đây?”Hồng Đậu chỉ cảm thấy vớ vẩn, “Nhưng cho tới nay, tôi đều coi chú như trưởng bối của mình, trước nay tôi đều chưa từng nghĩ tới việc cùng chú đi lên con đường kết hôn này.”Cô căn bản chưa từng nghĩ tới sẽ cùng người chú cô tôn kính xuất hiện bất cứ quan hệ nào ngoài thân nhân. Không sai, bọn họ không có quan hệ huyết thống, đừng nói là người ngoài, ngay cả Hồng Đậu cũng chỉ cho rằng cha ruột cô và chú là bạn thân, cô nguyện ý tôn kính hắn, hiếu kính hắn, lại chưa từng nghĩ tới phải dùng ‘tình yêu’ giữa nam và nữ để yêu người đàn ông này.Hắn nhẹ nhàng nói: “Vậy bây giờ Hồng Đậu bắt đầu nghĩ vẫn còn kịp.”“Đó căn bản không phải là vấn đề!” Hồng Đậu cắn răng, “Chú, chú lừa gạt tôi! Khi đó tôi còn nhỏ, căn bản không có khả năng phán đoán, chú gạt tôi nói đây là di chúc của chú, bảo tôi ký tên lên, nhưng thứ tôi ký, lại là giấy đăng ký kết hôn!”“Tôi có lừa em sao?” Hắn cười, “Giấy đăng ký kết hôn này không phải cũng giống di chúc của tôi à? Chỉ là không cần chờ đến ngày tôi chết, Hồng Đậu đã có thể có được tất cả tài sản của tôi, bao gồm tôi.”Hồng Đậu gằn từng chữ một nói: “Tôi, không, cần!”
Bên nam có thể dùng thủ đoạn khác bình thường để giữ lại bên nữ...
Hồng Đậu không rõ “thủ đoạn khác bình thường” này là thứ gì, chẳng qua cô cũng có thể đoán được, đây khẳng định không phải thứ gì tốt. Cô giận dữ hỏi: “Chú, vì sao chú phải làm loại chuyện này?”
“Làm loại chuyện này, đương nhiên là để Hồng Đậu không cách nào kết hôn cùng người khác, nói cách khác...” Hắn mỉm cười, “Chính là để Hồng Đậu chỉ có thể cùng tôi kết hôn.”
Hồng Đậu sửng sốt hồi lâu, qua một hồi lâu, cô mới nói với giọng không thể tin nổi: “Chú... khi chú gạt cháu ký giấy đăng ký này, cháu mới bảy tuổi...”
“Hồng Đậu có thể nhớ rõ chuyện của tôi và em rõ ràng như vậy, tôi rất vui mừng.” Hắn cong môi, một tia nắng mặt trời xuyên qua cửa kính chiếu vào trên sườn mặt hắn, đẹp đẽ như một vị thần không tồn tại trên thế gian này.
Hồng Đậu lại giận dữ đập bàn, “Chú, hiện tại cháu không muốn nói đùa với chú! Chú mau đi công bố, giấy đăng ký này không phải là thật, chú chỉ muốn đùa với mọi người một chút mà thôi!”
“Nếu tôi phải công bố, cũng sẽ chỉ công bố ngày kết hôn của chúng ta.” Khóe mắt hắn hơi cong, ý cười ôn nhu, cực kỳ sung sướng.
Hồng Đậu không phải chưa từng lĩnh giáo khả năng hài hước của chú, nhưng tuyệt đối chưa từng lĩnh giáo khiếu hài hước trong loại chuyện “Hôn nhân đại sự” này. Trên thực tế, cô cũng hoàn toàn không cảm thấy loại chuyện này có thể nói giỡn, cô mặt không biểu cảm nói: “Chú, chú như vậy sẽ khiến cháu cảm thấy chú là một kẻ *****.”
“Tôi không phủ nhận, tôi muốn tranh thủ hết khả năng làm thêm với Hồng Đậu một chút chuyện *****.” Hắn cười hết sức vô hại thuần lương, khi nhìn chăm chú vào mắt cô đều rất ôn nhu, tuyệt đối không nhìn ra hắn đang không có ý tốt.
Hồng Đậu bỗng nhiên cảm thấy mình căn bản không hề hiểu hắn, có lẽ là cô đã sống ở thế giới khác quá lâu, nên cô cũng không quen cách ở chung với hắn, có lẽ là từ trước đến nay cô còn chưa từng hiểu hắn.
Bất luận là khả năng nào, loại cảm giác không cách nào đoán trước này đều khiến cô cảm thấy bất an mãnh liệt. Cô giật giật khóe miệng, “Ý chú là... sớm từ lúc tôi còn nhỏ, chú đã theo dõi tôi rồi sao?”
“Lời Hồng Đậu nói, nghe ra có chút châm chọc.” Hắn cười khẽ, như tắm mình trong gió xuân, tựa toàn bộ băng tuyết trên núi đều có thể hòa tan thành nước trong đôi mắt cười của hắn, “Tôi chỉ phòng ngừa chu đáo, dán nhãn của tôi lên người Hồng Đậu mà thôi, có gì sai đây?”
Hồng Đậu chỉ cảm thấy vớ vẩn, “Nhưng cho tới nay, tôi đều coi chú như trưởng bối của mình, trước nay tôi đều chưa từng nghĩ tới việc cùng chú đi lên con đường kết hôn này.”
Cô căn bản chưa từng nghĩ tới sẽ cùng người chú cô tôn kính xuất hiện bất cứ quan hệ nào ngoài thân nhân. Không sai, bọn họ không có quan hệ huyết thống, đừng nói là người ngoài, ngay cả Hồng Đậu cũng chỉ cho rằng cha ruột cô và chú là bạn thân, cô nguyện ý tôn kính hắn, hiếu kính hắn, lại chưa từng nghĩ tới phải dùng ‘tình yêu’ giữa nam và nữ để yêu người đàn ông này.
Hắn nhẹ nhàng nói: “Vậy bây giờ Hồng Đậu bắt đầu nghĩ vẫn còn kịp.”
“Đó căn bản không phải là vấn đề!” Hồng Đậu cắn răng, “Chú, chú lừa gạt tôi! Khi đó tôi còn nhỏ, căn bản không có khả năng phán đoán, chú gạt tôi nói đây là di chúc của chú, bảo tôi ký tên lên, nhưng thứ tôi ký, lại là giấy đăng ký kết hôn!”
“Tôi có lừa em sao?” Hắn cười, “Giấy đăng ký kết hôn này không phải cũng giống di chúc của tôi à? Chỉ là không cần chờ đến ngày tôi chết, Hồng Đậu đã có thể có được tất cả tài sản của tôi, bao gồm tôi.”
Hồng Đậu gằn từng chữ một nói: “Tôi, không, cần!”
Nữ Phụ: Cô Ấy Không OnlineTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHồng Đậu có chút hoảng hốt, còn có chút khẩn trương, lại nói tiếp, nàng đánh giá điểm kém cho truyện này cũng vì nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì nữ phụ lúc nào cũng bị lôi ra cho nữ chính ngáng chân trong tiểu thuyết này có cùng một cái tên với nàng, mà tiểu thuyết này có tên《 Danh môn quý thiếp 》, cốt truyện lại càng đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn. Nữ chủ Phượng Khuynh Liên, nghe một chút, tên này thật là khác người biết mấy nha, hoàn toàn không đơn giản như tên Phương Hồng Đậu của nữ phụ gì cả, Phượng Khuynh Liên vốn là thiên kim của phú thương Phượng gia, đáng tiếc chính là nàng gặp phải họa diệt môn, lão trang chủ Thẩm Gia Trang tại Giang Nam thời còn trẻ có chút giao tình với Phượng gia, không đành lòng để hậu nhân duy nhất của bạn tốt lưu lạc bên ngoài, liền tự chủ trương, để Thiếu trang chủ lúc đó…… Cũng chính là Thẩm Lạc Ngôn, nạp Phượng Khuynh Liên làm thiếp, vì sao lại là thiếp? Dĩ nhiên là bởi vì Thẩm Lạc Ngôn đã có chính thê. Thẩm Lạc Ngôn này cá tính trầm ổn,… Bên nam có thể dùng thủ đoạn khác bình thường để giữ lại bên nữ...Hồng Đậu không rõ “thủ đoạn khác bình thường” này là thứ gì, chẳng qua cô cũng có thể đoán được, đây khẳng định không phải thứ gì tốt. Cô giận dữ hỏi: “Chú, vì sao chú phải làm loại chuyện này?”“Làm loại chuyện này, đương nhiên là để Hồng Đậu không cách nào kết hôn cùng người khác, nói cách khác...” Hắn mỉm cười, “Chính là để Hồng Đậu chỉ có thể cùng tôi kết hôn.”Hồng Đậu sửng sốt hồi lâu, qua một hồi lâu, cô mới nói với giọng không thể tin nổi: “Chú... khi chú gạt cháu ký giấy đăng ký này, cháu mới bảy tuổi...”“Hồng Đậu có thể nhớ rõ chuyện của tôi và em rõ ràng như vậy, tôi rất vui mừng.” Hắn cong môi, một tia nắng mặt trời xuyên qua cửa kính chiếu vào trên sườn mặt hắn, đẹp đẽ như một vị thần không tồn tại trên thế gian này.Hồng Đậu lại giận dữ đập bàn, “Chú, hiện tại cháu không muốn nói đùa với chú! Chú mau đi công bố, giấy đăng ký này không phải là thật, chú chỉ muốn đùa với mọi người một chút mà thôi!”“Nếu tôi phải công bố, cũng sẽ chỉ công bố ngày kết hôn của chúng ta.” Khóe mắt hắn hơi cong, ý cười ôn nhu, cực kỳ sung sướng.Hồng Đậu không phải chưa từng lĩnh giáo khả năng hài hước của chú, nhưng tuyệt đối chưa từng lĩnh giáo khiếu hài hước trong loại chuyện “Hôn nhân đại sự” này. Trên thực tế, cô cũng hoàn toàn không cảm thấy loại chuyện này có thể nói giỡn, cô mặt không biểu cảm nói: “Chú, chú như vậy sẽ khiến cháu cảm thấy chú là một kẻ *****.”“Tôi không phủ nhận, tôi muốn tranh thủ hết khả năng làm thêm với Hồng Đậu một chút chuyện *****.” Hắn cười hết sức vô hại thuần lương, khi nhìn chăm chú vào mắt cô đều rất ôn nhu, tuyệt đối không nhìn ra hắn đang không có ý tốt.Hồng Đậu bỗng nhiên cảm thấy mình căn bản không hề hiểu hắn, có lẽ là cô đã sống ở thế giới khác quá lâu, nên cô cũng không quen cách ở chung với hắn, có lẽ là từ trước đến nay cô còn chưa từng hiểu hắn.Bất luận là khả năng nào, loại cảm giác không cách nào đoán trước này đều khiến cô cảm thấy bất an mãnh liệt. Cô giật giật khóe miệng, “Ý chú là... sớm từ lúc tôi còn nhỏ, chú đã theo dõi tôi rồi sao?”“Lời Hồng Đậu nói, nghe ra có chút châm chọc.” Hắn cười khẽ, như tắm mình trong gió xuân, tựa toàn bộ băng tuyết trên núi đều có thể hòa tan thành nước trong đôi mắt cười của hắn, “Tôi chỉ phòng ngừa chu đáo, dán nhãn của tôi lên người Hồng Đậu mà thôi, có gì sai đây?”Hồng Đậu chỉ cảm thấy vớ vẩn, “Nhưng cho tới nay, tôi đều coi chú như trưởng bối của mình, trước nay tôi đều chưa từng nghĩ tới việc cùng chú đi lên con đường kết hôn này.”Cô căn bản chưa từng nghĩ tới sẽ cùng người chú cô tôn kính xuất hiện bất cứ quan hệ nào ngoài thân nhân. Không sai, bọn họ không có quan hệ huyết thống, đừng nói là người ngoài, ngay cả Hồng Đậu cũng chỉ cho rằng cha ruột cô và chú là bạn thân, cô nguyện ý tôn kính hắn, hiếu kính hắn, lại chưa từng nghĩ tới phải dùng ‘tình yêu’ giữa nam và nữ để yêu người đàn ông này.Hắn nhẹ nhàng nói: “Vậy bây giờ Hồng Đậu bắt đầu nghĩ vẫn còn kịp.”“Đó căn bản không phải là vấn đề!” Hồng Đậu cắn răng, “Chú, chú lừa gạt tôi! Khi đó tôi còn nhỏ, căn bản không có khả năng phán đoán, chú gạt tôi nói đây là di chúc của chú, bảo tôi ký tên lên, nhưng thứ tôi ký, lại là giấy đăng ký kết hôn!”“Tôi có lừa em sao?” Hắn cười, “Giấy đăng ký kết hôn này không phải cũng giống di chúc của tôi à? Chỉ là không cần chờ đến ngày tôi chết, Hồng Đậu đã có thể có được tất cả tài sản của tôi, bao gồm tôi.”Hồng Đậu gằn từng chữ một nói: “Tôi, không, cần!”