Năm 1980, đại đội Thanh Sơn. "Con gái Cố gia thật có phúc, vừa được hai tiểu tử anh tuấn đến cầu hôn." "Cũng không phải sao, chỉ là một người trong đó là một tên nghèo nổi tiếng ở thôn bên cạnh chúng ta, không chỉ mồ côi cha mẹ, còn thiếu nợ, còn có em trai em gái nhỏ phải nuôi." "Còn người còn lại, đó mới là rể kim quy, nhà ở huyện thành, chỉ mỗi mình là công nhan, ba là phó xưởng trưởng trong nhà máy thực phẩm, nghe nói còn có cả xe gắn máy." "Ai u, lợi hại vậy sao!" "Vậy các người có nghe lão Cố nói sẽ chọn ai không?" "Cái này còn phải hỏi, nhất định chọn người có tiền, là cô cô có chọn người nghèo không?" "Đúng vậy, ai lại chọn một tên nghèo kiết, trừ phi là ngu." Những người dân trong thôn mồm năm miệng bảy vây bên trong sân Cố gia, nhìn về phía hai thanh niên hôm nay đến cầu hôn, chỉ chỉ chỏ chỏ, hứng phấn đến độ hận không vào được, thay con gái Cố gia lựa chọn. Đây nếu là chọn huyện thành, thì chính là một bước thành phượng hoàng, sau này mỗi bữa ăn đều là cơm gạo bánh bao,…

Chương 84: Chương 84

Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như VàngTác giả: Nhan Manh Manh ManhTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1980, đại đội Thanh Sơn. "Con gái Cố gia thật có phúc, vừa được hai tiểu tử anh tuấn đến cầu hôn." "Cũng không phải sao, chỉ là một người trong đó là một tên nghèo nổi tiếng ở thôn bên cạnh chúng ta, không chỉ mồ côi cha mẹ, còn thiếu nợ, còn có em trai em gái nhỏ phải nuôi." "Còn người còn lại, đó mới là rể kim quy, nhà ở huyện thành, chỉ mỗi mình là công nhan, ba là phó xưởng trưởng trong nhà máy thực phẩm, nghe nói còn có cả xe gắn máy." "Ai u, lợi hại vậy sao!" "Vậy các người có nghe lão Cố nói sẽ chọn ai không?" "Cái này còn phải hỏi, nhất định chọn người có tiền, là cô cô có chọn người nghèo không?" "Đúng vậy, ai lại chọn một tên nghèo kiết, trừ phi là ngu." Những người dân trong thôn mồm năm miệng bảy vây bên trong sân Cố gia, nhìn về phía hai thanh niên hôm nay đến cầu hôn, chỉ chỉ chỏ chỏ, hứng phấn đến độ hận không vào được, thay con gái Cố gia lựa chọn. Đây nếu là chọn huyện thành, thì chính là một bước thành phượng hoàng, sau này mỗi bữa ăn đều là cơm gạo bánh bao,… "Nghiên Nghiên, bây giờ chúng ta cùng nhau tắm rửa rồi đi ngủ nhé?" Trình Kính Tùng ngồi bên cạnh cô, hai tay mất tự nhiên, kìm nén hồi lâu, rốt cuộc mới nói ra được những lời này."Hả?" Cố Nghiên sửng sốt, sau đó không biết nghĩ tới cái gì, mặt lập tức đỏ lên.Cô lập tức cúi đầu, những ngón tay mịn màng lo lắng vò vò vạt áo thành một nhúm.Thậm chí vết đỏ bắt đầu lan từ cằm xuống cổ, giống như không biết phải làm gì cho phải.Trình Kính Tùng thấy cô ngại ngùng, vội vàng giải thích giống như bị điện giật:“Em... em đừng hiểu lầm, anh không phải bảo chúng ta *****, chúng ta tự lấy một chậu để tắm rửa riêng, mùa đông không tiện tắm rửa"Nói xong, anh dường như cảm thấy có cái gì đó không đúng, thế là lập tức nghiêm túc bổ sung: "Không đúng không đúng, chính là anh không tiện ***** với em, sao có thể không biết xấu hổ như vậy được!"Cố Nghiên: ? ??"Anh sẽ không làm chuyện như vậy! Thật đấy!" Trình Kính Tùng còn tưởng cô không tin, lập tức nhảy từ trên xuống, đứng trước mặt cô nghiêm túc bảo đảm.Dáng vẻ nghiêm túc của anh, Cố Nghiên không khỏi tự hỏi liệu cô có quá không biết xấu hổ hay không, điều cô đang nghĩ vừa rồi không chỉ đơn giản như ***** với nhau.Nhưng mà...Khuôn mặt của Cố Nghiên đỏ như sắp rỉ máu, còn không biết xấu hổ nghĩ tiếp.Dù sao đi nữa việc sau cùng đáp lại Trình Kính Tùng, chỉ là tiếng cười không nói nên lời của Cố Nghiên.Nếu sau này Cố Nghiên biết ngôn ngữ trên mạng, nhất định sẽ không nhịn được nói: Người nhà ơi, con cạn lời rồi, thật sự bó tay luôn rồi!“Anh nói sai cái gì sao?” Trình Kính Tùng thấy cô thẹn thùng một lúc, lúc sau lại cười phá lên, không khỏi thấy hơi khó hiểu.Cố Nghiên nào có không biết xấu hổ nói với anh nhiều lời, vội vàng chuyển chủ đề: "Không có, không có đâu, chúng ta nhanh chóng đi tắm rửa đi"Bây giờ cô chỉ muốn mau chóng chui vào chăn trốn tránh!"À, anh, anh đi lấy nước!" Trình Kính Tùng lao ra ngoài như thể đang chạy trốn.Đến khi quay lại, trên tay là một chiếc chậu tráng men đầy nước, khăn tắm, bàn chải đánh răng và kem đánh răng.“Những thứ này đều là đồ mới. Sau khi đi ngoài một chuyển, giọng nói của Trình Kính Tùng cuối cùng cũng không còn nói lắp nữa.Anh biết Nghiên Nghiên thích sạch sẽ, nên đã tiêu hết số tiền mình có, toàn bộ đều dùng để mua những vật dụng cần thiết hàng ngày cho cô.Trong căn phòng tối mờ, khuôn mặt tuấn tú của anh tràn đầy vẻ chất phác, trong đôi mắt đen láy của chỉ có mình cô, như thể cô là cả thế giới của anh."Trình Kính Tùng... Anh tốt thật." Lúc anh đặt những thứ này xuống, chuẩn bị rời đi, Cố Nghiên đột nhiên chạy đến ôm anh.Cơ thể người phụ nữ mềm mại yêu kiều, đặc biệt là eo thon, anh một tay đã có thể ôm trọn.Lúc cô ngước khuôn mặt trong trẻo xinh đẹp lên, ánh nến chập chờn, càng khiến cô trông mê hoặc hơn, giống như một yêu tinh.Đầu Trình Kính Tùng lập tức nổ tung thành một đống hỗn loạn, toàn thân như bị điểm huyệt, cực kỳ căng cứng, chỉ có thể nuốt nước bọt, có chỗ càng khó miêu tả.Cuối cùng, chỉ nghe thấy anh cố gắng phát ra giọng nói run rẩy từ trong cổ họng: "Nghiên... Nghiên Nghiên, em mau đi tắm rửa đi, một lát nữa nước sẽ lạnh mất đấy.""Được"Lúc này Cố Nghiên mới xấu hổ buông anh ra.Trong khi Cố Nghiên đang tắm rửa, Trình Kính Tùng cũng đang tắm rửa ở bên ngoài.Anh không dùng nước nóng, trực tiếp đổ nước giếng lạnh ra, vùi toàn bộ khuôn mặt nóng bừng của mình vào chậu nước, cố gắng xua tan những suy nghĩ hỗn độn và lửa nóng trong anh.Dưới ánh trăng lạnh lẽo, người đàn ông lắc lắc khiến những giọt nước trên mặt rơi xuống, nhìn qua căn phòng sáng đèn, vừa nghĩ đến cô gái mình yêu đang đợi mình trên giường, nhiệt độ vừa hạ xuống lại sắp tăng lên.

"Nghiên Nghiên, bây giờ chúng ta cùng nhau tắm rửa rồi đi ngủ nhé?" Trình Kính Tùng ngồi bên cạnh cô, hai tay mất tự nhiên, kìm nén hồi lâu, rốt cuộc mới nói ra được những lời này.

"Hả?" Cố Nghiên sửng sốt, sau đó không biết nghĩ tới cái gì, mặt lập tức đỏ lên.

Cô lập tức cúi đầu, những ngón tay mịn màng lo lắng vò vò vạt áo thành một nhúm.

Thậm chí vết đỏ bắt đầu lan từ cằm xuống cổ, giống như không biết phải làm gì cho phải.

Trình Kính Tùng thấy cô ngại ngùng, vội vàng giải thích giống như bị điện giật:“Em... em đừng hiểu lầm, anh không phải bảo chúng ta *****, chúng ta tự lấy một chậu để tắm rửa riêng, mùa đông không tiện tắm rửa"

Nói xong, anh dường như cảm thấy có cái gì đó không đúng, thế là lập tức nghiêm túc bổ sung: "Không đúng không đúng, chính là anh không tiện ***** với em, sao có thể không biết xấu hổ như vậy được!"

Cố Nghiên: ? ??

"Anh sẽ không làm chuyện như vậy! Thật đấy!" Trình Kính Tùng còn tưởng cô không tin, lập tức nhảy từ trên xuống, đứng trước mặt cô nghiêm túc bảo đảm.

Dáng vẻ nghiêm túc của anh, Cố Nghiên không khỏi tự hỏi liệu cô có quá không biết xấu hổ hay không, điều cô đang nghĩ vừa rồi không chỉ đơn giản như ***** với nhau.

Nhưng mà...

Khuôn mặt của Cố Nghiên đỏ như sắp rỉ máu, còn không biết xấu hổ nghĩ tiếp.

Dù sao đi nữa việc sau cùng đáp lại Trình Kính Tùng, chỉ là tiếng cười không nói nên lời của Cố Nghiên.

Nếu sau này Cố Nghiên biết ngôn ngữ trên mạng, nhất định sẽ không nhịn được nói: Người nhà ơi, con cạn lời rồi, thật sự bó tay luôn rồi!

“Anh nói sai cái gì sao?” Trình Kính Tùng thấy cô thẹn thùng một lúc, lúc sau lại cười phá lên, không khỏi thấy hơi khó hiểu.

Cố Nghiên nào có không biết xấu hổ nói với anh nhiều lời, vội vàng chuyển chủ đề: "Không có, không có đâu, chúng ta nhanh chóng đi tắm rửa đi"

Bây giờ cô chỉ muốn mau chóng chui vào chăn trốn tránh!

"À, anh, anh đi lấy nước!" Trình Kính Tùng lao ra ngoài như thể đang chạy trốn.

Đến khi quay lại, trên tay là một chiếc chậu tráng men đầy nước, khăn tắm, bàn chải đánh răng và kem đánh răng.

“Những thứ này đều là đồ mới. Sau khi đi ngoài một chuyển, giọng nói của Trình Kính Tùng cuối cùng cũng không còn nói lắp nữa.

Anh biết Nghiên Nghiên thích sạch sẽ, nên đã tiêu hết số tiền mình có, toàn bộ đều dùng để mua những vật dụng cần thiết hàng ngày cho cô.

Trong căn phòng tối mờ, khuôn mặt tuấn tú của anh tràn đầy vẻ chất phác, trong đôi mắt đen láy của chỉ có mình cô, như thể cô là cả thế giới của anh.

"Trình Kính Tùng... Anh tốt thật." Lúc anh đặt những thứ này xuống, chuẩn bị rời đi, Cố Nghiên đột nhiên chạy đến ôm anh.

Cơ thể người phụ nữ mềm mại yêu kiều, đặc biệt là eo thon, anh một tay đã có thể ôm trọn.

Lúc cô ngước khuôn mặt trong trẻo xinh đẹp lên, ánh nến chập chờn, càng khiến cô trông mê hoặc hơn, giống như một yêu tinh.

Đầu Trình Kính Tùng lập tức nổ tung thành một đống hỗn loạn, toàn thân như bị điểm huyệt, cực kỳ căng cứng, chỉ có thể nuốt nước bọt, có chỗ càng khó miêu tả.

Cuối cùng, chỉ nghe thấy anh cố gắng phát ra giọng nói run rẩy từ trong cổ họng: "Nghiên... Nghiên Nghiên, em mau đi tắm rửa đi, một lát nữa nước sẽ lạnh mất đấy."

"Được"

Lúc này Cố Nghiên mới xấu hổ buông anh ra.

Trong khi Cố Nghiên đang tắm rửa, Trình Kính Tùng cũng đang tắm rửa ở bên ngoài.

Anh không dùng nước nóng, trực tiếp đổ nước giếng lạnh ra, vùi toàn bộ khuôn mặt nóng bừng của mình vào chậu nước, cố gắng xua tan những suy nghĩ hỗn độn và lửa nóng trong anh.

Dưới ánh trăng lạnh lẽo, người đàn ông lắc lắc khiến những giọt nước trên mặt rơi xuống, nhìn qua căn phòng sáng đèn, vừa nghĩ đến cô gái mình yêu đang đợi mình trên giường, nhiệt độ vừa hạ xuống lại sắp tăng lên.

Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như VàngTác giả: Nhan Manh Manh ManhTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1980, đại đội Thanh Sơn. "Con gái Cố gia thật có phúc, vừa được hai tiểu tử anh tuấn đến cầu hôn." "Cũng không phải sao, chỉ là một người trong đó là một tên nghèo nổi tiếng ở thôn bên cạnh chúng ta, không chỉ mồ côi cha mẹ, còn thiếu nợ, còn có em trai em gái nhỏ phải nuôi." "Còn người còn lại, đó mới là rể kim quy, nhà ở huyện thành, chỉ mỗi mình là công nhan, ba là phó xưởng trưởng trong nhà máy thực phẩm, nghe nói còn có cả xe gắn máy." "Ai u, lợi hại vậy sao!" "Vậy các người có nghe lão Cố nói sẽ chọn ai không?" "Cái này còn phải hỏi, nhất định chọn người có tiền, là cô cô có chọn người nghèo không?" "Đúng vậy, ai lại chọn một tên nghèo kiết, trừ phi là ngu." Những người dân trong thôn mồm năm miệng bảy vây bên trong sân Cố gia, nhìn về phía hai thanh niên hôm nay đến cầu hôn, chỉ chỉ chỏ chỏ, hứng phấn đến độ hận không vào được, thay con gái Cố gia lựa chọn. Đây nếu là chọn huyện thành, thì chính là một bước thành phượng hoàng, sau này mỗi bữa ăn đều là cơm gạo bánh bao,… "Nghiên Nghiên, bây giờ chúng ta cùng nhau tắm rửa rồi đi ngủ nhé?" Trình Kính Tùng ngồi bên cạnh cô, hai tay mất tự nhiên, kìm nén hồi lâu, rốt cuộc mới nói ra được những lời này."Hả?" Cố Nghiên sửng sốt, sau đó không biết nghĩ tới cái gì, mặt lập tức đỏ lên.Cô lập tức cúi đầu, những ngón tay mịn màng lo lắng vò vò vạt áo thành một nhúm.Thậm chí vết đỏ bắt đầu lan từ cằm xuống cổ, giống như không biết phải làm gì cho phải.Trình Kính Tùng thấy cô ngại ngùng, vội vàng giải thích giống như bị điện giật:“Em... em đừng hiểu lầm, anh không phải bảo chúng ta *****, chúng ta tự lấy một chậu để tắm rửa riêng, mùa đông không tiện tắm rửa"Nói xong, anh dường như cảm thấy có cái gì đó không đúng, thế là lập tức nghiêm túc bổ sung: "Không đúng không đúng, chính là anh không tiện ***** với em, sao có thể không biết xấu hổ như vậy được!"Cố Nghiên: ? ??"Anh sẽ không làm chuyện như vậy! Thật đấy!" Trình Kính Tùng còn tưởng cô không tin, lập tức nhảy từ trên xuống, đứng trước mặt cô nghiêm túc bảo đảm.Dáng vẻ nghiêm túc của anh, Cố Nghiên không khỏi tự hỏi liệu cô có quá không biết xấu hổ hay không, điều cô đang nghĩ vừa rồi không chỉ đơn giản như ***** với nhau.Nhưng mà...Khuôn mặt của Cố Nghiên đỏ như sắp rỉ máu, còn không biết xấu hổ nghĩ tiếp.Dù sao đi nữa việc sau cùng đáp lại Trình Kính Tùng, chỉ là tiếng cười không nói nên lời của Cố Nghiên.Nếu sau này Cố Nghiên biết ngôn ngữ trên mạng, nhất định sẽ không nhịn được nói: Người nhà ơi, con cạn lời rồi, thật sự bó tay luôn rồi!“Anh nói sai cái gì sao?” Trình Kính Tùng thấy cô thẹn thùng một lúc, lúc sau lại cười phá lên, không khỏi thấy hơi khó hiểu.Cố Nghiên nào có không biết xấu hổ nói với anh nhiều lời, vội vàng chuyển chủ đề: "Không có, không có đâu, chúng ta nhanh chóng đi tắm rửa đi"Bây giờ cô chỉ muốn mau chóng chui vào chăn trốn tránh!"À, anh, anh đi lấy nước!" Trình Kính Tùng lao ra ngoài như thể đang chạy trốn.Đến khi quay lại, trên tay là một chiếc chậu tráng men đầy nước, khăn tắm, bàn chải đánh răng và kem đánh răng.“Những thứ này đều là đồ mới. Sau khi đi ngoài một chuyển, giọng nói của Trình Kính Tùng cuối cùng cũng không còn nói lắp nữa.Anh biết Nghiên Nghiên thích sạch sẽ, nên đã tiêu hết số tiền mình có, toàn bộ đều dùng để mua những vật dụng cần thiết hàng ngày cho cô.Trong căn phòng tối mờ, khuôn mặt tuấn tú của anh tràn đầy vẻ chất phác, trong đôi mắt đen láy của chỉ có mình cô, như thể cô là cả thế giới của anh."Trình Kính Tùng... Anh tốt thật." Lúc anh đặt những thứ này xuống, chuẩn bị rời đi, Cố Nghiên đột nhiên chạy đến ôm anh.Cơ thể người phụ nữ mềm mại yêu kiều, đặc biệt là eo thon, anh một tay đã có thể ôm trọn.Lúc cô ngước khuôn mặt trong trẻo xinh đẹp lên, ánh nến chập chờn, càng khiến cô trông mê hoặc hơn, giống như một yêu tinh.Đầu Trình Kính Tùng lập tức nổ tung thành một đống hỗn loạn, toàn thân như bị điểm huyệt, cực kỳ căng cứng, chỉ có thể nuốt nước bọt, có chỗ càng khó miêu tả.Cuối cùng, chỉ nghe thấy anh cố gắng phát ra giọng nói run rẩy từ trong cổ họng: "Nghiên... Nghiên Nghiên, em mau đi tắm rửa đi, một lát nữa nước sẽ lạnh mất đấy.""Được"Lúc này Cố Nghiên mới xấu hổ buông anh ra.Trong khi Cố Nghiên đang tắm rửa, Trình Kính Tùng cũng đang tắm rửa ở bên ngoài.Anh không dùng nước nóng, trực tiếp đổ nước giếng lạnh ra, vùi toàn bộ khuôn mặt nóng bừng của mình vào chậu nước, cố gắng xua tan những suy nghĩ hỗn độn và lửa nóng trong anh.Dưới ánh trăng lạnh lẽo, người đàn ông lắc lắc khiến những giọt nước trên mặt rơi xuống, nhìn qua căn phòng sáng đèn, vừa nghĩ đến cô gái mình yêu đang đợi mình trên giường, nhiệt độ vừa hạ xuống lại sắp tăng lên.

Chương 84: Chương 84