Năm 1980, đại đội Thanh Sơn. "Con gái Cố gia thật có phúc, vừa được hai tiểu tử anh tuấn đến cầu hôn." "Cũng không phải sao, chỉ là một người trong đó là một tên nghèo nổi tiếng ở thôn bên cạnh chúng ta, không chỉ mồ côi cha mẹ, còn thiếu nợ, còn có em trai em gái nhỏ phải nuôi." "Còn người còn lại, đó mới là rể kim quy, nhà ở huyện thành, chỉ mỗi mình là công nhan, ba là phó xưởng trưởng trong nhà máy thực phẩm, nghe nói còn có cả xe gắn máy." "Ai u, lợi hại vậy sao!" "Vậy các người có nghe lão Cố nói sẽ chọn ai không?" "Cái này còn phải hỏi, nhất định chọn người có tiền, là cô cô có chọn người nghèo không?" "Đúng vậy, ai lại chọn một tên nghèo kiết, trừ phi là ngu." Những người dân trong thôn mồm năm miệng bảy vây bên trong sân Cố gia, nhìn về phía hai thanh niên hôm nay đến cầu hôn, chỉ chỉ chỏ chỏ, hứng phấn đến độ hận không vào được, thay con gái Cố gia lựa chọn. Đây nếu là chọn huyện thành, thì chính là một bước thành phượng hoàng, sau này mỗi bữa ăn đều là cơm gạo bánh bao,…
Chương 205: Chương 205
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như VàngTác giả: Nhan Manh Manh ManhTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1980, đại đội Thanh Sơn. "Con gái Cố gia thật có phúc, vừa được hai tiểu tử anh tuấn đến cầu hôn." "Cũng không phải sao, chỉ là một người trong đó là một tên nghèo nổi tiếng ở thôn bên cạnh chúng ta, không chỉ mồ côi cha mẹ, còn thiếu nợ, còn có em trai em gái nhỏ phải nuôi." "Còn người còn lại, đó mới là rể kim quy, nhà ở huyện thành, chỉ mỗi mình là công nhan, ba là phó xưởng trưởng trong nhà máy thực phẩm, nghe nói còn có cả xe gắn máy." "Ai u, lợi hại vậy sao!" "Vậy các người có nghe lão Cố nói sẽ chọn ai không?" "Cái này còn phải hỏi, nhất định chọn người có tiền, là cô cô có chọn người nghèo không?" "Đúng vậy, ai lại chọn một tên nghèo kiết, trừ phi là ngu." Những người dân trong thôn mồm năm miệng bảy vây bên trong sân Cố gia, nhìn về phía hai thanh niên hôm nay đến cầu hôn, chỉ chỉ chỏ chỏ, hứng phấn đến độ hận không vào được, thay con gái Cố gia lựa chọn. Đây nếu là chọn huyện thành, thì chính là một bước thành phượng hoàng, sau này mỗi bữa ăn đều là cơm gạo bánh bao,… Gia đình anh ấy nợ em gái hai mươi ba năm, cho dù có cho thêm bao nhiêu tiền thì cũng đáng giá.Cuối cùng Cố Nghiên cũng không còn lo ngại gì nữa, đôi mắt đỏ hoe, cô ôm bọn họ vào lòng: “Ba, mẹ, anh trai, mọi người thật tốt."“Chúng ta là người một nhà mà." Mẹ Tần đau lòng vỗ vỗ lưng cô.“Dạ, là người một nhà"Ngày tổ chức hôn lễ đã được lựa chọn tổ chức trong khách sạn lớn nhất tỉnh.Nơi tổ chức nghi lễ là bên bờ biển.Biển xanh và bầu trời xanh, những ngọn núi phía xa nhấp nhô, thời tiết nắng ấm lạ thường.Cố Nghiên mặc một chiếc váy cưới đặt may màu trắng tinh khiết, lớp váy xếp tầng lộng lẫy và tao nhã khiến vòng eo của cô càng thêm thon thả.Chiếc cổ thiên nga thon thả trắng nõn hơi nhô lên, khuôn mặt xinh đẹp thanh tú giống như mỹ nhân bước ra từ trong tranh.Cùng với sự xuất hiện của Cố Nghiên, tất cả mọi người và cảnh vật xung quanh đều trở thành những thứ làm nền.Khán giả hội trường đều im lặng, chỉ có ánh sáng kinh ngạc lóe lên trong ánh mắt.Ba Tần khoác tay con gái, dẫn cô đi trên thảm đỏ.Còn ở phía bên kia thảm đỏ chính là Trình Kính Tùng đang đứng đợi.Hôm nay anh đẹp trai lạ thường, đầu tóc tỉ mỉ, ngũ quan cương nghị, dưới ánh mặt trời càng thêm bắt mắt.Bông hoa trước túi bộ trang phục cùng tone với bó hoa trên tay Cố Nghiên đang cầm.Ba Tần trịnh trọng đem tay của Cố Nghiên đặt vào trong tay của anh.Người điều khiển nghi thức của buổi lễ nói: “Xin hỏi chú rể Trình Kính Tùng, anh có bằng lòng lấy cô gái xinh đẹp bên cạnh mình - Cố Nghiên làm người vợ hợp pháp của mình, yêu thương và bảo vệ cô ấy cả đời, cho dù có xảy ra bất cứ hoàn cảnh gì cũng đều không thay đổi không"“Tôi đồng ý” Trình Kính Tùng gật đầu chắc nịch.“Xin hỏi cô dâu Cố Nghiên, cô có bằng lòng lấy chú rể Trình Kính Tùng làm chồng hợp pháp của mình, yêu thương và bảo vệ anh ấy suốt đời, cho dù có xảy ra bất cứ hoàn cảnh gì cũng sẽ không thay đổi không"“Tôi đồng ý." Cố Nghiên cũng gật đầu chắc nịch.Sau hôn lễ, bởi vì kỳ thi đại học đang đến gần nên đôi vợ chồng son Cố Nghiên cũng không rảnh lo đi hưởng tuần trăng mật mà dành hết tâm tư để chuẩn bị cho kỳ thi.Vì kỳ thi đại học mới vừa khôi phục không lâu nên quy tắc cũng không quá nghiêm ngặt, cho nên chỉ cần ai muốn đăng ký dự thi thì về cơ bản đều có thể đăng ký thành công.Trước kỳ thi đại học một ngày, cuối cùng Cố Nghiên cũng chịu khép sách vở trước mặt lại.Tuy nói rằng cô có lòng tin tưởng về bản thân nhưng trong nội tâm vẫn nhịn không được mà có chút thấp thỏm.“Nghiên Nghiên, ngày mai là ngày thi đại học rồi, em đừng tự tạo áp lực lớn cho mình như vậy nữa. Anh tin là em nhất định có thể thi được thành tích lý tưởng thôi” Trình Kính Tùng không biết lại đây từ khi nào, anh cúi người xuống dịu dàng nói với cô.“Bây giờ cùng anh đi ra ngoài giải sầu đi, từ từ thư giãn thả lỏng tinh thần” Trình Kính Tùng vươn tay về phía cô, anh xoè lòng bàn tay to ra ra hiệu cho cô đặt tay lên đó.“Được.” Cố Nghiên không từ chối mà đưa tay qua cho anh.Bàn tay to lớn của Trình Kính Tùng lập tức ôm trọn lấy những ngón tay nhỏ nhắn không xương của cô, anh nắm tay dẫn cô đi ra ngoài.Đầu hạ từng cơn gió nhẹ vờn qua mặt, hàng rào ngoài sân phủ đầy những bông hoa tường vi kiều diễm ướt át thu hút đàn bướm bay múa đầy trời.
Gia đình anh ấy nợ em gái hai mươi ba năm, cho dù có cho thêm bao nhiêu tiền thì cũng đáng giá.
Cuối cùng Cố Nghiên cũng không còn lo ngại gì nữa, đôi mắt đỏ hoe, cô ôm bọn họ vào lòng: “Ba, mẹ, anh trai, mọi người thật tốt."
“Chúng ta là người một nhà mà." Mẹ Tần đau lòng vỗ vỗ lưng cô.
“Dạ, là người một nhà"
Ngày tổ chức hôn lễ đã được lựa chọn tổ chức trong khách sạn lớn nhất tỉnh.
Nơi tổ chức nghi lễ là bên bờ biển.
Biển xanh và bầu trời xanh, những ngọn núi phía xa nhấp nhô, thời tiết nắng ấm lạ thường.
Cố Nghiên mặc một chiếc váy cưới đặt may màu trắng tinh khiết, lớp váy xếp tầng lộng lẫy và tao nhã khiến vòng eo của cô càng thêm thon thả.
Chiếc cổ thiên nga thon thả trắng nõn hơi nhô lên, khuôn mặt xinh đẹp thanh tú giống như mỹ nhân bước ra từ trong tranh.
Cùng với sự xuất hiện của Cố Nghiên, tất cả mọi người và cảnh vật xung quanh đều trở thành những thứ làm nền.
Khán giả hội trường đều im lặng, chỉ có ánh sáng kinh ngạc lóe lên trong ánh mắt.
Ba Tần khoác tay con gái, dẫn cô đi trên thảm đỏ.
Còn ở phía bên kia thảm đỏ chính là Trình Kính Tùng đang đứng đợi.
Hôm nay anh đẹp trai lạ thường, đầu tóc tỉ mỉ, ngũ quan cương nghị, dưới ánh mặt trời càng thêm bắt mắt.
Bông hoa trước túi bộ trang phục cùng tone với bó hoa trên tay Cố Nghiên đang cầm.
Ba Tần trịnh trọng đem tay của Cố Nghiên đặt vào trong tay của anh.
Người điều khiển nghi thức của buổi lễ nói: “Xin hỏi chú rể Trình Kính Tùng, anh có bằng lòng lấy cô gái xinh đẹp bên cạnh mình - Cố Nghiên làm người vợ hợp pháp của mình, yêu thương và bảo vệ cô ấy cả đời, cho dù có xảy ra bất cứ hoàn cảnh gì cũng đều không thay đổi không"
“Tôi đồng ý” Trình Kính Tùng gật đầu chắc nịch.
“Xin hỏi cô dâu Cố Nghiên, cô có bằng lòng lấy chú rể Trình Kính Tùng làm chồng hợp pháp của mình, yêu thương và bảo vệ anh ấy suốt đời, cho dù có xảy ra bất cứ hoàn cảnh gì cũng sẽ không thay đổi không"
“Tôi đồng ý." Cố Nghiên cũng gật đầu chắc nịch.
Sau hôn lễ, bởi vì kỳ thi đại học đang đến gần nên đôi vợ chồng son Cố Nghiên cũng không rảnh lo đi hưởng tuần trăng mật mà dành hết tâm tư để chuẩn bị cho kỳ thi.
Vì kỳ thi đại học mới vừa khôi phục không lâu nên quy tắc cũng không quá nghiêm ngặt, cho nên chỉ cần ai muốn đăng ký dự thi thì về cơ bản đều có thể đăng ký thành công.
Trước kỳ thi đại học một ngày, cuối cùng Cố Nghiên cũng chịu khép sách vở trước mặt lại.
Tuy nói rằng cô có lòng tin tưởng về bản thân nhưng trong nội tâm vẫn nhịn không được mà có chút thấp thỏm.
“Nghiên Nghiên, ngày mai là ngày thi đại học rồi, em đừng tự tạo áp lực lớn cho mình như vậy nữa. Anh tin là em nhất định có thể thi được thành tích lý tưởng thôi” Trình Kính Tùng không biết lại đây từ khi nào, anh cúi người xuống dịu dàng nói với cô.
“Bây giờ cùng anh đi ra ngoài giải sầu đi, từ từ thư giãn thả lỏng tinh thần” Trình Kính Tùng vươn tay về phía cô, anh xoè lòng bàn tay to ra ra hiệu cho cô đặt tay lên đó.
“Được.” Cố Nghiên không từ chối mà đưa tay qua cho anh.
Bàn tay to lớn của Trình Kính Tùng lập tức ôm trọn lấy những ngón tay nhỏ nhắn không xương của cô, anh nắm tay dẫn cô đi ra ngoài.
Đầu hạ từng cơn gió nhẹ vờn qua mặt, hàng rào ngoài sân phủ đầy những bông hoa tường vi kiều diễm ướt át thu hút đàn bướm bay múa đầy trời.
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như VàngTác giả: Nhan Manh Manh ManhTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1980, đại đội Thanh Sơn. "Con gái Cố gia thật có phúc, vừa được hai tiểu tử anh tuấn đến cầu hôn." "Cũng không phải sao, chỉ là một người trong đó là một tên nghèo nổi tiếng ở thôn bên cạnh chúng ta, không chỉ mồ côi cha mẹ, còn thiếu nợ, còn có em trai em gái nhỏ phải nuôi." "Còn người còn lại, đó mới là rể kim quy, nhà ở huyện thành, chỉ mỗi mình là công nhan, ba là phó xưởng trưởng trong nhà máy thực phẩm, nghe nói còn có cả xe gắn máy." "Ai u, lợi hại vậy sao!" "Vậy các người có nghe lão Cố nói sẽ chọn ai không?" "Cái này còn phải hỏi, nhất định chọn người có tiền, là cô cô có chọn người nghèo không?" "Đúng vậy, ai lại chọn một tên nghèo kiết, trừ phi là ngu." Những người dân trong thôn mồm năm miệng bảy vây bên trong sân Cố gia, nhìn về phía hai thanh niên hôm nay đến cầu hôn, chỉ chỉ chỏ chỏ, hứng phấn đến độ hận không vào được, thay con gái Cố gia lựa chọn. Đây nếu là chọn huyện thành, thì chính là một bước thành phượng hoàng, sau này mỗi bữa ăn đều là cơm gạo bánh bao,… Gia đình anh ấy nợ em gái hai mươi ba năm, cho dù có cho thêm bao nhiêu tiền thì cũng đáng giá.Cuối cùng Cố Nghiên cũng không còn lo ngại gì nữa, đôi mắt đỏ hoe, cô ôm bọn họ vào lòng: “Ba, mẹ, anh trai, mọi người thật tốt."“Chúng ta là người một nhà mà." Mẹ Tần đau lòng vỗ vỗ lưng cô.“Dạ, là người một nhà"Ngày tổ chức hôn lễ đã được lựa chọn tổ chức trong khách sạn lớn nhất tỉnh.Nơi tổ chức nghi lễ là bên bờ biển.Biển xanh và bầu trời xanh, những ngọn núi phía xa nhấp nhô, thời tiết nắng ấm lạ thường.Cố Nghiên mặc một chiếc váy cưới đặt may màu trắng tinh khiết, lớp váy xếp tầng lộng lẫy và tao nhã khiến vòng eo của cô càng thêm thon thả.Chiếc cổ thiên nga thon thả trắng nõn hơi nhô lên, khuôn mặt xinh đẹp thanh tú giống như mỹ nhân bước ra từ trong tranh.Cùng với sự xuất hiện của Cố Nghiên, tất cả mọi người và cảnh vật xung quanh đều trở thành những thứ làm nền.Khán giả hội trường đều im lặng, chỉ có ánh sáng kinh ngạc lóe lên trong ánh mắt.Ba Tần khoác tay con gái, dẫn cô đi trên thảm đỏ.Còn ở phía bên kia thảm đỏ chính là Trình Kính Tùng đang đứng đợi.Hôm nay anh đẹp trai lạ thường, đầu tóc tỉ mỉ, ngũ quan cương nghị, dưới ánh mặt trời càng thêm bắt mắt.Bông hoa trước túi bộ trang phục cùng tone với bó hoa trên tay Cố Nghiên đang cầm.Ba Tần trịnh trọng đem tay của Cố Nghiên đặt vào trong tay của anh.Người điều khiển nghi thức của buổi lễ nói: “Xin hỏi chú rể Trình Kính Tùng, anh có bằng lòng lấy cô gái xinh đẹp bên cạnh mình - Cố Nghiên làm người vợ hợp pháp của mình, yêu thương và bảo vệ cô ấy cả đời, cho dù có xảy ra bất cứ hoàn cảnh gì cũng đều không thay đổi không"“Tôi đồng ý” Trình Kính Tùng gật đầu chắc nịch.“Xin hỏi cô dâu Cố Nghiên, cô có bằng lòng lấy chú rể Trình Kính Tùng làm chồng hợp pháp của mình, yêu thương và bảo vệ anh ấy suốt đời, cho dù có xảy ra bất cứ hoàn cảnh gì cũng sẽ không thay đổi không"“Tôi đồng ý." Cố Nghiên cũng gật đầu chắc nịch.Sau hôn lễ, bởi vì kỳ thi đại học đang đến gần nên đôi vợ chồng son Cố Nghiên cũng không rảnh lo đi hưởng tuần trăng mật mà dành hết tâm tư để chuẩn bị cho kỳ thi.Vì kỳ thi đại học mới vừa khôi phục không lâu nên quy tắc cũng không quá nghiêm ngặt, cho nên chỉ cần ai muốn đăng ký dự thi thì về cơ bản đều có thể đăng ký thành công.Trước kỳ thi đại học một ngày, cuối cùng Cố Nghiên cũng chịu khép sách vở trước mặt lại.Tuy nói rằng cô có lòng tin tưởng về bản thân nhưng trong nội tâm vẫn nhịn không được mà có chút thấp thỏm.“Nghiên Nghiên, ngày mai là ngày thi đại học rồi, em đừng tự tạo áp lực lớn cho mình như vậy nữa. Anh tin là em nhất định có thể thi được thành tích lý tưởng thôi” Trình Kính Tùng không biết lại đây từ khi nào, anh cúi người xuống dịu dàng nói với cô.“Bây giờ cùng anh đi ra ngoài giải sầu đi, từ từ thư giãn thả lỏng tinh thần” Trình Kính Tùng vươn tay về phía cô, anh xoè lòng bàn tay to ra ra hiệu cho cô đặt tay lên đó.“Được.” Cố Nghiên không từ chối mà đưa tay qua cho anh.Bàn tay to lớn của Trình Kính Tùng lập tức ôm trọn lấy những ngón tay nhỏ nhắn không xương của cô, anh nắm tay dẫn cô đi ra ngoài.Đầu hạ từng cơn gió nhẹ vờn qua mặt, hàng rào ngoài sân phủ đầy những bông hoa tường vi kiều diễm ướt át thu hút đàn bướm bay múa đầy trời.