Trên đường leo núi trượt chân rơi xuống chân núi rồi xuyên việt giề cơ [1], cái motif quá cũ rồi biết không hả! Tô Mặc ôm đầu lăn qua lăn lại chẳng biết đã bao nhiêu vòng, đầu vừa choáng lại đau kinh khủng, đồng thời vẫn không quên điên cuồng phỉ nhổ [2] trong đầu. Không sai, cậu là một thanh niên tốt có tố chất tâm lý vững vàng mạnh mẽ của thời đại đấy! ([1] : : từ này đọc là | shén mǎ| đồng âm với từ |shenme/shenma| nghĩa là ‘cái gì’. Từ ngữ mạng rất được giới trẻ TQ ưa chuộng. [chú thích by Lam Ying] [2] thổ tào : từ trong hành vi hay lời nói của người khác tìm ra điểm sơ hở, không phù hợp để chen lời thắc mắc hay than thở. Chủ yếu mang tính vui đùa [by Bạch Ngọc Sách]) Sau đó cậu rốt cuộc cũng dừng lại. Hay nói đúng hơn là cái người nó dừng, đầu óc thì vẫn còn đang không ngừng lăn vòng vòng 360 độ, 1080 độ…… Đợi đến khi đầu cũng ổn định lại, Tô Mặc mang thân mình vừa đau vừa choáng từ từ mở mắt ra. Đê ma ma, là rừng rậm nguyên thủy! Tô Mặc trợn mắt há hốc mồm nhìn đại thụ cành lá…
Chương 11
Thú Nhân Chi Giống Cái Phản CôngTác giả: Lang Cửu ThiênTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcTrên đường leo núi trượt chân rơi xuống chân núi rồi xuyên việt giề cơ [1], cái motif quá cũ rồi biết không hả! Tô Mặc ôm đầu lăn qua lăn lại chẳng biết đã bao nhiêu vòng, đầu vừa choáng lại đau kinh khủng, đồng thời vẫn không quên điên cuồng phỉ nhổ [2] trong đầu. Không sai, cậu là một thanh niên tốt có tố chất tâm lý vững vàng mạnh mẽ của thời đại đấy! ([1] : : từ này đọc là | shén mǎ| đồng âm với từ |shenme/shenma| nghĩa là ‘cái gì’. Từ ngữ mạng rất được giới trẻ TQ ưa chuộng. [chú thích by Lam Ying] [2] thổ tào : từ trong hành vi hay lời nói của người khác tìm ra điểm sơ hở, không phù hợp để chen lời thắc mắc hay than thở. Chủ yếu mang tính vui đùa [by Bạch Ngọc Sách]) Sau đó cậu rốt cuộc cũng dừng lại. Hay nói đúng hơn là cái người nó dừng, đầu óc thì vẫn còn đang không ngừng lăn vòng vòng 360 độ, 1080 độ…… Đợi đến khi đầu cũng ổn định lại, Tô Mặc mang thân mình vừa đau vừa choáng từ từ mở mắt ra. Đê ma ma, là rừng rậm nguyên thủy! Tô Mặc trợn mắt há hốc mồm nhìn đại thụ cành lá… Khi Lucca đi ra sân, Hassan vẫn còn ngoan ngoãn chịu trói trên giá phạt, cả người ướt đẫm mồ hôi, run lẩy bẩy trong gió.Lucca tức thì nổi giận.Thân làm một y sư, y hận tất cả những người không biết chăm sóc chính mình! Dù cơ thể giống đực có mạnh cách mấy thì cũng không thể tùy tiện phá hỏng được!“Còn làm gì nữa hả? Để tôi mời cậu sao? Không biết mau chóng đi xuống sao!?” Lucca tức giận nói.Dùng dây thừng trói thú nhân thật ra chỉ là một loại nhắc nhở thôi, nhắc nhở người đó không được giãy giụa.Hiện tại tiên hình đã chấm dứt, Hassan đã sớm có thể rời khỏi giá phạt, chỉnh lý lại bản thân, đó cũng là lý do vì sao y mặc kệ hắn, chỉ đỡ Tô Mặc đi.Kết quả…cái tên ngốc này lại cư nhiên ở yên, mặc cho chính mình hứng gió lạnh lâu như vậy!Hassan giống như không hề nghe thấy, vẫn bất động không nhúc nhích.Lucca nhíu mày, đi về phía hắn.Thế nhưng khi vừa mới đến gần Hassan, Lucca đột nhiên ngửi được một thứ mùi đặc trưng lại nồng đậm vô cùng.Y chần chờ dừng lại, hít một cái, lại thận trọng hít thêm lần nữa, vẻ mặt trở nên vô cùng phức tạp.Đây là……sơ tinh của Hassan.(sơ tinh : lần xuất tinh đầu tiên)Tuy không có quy định nhưng thường thì giống đực sẽ dâng hiến sơ tinh của mình cho bạn đời, chứng tỏ sự thuần khiết và chung thủy của bản thân, được xem như một lời thề hết sức chân thành đơn giản.Cũng vì thế mà đa số giống đực đều nhanh chóng kết đôi sau khi trưởng thành, dù có muộn cũng không muộn quá một năm – vì đối với một giống đực trưởng thành có ***** cực kỳ mạnh mà nói thì cuộc sống cấm dục thật sự rất khó khăn, vạn nhất không giữ được sơ tinh, tuy không tới mức không tìm được bạn đời, nhưng vẫn sẽ có cảm giác xấu hổ không nâng đầu nổi trước bạn đời của mình.Thế nhưng…Hassan đã trưởng thành 15 năm rồi.Lucca không ngờ hắn vẫn còn giữ lại sơ tinh của mình, thật sự không thể tin được! Một giống đực trưởng thành! 15 năm!Càng khó tin hơn là, hôm nay Hassan cư nhiên từ bỏ sự thủ vững đó, tiết ra sơ tinh trước mặt Tô Mặc, đáng buồn hơn là, Tô Mặc có khả năng hoàn toàn không biết tới!Tại sao? Hassan nghĩ Tô Mặc rất chán ghét mình không phải sao? Đã cho là Tô Mặc sẽ không chọn mình mà? Vậy tại sao…phải làm như vậy?Lucca chậm rãi đi vòng qua giá phạt, bước đến trước mặt Hassan.Hassan ngơ ngác nhìn y, đồng tử có phần khuếch tán.Lucca buồn bực không thôi, không nói gì cởi bỏ dây thừng.Hassan mất hồn mất vía bước xuống bệ phạt, chân đột nhiên mềm nhũn, chật vật ngã xuống đất.Hắn ngã ngồi ra đất, thoáng sửng sốt rồi chậm rãi cuộn người lại, đầu chôn chặt vào hai cánh tay, vài tiếng khóc nỉ non kìm nén loáng thoáng truyền ra.Lucca đứng một bên nhìn, vừa thấy thương lại thấy giận, khó chịu đi loanh quanh sân hai ba vòng liền múc một thùng nước từ trong giếng rồi đổ xuống người Hassan.Dòng nước lạnh lẽo làm Hassan thoáng run rẩy, ngẩng đầu lên, còn chưa kịp lên tiếng đã bị Lucca đạp mấy phát.“Đứng dậy! Cậu đứng dậy cho tôi!” Lucca chỉ tay vào Hassan, mắng, “Nhìn bộ dạng không tiền đồ này của cậu đi! Cậu đã hỏi Tô Mặc chưa? Tô Mặc đã từ chối cậu sao? Còn chưa thử đã từ bỏ, cậu còn là giống đực sao!”Hassan im lặng cúi đầu.Hắn hiểu ý Lucca, cũng không phải chưa từng kỳ vọng.Hắn vốn chuẩn bị sau khi kết thúc tiên hình sẽ hỏi xin Tô Mặc để hắn làm người thủ hộ của cậu, nhưng mà bây giờ, toàn bộ hy vọng đã bị chính hắn phá hủy rồi.Hắn cư nhiên ***** trong lúc Tô Mặc trừng phạt hắn, thậm chí còn không khống chế được mà tiết ra…Phạm phải một sai lầm nhục nhã như vậy, Tô Mặc sẽ nghĩ hắn thế nào đây? Hắn phải đối mặt như thế nào với tiểu giống cái đơn thuần trong sáng, lại vì hắn mà bị vấy bẩn đây?“Xin lỗi.” Hassan đứng dậy, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt ẩn chứa tức giận của Lucca.Hắn có lỗi vì đã cô phụ sự kỳ vọng của Lucca, đã nhiều năm như vậy, hắn vẫn rất ít khi tiếp xúc thân mật với giống cái, nên Lucca luôn thật lòng hy vọng hắn có thể sống tốt.Đặc biệt là lần này, hắn biết Lucca cực kỳ mong muốn Tô Mặc có thể làm bạn lữ của hắn, thậm chí còn vứt bỏ cả lập trường giống cái mà cho hắn rất nhiều ý tưởng, thế mà cuối cùng, hắn vẫn khiến Lucca thất vọng.Lucca không nói gì.Hassan lê bước tới cạnh giếng, lại múc mấy thùng nước tắm rửa cho sạch sẽ, ăn mặc chỉnh tề như cũ.Không còn lý do gì để ở lại.Hassan lòng mang tâm trạng khó nói nên lời đưa mắt nhìn về phía Tô Mặc bên kia, lại bối rối dời đi khi thấy roi da dưới đất.“Thật xin lỗi, Lucca.Tôi…tôi đi trước.” Hắn cố dằn trái tim đang đập loạn nhịp xuống, đi ra cửa.“Nếu bây giờ cậu ra khỏi cái sân này thì từ rày về sau đừng bao giờ bước vào nữa.” Âm thanh lạnh lùng của Lucca vang lên sau lưng hắn, “Lucca tôi không có người bạn yếu đuối như cậu!”Cánh tay đẩy cửa của Hassan khó khăn dừng lại.
Khi Lucca đi ra sân, Hassan vẫn còn ngoan ngoãn chịu trói trên giá phạt, cả người ướt đẫm mồ hôi, run lẩy bẩy trong gió.
Lucca tức thì nổi giận.
Thân làm một y sư, y hận tất cả những người không biết chăm sóc chính mình! Dù cơ thể giống đực có mạnh cách mấy thì cũng không thể tùy tiện phá hỏng được!
“Còn làm gì nữa hả? Để tôi mời cậu sao? Không biết mau chóng đi xuống sao!?” Lucca tức giận nói.
Dùng dây thừng trói thú nhân thật ra chỉ là một loại nhắc nhở thôi, nhắc nhở người đó không được giãy giụa.
Hiện tại tiên hình đã chấm dứt, Hassan đã sớm có thể rời khỏi giá phạt, chỉnh lý lại bản thân, đó cũng là lý do vì sao y mặc kệ hắn, chỉ đỡ Tô Mặc đi.
Kết quả…cái tên ngốc này lại cư nhiên ở yên, mặc cho chính mình hứng gió lạnh lâu như vậy!
Hassan giống như không hề nghe thấy, vẫn bất động không nhúc nhích.
Lucca nhíu mày, đi về phía hắn.
Thế nhưng khi vừa mới đến gần Hassan, Lucca đột nhiên ngửi được một thứ mùi đặc trưng lại nồng đậm vô cùng.
Y chần chờ dừng lại, hít một cái, lại thận trọng hít thêm lần nữa, vẻ mặt trở nên vô cùng phức tạp.
Đây là……sơ tinh của Hassan.
(sơ tinh : lần xuất tinh đầu tiên)
Tuy không có quy định nhưng thường thì giống đực sẽ dâng hiến sơ tinh của mình cho bạn đời, chứng tỏ sự thuần khiết và chung thủy của bản thân, được xem như một lời thề hết sức chân thành đơn giản.
Cũng vì thế mà đa số giống đực đều nhanh chóng kết đôi sau khi trưởng thành, dù có muộn cũng không muộn quá một năm – vì đối với một giống đực trưởng thành có ***** cực kỳ mạnh mà nói thì cuộc sống cấm dục thật sự rất khó khăn, vạn nhất không giữ được sơ tinh, tuy không tới mức không tìm được bạn đời, nhưng vẫn sẽ có cảm giác xấu hổ không nâng đầu nổi trước bạn đời của mình.
Thế nhưng…Hassan đã trưởng thành 15 năm rồi.
Lucca không ngờ hắn vẫn còn giữ lại sơ tinh của mình, thật sự không thể tin được! Một giống đực trưởng thành! 15 năm!
Càng khó tin hơn là, hôm nay Hassan cư nhiên từ bỏ sự thủ vững đó, tiết ra sơ tinh trước mặt Tô Mặc, đáng buồn hơn là, Tô Mặc có khả năng hoàn toàn không biết tới!
Tại sao? Hassan nghĩ Tô Mặc rất chán ghét mình không phải sao? Đã cho là Tô Mặc sẽ không chọn mình mà? Vậy tại sao…phải làm như vậy?
Lucca chậm rãi đi vòng qua giá phạt, bước đến trước mặt Hassan.
Hassan ngơ ngác nhìn y, đồng tử có phần khuếch tán.
Lucca buồn bực không thôi, không nói gì cởi bỏ dây thừng.
Hassan mất hồn mất vía bước xuống bệ phạt, chân đột nhiên mềm nhũn, chật vật ngã xuống đất.
Hắn ngã ngồi ra đất, thoáng sửng sốt rồi chậm rãi cuộn người lại, đầu chôn chặt vào hai cánh tay, vài tiếng khóc nỉ non kìm nén loáng thoáng truyền ra.
Lucca đứng một bên nhìn, vừa thấy thương lại thấy giận, khó chịu đi loanh quanh sân hai ba vòng liền múc một thùng nước từ trong giếng rồi đổ xuống người Hassan.
Dòng nước lạnh lẽo làm Hassan thoáng run rẩy, ngẩng đầu lên, còn chưa kịp lên tiếng đã bị Lucca đạp mấy phát.
“Đứng dậy! Cậu đứng dậy cho tôi!” Lucca chỉ tay vào Hassan, mắng, “Nhìn bộ dạng không tiền đồ này của cậu đi! Cậu đã hỏi Tô Mặc chưa? Tô Mặc đã từ chối cậu sao? Còn chưa thử đã từ bỏ, cậu còn là giống đực sao!”
Hassan im lặng cúi đầu.
Hắn hiểu ý Lucca, cũng không phải chưa từng kỳ vọng.
Hắn vốn chuẩn bị sau khi kết thúc tiên hình sẽ hỏi xin Tô Mặc để hắn làm người thủ hộ của cậu, nhưng mà bây giờ, toàn bộ hy vọng đã bị chính hắn phá hủy rồi.
Hắn cư nhiên ***** trong lúc Tô Mặc trừng phạt hắn, thậm chí còn không khống chế được mà tiết ra…Phạm phải một sai lầm nhục nhã như vậy, Tô Mặc sẽ nghĩ hắn thế nào đây? Hắn phải đối mặt như thế nào với tiểu giống cái đơn thuần trong sáng, lại vì hắn mà bị vấy bẩn đây?
“Xin lỗi.” Hassan đứng dậy, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt ẩn chứa tức giận của Lucca.
Hắn có lỗi vì đã cô phụ sự kỳ vọng của Lucca, đã nhiều năm như vậy, hắn vẫn rất ít khi tiếp xúc thân mật với giống cái, nên Lucca luôn thật lòng hy vọng hắn có thể sống tốt.
Đặc biệt là lần này, hắn biết Lucca cực kỳ mong muốn Tô Mặc có thể làm bạn lữ của hắn, thậm chí còn vứt bỏ cả lập trường giống cái mà cho hắn rất nhiều ý tưởng, thế mà cuối cùng, hắn vẫn khiến Lucca thất vọng.
Lucca không nói gì.
Hassan lê bước tới cạnh giếng, lại múc mấy thùng nước tắm rửa cho sạch sẽ, ăn mặc chỉnh tề như cũ.
Không còn lý do gì để ở lại.
Hassan lòng mang tâm trạng khó nói nên lời đưa mắt nhìn về phía Tô Mặc bên kia, lại bối rối dời đi khi thấy roi da dưới đất.
“Thật xin lỗi, Lucca.
Tôi…tôi đi trước.” Hắn cố dằn trái tim đang đập loạn nhịp xuống, đi ra cửa.
“Nếu bây giờ cậu ra khỏi cái sân này thì từ rày về sau đừng bao giờ bước vào nữa.” Âm thanh lạnh lùng của Lucca vang lên sau lưng hắn, “Lucca tôi không có người bạn yếu đuối như cậu!”
Cánh tay đẩy cửa của Hassan khó khăn dừng lại.
Thú Nhân Chi Giống Cái Phản CôngTác giả: Lang Cửu ThiênTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcTrên đường leo núi trượt chân rơi xuống chân núi rồi xuyên việt giề cơ [1], cái motif quá cũ rồi biết không hả! Tô Mặc ôm đầu lăn qua lăn lại chẳng biết đã bao nhiêu vòng, đầu vừa choáng lại đau kinh khủng, đồng thời vẫn không quên điên cuồng phỉ nhổ [2] trong đầu. Không sai, cậu là một thanh niên tốt có tố chất tâm lý vững vàng mạnh mẽ của thời đại đấy! ([1] : : từ này đọc là | shén mǎ| đồng âm với từ |shenme/shenma| nghĩa là ‘cái gì’. Từ ngữ mạng rất được giới trẻ TQ ưa chuộng. [chú thích by Lam Ying] [2] thổ tào : từ trong hành vi hay lời nói của người khác tìm ra điểm sơ hở, không phù hợp để chen lời thắc mắc hay than thở. Chủ yếu mang tính vui đùa [by Bạch Ngọc Sách]) Sau đó cậu rốt cuộc cũng dừng lại. Hay nói đúng hơn là cái người nó dừng, đầu óc thì vẫn còn đang không ngừng lăn vòng vòng 360 độ, 1080 độ…… Đợi đến khi đầu cũng ổn định lại, Tô Mặc mang thân mình vừa đau vừa choáng từ từ mở mắt ra. Đê ma ma, là rừng rậm nguyên thủy! Tô Mặc trợn mắt há hốc mồm nhìn đại thụ cành lá… Khi Lucca đi ra sân, Hassan vẫn còn ngoan ngoãn chịu trói trên giá phạt, cả người ướt đẫm mồ hôi, run lẩy bẩy trong gió.Lucca tức thì nổi giận.Thân làm một y sư, y hận tất cả những người không biết chăm sóc chính mình! Dù cơ thể giống đực có mạnh cách mấy thì cũng không thể tùy tiện phá hỏng được!“Còn làm gì nữa hả? Để tôi mời cậu sao? Không biết mau chóng đi xuống sao!?” Lucca tức giận nói.Dùng dây thừng trói thú nhân thật ra chỉ là một loại nhắc nhở thôi, nhắc nhở người đó không được giãy giụa.Hiện tại tiên hình đã chấm dứt, Hassan đã sớm có thể rời khỏi giá phạt, chỉnh lý lại bản thân, đó cũng là lý do vì sao y mặc kệ hắn, chỉ đỡ Tô Mặc đi.Kết quả…cái tên ngốc này lại cư nhiên ở yên, mặc cho chính mình hứng gió lạnh lâu như vậy!Hassan giống như không hề nghe thấy, vẫn bất động không nhúc nhích.Lucca nhíu mày, đi về phía hắn.Thế nhưng khi vừa mới đến gần Hassan, Lucca đột nhiên ngửi được một thứ mùi đặc trưng lại nồng đậm vô cùng.Y chần chờ dừng lại, hít một cái, lại thận trọng hít thêm lần nữa, vẻ mặt trở nên vô cùng phức tạp.Đây là……sơ tinh của Hassan.(sơ tinh : lần xuất tinh đầu tiên)Tuy không có quy định nhưng thường thì giống đực sẽ dâng hiến sơ tinh của mình cho bạn đời, chứng tỏ sự thuần khiết và chung thủy của bản thân, được xem như một lời thề hết sức chân thành đơn giản.Cũng vì thế mà đa số giống đực đều nhanh chóng kết đôi sau khi trưởng thành, dù có muộn cũng không muộn quá một năm – vì đối với một giống đực trưởng thành có ***** cực kỳ mạnh mà nói thì cuộc sống cấm dục thật sự rất khó khăn, vạn nhất không giữ được sơ tinh, tuy không tới mức không tìm được bạn đời, nhưng vẫn sẽ có cảm giác xấu hổ không nâng đầu nổi trước bạn đời của mình.Thế nhưng…Hassan đã trưởng thành 15 năm rồi.Lucca không ngờ hắn vẫn còn giữ lại sơ tinh của mình, thật sự không thể tin được! Một giống đực trưởng thành! 15 năm!Càng khó tin hơn là, hôm nay Hassan cư nhiên từ bỏ sự thủ vững đó, tiết ra sơ tinh trước mặt Tô Mặc, đáng buồn hơn là, Tô Mặc có khả năng hoàn toàn không biết tới!Tại sao? Hassan nghĩ Tô Mặc rất chán ghét mình không phải sao? Đã cho là Tô Mặc sẽ không chọn mình mà? Vậy tại sao…phải làm như vậy?Lucca chậm rãi đi vòng qua giá phạt, bước đến trước mặt Hassan.Hassan ngơ ngác nhìn y, đồng tử có phần khuếch tán.Lucca buồn bực không thôi, không nói gì cởi bỏ dây thừng.Hassan mất hồn mất vía bước xuống bệ phạt, chân đột nhiên mềm nhũn, chật vật ngã xuống đất.Hắn ngã ngồi ra đất, thoáng sửng sốt rồi chậm rãi cuộn người lại, đầu chôn chặt vào hai cánh tay, vài tiếng khóc nỉ non kìm nén loáng thoáng truyền ra.Lucca đứng một bên nhìn, vừa thấy thương lại thấy giận, khó chịu đi loanh quanh sân hai ba vòng liền múc một thùng nước từ trong giếng rồi đổ xuống người Hassan.Dòng nước lạnh lẽo làm Hassan thoáng run rẩy, ngẩng đầu lên, còn chưa kịp lên tiếng đã bị Lucca đạp mấy phát.“Đứng dậy! Cậu đứng dậy cho tôi!” Lucca chỉ tay vào Hassan, mắng, “Nhìn bộ dạng không tiền đồ này của cậu đi! Cậu đã hỏi Tô Mặc chưa? Tô Mặc đã từ chối cậu sao? Còn chưa thử đã từ bỏ, cậu còn là giống đực sao!”Hassan im lặng cúi đầu.Hắn hiểu ý Lucca, cũng không phải chưa từng kỳ vọng.Hắn vốn chuẩn bị sau khi kết thúc tiên hình sẽ hỏi xin Tô Mặc để hắn làm người thủ hộ của cậu, nhưng mà bây giờ, toàn bộ hy vọng đã bị chính hắn phá hủy rồi.Hắn cư nhiên ***** trong lúc Tô Mặc trừng phạt hắn, thậm chí còn không khống chế được mà tiết ra…Phạm phải một sai lầm nhục nhã như vậy, Tô Mặc sẽ nghĩ hắn thế nào đây? Hắn phải đối mặt như thế nào với tiểu giống cái đơn thuần trong sáng, lại vì hắn mà bị vấy bẩn đây?“Xin lỗi.” Hassan đứng dậy, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt ẩn chứa tức giận của Lucca.Hắn có lỗi vì đã cô phụ sự kỳ vọng của Lucca, đã nhiều năm như vậy, hắn vẫn rất ít khi tiếp xúc thân mật với giống cái, nên Lucca luôn thật lòng hy vọng hắn có thể sống tốt.Đặc biệt là lần này, hắn biết Lucca cực kỳ mong muốn Tô Mặc có thể làm bạn lữ của hắn, thậm chí còn vứt bỏ cả lập trường giống cái mà cho hắn rất nhiều ý tưởng, thế mà cuối cùng, hắn vẫn khiến Lucca thất vọng.Lucca không nói gì.Hassan lê bước tới cạnh giếng, lại múc mấy thùng nước tắm rửa cho sạch sẽ, ăn mặc chỉnh tề như cũ.Không còn lý do gì để ở lại.Hassan lòng mang tâm trạng khó nói nên lời đưa mắt nhìn về phía Tô Mặc bên kia, lại bối rối dời đi khi thấy roi da dưới đất.“Thật xin lỗi, Lucca.Tôi…tôi đi trước.” Hắn cố dằn trái tim đang đập loạn nhịp xuống, đi ra cửa.“Nếu bây giờ cậu ra khỏi cái sân này thì từ rày về sau đừng bao giờ bước vào nữa.” Âm thanh lạnh lùng của Lucca vang lên sau lưng hắn, “Lucca tôi không có người bạn yếu đuối như cậu!”Cánh tay đẩy cửa của Hassan khó khăn dừng lại.