Tính ra, lần *****ên Cố Tịch gặp Chúc Mạn là ở Hongkong. Một người bạn vừa khai trương quán bar mới, hôm đó là ngày chính thức mở cửa, bạn anh rủ anh đến góp vui, anh liền đi. Ánh đèn rực rỡ, tiếng nhạc ồn ào. Một nhóm bạn ngồi ở khu ghế lô uống rượu, có người bất chợt chỉ về phía quầy bar: "Người đẹp kia đúng là bốc lửa." Cố Tịch ngậm điếu thuốc nhìn sang, qua làn khói mờ ảo, anh trông thấy Chúc Mạn ngồi trên chiếc ghế cao ở quầy bar, tay cầm ly rượu. Ánh sáng lờ mờ trong quán bar bao phủ lên cô gái diện chiếc váy hai dây đỏ rực, mái tóc dài buông xõa tùy ý. Đôi chân trắng muốt quấn quanh bởi dây quai mảnh của đôi giày cao gót, đẹp một cách gợi cảm và kiêu hãnh. Cô dường như có tâm sự, cứ cạn hết ly này đến ly khác. Trong lúc đó, điện thoại của cô đổ chuông không biết bao nhiêu lần, nhưng cô chỉ cầm lên, chẳng thèm liếc mắt, nhấn tắt rồi "cạch" một tiếng ném mạnh xuống bàn. Cố Tịch hít sâu một hơi thuốc, ánh mắt khó lường. Đám bạn tiếp tục xôn xao: "Cực phẩm đấy! Anh Tịch, qua làm…

Truyện chữ