"Chẳng lẽ mình phải c.h.ế.t ở cái nơi khỉ ho cò gáy này sao?" Tân Tiệp kiệt sức dựa vào tượng Phật, chẳng còn hơi sức đâu mà lo đến chuyện tôn kính hay không. Mạng sống cô còn không giữ được. Cô không ngờ rằng cả đời mình rong ruổi sa trường vì đất nước, đến lúc đại thắng trở về kinh để nhận thưởng thì lại bị ám sát. Những người đồng đội kề vai chiến đấu bên cô đều đã ngã xuống để bảo vệ cô. Còn cô bị trúng ba nhát kiếm, thoi thóp chạy đến cái miếu hoang này. Cô biết, bị tìm thấy chỉ là vấn đề thời gian. Nghĩ lại mọi chuyện, đều có dấu vết cả. Hoàng đế hiện tại là em trai cô. Cái ánh mắt dò xét của hắn khi cô quyết định mang quân đi bình định biên cương, cô đã nhìn thấy từ lâu. Hắn đã sớm nghi kỵ và có ý g.i.ế.c cô, chỉ là muốn lợi dụng cô lần cuối mà thôi. Tính toán thật hay. Tân Tiệp nhắm mắt, khóe miệng nở nụ cười chua chát. Cô đã trả giá quá nhiều cho đất nước này. Những điều mà một người phụ nữ bình thường nên có, cô chưa từng được hưởng. Cuối cùng lại bị chính em…
Chương 502: Chương 502
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền HìnhTác giả: Tình Thiên TươngTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không"Chẳng lẽ mình phải c.h.ế.t ở cái nơi khỉ ho cò gáy này sao?" Tân Tiệp kiệt sức dựa vào tượng Phật, chẳng còn hơi sức đâu mà lo đến chuyện tôn kính hay không. Mạng sống cô còn không giữ được. Cô không ngờ rằng cả đời mình rong ruổi sa trường vì đất nước, đến lúc đại thắng trở về kinh để nhận thưởng thì lại bị ám sát. Những người đồng đội kề vai chiến đấu bên cô đều đã ngã xuống để bảo vệ cô. Còn cô bị trúng ba nhát kiếm, thoi thóp chạy đến cái miếu hoang này. Cô biết, bị tìm thấy chỉ là vấn đề thời gian. Nghĩ lại mọi chuyện, đều có dấu vết cả. Hoàng đế hiện tại là em trai cô. Cái ánh mắt dò xét của hắn khi cô quyết định mang quân đi bình định biên cương, cô đã nhìn thấy từ lâu. Hắn đã sớm nghi kỵ và có ý g.i.ế.c cô, chỉ là muốn lợi dụng cô lần cuối mà thôi. Tính toán thật hay. Tân Tiệp nhắm mắt, khóe miệng nở nụ cười chua chát. Cô đã trả giá quá nhiều cho đất nước này. Những điều mà một người phụ nữ bình thường nên có, cô chưa từng được hưởng. Cuối cùng lại bị chính em… “Nhưng mà Án Án cười với em mà, nhất thời không nhịn được." Thẩm Uyển Nghi thẳng thắn đáp.Chưa đầy một phút, cách xưng hô đã chuyển từ “Tân lão sư” thành “Án Án”.Nghiêm Húc quay đầu lại, hừ một tiếng: “Nói xong chưa? Nói xong thì đổi chỗ lại cho anh.”Anh muốn quay lại dính lấy bạn gái.“Em không muốn, em còn nhiều chuyện muốn nói với Án Án lắm. Em có thể xin WeChat của chị được không?” Thẩm Uyển Nghi mắt long lanh nhìn cô.“Được chứ." Tân Án vui vẻ trao đổi WeChat với cô ấy. Nhớ lại lúc quay chương trình, cô còn hiểu lầm Thẩm Uyển Nghi là tình địch, nghĩ đến lại thấy buồn cười: "Lúc quay chị còn thắc mắc là sao em cứ nhìn chị mãi.”Mặt Thẩm Uyển Nghi đỏ bừng: “Ôi chao, em chỉ là không thể rời mắt được thôi mà, em cũng không muốn đâu, nhưng hôm nay chị đẹp quá!”Nghiêm Húc ở bên cạnh nghe đến muốn phát bực, câu này nghe chẳng khác nào đang thông báo cả: “Đổi lại đây.”Nói xong, anh đứng dậy, kéo Thẩm Uyển Nghi về chỗ ngồi của mình.“Nghiêm lão sư, sao anh lại trẻ con thế? Đến cả ghen với fan nữ nữa à?” Tân Án trêu chọc.“Không biết ai đó lúc quay cứ nhìn anh chằm chằm, vẻ mặt khó chịu lắm cơ." Nghiêm Húc ghé sát tai cô nói nhỏ: "Sao nào, hiểu lầm Thẩm Uyển Nghi thích anh à?”Bị nói trúng tim đen, Tân Án khẽ hắng giọng, quay mặt đi chỗ khác: “Trước mặt mọi người, anh làm gì vậy? Anh nghĩ nhiều quá rồi đấy, đồ tự luyến!” Nghiêm Húc cười hai tiếng, rồi lại ngồi xuống.Cứu mạng! Sao mình cũng trở nên trẻ con như vậy chứ?Thẩm Uyển Nghi ở bên cạnh thấy vậy, không nhịn được lên tiếng: “Anh Nghiêm, anh lại bắt nạt Án Án đúng không?”“Thật không biết em là fan couple hay là fan only của Tân lão sư nữa." Nghiêm Húc cạn lời.“Uyển Nghi, đừng để ý đến anh ấy, chúng ta chat WeChat nhé." Tân Án nói với Thẩm Uyển Nghi, cách một người Nghiêm Húc. “Vâng ạ!” Thẩm Uyển Nghi lập tức vui vẻ mở điện thoại.Nghiêm Húc: "???"Sau bữa tiệc, hai người cùng nhau về nhà.“Mẹ em bảo ngày mai anh về nhà ăn cơm cùng bọn em." Tân Án nhớ lại chuyện Văn Hâm Du nhắc đến tối qua.“Được, vậy ngày mai chúng ta cùng nhau về." Nghiêm Húc không có ý kiến gì.“Nói mới nhớ, bây giờ anh về nhà em còn nhiều hơn cả em nữa đấy, đúng là có ý đồ." Tân Án hừ lạnh một tiếng.Nghiêm Húc dạo gần đây đang làm một dự án gần khu biệt thự nhà cô, lái xe cũng chỉ mất khoảng hai mươi phút. Văn Hâm Du biết chuyện liền suốt ngày rủ anh đến nhà ăn cơm, thậm chí còn ngủ lại vài lần, dần dà còn thân thiết với dì Lâm.“Đây chẳng phải là đang cố gắng lấy lòng mẹ vợ sao?” Nghiêm Húc cười véo má cô: "Anh làm tất cả là vì ai chứ?”Tân Án và Nghiêm Húc đã chuyển về sống chung được một năm. Thực ra là vì cả hai đều bận rộn với công việc, thường ngày không chắc đã gặp được nhau, có khi ở lại một ngày thì rất tự nhiên mà ngủ lại, dần dà rồi chuyển hẳn về sống chung.Tuy nhiên, sau này Tân Án cảm thấy tất cả đều là kế hoạch của Nghiêm Húc.Bởi vì cô phát hiện, đồ đạc của Nghiêm Húc trong phòng cô ngày càng nhiều.Mỗi lần anh đến đều mang theo một chiếc vali hành lý, nói là đi công tác về rồi ghé qua tìm cô luôn. Nhưng khi anh đi, hầu như chỉ mang theo chiếc vali rỗng không, đồ đạc thì cứ từng chút từng chút được thêm vào nhà của Tân Án.Rồi một ngày nọ, khi Tân Án vào phòng quần áo, một chiếc tủ nhỏ bên trong đã chật kín đồ của Nghiêm Húc, lúc này cô mới nhận ra.Khi cô tự cho là đã nắm được điểm yếu của anh để chất vấn, Nghiêm Húc lại rất tự nhiên nói: “Vậy à, hay là anh chuyển hẳn đến ở cùng em đi, chúng ta thường ngày cũng ít có cơ hội gặp nhau mà.”Anh còn làm bộ như càng nói càng tủi thân.Tân Án đầu óc nóng lên liền đồng ý.Bây giờ nghĩ lại, anh ấy đúng là một tên đào hoa có tâm cơ!!
“Nhưng mà Án Án cười với em mà, nhất thời không nhịn được." Thẩm Uyển Nghi thẳng thắn đáp.
Chưa đầy một phút, cách xưng hô đã chuyển từ “Tân lão sư” thành “Án Án”.
Nghiêm Húc quay đầu lại, hừ một tiếng: “Nói xong chưa? Nói xong thì đổi chỗ lại cho anh.”
Anh muốn quay lại dính lấy bạn gái.
“Em không muốn, em còn nhiều chuyện muốn nói với Án Án lắm. Em có thể xin WeChat của chị được không?” Thẩm Uyển Nghi mắt long lanh nhìn cô.
“Được chứ." Tân Án vui vẻ trao đổi WeChat với cô ấy. Nhớ lại lúc quay chương trình, cô còn hiểu lầm Thẩm Uyển Nghi là tình địch, nghĩ đến lại thấy buồn cười: "Lúc quay chị còn thắc mắc là sao em cứ nhìn chị mãi.”
Mặt Thẩm Uyển Nghi đỏ bừng: “Ôi chao, em chỉ là không thể rời mắt được thôi mà, em cũng không muốn đâu, nhưng hôm nay chị đẹp quá!”
Nghiêm Húc ở bên cạnh nghe đến muốn phát bực, câu này nghe chẳng khác nào đang thông báo cả: “Đổi lại đây.”
Nói xong, anh đứng dậy, kéo Thẩm Uyển Nghi về chỗ ngồi của mình.
“Nghiêm lão sư, sao anh lại trẻ con thế? Đến cả ghen với fan nữ nữa à?” Tân Án trêu chọc.
“Không biết ai đó lúc quay cứ nhìn anh chằm chằm, vẻ mặt khó chịu lắm cơ." Nghiêm Húc ghé sát tai cô nói nhỏ: "Sao nào, hiểu lầm Thẩm Uyển Nghi thích anh à?”
Bị nói trúng tim đen, Tân Án khẽ hắng giọng, quay mặt đi chỗ khác: “Trước mặt mọi người, anh làm gì vậy? Anh nghĩ nhiều quá rồi đấy, đồ tự luyến!”
Nghiêm Húc cười hai tiếng, rồi lại ngồi xuống.
Cứu mạng! Sao mình cũng trở nên trẻ con như vậy chứ?
Thẩm Uyển Nghi ở bên cạnh thấy vậy, không nhịn được lên tiếng: “Anh Nghiêm, anh lại bắt nạt Án Án đúng không?”
“Thật không biết em là fan couple hay là fan only của Tân lão sư nữa." Nghiêm Húc cạn lời.
“Uyển Nghi, đừng để ý đến anh ấy, chúng ta chat WeChat nhé." Tân Án nói với Thẩm Uyển Nghi, cách một người Nghiêm Húc.
“Vâng ạ!” Thẩm Uyển Nghi lập tức vui vẻ mở điện thoại.
Nghiêm Húc: "???"
Sau bữa tiệc, hai người cùng nhau về nhà.
“Mẹ em bảo ngày mai anh về nhà ăn cơm cùng bọn em." Tân Án nhớ lại chuyện Văn Hâm Du nhắc đến tối qua.
“Được, vậy ngày mai chúng ta cùng nhau về." Nghiêm Húc không có ý kiến gì.
“Nói mới nhớ, bây giờ anh về nhà em còn nhiều hơn cả em nữa đấy, đúng là có ý đồ." Tân Án hừ lạnh một tiếng.
Nghiêm Húc dạo gần đây đang làm một dự án gần khu biệt thự nhà cô, lái xe cũng chỉ mất khoảng hai mươi phút. Văn Hâm Du biết chuyện liền suốt ngày rủ anh đến nhà ăn cơm, thậm chí còn ngủ lại vài lần, dần dà còn thân thiết với dì Lâm.
“Đây chẳng phải là đang cố gắng lấy lòng mẹ vợ sao?” Nghiêm Húc cười véo má cô: "Anh làm tất cả là vì ai chứ?”
Tân Án và Nghiêm Húc đã chuyển về sống chung được một năm. Thực ra là vì cả hai đều bận rộn với công việc, thường ngày không chắc đã gặp được nhau, có khi ở lại một ngày thì rất tự nhiên mà ngủ lại, dần dà rồi chuyển hẳn về sống chung.
Tuy nhiên, sau này Tân Án cảm thấy tất cả đều là kế hoạch của Nghiêm Húc.
Bởi vì cô phát hiện, đồ đạc của Nghiêm Húc trong phòng cô ngày càng nhiều.
Mỗi lần anh đến đều mang theo một chiếc vali hành lý, nói là đi công tác về rồi ghé qua tìm cô luôn. Nhưng khi anh đi, hầu như chỉ mang theo chiếc vali rỗng không, đồ đạc thì cứ từng chút từng chút được thêm vào nhà của Tân Án.
Rồi một ngày nọ, khi Tân Án vào phòng quần áo, một chiếc tủ nhỏ bên trong đã chật kín đồ của Nghiêm Húc, lúc này cô mới nhận ra.
Khi cô tự cho là đã nắm được điểm yếu của anh để chất vấn, Nghiêm Húc lại rất tự nhiên nói: “Vậy à, hay là anh chuyển hẳn đến ở cùng em đi, chúng ta thường ngày cũng ít có cơ hội gặp nhau mà.”
Anh còn làm bộ như càng nói càng tủi thân.
Tân Án đầu óc nóng lên liền đồng ý.
Bây giờ nghĩ lại, anh ấy đúng là một tên đào hoa có tâm cơ!!
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền HìnhTác giả: Tình Thiên TươngTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không"Chẳng lẽ mình phải c.h.ế.t ở cái nơi khỉ ho cò gáy này sao?" Tân Tiệp kiệt sức dựa vào tượng Phật, chẳng còn hơi sức đâu mà lo đến chuyện tôn kính hay không. Mạng sống cô còn không giữ được. Cô không ngờ rằng cả đời mình rong ruổi sa trường vì đất nước, đến lúc đại thắng trở về kinh để nhận thưởng thì lại bị ám sát. Những người đồng đội kề vai chiến đấu bên cô đều đã ngã xuống để bảo vệ cô. Còn cô bị trúng ba nhát kiếm, thoi thóp chạy đến cái miếu hoang này. Cô biết, bị tìm thấy chỉ là vấn đề thời gian. Nghĩ lại mọi chuyện, đều có dấu vết cả. Hoàng đế hiện tại là em trai cô. Cái ánh mắt dò xét của hắn khi cô quyết định mang quân đi bình định biên cương, cô đã nhìn thấy từ lâu. Hắn đã sớm nghi kỵ và có ý g.i.ế.c cô, chỉ là muốn lợi dụng cô lần cuối mà thôi. Tính toán thật hay. Tân Tiệp nhắm mắt, khóe miệng nở nụ cười chua chát. Cô đã trả giá quá nhiều cho đất nước này. Những điều mà một người phụ nữ bình thường nên có, cô chưa từng được hưởng. Cuối cùng lại bị chính em… “Nhưng mà Án Án cười với em mà, nhất thời không nhịn được." Thẩm Uyển Nghi thẳng thắn đáp.Chưa đầy một phút, cách xưng hô đã chuyển từ “Tân lão sư” thành “Án Án”.Nghiêm Húc quay đầu lại, hừ một tiếng: “Nói xong chưa? Nói xong thì đổi chỗ lại cho anh.”Anh muốn quay lại dính lấy bạn gái.“Em không muốn, em còn nhiều chuyện muốn nói với Án Án lắm. Em có thể xin WeChat của chị được không?” Thẩm Uyển Nghi mắt long lanh nhìn cô.“Được chứ." Tân Án vui vẻ trao đổi WeChat với cô ấy. Nhớ lại lúc quay chương trình, cô còn hiểu lầm Thẩm Uyển Nghi là tình địch, nghĩ đến lại thấy buồn cười: "Lúc quay chị còn thắc mắc là sao em cứ nhìn chị mãi.”Mặt Thẩm Uyển Nghi đỏ bừng: “Ôi chao, em chỉ là không thể rời mắt được thôi mà, em cũng không muốn đâu, nhưng hôm nay chị đẹp quá!”Nghiêm Húc ở bên cạnh nghe đến muốn phát bực, câu này nghe chẳng khác nào đang thông báo cả: “Đổi lại đây.”Nói xong, anh đứng dậy, kéo Thẩm Uyển Nghi về chỗ ngồi của mình.“Nghiêm lão sư, sao anh lại trẻ con thế? Đến cả ghen với fan nữ nữa à?” Tân Án trêu chọc.“Không biết ai đó lúc quay cứ nhìn anh chằm chằm, vẻ mặt khó chịu lắm cơ." Nghiêm Húc ghé sát tai cô nói nhỏ: "Sao nào, hiểu lầm Thẩm Uyển Nghi thích anh à?”Bị nói trúng tim đen, Tân Án khẽ hắng giọng, quay mặt đi chỗ khác: “Trước mặt mọi người, anh làm gì vậy? Anh nghĩ nhiều quá rồi đấy, đồ tự luyến!” Nghiêm Húc cười hai tiếng, rồi lại ngồi xuống.Cứu mạng! Sao mình cũng trở nên trẻ con như vậy chứ?Thẩm Uyển Nghi ở bên cạnh thấy vậy, không nhịn được lên tiếng: “Anh Nghiêm, anh lại bắt nạt Án Án đúng không?”“Thật không biết em là fan couple hay là fan only của Tân lão sư nữa." Nghiêm Húc cạn lời.“Uyển Nghi, đừng để ý đến anh ấy, chúng ta chat WeChat nhé." Tân Án nói với Thẩm Uyển Nghi, cách một người Nghiêm Húc. “Vâng ạ!” Thẩm Uyển Nghi lập tức vui vẻ mở điện thoại.Nghiêm Húc: "???"Sau bữa tiệc, hai người cùng nhau về nhà.“Mẹ em bảo ngày mai anh về nhà ăn cơm cùng bọn em." Tân Án nhớ lại chuyện Văn Hâm Du nhắc đến tối qua.“Được, vậy ngày mai chúng ta cùng nhau về." Nghiêm Húc không có ý kiến gì.“Nói mới nhớ, bây giờ anh về nhà em còn nhiều hơn cả em nữa đấy, đúng là có ý đồ." Tân Án hừ lạnh một tiếng.Nghiêm Húc dạo gần đây đang làm một dự án gần khu biệt thự nhà cô, lái xe cũng chỉ mất khoảng hai mươi phút. Văn Hâm Du biết chuyện liền suốt ngày rủ anh đến nhà ăn cơm, thậm chí còn ngủ lại vài lần, dần dà còn thân thiết với dì Lâm.“Đây chẳng phải là đang cố gắng lấy lòng mẹ vợ sao?” Nghiêm Húc cười véo má cô: "Anh làm tất cả là vì ai chứ?”Tân Án và Nghiêm Húc đã chuyển về sống chung được một năm. Thực ra là vì cả hai đều bận rộn với công việc, thường ngày không chắc đã gặp được nhau, có khi ở lại một ngày thì rất tự nhiên mà ngủ lại, dần dà rồi chuyển hẳn về sống chung.Tuy nhiên, sau này Tân Án cảm thấy tất cả đều là kế hoạch của Nghiêm Húc.Bởi vì cô phát hiện, đồ đạc của Nghiêm Húc trong phòng cô ngày càng nhiều.Mỗi lần anh đến đều mang theo một chiếc vali hành lý, nói là đi công tác về rồi ghé qua tìm cô luôn. Nhưng khi anh đi, hầu như chỉ mang theo chiếc vali rỗng không, đồ đạc thì cứ từng chút từng chút được thêm vào nhà của Tân Án.Rồi một ngày nọ, khi Tân Án vào phòng quần áo, một chiếc tủ nhỏ bên trong đã chật kín đồ của Nghiêm Húc, lúc này cô mới nhận ra.Khi cô tự cho là đã nắm được điểm yếu của anh để chất vấn, Nghiêm Húc lại rất tự nhiên nói: “Vậy à, hay là anh chuyển hẳn đến ở cùng em đi, chúng ta thường ngày cũng ít có cơ hội gặp nhau mà.”Anh còn làm bộ như càng nói càng tủi thân.Tân Án đầu óc nóng lên liền đồng ý.Bây giờ nghĩ lại, anh ấy đúng là một tên đào hoa có tâm cơ!!