Máy bay vừa hạ cánh, Đường Noãn mở điện thoại lên, tin nhắn liền ập đến. Dáng vẻ chen lấn, không biết còn tưởng rằng cô là một nhân vật lớn, nửa ngày không liên lạc được liền ảnh hưởng đến kinh tế toàn cầu. Cô nhớ lần trước nhận được nhiều sự quan tâm như vậy là sau khi đính hôn với Diệp Thù Yến, dù sao cũng là chỉa vào một bình hoa di động, ngu ngốc nhưng tâm cơ lại tai tiếng, lại có thể đính hôn với một nhà giàu điều kiện tốt Diệp Thù Yến, đúng như là một cô bé lọ lem, đúng, chính xác là hình dung như vậy, một lọ lem ngu ngốc lại kết hôn với một hoàng tử khiến bao người vỡ mộng, không biết bao nhiêu thiên kim tiểu thư trong lòng đều là không phục. Chỉ là lúc đó hỏi thăm sức khỏe nhưng lại lộ ra những hành động kỳ lạ, lần này đều là... cười trên sự đau khổ của người khác -- bởi vì cô bị đội mũ xanh? Lướt qua những tin nhắn từ những người bạn "plastic", Đường Noãn trực tiếp mở nhóm trò truyện "Liên minh những ông bố lo lắng.” Trong nhóm là tập hợp đa số những thiếu gia tiểu thư dốt…
Chương 218: Chương 218
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc TâmTác giả: Tần HoàngTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMáy bay vừa hạ cánh, Đường Noãn mở điện thoại lên, tin nhắn liền ập đến. Dáng vẻ chen lấn, không biết còn tưởng rằng cô là một nhân vật lớn, nửa ngày không liên lạc được liền ảnh hưởng đến kinh tế toàn cầu. Cô nhớ lần trước nhận được nhiều sự quan tâm như vậy là sau khi đính hôn với Diệp Thù Yến, dù sao cũng là chỉa vào một bình hoa di động, ngu ngốc nhưng tâm cơ lại tai tiếng, lại có thể đính hôn với một nhà giàu điều kiện tốt Diệp Thù Yến, đúng như là một cô bé lọ lem, đúng, chính xác là hình dung như vậy, một lọ lem ngu ngốc lại kết hôn với một hoàng tử khiến bao người vỡ mộng, không biết bao nhiêu thiên kim tiểu thư trong lòng đều là không phục. Chỉ là lúc đó hỏi thăm sức khỏe nhưng lại lộ ra những hành động kỳ lạ, lần này đều là... cười trên sự đau khổ của người khác -- bởi vì cô bị đội mũ xanh? Lướt qua những tin nhắn từ những người bạn "plastic", Đường Noãn trực tiếp mở nhóm trò truyện "Liên minh những ông bố lo lắng.” Trong nhóm là tập hợp đa số những thiếu gia tiểu thư dốt… Đường Noãn giữ lấy cánh tay của Diệp Thù Yến, cười nói: “Vậy thì chào chị cả và bạn trai của chị cả, em và chồng chưa cưới của em đi chơi đây.”“Bạn trai“ và “chồng chưa cưới” cũng được nhấn mạnh trong giọng điệu, bạn trai vẫn còn cách anh rể một khoảng cách nữa cơ, đắc ý quá sớm rồi.Chuyện này vẫn chưa kết thúc, Đường Noãn liếc nhìn cái chân trái bó bột của trợ lý Văn, lại nhìn cánh tay đang treo của Đường Nguyệt, đột nhiên nhảy một phát lên lưng Diệp Thù Yến, Diệp Thù Yến theo phản xạ đỡ lấy cô, sau đó nghe thấy cô cười nói: “Anh Thù Yến, đi thôi.”Diệp Thù Yến hiểu ý của cô, cõng cô đi.Đường Nguyệt bị hai người họ chọc tức, cười: “Xe vẫn ở đây, đi cái gì mà đi?”“Khoe khoang sự linh hoạt của bọn họ chứ, ấu trĩ.”Trợ lý Văn không khỏi cà khịa, anh ấy vỗ vỗ cái chân bị gãy của mình: “Đây là minh chứng cho tình yêu của chúng ta, hơn nữa, nếu thực sự muốn chạy, xe lăn của anh cũng chạy không chậm như bọn họ.”Đường Nguyệt phì cười, chỉ vào trán anh ấy: “Anh cũng chả trưởng thành lắm.”Không đến một lúc sau, Diệp Thù Yến cõng Đường Noãn chạy về, hai người họ thực sự phải lái xe.Khi hai bên gặp lại nhau, không tránh khỏi bị bộ đôi tàn tật chế giễu, bọn họ lại chế giễu ngược lại, cuối cùng Diệp Thù Yến lái xe chở một đôi Đường Nguyệt và trợ lý Văn cùng đến Công viên Triều Hải.Vào lúc 12 giờ ở Công viên Triều Hải sẽ có buổi trình diễn pháo hoa quy mô lớn, sau khi tham quan hội chợ chùa ở đó xong thì vừa lúc có thể đến xem màn trình diễn pháo hoa quy mô lớn luôn. Khi đến Công viên Triều Hải, mỗi cặp đều tự đi chơi riêng. Hội chợ chùa ở Công viên Triều Hải rất lớn, cũng bởi vì sức hấp dẫn của màn trình diễn pháo hoa, có rất nhiều người đến hội chợ chùa nhiều đến nỗi phải chen chúc nhau, Đường Noãn và Diệp Thù Yến tay trong tay đi dạo, bước đi rất chậm.Có điều chỉ cần hai người ở bên nhau, cho dù có bị người khác chen lấn hay va phải người khác cũng đều cảm thấy đây là một việc vui vẻ ngọt ngào. Sau khi đi dạo khoảng hai tiếng, bọn họ dự định đến địa điểm xem b.ắ.n pháo hoa. Có ba điểm xem b.ắ.n pháo hoa đẹp nhất ở Công viên Triều Hải, một là bãi biển đối diện với bãi sông, khoảng cách gần nhất, rất thuận tiện để xem, nhưng lại gần mặt nước; hai là hành lang trên sườn núi, còn có một điểm trên đỉnh núi, hai chỗ này đều có chút xa, đặc biệt là trên đỉnh núi.Địa điểm *****ên mà bọn họ loại trừ tất nhiên là bãi sông, cuối cùng quyết định đi lên đỉnh núi, nơi có ít người nhất. Đi được nửa đường, bọn họ bắt gặp một gian hàng bán kẹp tóc, Diệp Thù Yến kéo Đường Noãn dừng lại. Đường Noãn coi như là phát hiện ra rồi, Diệp Thù Yến rất là thích mái tóc của cô, bình thường thích nghịch nó cũng không sao, hầu hết đồ trang sức anh mua cho cô đều là các đồ phụ kiện tóc.Gian hàng hơi dài, Diệp Thù Yến ở đầu kia nhìn thấy mấy cái kiểu dáng hình quạt liền đi tới chọn. Đường Noãn có chút khát nước, nói với anh một tiếng rồi đi tới quầy hàng phía trước mua nước, vừa lấy nước xong khóe mắt chợt nhìn thấy một người, không nhịn được sững người, Đường Tinh? Cô vô thức nhón chân nhìn lại, không thấy Đường Tinh đâu nhưng lại nhìn thấy một người khác, là người nghe nói là đi hẹn hò – Đường Phi.Đường Phi nhìn thấy cô rồi, nhưng anh ta đã lẩn trốn vào đám đông, rõ ràng là sợ cô nhìn thấy anh ta đi cùng với ai. Một khả năng lóe lên trong đầu Đường Noãn, cô đột nhiên cảm thấy hơi ngớ ngẩn, Đường Phi và Đường Tinh? Đây có phải là có chút điên rồ không?Đang sững người thì chợt nghe thấy có người hét lên: “Mau lên, màn trình diễn pháo hoa sắp bắt đầu rồi. Không còn chỗ giờ.”Trong đám người có mấy chàng trai trẻ tuổi đột nhiên bắt đầu xông lên, Đường Noãn trong tiềm thức muốn đi tìm Đường Phi liền tiến lên hai bước.
Đường Noãn giữ lấy cánh tay của Diệp Thù Yến, cười nói: “Vậy thì chào chị cả và bạn trai của chị cả, em và chồng chưa cưới của em đi chơi đây.”
“Bạn trai“ và “chồng chưa cưới” cũng được nhấn mạnh trong giọng điệu, bạn trai vẫn còn cách anh rể một khoảng cách nữa cơ, đắc ý quá sớm rồi.
Chuyện này vẫn chưa kết thúc, Đường Noãn liếc nhìn cái chân trái bó bột của trợ lý Văn, lại nhìn cánh tay đang treo của Đường Nguyệt, đột nhiên nhảy một phát lên lưng Diệp Thù Yến, Diệp Thù Yến theo phản xạ đỡ lấy cô, sau đó nghe thấy cô cười nói: “Anh Thù Yến, đi thôi.”
Diệp Thù Yến hiểu ý của cô, cõng cô đi.
Đường Nguyệt bị hai người họ chọc tức, cười: “Xe vẫn ở đây, đi cái gì mà đi?”
“Khoe khoang sự linh hoạt của bọn họ chứ, ấu trĩ.”
Trợ lý Văn không khỏi cà khịa, anh ấy vỗ vỗ cái chân bị gãy của mình: “Đây là minh chứng cho tình yêu của chúng ta, hơn nữa, nếu thực sự muốn chạy, xe lăn của anh cũng chạy không chậm như bọn họ.”
Đường Nguyệt phì cười, chỉ vào trán anh ấy: “Anh cũng chả trưởng thành lắm.”
Không đến một lúc sau, Diệp Thù Yến cõng Đường Noãn chạy về, hai người họ thực sự phải lái xe.
Khi hai bên gặp lại nhau, không tránh khỏi bị bộ đôi tàn tật chế giễu, bọn họ lại chế giễu ngược lại, cuối cùng Diệp Thù Yến lái xe chở một đôi Đường Nguyệt và trợ lý Văn cùng đến Công viên Triều Hải.
Vào lúc 12 giờ ở Công viên Triều Hải sẽ có buổi trình diễn pháo hoa quy mô lớn, sau khi tham quan hội chợ chùa ở đó xong thì vừa lúc có thể đến xem màn trình diễn pháo hoa quy mô lớn luôn. Khi đến Công viên Triều Hải, mỗi cặp đều tự đi chơi riêng. Hội chợ chùa ở Công viên Triều Hải rất lớn, cũng bởi vì sức hấp dẫn của màn trình diễn pháo hoa, có rất nhiều người đến hội chợ chùa nhiều đến nỗi phải chen chúc nhau, Đường Noãn và Diệp Thù Yến tay trong tay đi dạo, bước đi rất chậm.
Có điều chỉ cần hai người ở bên nhau, cho dù có bị người khác chen lấn hay va phải người khác cũng đều cảm thấy đây là một việc vui vẻ ngọt ngào. Sau khi đi dạo khoảng hai tiếng, bọn họ dự định đến địa điểm xem b.ắ.n pháo hoa. Có ba điểm xem b.ắ.n pháo hoa đẹp nhất ở Công viên Triều Hải, một là bãi biển đối diện với bãi sông, khoảng cách gần nhất, rất thuận tiện để xem, nhưng lại gần mặt nước; hai là hành lang trên sườn núi, còn có một điểm trên đỉnh núi, hai chỗ này đều có chút xa, đặc biệt là trên đỉnh núi.
Địa điểm *****ên mà bọn họ loại trừ tất nhiên là bãi sông, cuối cùng quyết định đi lên đỉnh núi, nơi có ít người nhất. Đi được nửa đường, bọn họ bắt gặp một gian hàng bán kẹp tóc, Diệp Thù Yến kéo Đường Noãn dừng lại. Đường Noãn coi như là phát hiện ra rồi, Diệp Thù Yến rất là thích mái tóc của cô, bình thường thích nghịch nó cũng không sao, hầu hết đồ trang sức anh mua cho cô đều là các đồ phụ kiện tóc.
Gian hàng hơi dài, Diệp Thù Yến ở đầu kia nhìn thấy mấy cái kiểu dáng hình quạt liền đi tới chọn. Đường Noãn có chút khát nước, nói với anh một tiếng rồi đi tới quầy hàng phía trước mua nước, vừa lấy nước xong khóe mắt chợt nhìn thấy một người, không nhịn được sững người, Đường Tinh? Cô vô thức nhón chân nhìn lại, không thấy Đường Tinh đâu nhưng lại nhìn thấy một người khác, là người nghe nói là đi hẹn hò – Đường Phi.
Đường Phi nhìn thấy cô rồi, nhưng anh ta đã lẩn trốn vào đám đông, rõ ràng là sợ cô nhìn thấy anh ta đi cùng với ai. Một khả năng lóe lên trong đầu Đường Noãn, cô đột nhiên cảm thấy hơi ngớ ngẩn, Đường Phi và Đường Tinh? Đây có phải là có chút điên rồ không?
Đang sững người thì chợt nghe thấy có người hét lên: “Mau lên, màn trình diễn pháo hoa sắp bắt đầu rồi. Không còn chỗ giờ.”
Trong đám người có mấy chàng trai trẻ tuổi đột nhiên bắt đầu xông lên, Đường Noãn trong tiềm thức muốn đi tìm Đường Phi liền tiến lên hai bước.
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc TâmTác giả: Tần HoàngTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMáy bay vừa hạ cánh, Đường Noãn mở điện thoại lên, tin nhắn liền ập đến. Dáng vẻ chen lấn, không biết còn tưởng rằng cô là một nhân vật lớn, nửa ngày không liên lạc được liền ảnh hưởng đến kinh tế toàn cầu. Cô nhớ lần trước nhận được nhiều sự quan tâm như vậy là sau khi đính hôn với Diệp Thù Yến, dù sao cũng là chỉa vào một bình hoa di động, ngu ngốc nhưng tâm cơ lại tai tiếng, lại có thể đính hôn với một nhà giàu điều kiện tốt Diệp Thù Yến, đúng như là một cô bé lọ lem, đúng, chính xác là hình dung như vậy, một lọ lem ngu ngốc lại kết hôn với một hoàng tử khiến bao người vỡ mộng, không biết bao nhiêu thiên kim tiểu thư trong lòng đều là không phục. Chỉ là lúc đó hỏi thăm sức khỏe nhưng lại lộ ra những hành động kỳ lạ, lần này đều là... cười trên sự đau khổ của người khác -- bởi vì cô bị đội mũ xanh? Lướt qua những tin nhắn từ những người bạn "plastic", Đường Noãn trực tiếp mở nhóm trò truyện "Liên minh những ông bố lo lắng.” Trong nhóm là tập hợp đa số những thiếu gia tiểu thư dốt… Đường Noãn giữ lấy cánh tay của Diệp Thù Yến, cười nói: “Vậy thì chào chị cả và bạn trai của chị cả, em và chồng chưa cưới của em đi chơi đây.”“Bạn trai“ và “chồng chưa cưới” cũng được nhấn mạnh trong giọng điệu, bạn trai vẫn còn cách anh rể một khoảng cách nữa cơ, đắc ý quá sớm rồi.Chuyện này vẫn chưa kết thúc, Đường Noãn liếc nhìn cái chân trái bó bột của trợ lý Văn, lại nhìn cánh tay đang treo của Đường Nguyệt, đột nhiên nhảy một phát lên lưng Diệp Thù Yến, Diệp Thù Yến theo phản xạ đỡ lấy cô, sau đó nghe thấy cô cười nói: “Anh Thù Yến, đi thôi.”Diệp Thù Yến hiểu ý của cô, cõng cô đi.Đường Nguyệt bị hai người họ chọc tức, cười: “Xe vẫn ở đây, đi cái gì mà đi?”“Khoe khoang sự linh hoạt của bọn họ chứ, ấu trĩ.”Trợ lý Văn không khỏi cà khịa, anh ấy vỗ vỗ cái chân bị gãy của mình: “Đây là minh chứng cho tình yêu của chúng ta, hơn nữa, nếu thực sự muốn chạy, xe lăn của anh cũng chạy không chậm như bọn họ.”Đường Nguyệt phì cười, chỉ vào trán anh ấy: “Anh cũng chả trưởng thành lắm.”Không đến một lúc sau, Diệp Thù Yến cõng Đường Noãn chạy về, hai người họ thực sự phải lái xe.Khi hai bên gặp lại nhau, không tránh khỏi bị bộ đôi tàn tật chế giễu, bọn họ lại chế giễu ngược lại, cuối cùng Diệp Thù Yến lái xe chở một đôi Đường Nguyệt và trợ lý Văn cùng đến Công viên Triều Hải.Vào lúc 12 giờ ở Công viên Triều Hải sẽ có buổi trình diễn pháo hoa quy mô lớn, sau khi tham quan hội chợ chùa ở đó xong thì vừa lúc có thể đến xem màn trình diễn pháo hoa quy mô lớn luôn. Khi đến Công viên Triều Hải, mỗi cặp đều tự đi chơi riêng. Hội chợ chùa ở Công viên Triều Hải rất lớn, cũng bởi vì sức hấp dẫn của màn trình diễn pháo hoa, có rất nhiều người đến hội chợ chùa nhiều đến nỗi phải chen chúc nhau, Đường Noãn và Diệp Thù Yến tay trong tay đi dạo, bước đi rất chậm.Có điều chỉ cần hai người ở bên nhau, cho dù có bị người khác chen lấn hay va phải người khác cũng đều cảm thấy đây là một việc vui vẻ ngọt ngào. Sau khi đi dạo khoảng hai tiếng, bọn họ dự định đến địa điểm xem b.ắ.n pháo hoa. Có ba điểm xem b.ắ.n pháo hoa đẹp nhất ở Công viên Triều Hải, một là bãi biển đối diện với bãi sông, khoảng cách gần nhất, rất thuận tiện để xem, nhưng lại gần mặt nước; hai là hành lang trên sườn núi, còn có một điểm trên đỉnh núi, hai chỗ này đều có chút xa, đặc biệt là trên đỉnh núi.Địa điểm *****ên mà bọn họ loại trừ tất nhiên là bãi sông, cuối cùng quyết định đi lên đỉnh núi, nơi có ít người nhất. Đi được nửa đường, bọn họ bắt gặp một gian hàng bán kẹp tóc, Diệp Thù Yến kéo Đường Noãn dừng lại. Đường Noãn coi như là phát hiện ra rồi, Diệp Thù Yến rất là thích mái tóc của cô, bình thường thích nghịch nó cũng không sao, hầu hết đồ trang sức anh mua cho cô đều là các đồ phụ kiện tóc.Gian hàng hơi dài, Diệp Thù Yến ở đầu kia nhìn thấy mấy cái kiểu dáng hình quạt liền đi tới chọn. Đường Noãn có chút khát nước, nói với anh một tiếng rồi đi tới quầy hàng phía trước mua nước, vừa lấy nước xong khóe mắt chợt nhìn thấy một người, không nhịn được sững người, Đường Tinh? Cô vô thức nhón chân nhìn lại, không thấy Đường Tinh đâu nhưng lại nhìn thấy một người khác, là người nghe nói là đi hẹn hò – Đường Phi.Đường Phi nhìn thấy cô rồi, nhưng anh ta đã lẩn trốn vào đám đông, rõ ràng là sợ cô nhìn thấy anh ta đi cùng với ai. Một khả năng lóe lên trong đầu Đường Noãn, cô đột nhiên cảm thấy hơi ngớ ngẩn, Đường Phi và Đường Tinh? Đây có phải là có chút điên rồ không?Đang sững người thì chợt nghe thấy có người hét lên: “Mau lên, màn trình diễn pháo hoa sắp bắt đầu rồi. Không còn chỗ giờ.”Trong đám người có mấy chàng trai trẻ tuổi đột nhiên bắt đầu xông lên, Đường Noãn trong tiềm thức muốn đi tìm Đường Phi liền tiến lên hai bước.