“Liễu Chướng! Em nói cho anh biết! Em nhịn không nổi nữa, em muốn chia tay với anh!” Một tiếng vang lớn, phá vỡ yên tĩnh sáng sớm, Ngu Nam giận dữ quăng điện thoại xuống đất, màn hình tan nát chia năm xẻ bảy. Cô lửa giận tận trời xách rương hành lý mạnh bạo đẩy cửa ra, rời khỏi căn phòng cô vốn chờ mong đã lâu. Xách rương hành lý đi ra ngoài đường bị gió lạnh thổi nửa giờ, Ngu Nam hơi bình tĩnh lại. Trở về tiểu thành lớn lên từ nhỏ, Ngu Nam đi thẳng đến quê quán. Kiểu cư dân cũ bốc lên một luồng khói nhạt, hoàng hôn vừa lúc ngửi được mùi đồ ăn trong từng hộ nhà. Các học sinh tan học gần hết, chỉ còn lại mèo con ngồi ở ven đường ɭϊếʍ lông. Ngu Nam dựa vào rương hành lý, xoa xoa hai tay, ảo não vì bản thân xúc động. Sao đầu óc nóng lên lại trở về đây rồi? Lúc đi ngang qua trường học, liếc mắt vào thấy hai bạn học sinh trung học đang thân mật dựa vào nhau, tản bộ dọc theo sân thể ɖu͙ƈ, ngẫu nhiên chạm trán thì thầm. Ngu Nam thình lình nhìn thấy cảnh tượng này càng thêm buồn bực. “Nam Nam…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...