Tôn Ngữ Đàm mua vé máy bay về nước, Hải Thành. Thời gian hạ cánh là 1:10 chiều, mọi người đã ngồi trên máy bay khá lâu, ai nấy đều mệt mỏi, giống như đám rối gỗ lặng lẽ ra khỏi cửa cabin. Tôn Ngữ Đàm đang đi giữa đám người, nhưng những người xung quanh cô đều vội vã, lướt như bay trên lối đi trải thảm mềm, cô tụt xuống cuối cùng, từ từ lấy hành lý. Chuyến này trở về, cô không nói với bất kỳ ai, vậy nên cô khá ngạc nhiên khi nhìn thấy cánh tay đang vẫy ở đằng kia. Tiểu Sơn rất đắc chí: “Ông chủ đoán như thần, nói trong hai ngày này chị nhất định sẽ về. Tuyến bay này chỉ có một chuyến, bèn bảo em đợi ở đây, quả nhiên đã đợi được.” Cậu ta cầm lấy hành lý trong tay cô, “Bây giờ đi đâu hả chị Tiểu Đàm?” “Ông chủ anh đoán như thần mà, thử nói xem?” “Ông chủ bảo chắc chị sẽ về nhà ngủ, còn bảo buổi tối anh ấy sẽ đón chị đi ăn cơm.” “…” Đúng là Tôn Ngữ Đàm định như vậy thật. Cô buồn cười nói: “Này, kêu ông chủ Chu đừng mở câu lạc bộ nữa, đi mở quầy xem bói đi.” “Không thể, ông chủ em chỉ bói…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...