Trương Hàn nói - "Nếu không thể quên thi hãy viết về cậu ấy, chuyển những cảm xúc không thể buông bỏ sang câu chuyện, có lẽ khi viết xong, bạn sẽ buông bỏ được." - Mùa hè năm 2015, Dương Tịch Nguyệt tốt nghiệp cấp 2. Giấu với gia đình, cầm tiền tiết kiệm được mua một vé hòa nhạc. Ngồi trên xe rất lâu, cùng bạn bè đi xem buổi hòa nhạc của Châu Kiệt Luân. Buổi hòa nhạc đó được tổ chức tại nhà thi đấu lớn nhất ở phía Bắc, mọi người đều đổ xô ra đường, người đông như kiến. Dương Tịch Nguyệt chen lấn trong đám đông náo nhiệt, trong tay vẫy một cây gậy phát sáng, ngước nhìn sân khấu. Người trên sân khấu hát - "Ngày xưa có một người yêu bạn rất lâu, nhưng đáng tiếc gió dần đẩy khoảng cách ra xa." Năm đó Dương Tịch Nguyệt mười lăm tuổi, vừa mới tốt nghiệp cấp 2, thành tích học tập không phải là rất tốt, ở mức trung bình khá, không đậu vào trường trung học tốt nhất ở Hải Thành, với thành tích khá được nhận vào Trường Thất Trung của Hải Thành. Hải Thành gần biển, mùa hè oi bức ẩm ướt. Dương…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...