Triều Chu. Vùng ngoại ô Vụ Thành. Một nhóm quân đội đang dựng trại đóng quân ở đây, chỉ có một phần nhỏ người được vào thành. Mà trong nhóm người này có một chiếc xe ngựa không nhỏ, giữa một đám tướng sĩ màn trời chiếu đất, chiếc xe ngựa này bị che chắn rất kỹ, vô cùng thu hút sự chú ý của người khác, không ít người tò mò nhìn xem. Đến khi xe ngựa dừng lại ở dịch trạm, có mấy nữ tử trẻ tuổi che mặt đi xuống! Người đón tiếp ở dịch trạm hơi kinh ngạc, lén nhìn tướng quân thiếu niên vô cùng bình tĩnh dẫn đầu kia, sắc mặt quái dị. Trái lại quản sự dịch trạm sắc mặt điềm tĩnh mời mấy nữ tử kia đi vào. Nhưng khi ba nữ tử đi vào dịch trạm, nữ tử cuối cùng đi chậm lại giống như dây dưa, bị nữ tử kia kéo ngược lại. Cuối cùng, nữ tử kia như thở dài ngượng ngùng, người kia không đi theo, hai người theo ba nữ tử đi vào dịch trạm. Người phụ trách đưa xe ngựa đi nghỉ phát hiện ở dưới đất có mấy hạt dưa muối bị rơi? Cửa vừa đóng lại, một trong hai nữ tử hơi lớn tuổi quay đầu nhìn nữ tử sau…
Chương 218: Chương 218
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia ĐấuTác giả: Home Độc Bộ Thiên HạTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không Triều Chu. Vùng ngoại ô Vụ Thành. Một nhóm quân đội đang dựng trại đóng quân ở đây, chỉ có một phần nhỏ người được vào thành. Mà trong nhóm người này có một chiếc xe ngựa không nhỏ, giữa một đám tướng sĩ màn trời chiếu đất, chiếc xe ngựa này bị che chắn rất kỹ, vô cùng thu hút sự chú ý của người khác, không ít người tò mò nhìn xem. Đến khi xe ngựa dừng lại ở dịch trạm, có mấy nữ tử trẻ tuổi che mặt đi xuống! Người đón tiếp ở dịch trạm hơi kinh ngạc, lén nhìn tướng quân thiếu niên vô cùng bình tĩnh dẫn đầu kia, sắc mặt quái dị. Trái lại quản sự dịch trạm sắc mặt điềm tĩnh mời mấy nữ tử kia đi vào. Nhưng khi ba nữ tử đi vào dịch trạm, nữ tử cuối cùng đi chậm lại giống như dây dưa, bị nữ tử kia kéo ngược lại. Cuối cùng, nữ tử kia như thở dài ngượng ngùng, người kia không đi theo, hai người theo ba nữ tử đi vào dịch trạm. Người phụ trách đưa xe ngựa đi nghỉ phát hiện ở dưới đất có mấy hạt dưa muối bị rơi? Cửa vừa đóng lại, một trong hai nữ tử hơi lớn tuổi quay đầu nhìn nữ tử sau… Coi như có chút thay đổi về dung mạo, nhưng nàng ta không quan tâm, dù dung mạo nàng có thay đổi hay không, nàng ta vẫn luôn cảm thấy người này rất quen thuộc, điều này khiến nàng ta không thoải mái, chuyện lần đó ở Tiêu phủ khiến nàng ta luôn canh cánh trong lòng, không ngờ lại là Yến Thu Xu!Nàng vẫn chưa chết!Miệng nhỏ của Yến Thu Uyển cắn một miếng, bên ngoài xốp giòn có chút dầu mỡ, bên trong lại mềm mềm, có vị mặn vừa phải, còn mang theo mùi dầu hành thoang thoảng khiến nàng ta mê mẩn.Món này thật kì lạ, nàng ta chưa từng được ăn qua.Cũng không nhớ rõ tại sao một năm qua, ở kinh đô lại xuất hiện nhiều phố ẩm thực như vậy.Hơn nữa nàng ta nghe được rằng, Yến Thu Xu đã vào Tiêu gia từ tháng tám năm ngoái, đến bây giờ đã được gần một năm. Từ lúc đó, Tiêu gia luôn cho ra nhiều món ăn mới mẻ, điều này cũng dẫn tới sự xuất hiện của phố ẩm thực.Đồ ăn ở đó thực sự rất mới mẻ, dù kiếp trước nàng ta sống đến hơn 30 tuổi cũng chưa bao giờ thấy qua.Tại sao Yến Thu Xu lại biết mấy thứ này?Đáng ra nàng không thể biết!Dù nàng ta và nàng đều trọng sinh như nhau, nhưng còn chưa đủ, vì nàng ta chỉ có vậy, trừ việc trọng sinh một lần, biết một số việc lớn sẽ xảy ra trong tương lai, biết tất cả mọi chuyện của nhà mẹ đẻ, cũng biết những di nương kia sẽ làm gì, những chuyện khác, nàng ta đều không biết.Nhưng bây giờ, với sự xuất hiện của Xương Vương, chuyện nàng ta biết càng ngày càng ít, đã không thể giúp Chu Trạch Cảnh nhiều như trước, mấu chốt là ở chỗ, Yến Thu Xu chết đi mà tự nhiên sống lại, hơn nữa còn xảy ra nhiều chuyện kỳ lạ như vậy……Còn chuyển lời chúc phúc, chắc chắn không đơn giản chỉ là trọng sinh.Yến Thu Uyển không khỏi suy nghĩ thêm.Có lẽ trải nghiệm của Yến Thu Xu và mình không giống nhau, lại có lẽ vì chính mình mà cướp đi nhân duyên của nàng, ông trời đã bù đắp cho nàng rất nhiều thứ, chẳng hạn như làm ra ổ bánh mì này.Bằng cách này, một con phố ẩm thực mới có thể xuất hiện.Năng lực tốt như vậy lại đặt ở Tiêu gia thì thật sự quá lãng phí.Nếu có thể……Yến Thu Uyển nghĩ tới đây, nàng ta hơi hối hận vì sau khi trọng sinh đã cướp đi mối hôn sự của Yến Thu Xu, lỡ như kiếp trước Chu Trạch Cảnh có thể xưng đế là nhờ sự trợ giúp của Yến Thu Xu kia, còn lần này, chỉ sợ lành ít dữ nhiều…Nghĩ đến đây, đối mặt với bữa sáng vô cùng ngon miệng trước mặt, nàng ta lại không nỡ ăn.Rốt cuộc thì ông trời vẫn đối xử rất tốt với Yến Thu Xu!Nàng ta đặt đũa xuống.Nha hoàn bên cạnh thấy nàng ta chỉ ăn một chút điểm tâm cho bữa sáng như vậy liền nhẹ giọng khuyên nhủ: “Tiểu thư, lát nữa người còn phải thêu áo cưới, tiểu thư không ăn no thì sẽ không có sức để thêu đâu ạ.”Phần lớn các bộ phận của chiếc áo cưới đều là do chính tay Yến Thu Uyển thêu, những nữ nhân khác cũng vậy, đều tự tay thêu áo cưới cho chính mình, tay nghề thêu rất tốt, cũng là vì đến khi thành thân được người khác nhìn thấy chiếc áo cưới do chính tay mình thêu, khiến người khác càng xem trọng, đưa mình lên một bậc cao hơn.Thân là thiếp, kiếp trước nàng ta đã chịu khổ đủ rồi, nên kiếp này, nàng ta đã quen với việc mạnh mẽ trong mọi công việc.Nghe vậy, trái tim Yến Thu Uyển như đông cứng lại, nàng ta ngồi lại tiếp tục ăn, chỉ là trước đó còn cảm thấy hương vị không tệ lắm, hiện tại ăn vào lại cảm thấy chết lặng.Tại sao Chu Trạch Cảnh lại thành thân với Yến Thu Xu, hắn ta lại có thể trở thành hoàng đế, vậy mà hiện tại còn lập hôn ước với nàng ta, trong chốc lát không tưởng tượng được chuyện gì sẽ xảy ra sau này!Ngay cả mối quan hệ bất thành giữa Tứ hoàng tử và Tiêu Hoài Nhã kia cũng chưa hề xảy ra!
Coi như có chút thay đổi về dung mạo, nhưng nàng ta không quan tâm, dù dung mạo nàng có thay đổi hay không, nàng ta vẫn luôn cảm thấy người này rất quen thuộc, điều này khiến nàng ta không thoải mái, chuyện lần đó ở Tiêu phủ khiến nàng ta luôn canh cánh trong lòng, không ngờ lại là Yến Thu Xu!
Nàng vẫn chưa chết!
Miệng nhỏ của Yến Thu Uyển cắn một miếng, bên ngoài xốp giòn có chút dầu mỡ, bên trong lại mềm mềm, có vị mặn vừa phải, còn mang theo mùi dầu hành thoang thoảng khiến nàng ta mê mẩn.
Món này thật kì lạ, nàng ta chưa từng được ăn qua.
Cũng không nhớ rõ tại sao một năm qua, ở kinh đô lại xuất hiện nhiều phố ẩm thực như vậy.
Hơn nữa nàng ta nghe được rằng, Yến Thu Xu đã vào Tiêu gia từ tháng tám năm ngoái, đến bây giờ đã được gần một năm. Từ lúc đó, Tiêu gia luôn cho ra nhiều món ăn mới mẻ, điều này cũng dẫn tới sự xuất hiện của phố ẩm thực.
Đồ ăn ở đó thực sự rất mới mẻ, dù kiếp trước nàng ta sống đến hơn 30 tuổi cũng chưa bao giờ thấy qua.
Tại sao Yến Thu Xu lại biết mấy thứ này?
Đáng ra nàng không thể biết!
Dù nàng ta và nàng đều trọng sinh như nhau, nhưng còn chưa đủ, vì nàng ta chỉ có vậy, trừ việc trọng sinh một lần, biết một số việc lớn sẽ xảy ra trong tương lai, biết tất cả mọi chuyện của nhà mẹ đẻ, cũng biết những di nương kia sẽ làm gì, những chuyện khác, nàng ta đều không biết.
Nhưng bây giờ, với sự xuất hiện của Xương Vương, chuyện nàng ta biết càng ngày càng ít, đã không thể giúp Chu Trạch Cảnh nhiều như trước, mấu chốt là ở chỗ, Yến Thu Xu chết đi mà tự nhiên sống lại, hơn nữa còn xảy ra nhiều chuyện kỳ lạ như vậy……
Còn chuyển lời chúc phúc, chắc chắn không đơn giản chỉ là trọng sinh.
Yến Thu Uyển không khỏi suy nghĩ thêm.
Có lẽ trải nghiệm của Yến Thu Xu và mình không giống nhau, lại có lẽ vì chính mình mà cướp đi nhân duyên của nàng, ông trời đã bù đắp cho nàng rất nhiều thứ, chẳng hạn như làm ra ổ bánh mì này.
Bằng cách này, một con phố ẩm thực mới có thể xuất hiện.
Năng lực tốt như vậy lại đặt ở Tiêu gia thì thật sự quá lãng phí.
Nếu có thể……
Yến Thu Uyển nghĩ tới đây, nàng ta hơi hối hận vì sau khi trọng sinh đã cướp đi mối hôn sự của Yến Thu Xu, lỡ như kiếp trước Chu Trạch Cảnh có thể xưng đế là nhờ sự trợ giúp của Yến Thu Xu kia, còn lần này, chỉ sợ lành ít dữ nhiều…
Nghĩ đến đây, đối mặt với bữa sáng vô cùng ngon miệng trước mặt, nàng ta lại không nỡ ăn.
Rốt cuộc thì ông trời vẫn đối xử rất tốt với Yến Thu Xu!
Nàng ta đặt đũa xuống.
Nha hoàn bên cạnh thấy nàng ta chỉ ăn một chút điểm tâm cho bữa sáng như vậy liền nhẹ giọng khuyên nhủ: “Tiểu thư, lát nữa người còn phải thêu áo cưới, tiểu thư không ăn no thì sẽ không có sức để thêu đâu ạ.”
Phần lớn các bộ phận của chiếc áo cưới đều là do chính tay Yến Thu Uyển thêu, những nữ nhân khác cũng vậy, đều tự tay thêu áo cưới cho chính mình, tay nghề thêu rất tốt, cũng là vì đến khi thành thân được người khác nhìn thấy chiếc áo cưới do chính tay mình thêu, khiến người khác càng xem trọng, đưa mình lên một bậc cao hơn.
Thân là thiếp, kiếp trước nàng ta đã chịu khổ đủ rồi, nên kiếp này, nàng ta đã quen với việc mạnh mẽ trong mọi công việc.
Nghe vậy, trái tim Yến Thu Uyển như đông cứng lại, nàng ta ngồi lại tiếp tục ăn, chỉ là trước đó còn cảm thấy hương vị không tệ lắm, hiện tại ăn vào lại cảm thấy chết lặng.
Tại sao Chu Trạch Cảnh lại thành thân với Yến Thu Xu, hắn ta lại có thể trở thành hoàng đế, vậy mà hiện tại còn lập hôn ước với nàng ta, trong chốc lát không tưởng tượng được chuyện gì sẽ xảy ra sau này!
Ngay cả mối quan hệ bất thành giữa Tứ hoàng tử và Tiêu Hoài Nhã kia cũng chưa hề xảy ra!
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia ĐấuTác giả: Home Độc Bộ Thiên HạTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không Triều Chu. Vùng ngoại ô Vụ Thành. Một nhóm quân đội đang dựng trại đóng quân ở đây, chỉ có một phần nhỏ người được vào thành. Mà trong nhóm người này có một chiếc xe ngựa không nhỏ, giữa một đám tướng sĩ màn trời chiếu đất, chiếc xe ngựa này bị che chắn rất kỹ, vô cùng thu hút sự chú ý của người khác, không ít người tò mò nhìn xem. Đến khi xe ngựa dừng lại ở dịch trạm, có mấy nữ tử trẻ tuổi che mặt đi xuống! Người đón tiếp ở dịch trạm hơi kinh ngạc, lén nhìn tướng quân thiếu niên vô cùng bình tĩnh dẫn đầu kia, sắc mặt quái dị. Trái lại quản sự dịch trạm sắc mặt điềm tĩnh mời mấy nữ tử kia đi vào. Nhưng khi ba nữ tử đi vào dịch trạm, nữ tử cuối cùng đi chậm lại giống như dây dưa, bị nữ tử kia kéo ngược lại. Cuối cùng, nữ tử kia như thở dài ngượng ngùng, người kia không đi theo, hai người theo ba nữ tử đi vào dịch trạm. Người phụ trách đưa xe ngựa đi nghỉ phát hiện ở dưới đất có mấy hạt dưa muối bị rơi? Cửa vừa đóng lại, một trong hai nữ tử hơi lớn tuổi quay đầu nhìn nữ tử sau… Coi như có chút thay đổi về dung mạo, nhưng nàng ta không quan tâm, dù dung mạo nàng có thay đổi hay không, nàng ta vẫn luôn cảm thấy người này rất quen thuộc, điều này khiến nàng ta không thoải mái, chuyện lần đó ở Tiêu phủ khiến nàng ta luôn canh cánh trong lòng, không ngờ lại là Yến Thu Xu!Nàng vẫn chưa chết!Miệng nhỏ của Yến Thu Uyển cắn một miếng, bên ngoài xốp giòn có chút dầu mỡ, bên trong lại mềm mềm, có vị mặn vừa phải, còn mang theo mùi dầu hành thoang thoảng khiến nàng ta mê mẩn.Món này thật kì lạ, nàng ta chưa từng được ăn qua.Cũng không nhớ rõ tại sao một năm qua, ở kinh đô lại xuất hiện nhiều phố ẩm thực như vậy.Hơn nữa nàng ta nghe được rằng, Yến Thu Xu đã vào Tiêu gia từ tháng tám năm ngoái, đến bây giờ đã được gần một năm. Từ lúc đó, Tiêu gia luôn cho ra nhiều món ăn mới mẻ, điều này cũng dẫn tới sự xuất hiện của phố ẩm thực.Đồ ăn ở đó thực sự rất mới mẻ, dù kiếp trước nàng ta sống đến hơn 30 tuổi cũng chưa bao giờ thấy qua.Tại sao Yến Thu Xu lại biết mấy thứ này?Đáng ra nàng không thể biết!Dù nàng ta và nàng đều trọng sinh như nhau, nhưng còn chưa đủ, vì nàng ta chỉ có vậy, trừ việc trọng sinh một lần, biết một số việc lớn sẽ xảy ra trong tương lai, biết tất cả mọi chuyện của nhà mẹ đẻ, cũng biết những di nương kia sẽ làm gì, những chuyện khác, nàng ta đều không biết.Nhưng bây giờ, với sự xuất hiện của Xương Vương, chuyện nàng ta biết càng ngày càng ít, đã không thể giúp Chu Trạch Cảnh nhiều như trước, mấu chốt là ở chỗ, Yến Thu Xu chết đi mà tự nhiên sống lại, hơn nữa còn xảy ra nhiều chuyện kỳ lạ như vậy……Còn chuyển lời chúc phúc, chắc chắn không đơn giản chỉ là trọng sinh.Yến Thu Uyển không khỏi suy nghĩ thêm.Có lẽ trải nghiệm của Yến Thu Xu và mình không giống nhau, lại có lẽ vì chính mình mà cướp đi nhân duyên của nàng, ông trời đã bù đắp cho nàng rất nhiều thứ, chẳng hạn như làm ra ổ bánh mì này.Bằng cách này, một con phố ẩm thực mới có thể xuất hiện.Năng lực tốt như vậy lại đặt ở Tiêu gia thì thật sự quá lãng phí.Nếu có thể……Yến Thu Uyển nghĩ tới đây, nàng ta hơi hối hận vì sau khi trọng sinh đã cướp đi mối hôn sự của Yến Thu Xu, lỡ như kiếp trước Chu Trạch Cảnh có thể xưng đế là nhờ sự trợ giúp của Yến Thu Xu kia, còn lần này, chỉ sợ lành ít dữ nhiều…Nghĩ đến đây, đối mặt với bữa sáng vô cùng ngon miệng trước mặt, nàng ta lại không nỡ ăn.Rốt cuộc thì ông trời vẫn đối xử rất tốt với Yến Thu Xu!Nàng ta đặt đũa xuống.Nha hoàn bên cạnh thấy nàng ta chỉ ăn một chút điểm tâm cho bữa sáng như vậy liền nhẹ giọng khuyên nhủ: “Tiểu thư, lát nữa người còn phải thêu áo cưới, tiểu thư không ăn no thì sẽ không có sức để thêu đâu ạ.”Phần lớn các bộ phận của chiếc áo cưới đều là do chính tay Yến Thu Uyển thêu, những nữ nhân khác cũng vậy, đều tự tay thêu áo cưới cho chính mình, tay nghề thêu rất tốt, cũng là vì đến khi thành thân được người khác nhìn thấy chiếc áo cưới do chính tay mình thêu, khiến người khác càng xem trọng, đưa mình lên một bậc cao hơn.Thân là thiếp, kiếp trước nàng ta đã chịu khổ đủ rồi, nên kiếp này, nàng ta đã quen với việc mạnh mẽ trong mọi công việc.Nghe vậy, trái tim Yến Thu Uyển như đông cứng lại, nàng ta ngồi lại tiếp tục ăn, chỉ là trước đó còn cảm thấy hương vị không tệ lắm, hiện tại ăn vào lại cảm thấy chết lặng.Tại sao Chu Trạch Cảnh lại thành thân với Yến Thu Xu, hắn ta lại có thể trở thành hoàng đế, vậy mà hiện tại còn lập hôn ước với nàng ta, trong chốc lát không tưởng tượng được chuyện gì sẽ xảy ra sau này!Ngay cả mối quan hệ bất thành giữa Tứ hoàng tử và Tiêu Hoài Nhã kia cũng chưa hề xảy ra!