Triều Chu. Vùng ngoại ô Vụ Thành. Một nhóm quân đội đang dựng trại đóng quân ở đây, chỉ có một phần nhỏ người được vào thành. Mà trong nhóm người này có một chiếc xe ngựa không nhỏ, giữa một đám tướng sĩ màn trời chiếu đất, chiếc xe ngựa này bị che chắn rất kỹ, vô cùng thu hút sự chú ý của người khác, không ít người tò mò nhìn xem. Đến khi xe ngựa dừng lại ở dịch trạm, có mấy nữ tử trẻ tuổi che mặt đi xuống! Người đón tiếp ở dịch trạm hơi kinh ngạc, lén nhìn tướng quân thiếu niên vô cùng bình tĩnh dẫn đầu kia, sắc mặt quái dị. Trái lại quản sự dịch trạm sắc mặt điềm tĩnh mời mấy nữ tử kia đi vào. Nhưng khi ba nữ tử đi vào dịch trạm, nữ tử cuối cùng đi chậm lại giống như dây dưa, bị nữ tử kia kéo ngược lại. Cuối cùng, nữ tử kia như thở dài ngượng ngùng, người kia không đi theo, hai người theo ba nữ tử đi vào dịch trạm. Người phụ trách đưa xe ngựa đi nghỉ phát hiện ở dưới đất có mấy hạt dưa muối bị rơi? Cửa vừa đóng lại, một trong hai nữ tử hơi lớn tuổi quay đầu nhìn nữ tử sau…

Chương 224: Chương 224

Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia ĐấuTác giả: Home Độc Bộ Thiên HạTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không Triều Chu. Vùng ngoại ô Vụ Thành. Một nhóm quân đội đang dựng trại đóng quân ở đây, chỉ có một phần nhỏ người được vào thành. Mà trong nhóm người này có một chiếc xe ngựa không nhỏ, giữa một đám tướng sĩ màn trời chiếu đất, chiếc xe ngựa này bị che chắn rất kỹ, vô cùng thu hút sự chú ý của người khác, không ít người tò mò nhìn xem. Đến khi xe ngựa dừng lại ở dịch trạm, có mấy nữ tử trẻ tuổi che mặt đi xuống! Người đón tiếp ở dịch trạm hơi kinh ngạc, lén nhìn tướng quân thiếu niên vô cùng bình tĩnh dẫn đầu kia, sắc mặt quái dị. Trái lại quản sự dịch trạm sắc mặt điềm tĩnh mời mấy nữ tử kia đi vào. Nhưng khi ba nữ tử đi vào dịch trạm, nữ tử cuối cùng đi chậm lại giống như dây dưa, bị nữ tử kia kéo ngược lại. Cuối cùng, nữ tử kia như thở dài ngượng ngùng, người kia không đi theo, hai người theo ba nữ tử đi vào dịch trạm. Người phụ trách đưa xe ngựa đi nghỉ phát hiện ở dưới đất có mấy hạt dưa muối bị rơi? Cửa vừa đóng lại, một trong hai nữ tử hơi lớn tuổi quay đầu nhìn nữ tử sau… Sắc mặt Tống Minh Đại thản nhiên, đám người đi ra tới cửa viện, nàng ta mới thẳng tay đẩy nữ nhân này xuống.Liễu thị bị đẩy một cái loạng choạng, ngơ ngác nhìn nàng ta, không biết cô em chồng này đang phát điên vì điều gì.Lại thấy Tống Minh Đại lạnh lùng nói: “Đủ rồi! Lúc trước khi chuẩn bị về nhà chồng, ta đã nói rõ ràng với cha mẹ, bọn họ nuôi ta lớn, ta sẽ trả lại tất cả những gì đáng ra phải trả. Đừng nghĩ đến chuyện khác, càng đừng nghĩ lợi dụng Tiêu gia làm gì. Ngươi không muốn con trai ngươi đi theo con đường giống phu quân mình, vậy hãy để nó học hành chăm chỉ, chả có thứ gì là từ trên trời tự nhiên rơi xuống, chỉ có thế thôi, mau cút đi!”“Ta……” Liễu thị còn muốn lôi kéo nàng ta, nói một chút tình nghĩa, quan hệ gia đình nhà họ với Tiêu gia nhất định không thể rạn nứt!Nhưng trên thực tế, từ lâu Tống Minh Đại đã không còn tình cảm với Tống gia, lúc trước trở về vốn chỉ là một lòng muốn bảo vệ con trai, sau khi nàng ta kết hôn, Tiêu gia đã tặng nàng ta rất nhiều lễ vật, huống chi là lễ vật ngày lễ ngày tết.Cứ như vậy, khi gặp được ích lợi, người Tống gia sẽ không chút do dự mà bán nàng cho Tiêu gia.Mối quan hệ hiện giờ đã đứt, cũng khá tốt, tránh việc người Tống gia lại lợi dụng Tiêu gia.Nàng ta hất tay tẩu tẩu ra rồi bước vào trong, cũng không thèm quay đầu nhìn lại một cái.Nghe được tiếng ồn, Tiêu Bình Tùng vội vàng chạy tới, vừa lúc nhìn thấy một màn này, vui mừng ra mặt, khi chạy ra sân, đi ngang qua cửa còn đụng phải dì, sau đó cậu chạy đến bên cạnh mẫu thân: “Nương, người không bị bắt nạt chứ?”Trong lòng Tống Minh Đại ấm áp, lắc đầu nói: “Không có việc gì.”“Bình Tùng! Này….” Đôi mắt Liễu thị sáng lên khi vừa nhìn thấy cháu trai của mình.Nhưng mà mới vừa hô một tiếng, nàng ta đã bị ma ma của Tiêu gia che miệng lại, kéo nàng ta rời đi, nhị thiếu phu nhân không nhận người thân này, còn không mau tới kéo nàng ta đi đi!Sau khi thảo luận xong chi tiết về bữa tiệc sắp tới trong viện cùng với Tiêu phu nhân, Yến Thu Xu liền đến trù phòng nhìn xem có cái gì có thể nấu hay không, chờ lát nữa buổi tối có thể nấu lên ăn.Mặc dù các món ăn đều có trù tử của Tiêu phủ chuẩn bị, nhưng nàng nhất định phải nấu một ít, vì mọi người trong phủ Xương Vương lại đây khẳng định cũng đến tặng quà, Tiêu phủ cho nàng tổ chức yến hội, cũng sẽ không tốn một phân tiền nào, nàng lại không thể cho người Tiêu gia tiền, thế nên liền nấu ăn cho mọi người ăn.Yến Thu Xu vừa đến đại trù phòng, quản gia bên trong lập tức đứng dậy: “Tiểu nhân bái kiến Hương Quân!”“Trương quản gia, ngươi đừng làm vậy, ta cảm thấy không quen.” Yến Thu Xu xoa xoa cánh tay, đột nhiên nàng từ một người bình thường biến thành người có địa vị trong xã hội, nàng căn bản là không quen.Dù trước đó họ đã rất lịch sự với nàng, nhưng không tới mức cung kính hành lễ trang trọng như vậy.Trương quản gia mỉm cười, thả lỏng một chút: “Hương Quân khách khí quá, đúng rồi, trên thôn trang vừa đưa rất nhiều nấm tươi và cá tôm các loại đến, người nhìn xem người cần gì?”Yến Thu Xu khẽ gật gật đầu, đi đến nơi đặt các loại nguyên liệu nấu ăn, trong tay còn cầm cái rổ, cũng không khách sáo nói: “Chỗ này còn rất nhiều tôm, cho ta một rổ đi.”“Được thôi.” Trương quản gia gật đầu rồi để mặc cho nàng lấy.Yến Thu Xu lại cầm rất nhiều bắp ngô, cà rốt, cùng với một miếng thịt bò to và một miếng thịt lợn, nhưng vẫn còn chưa đủ, nàng lại nói: “Phiền quản gia mua giúp ta cánh gà về đây. Không thể quá ít, phải đầy một rổ.”“Được, ta đã nhớ kỹ.” Trương quản gia trả lời.Yến Thu Xu lại nhìn nhìn, cũng không còn gì khác, lại cầm đồ ăn đến đại trù phòng tự chế nước chấm.

Sắc mặt Tống Minh Đại thản nhiên, đám người đi ra tới cửa viện, nàng ta mới thẳng tay đẩy nữ nhân này xuống.

Liễu thị bị đẩy một cái loạng choạng, ngơ ngác nhìn nàng ta, không biết cô em chồng này đang phát điên vì điều gì.

Lại thấy Tống Minh Đại lạnh lùng nói: “Đủ rồi! Lúc trước khi chuẩn bị về nhà chồng, ta đã nói rõ ràng với cha mẹ, bọn họ nuôi ta lớn, ta sẽ trả lại tất cả những gì đáng ra phải trả. Đừng nghĩ đến chuyện khác, càng đừng nghĩ lợi dụng Tiêu gia làm gì. Ngươi không muốn con trai ngươi đi theo con đường giống phu quân mình, vậy hãy để nó học hành chăm chỉ, chả có thứ gì là từ trên trời tự nhiên rơi xuống, chỉ có thế thôi, mau cút đi!”

“Ta……” Liễu thị còn muốn lôi kéo nàng ta, nói một chút tình nghĩa, quan hệ gia đình nhà họ với Tiêu gia nhất định không thể rạn nứt!

Nhưng trên thực tế, từ lâu Tống Minh Đại đã không còn tình cảm với Tống gia, lúc trước trở về vốn chỉ là một lòng muốn bảo vệ con trai, sau khi nàng ta kết hôn, Tiêu gia đã tặng nàng ta rất nhiều lễ vật, huống chi là lễ vật ngày lễ ngày tết.

Cứ như vậy, khi gặp được ích lợi, người Tống gia sẽ không chút do dự mà bán nàng cho Tiêu gia.

Mối quan hệ hiện giờ đã đứt, cũng khá tốt, tránh việc người Tống gia lại lợi dụng Tiêu gia.

Nàng ta hất tay tẩu tẩu ra rồi bước vào trong, cũng không thèm quay đầu nhìn lại một cái.

Nghe được tiếng ồn, Tiêu Bình Tùng vội vàng chạy tới, vừa lúc nhìn thấy một màn này, vui mừng ra mặt, khi chạy ra sân, đi ngang qua cửa còn đụng phải dì, sau đó cậu chạy đến bên cạnh mẫu thân: “Nương, người không bị bắt nạt chứ?”

Trong lòng Tống Minh Đại ấm áp, lắc đầu nói: “Không có việc gì.”

“Bình Tùng! Này….” Đôi mắt Liễu thị sáng lên khi vừa nhìn thấy cháu trai của mình.

Nhưng mà mới vừa hô một tiếng, nàng ta đã bị ma ma của Tiêu gia che miệng lại, kéo nàng ta rời đi, nhị thiếu phu nhân không nhận người thân này, còn không mau tới kéo nàng ta đi đi!

Sau khi thảo luận xong chi tiết về bữa tiệc sắp tới trong viện cùng với Tiêu phu nhân, Yến Thu Xu liền đến trù phòng nhìn xem có cái gì có thể nấu hay không, chờ lát nữa buổi tối có thể nấu lên ăn.

Mặc dù các món ăn đều có trù tử của Tiêu phủ chuẩn bị, nhưng nàng nhất định phải nấu một ít, vì mọi người trong phủ Xương Vương lại đây khẳng định cũng đến tặng quà, Tiêu phủ cho nàng tổ chức yến hội, cũng sẽ không tốn một phân tiền nào, nàng lại không thể cho người Tiêu gia tiền, thế nên liền nấu ăn cho mọi người ăn.

Yến Thu Xu vừa đến đại trù phòng, quản gia bên trong lập tức đứng dậy: “Tiểu nhân bái kiến Hương Quân!”

“Trương quản gia, ngươi đừng làm vậy, ta cảm thấy không quen.” Yến Thu Xu xoa xoa cánh tay, đột nhiên nàng từ một người bình thường biến thành người có địa vị trong xã hội, nàng căn bản là không quen.

Dù trước đó họ đã rất lịch sự với nàng, nhưng không tới mức cung kính hành lễ trang trọng như vậy.

Trương quản gia mỉm cười, thả lỏng một chút: “Hương Quân khách khí quá, đúng rồi, trên thôn trang vừa đưa rất nhiều nấm tươi và cá tôm các loại đến, người nhìn xem người cần gì?”

Yến Thu Xu khẽ gật gật đầu, đi đến nơi đặt các loại nguyên liệu nấu ăn, trong tay còn cầm cái rổ, cũng không khách sáo nói: “Chỗ này còn rất nhiều tôm, cho ta một rổ đi.”

“Được thôi.” Trương quản gia gật đầu rồi để mặc cho nàng lấy.

Yến Thu Xu lại cầm rất nhiều bắp ngô, cà rốt, cùng với một miếng thịt bò to và một miếng thịt lợn, nhưng vẫn còn chưa đủ, nàng lại nói: “Phiền quản gia mua giúp ta cánh gà về đây. Không thể quá ít, phải đầy một rổ.”

“Được, ta đã nhớ kỹ.” Trương quản gia trả lời.

Yến Thu Xu lại nhìn nhìn, cũng không còn gì khác, lại cầm đồ ăn đến đại trù phòng tự chế nước chấm.

Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia ĐấuTác giả: Home Độc Bộ Thiên HạTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không Triều Chu. Vùng ngoại ô Vụ Thành. Một nhóm quân đội đang dựng trại đóng quân ở đây, chỉ có một phần nhỏ người được vào thành. Mà trong nhóm người này có một chiếc xe ngựa không nhỏ, giữa một đám tướng sĩ màn trời chiếu đất, chiếc xe ngựa này bị che chắn rất kỹ, vô cùng thu hút sự chú ý của người khác, không ít người tò mò nhìn xem. Đến khi xe ngựa dừng lại ở dịch trạm, có mấy nữ tử trẻ tuổi che mặt đi xuống! Người đón tiếp ở dịch trạm hơi kinh ngạc, lén nhìn tướng quân thiếu niên vô cùng bình tĩnh dẫn đầu kia, sắc mặt quái dị. Trái lại quản sự dịch trạm sắc mặt điềm tĩnh mời mấy nữ tử kia đi vào. Nhưng khi ba nữ tử đi vào dịch trạm, nữ tử cuối cùng đi chậm lại giống như dây dưa, bị nữ tử kia kéo ngược lại. Cuối cùng, nữ tử kia như thở dài ngượng ngùng, người kia không đi theo, hai người theo ba nữ tử đi vào dịch trạm. Người phụ trách đưa xe ngựa đi nghỉ phát hiện ở dưới đất có mấy hạt dưa muối bị rơi? Cửa vừa đóng lại, một trong hai nữ tử hơi lớn tuổi quay đầu nhìn nữ tử sau… Sắc mặt Tống Minh Đại thản nhiên, đám người đi ra tới cửa viện, nàng ta mới thẳng tay đẩy nữ nhân này xuống.Liễu thị bị đẩy một cái loạng choạng, ngơ ngác nhìn nàng ta, không biết cô em chồng này đang phát điên vì điều gì.Lại thấy Tống Minh Đại lạnh lùng nói: “Đủ rồi! Lúc trước khi chuẩn bị về nhà chồng, ta đã nói rõ ràng với cha mẹ, bọn họ nuôi ta lớn, ta sẽ trả lại tất cả những gì đáng ra phải trả. Đừng nghĩ đến chuyện khác, càng đừng nghĩ lợi dụng Tiêu gia làm gì. Ngươi không muốn con trai ngươi đi theo con đường giống phu quân mình, vậy hãy để nó học hành chăm chỉ, chả có thứ gì là từ trên trời tự nhiên rơi xuống, chỉ có thế thôi, mau cút đi!”“Ta……” Liễu thị còn muốn lôi kéo nàng ta, nói một chút tình nghĩa, quan hệ gia đình nhà họ với Tiêu gia nhất định không thể rạn nứt!Nhưng trên thực tế, từ lâu Tống Minh Đại đã không còn tình cảm với Tống gia, lúc trước trở về vốn chỉ là một lòng muốn bảo vệ con trai, sau khi nàng ta kết hôn, Tiêu gia đã tặng nàng ta rất nhiều lễ vật, huống chi là lễ vật ngày lễ ngày tết.Cứ như vậy, khi gặp được ích lợi, người Tống gia sẽ không chút do dự mà bán nàng cho Tiêu gia.Mối quan hệ hiện giờ đã đứt, cũng khá tốt, tránh việc người Tống gia lại lợi dụng Tiêu gia.Nàng ta hất tay tẩu tẩu ra rồi bước vào trong, cũng không thèm quay đầu nhìn lại một cái.Nghe được tiếng ồn, Tiêu Bình Tùng vội vàng chạy tới, vừa lúc nhìn thấy một màn này, vui mừng ra mặt, khi chạy ra sân, đi ngang qua cửa còn đụng phải dì, sau đó cậu chạy đến bên cạnh mẫu thân: “Nương, người không bị bắt nạt chứ?”Trong lòng Tống Minh Đại ấm áp, lắc đầu nói: “Không có việc gì.”“Bình Tùng! Này….” Đôi mắt Liễu thị sáng lên khi vừa nhìn thấy cháu trai của mình.Nhưng mà mới vừa hô một tiếng, nàng ta đã bị ma ma của Tiêu gia che miệng lại, kéo nàng ta rời đi, nhị thiếu phu nhân không nhận người thân này, còn không mau tới kéo nàng ta đi đi!Sau khi thảo luận xong chi tiết về bữa tiệc sắp tới trong viện cùng với Tiêu phu nhân, Yến Thu Xu liền đến trù phòng nhìn xem có cái gì có thể nấu hay không, chờ lát nữa buổi tối có thể nấu lên ăn.Mặc dù các món ăn đều có trù tử của Tiêu phủ chuẩn bị, nhưng nàng nhất định phải nấu một ít, vì mọi người trong phủ Xương Vương lại đây khẳng định cũng đến tặng quà, Tiêu phủ cho nàng tổ chức yến hội, cũng sẽ không tốn một phân tiền nào, nàng lại không thể cho người Tiêu gia tiền, thế nên liền nấu ăn cho mọi người ăn.Yến Thu Xu vừa đến đại trù phòng, quản gia bên trong lập tức đứng dậy: “Tiểu nhân bái kiến Hương Quân!”“Trương quản gia, ngươi đừng làm vậy, ta cảm thấy không quen.” Yến Thu Xu xoa xoa cánh tay, đột nhiên nàng từ một người bình thường biến thành người có địa vị trong xã hội, nàng căn bản là không quen.Dù trước đó họ đã rất lịch sự với nàng, nhưng không tới mức cung kính hành lễ trang trọng như vậy.Trương quản gia mỉm cười, thả lỏng một chút: “Hương Quân khách khí quá, đúng rồi, trên thôn trang vừa đưa rất nhiều nấm tươi và cá tôm các loại đến, người nhìn xem người cần gì?”Yến Thu Xu khẽ gật gật đầu, đi đến nơi đặt các loại nguyên liệu nấu ăn, trong tay còn cầm cái rổ, cũng không khách sáo nói: “Chỗ này còn rất nhiều tôm, cho ta một rổ đi.”“Được thôi.” Trương quản gia gật đầu rồi để mặc cho nàng lấy.Yến Thu Xu lại cầm rất nhiều bắp ngô, cà rốt, cùng với một miếng thịt bò to và một miếng thịt lợn, nhưng vẫn còn chưa đủ, nàng lại nói: “Phiền quản gia mua giúp ta cánh gà về đây. Không thể quá ít, phải đầy một rổ.”“Được, ta đã nhớ kỹ.” Trương quản gia trả lời.Yến Thu Xu lại nhìn nhìn, cũng không còn gì khác, lại cầm đồ ăn đến đại trù phòng tự chế nước chấm.

Chương 224: Chương 224