"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…

Chương 61: Chương 61

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Sở Nguyệt Nịnh ôm nước đường đi ngang qua chỗ họ, bước vào thang máy, sau đó ấn nút đi lên tầng cao nhất.Hoa Hoằng Nghiệp, chủ tịch tập đoàn Hoa Tân, 60 năm trước vốn là người khởi nghiệp bằng nghề dệt may ở đại lục, sau đó mới đến Hương Giang lập nghiệp và thành lập tập đoàn Hoa Tân.Ông đầu tư mạnh tay vào lĩnh vực sản xuất, với tầm nhìn đầu tư chính xác, giúp công ty phát triển mạnh mẽ và trở thành tập đoàn đầu tư nổi tiếng nhất Hương Giang hiện nay. Sự nghiệp kinh doanh của ông cũng đưa ông vào danh sách 10 đại gia giàu có nhất Hương Giang.Sở Nguyệt Nịnh nhớ lại thông tin từ tài liệu, cô ấn nút thang máy lên tầng cao nhất, ôm theo hộp nước đường bước ra khỏi thang máy.Tầng cao nhất được trang hoàng xa hoa hơn hẳn so với các tầng dành cho nhân viên bình thường. Hầu hết các phòng ở đây đều là nơi làm việc của những người có địa vị cao, mỗi người đều có văn phòng riêng.Không ai để ý đến Sở Nguyệt Nịnh ôm theo hộp nước đường. Cũng không ai nhận ra cô không phải là nhân viên của Hoa Tân.Dù sao, Hoa Tân cũng có hàng ngàn nhân viên, ai có thể nhớ mặt tất cả mọi người?Sở Nguyệt Nịnh đặt hộp nước đường xuống một chiếc ghế, rồi quan sát xung quanh. Cửa phòng chủ tịch thu hút sự chú ý của cô.Bên dưới cánh cửa tỏa ra từng đợt khí đen.Lợi dụng lúc người dọn dẹp đi vào, Sở Nguyệt Nịnh tiến về phía cửa.Một người phụ nữ dọn dẹp già nua mang theo thùng nước bước ra, vẻ mặt đầy mệt mỏi và bực bội: "Ông Hoa lại đến đây mà không báo trước, mệt c.h.ế.t đi được. Mười phút quét dọn cả tầng làm việc, ba đầu sáu tay cũng không đủ dùng."Nói xong, bà ta mạnh tay ném thùng nước xuống đất, đẩy cửa phòng ra.Sở Nguyệt Nịnh nhân cơ hội nhìn vào bên trong, mỉm cười với người phụ nữ dọn dẹp: "Để tôi giúp bác." Bà ta vốn đang buồn vì công việc không làm xong, bỗng nhiên mỉm cười: "Thật ư? Vậy thì phiền cô rồi. Nhưng mà thôi, mắc công da thịt non mịn của cô để lại vết xước.""Sẽ không đâu." Sở Nguyệt Nịnh cong cong mắt, giúp bà ta mang thùng nước vào phòng, rồi chủ động lấy giẻ lau lau bàn làm việc.Vừa lau, cô vừa quan sát xung quanh.Đối diện cửa ra vào là bàn làm việc, ghế của ông chủ cao hơn ghế tiếp khách khoảng nửa tấc. Theo phong thủy học, đây là thế tả Thanh Long hữu Bạch Hổ, Chu Tước ở vị trí dưới cùng.DTVÝ nghĩa là người ngồi ở vị trí này càng dễ dàng điều khiển người khác. Nếu đàm phán hợp tác ở đây, tình huống có lợi sẽ càng có lợi cho ông chủ, và ông chủ cũng dễ dàng nắm giữ quyền chủ động hơn.Bên trái là kệ sách màu nâu đỏ, trên đó bày đầy các tạp chí kinh tế tài chính, xen kẽ là những bức ảnh chụp bục tượng. Bên phải dựa vào tường là một chiếc giá đặt bể cá cảnh, trong đó có bốn con cá vàng đuôi chẻ.Có thể thấy, trong văn phòng này, Hoa Tân chắc chắn đã mời thầy phong thủy đến bố trí, mọi thứ đều được sắp xếp hợp lý.Nhưng tại sao bể cá cảnh lại chỉ có bốn con cá vàng đuôi chẻ?"Tứ" trong tiếng Hán đồng âm với "chết", người Hương Giang rất kiêng kỵ. Vậy mà lại cố tình thiết kế phong thủy và nuôi bốn con cá vàng đuôi chẻ.Sở Nguyệt Nịnh cảm thấy kỳ quái, cho đến khi nhìn thấy một chiếc hộp đóng kín trên kệ sách, lộ ra từng sợi hơi thở màu vàng kim, sau khi lao xong bàn làm việc, cô lại cầm giẻ lau đến gần kệ sách.Người lao công làm việc nhanh chóng, chỉ một lúc sau đã quét dọn xong hơn nửa gian phòng. Nhìn Sở Nguyệt Nịnh càng vui vẻ hơn: "Cô gái, cô ở bộ phận nào? Lần sau tôi dọn dẹp ở dưới, tôi sẽ giúp cô dọn bàn riêng sạch sẽ."Bà ta nghĩ Sở Nguyệt Nịnh có thể lên tầng trên, chắc chắn là nhân viên của một bộ phận nào đó.Sở Nguyệt Nịnh bối rối trả lời: "Tôi mới đến đây, nên không biết tên bộ phận."Bà ta nghĩ Sở Nguyệt Nịnh là nhân viên mới, nên càng tin tưởng vào suy đoán của mình.

Sở Nguyệt Nịnh ôm nước đường đi ngang qua chỗ họ, bước vào thang máy, sau đó ấn nút đi lên tầng cao nhất.

Hoa Hoằng Nghiệp, chủ tịch tập đoàn Hoa Tân, 60 năm trước vốn là người khởi nghiệp bằng nghề dệt may ở đại lục, sau đó mới đến Hương Giang lập nghiệp và thành lập tập đoàn Hoa Tân.

Ông đầu tư mạnh tay vào lĩnh vực sản xuất, với tầm nhìn đầu tư chính xác, giúp công ty phát triển mạnh mẽ và trở thành tập đoàn đầu tư nổi tiếng nhất Hương Giang hiện nay. Sự nghiệp kinh doanh của ông cũng đưa ông vào danh sách 10 đại gia giàu có nhất Hương Giang.

Sở Nguyệt Nịnh nhớ lại thông tin từ tài liệu, cô ấn nút thang máy lên tầng cao nhất, ôm theo hộp nước đường bước ra khỏi thang máy.

Tầng cao nhất được trang hoàng xa hoa hơn hẳn so với các tầng dành cho nhân viên bình thường. Hầu hết các phòng ở đây đều là nơi làm việc của những người có địa vị cao, mỗi người đều có văn phòng riêng.

Không ai để ý đến Sở Nguyệt Nịnh ôm theo hộp nước đường. Cũng không ai nhận ra cô không phải là nhân viên của Hoa Tân.

Dù sao, Hoa Tân cũng có hàng ngàn nhân viên, ai có thể nhớ mặt tất cả mọi người?

Sở Nguyệt Nịnh đặt hộp nước đường xuống một chiếc ghế, rồi quan sát xung quanh. Cửa phòng chủ tịch thu hút sự chú ý của cô.

Bên dưới cánh cửa tỏa ra từng đợt khí đen.

Lợi dụng lúc người dọn dẹp đi vào, Sở Nguyệt Nịnh tiến về phía cửa.

Một người phụ nữ dọn dẹp già nua mang theo thùng nước bước ra, vẻ mặt đầy mệt mỏi và bực bội: "Ông Hoa lại đến đây mà không báo trước, mệt c.h.ế.t đi được. Mười phút quét dọn cả tầng làm việc, ba đầu sáu tay cũng không đủ dùng."

Nói xong, bà ta mạnh tay ném thùng nước xuống đất, đẩy cửa phòng ra.

Sở Nguyệt Nịnh nhân cơ hội nhìn vào bên trong, mỉm cười với người phụ nữ dọn dẹp: "Để tôi giúp bác."

 

Bà ta vốn đang buồn vì công việc không làm xong, bỗng nhiên mỉm cười: "Thật ư? Vậy thì phiền cô rồi. Nhưng mà thôi, mắc công da thịt non mịn của cô để lại vết xước."

"Sẽ không đâu." Sở Nguyệt Nịnh cong cong mắt, giúp bà ta mang thùng nước vào phòng, rồi chủ động lấy giẻ lau lau bàn làm việc.

Vừa lau, cô vừa quan sát xung quanh.

Đối diện cửa ra vào là bàn làm việc, ghế của ông chủ cao hơn ghế tiếp khách khoảng nửa tấc. Theo phong thủy học, đây là thế tả Thanh Long hữu Bạch Hổ, Chu Tước ở vị trí dưới cùng.

DTV

Ý nghĩa là người ngồi ở vị trí này càng dễ dàng điều khiển người khác. Nếu đàm phán hợp tác ở đây, tình huống có lợi sẽ càng có lợi cho ông chủ, và ông chủ cũng dễ dàng nắm giữ quyền chủ động hơn.

Bên trái là kệ sách màu nâu đỏ, trên đó bày đầy các tạp chí kinh tế tài chính, xen kẽ là những bức ảnh chụp bục tượng. Bên phải dựa vào tường là một chiếc giá đặt bể cá cảnh, trong đó có bốn con cá vàng đuôi chẻ.

Có thể thấy, trong văn phòng này, Hoa Tân chắc chắn đã mời thầy phong thủy đến bố trí, mọi thứ đều được sắp xếp hợp lý.

Nhưng tại sao bể cá cảnh lại chỉ có bốn con cá vàng đuôi chẻ?

"Tứ" trong tiếng Hán đồng âm với "chết", người Hương Giang rất kiêng kỵ. Vậy mà lại cố tình thiết kế phong thủy và nuôi bốn con cá vàng đuôi chẻ.

Sở Nguyệt Nịnh cảm thấy kỳ quái, cho đến khi nhìn thấy một chiếc hộp đóng kín trên kệ sách, lộ ra từng sợi hơi thở màu vàng kim, sau khi lao xong bàn làm việc, cô lại cầm giẻ lau đến gần kệ sách.

Người lao công làm việc nhanh chóng, chỉ một lúc sau đã quét dọn xong hơn nửa gian phòng. Nhìn Sở Nguyệt Nịnh càng vui vẻ hơn: "Cô gái, cô ở bộ phận nào? Lần sau tôi dọn dẹp ở dưới, tôi sẽ giúp cô dọn bàn riêng sạch sẽ."

Bà ta nghĩ Sở Nguyệt Nịnh có thể lên tầng trên, chắc chắn là nhân viên của một bộ phận nào đó.

Sở Nguyệt Nịnh bối rối trả lời: "Tôi mới đến đây, nên không biết tên bộ phận."

Bà ta nghĩ Sở Nguyệt Nịnh là nhân viên mới, nên càng tin tưởng vào suy đoán của mình.

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Sở Nguyệt Nịnh ôm nước đường đi ngang qua chỗ họ, bước vào thang máy, sau đó ấn nút đi lên tầng cao nhất.Hoa Hoằng Nghiệp, chủ tịch tập đoàn Hoa Tân, 60 năm trước vốn là người khởi nghiệp bằng nghề dệt may ở đại lục, sau đó mới đến Hương Giang lập nghiệp và thành lập tập đoàn Hoa Tân.Ông đầu tư mạnh tay vào lĩnh vực sản xuất, với tầm nhìn đầu tư chính xác, giúp công ty phát triển mạnh mẽ và trở thành tập đoàn đầu tư nổi tiếng nhất Hương Giang hiện nay. Sự nghiệp kinh doanh của ông cũng đưa ông vào danh sách 10 đại gia giàu có nhất Hương Giang.Sở Nguyệt Nịnh nhớ lại thông tin từ tài liệu, cô ấn nút thang máy lên tầng cao nhất, ôm theo hộp nước đường bước ra khỏi thang máy.Tầng cao nhất được trang hoàng xa hoa hơn hẳn so với các tầng dành cho nhân viên bình thường. Hầu hết các phòng ở đây đều là nơi làm việc của những người có địa vị cao, mỗi người đều có văn phòng riêng.Không ai để ý đến Sở Nguyệt Nịnh ôm theo hộp nước đường. Cũng không ai nhận ra cô không phải là nhân viên của Hoa Tân.Dù sao, Hoa Tân cũng có hàng ngàn nhân viên, ai có thể nhớ mặt tất cả mọi người?Sở Nguyệt Nịnh đặt hộp nước đường xuống một chiếc ghế, rồi quan sát xung quanh. Cửa phòng chủ tịch thu hút sự chú ý của cô.Bên dưới cánh cửa tỏa ra từng đợt khí đen.Lợi dụng lúc người dọn dẹp đi vào, Sở Nguyệt Nịnh tiến về phía cửa.Một người phụ nữ dọn dẹp già nua mang theo thùng nước bước ra, vẻ mặt đầy mệt mỏi và bực bội: "Ông Hoa lại đến đây mà không báo trước, mệt c.h.ế.t đi được. Mười phút quét dọn cả tầng làm việc, ba đầu sáu tay cũng không đủ dùng."Nói xong, bà ta mạnh tay ném thùng nước xuống đất, đẩy cửa phòng ra.Sở Nguyệt Nịnh nhân cơ hội nhìn vào bên trong, mỉm cười với người phụ nữ dọn dẹp: "Để tôi giúp bác." Bà ta vốn đang buồn vì công việc không làm xong, bỗng nhiên mỉm cười: "Thật ư? Vậy thì phiền cô rồi. Nhưng mà thôi, mắc công da thịt non mịn của cô để lại vết xước.""Sẽ không đâu." Sở Nguyệt Nịnh cong cong mắt, giúp bà ta mang thùng nước vào phòng, rồi chủ động lấy giẻ lau lau bàn làm việc.Vừa lau, cô vừa quan sát xung quanh.Đối diện cửa ra vào là bàn làm việc, ghế của ông chủ cao hơn ghế tiếp khách khoảng nửa tấc. Theo phong thủy học, đây là thế tả Thanh Long hữu Bạch Hổ, Chu Tước ở vị trí dưới cùng.DTVÝ nghĩa là người ngồi ở vị trí này càng dễ dàng điều khiển người khác. Nếu đàm phán hợp tác ở đây, tình huống có lợi sẽ càng có lợi cho ông chủ, và ông chủ cũng dễ dàng nắm giữ quyền chủ động hơn.Bên trái là kệ sách màu nâu đỏ, trên đó bày đầy các tạp chí kinh tế tài chính, xen kẽ là những bức ảnh chụp bục tượng. Bên phải dựa vào tường là một chiếc giá đặt bể cá cảnh, trong đó có bốn con cá vàng đuôi chẻ.Có thể thấy, trong văn phòng này, Hoa Tân chắc chắn đã mời thầy phong thủy đến bố trí, mọi thứ đều được sắp xếp hợp lý.Nhưng tại sao bể cá cảnh lại chỉ có bốn con cá vàng đuôi chẻ?"Tứ" trong tiếng Hán đồng âm với "chết", người Hương Giang rất kiêng kỵ. Vậy mà lại cố tình thiết kế phong thủy và nuôi bốn con cá vàng đuôi chẻ.Sở Nguyệt Nịnh cảm thấy kỳ quái, cho đến khi nhìn thấy một chiếc hộp đóng kín trên kệ sách, lộ ra từng sợi hơi thở màu vàng kim, sau khi lao xong bàn làm việc, cô lại cầm giẻ lau đến gần kệ sách.Người lao công làm việc nhanh chóng, chỉ một lúc sau đã quét dọn xong hơn nửa gian phòng. Nhìn Sở Nguyệt Nịnh càng vui vẻ hơn: "Cô gái, cô ở bộ phận nào? Lần sau tôi dọn dẹp ở dưới, tôi sẽ giúp cô dọn bàn riêng sạch sẽ."Bà ta nghĩ Sở Nguyệt Nịnh có thể lên tầng trên, chắc chắn là nhân viên của một bộ phận nào đó.Sở Nguyệt Nịnh bối rối trả lời: "Tôi mới đến đây, nên không biết tên bộ phận."Bà ta nghĩ Sở Nguyệt Nịnh là nhân viên mới, nên càng tin tưởng vào suy đoán của mình.

Chương 61: Chương 61