"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…
Chương 295: Chương 295
Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Hay là... Quảng đại sư thấy hắn ta do dự không quyết đoán nên quyết định không bày trận?Khó mà tin được.Hắn ta còn đang chờ kiếm được số tiền lớn từ dự án khu nhà Hoa Viên.Quản gia nhìn ra tâm tư của hắn ta, liền hỏi: "Hay là gọi điện thoại cho Quảng đại sư?""Được." Chiêm Quân gật đầu.Quản gia liền đi vào phòng có điện thoại.Chiêm Quân rít thuốc xì gà nôn nóng chờ đợi. Vài phút sau, quản gia trở về, tay cầm chiếc điện thoại di động, vẻ mặt do dự."Đồ đệ A Thuật của ông ta nghe điện thoại, nói... nói Quảng đại sư đang bận.""Bận?" Chiêm Quân vội vàng đẩy Julissa ra, cầm lấy chiếc điện thoại di động, "Tôi đưa tiền cho ông ta để ông ta chơi trò mất tích hả?"Đúng là bởi vì hắn ta lo lắng đắc tội Quảng Đức Nghiệp.Nhưng khu nhà Hoa Viên vẫn là chuyện hắn ta quan tâm nhất hiện tại.Quảng Đức Nghiệp vậy mà lại chơi trò mất tích ở thời điểm quan trọng này?Julissa bị đẩy suýt ngã xuống đất, đáng thương hề hề ngẩng đầu lên: "Anh Quân."A Sơn thấy Chiêm Quân tức giận cũng vội vàng an ủi: "Anh Quân, trước tiên đừng nóng giận. Có thể Quảng đại sư có việc bận thật."Chiêm Quân không để ý đến ba người, lập tức gọi điện thoại.Điện thoại thông báo.Chiêm Quân đổi mặt, nở nụ cười: "Quảng đại sư, chuyện thế nào rồi?""Tôi không phải sư phụ."Giọng A Thuật vang lên từ đầu dây bên kia.Chiêm Quân xanh mặt: "Các người đang làm cái gì? Quảng đại sư đâu?""Chiêm tiên sinh." A Thuật không chút quan tâm nói: "Sư phụ đang bận, không có thời gian phục vụ ông bây giờ, từ từ đi.""Từ từ? Tôi đã chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, chỉ cần thu phục được mấy hộ gia đình trong khu nhà đó là có thể khởi công. Cậu lại bảo tôi từ từ?" Chiêm Quân nổi giận đùng đùng, không còn tâm trạng để duy trì nụ cười, "Lúc lấy tiền thái độ của các người cũng không như vậy. Nếu ngày mai khu Hoa Viên không thu gom xong, tôi cảnh cáo các người cẩn thận công ty phong thủy bị đập nát đấy!" A Thuật cười nhạt trong điện thoại."Chiêm tiên sinh, nếu ông có thể sống đến ngày mai để tìm tôi, thì nhất định sẽ được tiếp đãi chu đáo hơn cả trà thơm."Sống đến ngày mai?"Có ý gì?" Chiêm Quân sắc mặt biến đổi lớn, lập tức nhớ đến chén m.á.u mà hắn ta dẫn ra ngoài vào đêm đó ở khu Hoa Viên.Không đợi hắn ta nói rõ.Đô đô đô...Đầu dây bên kia đã truyền đến tiếng tắt máy.Chiêm Quân tức giận đến mắt đỏ ngầu, hung hăng ném chiếc điện thoại di động xuống đất, "Chết tiệt!""Mau! Mau đi tìm đại sư cho tôi!" Chiêm Quân sợ hãi tột độ sau khi cơn giận tan biến, hoảng hốt ra lệnh cho quản gia đi tìm người, "Phải tìm đại sư phong thủy giỏi nhất! Ngay lập tức! Ngay lập tức!"Nhưng đã quá muộn.Ngay khi quản gia vội vã bước ra khỏi cửa.Xịch một tiếng ——Như que diêm quẹt qua hộp quẹt.Bỗng nhiên cánh tay của Chiêm Quân bùng lên ngọn lửa."Cứu mạng! Cháy rồi!" Julissa nhìn Chiêm Quân hoảng sợ, liên tục lùi ra sau."Chú Lưu! Nước! Mau lấy nước!" Chiêm Quân nghiến răng nghiến lợi vồ lấy cánh tay, cố gắng dập tắt ngọn lửa.Nhưng ngọn lửa như bùng lên trên cánh tay Chiêm Quân, dù hắn ta cố gắng chụp lấy cũng không thể dập tắt, ngược lại càng bùng lên dữ dội hơn.Hắn ta hoàn toàn hoảng sợ.DTVLửa càng thiêu càng mạnh, nhanh chóng nuốt chửng cả cánh tay của hắn ta."Mau giúp tôi! Ai giúp tôi dập lửa, tôi cho 100 vạn!" Chiêm Quân hoảng sợ cầu cứu A Sơn và A Phong.Hai người họ vội vàng che túi tiền, còn có người cố gắng lấy trộm rương tiền trên bàn nhưng cũng bị ngọn lửa lớn nuốt chửng khi đến gần."Anh Quân, lửa không tàn được!" Ngược lại, Julissa sau khi hoảng sợ ngây người, lại lao nhanh cởi áo khoác ra để giúp đỡ nhưng vẫn vô ích.Tiếng kêu thảm thiết của Chiêm Quân ngày càng lớn, lửa nhanh chóng nuốt chửng cả người hắn ta.Quản gia tìm khắp nơi không thấy nước, đến khi mang nước trở lại, trong phòng khách chỉ còn lại một khối than đen hoàn toàn biến dạng.
Hay là... Quảng đại sư thấy hắn ta do dự không quyết đoán nên quyết định không bày trận?
Khó mà tin được.
Hắn ta còn đang chờ kiếm được số tiền lớn từ dự án khu nhà Hoa Viên.
Quản gia nhìn ra tâm tư của hắn ta, liền hỏi: "Hay là gọi điện thoại cho Quảng đại sư?"
"Được." Chiêm Quân gật đầu.
Quản gia liền đi vào phòng có điện thoại.
Chiêm Quân rít thuốc xì gà nôn nóng chờ đợi. Vài phút sau, quản gia trở về, tay cầm chiếc điện thoại di động, vẻ mặt do dự.
"Đồ đệ A Thuật của ông ta nghe điện thoại, nói... nói Quảng đại sư đang bận."
"Bận?" Chiêm Quân vội vàng đẩy Julissa ra, cầm lấy chiếc điện thoại di động, "Tôi đưa tiền cho ông ta để ông ta chơi trò mất tích hả?"
Đúng là bởi vì hắn ta lo lắng đắc tội Quảng Đức Nghiệp.
Nhưng khu nhà Hoa Viên vẫn là chuyện hắn ta quan tâm nhất hiện tại.
Quảng Đức Nghiệp vậy mà lại chơi trò mất tích ở thời điểm quan trọng này?
Julissa bị đẩy suýt ngã xuống đất, đáng thương hề hề ngẩng đầu lên: "Anh Quân."
A Sơn thấy Chiêm Quân tức giận cũng vội vàng an ủi: "Anh Quân, trước tiên đừng nóng giận. Có thể Quảng đại sư có việc bận thật."
Chiêm Quân không để ý đến ba người, lập tức gọi điện thoại.
Điện thoại thông báo.
Chiêm Quân đổi mặt, nở nụ cười: "Quảng đại sư, chuyện thế nào rồi?"
"Tôi không phải sư phụ."
Giọng A Thuật vang lên từ đầu dây bên kia.
Chiêm Quân xanh mặt: "Các người đang làm cái gì? Quảng đại sư đâu?"
"Chiêm tiên sinh." A Thuật không chút quan tâm nói: "Sư phụ đang bận, không có thời gian phục vụ ông bây giờ, từ từ đi."
"Từ từ? Tôi đã chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, chỉ cần thu phục được mấy hộ gia đình trong khu nhà đó là có thể khởi công. Cậu lại bảo tôi từ từ?" Chiêm Quân nổi giận đùng đùng, không còn tâm trạng để duy trì nụ cười, "Lúc lấy tiền thái độ của các người cũng không như vậy. Nếu ngày mai khu Hoa Viên không thu gom xong, tôi cảnh cáo các người cẩn thận công ty phong thủy bị đập nát đấy!"
A Thuật cười nhạt trong điện thoại.
"Chiêm tiên sinh, nếu ông có thể sống đến ngày mai để tìm tôi, thì nhất định sẽ được tiếp đãi chu đáo hơn cả trà thơm."
Sống đến ngày mai?
"Có ý gì?" Chiêm Quân sắc mặt biến đổi lớn, lập tức nhớ đến chén m.á.u mà hắn ta dẫn ra ngoài vào đêm đó ở khu Hoa Viên.
Không đợi hắn ta nói rõ.
Đô đô đô...
Đầu dây bên kia đã truyền đến tiếng tắt máy.
Chiêm Quân tức giận đến mắt đỏ ngầu, hung hăng ném chiếc điện thoại di động xuống đất, "Chết tiệt!"
"Mau! Mau đi tìm đại sư cho tôi!" Chiêm Quân sợ hãi tột độ sau khi cơn giận tan biến, hoảng hốt ra lệnh cho quản gia đi tìm người, "Phải tìm đại sư phong thủy giỏi nhất! Ngay lập tức! Ngay lập tức!"
Nhưng đã quá muộn.
Ngay khi quản gia vội vã bước ra khỏi cửa.
Xịch một tiếng ——
Như que diêm quẹt qua hộp quẹt.
Bỗng nhiên cánh tay của Chiêm Quân bùng lên ngọn lửa.
"Cứu mạng! Cháy rồi!" Julissa nhìn Chiêm Quân hoảng sợ, liên tục lùi ra sau.
"Chú Lưu! Nước! Mau lấy nước!" Chiêm Quân nghiến răng nghiến lợi vồ lấy cánh tay, cố gắng dập tắt ngọn lửa.
Nhưng ngọn lửa như bùng lên trên cánh tay Chiêm Quân, dù hắn ta cố gắng chụp lấy cũng không thể dập tắt, ngược lại càng bùng lên dữ dội hơn.
Hắn ta hoàn toàn hoảng sợ.
DTV
Lửa càng thiêu càng mạnh, nhanh chóng nuốt chửng cả cánh tay của hắn ta.
"Mau giúp tôi! Ai giúp tôi dập lửa, tôi cho 100 vạn!" Chiêm Quân hoảng sợ cầu cứu A Sơn và A Phong.
Hai người họ vội vàng che túi tiền, còn có người cố gắng lấy trộm rương tiền trên bàn nhưng cũng bị ngọn lửa lớn nuốt chửng khi đến gần.
"Anh Quân, lửa không tàn được!" Ngược lại, Julissa sau khi hoảng sợ ngây người, lại lao nhanh cởi áo khoác ra để giúp đỡ nhưng vẫn vô ích.
Tiếng kêu thảm thiết của Chiêm Quân ngày càng lớn, lửa nhanh chóng nuốt chửng cả người hắn ta.
Quản gia tìm khắp nơi không thấy nước, đến khi mang nước trở lại, trong phòng khách chỉ còn lại một khối than đen hoàn toàn biến dạng.
Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Hay là... Quảng đại sư thấy hắn ta do dự không quyết đoán nên quyết định không bày trận?Khó mà tin được.Hắn ta còn đang chờ kiếm được số tiền lớn từ dự án khu nhà Hoa Viên.Quản gia nhìn ra tâm tư của hắn ta, liền hỏi: "Hay là gọi điện thoại cho Quảng đại sư?""Được." Chiêm Quân gật đầu.Quản gia liền đi vào phòng có điện thoại.Chiêm Quân rít thuốc xì gà nôn nóng chờ đợi. Vài phút sau, quản gia trở về, tay cầm chiếc điện thoại di động, vẻ mặt do dự."Đồ đệ A Thuật của ông ta nghe điện thoại, nói... nói Quảng đại sư đang bận.""Bận?" Chiêm Quân vội vàng đẩy Julissa ra, cầm lấy chiếc điện thoại di động, "Tôi đưa tiền cho ông ta để ông ta chơi trò mất tích hả?"Đúng là bởi vì hắn ta lo lắng đắc tội Quảng Đức Nghiệp.Nhưng khu nhà Hoa Viên vẫn là chuyện hắn ta quan tâm nhất hiện tại.Quảng Đức Nghiệp vậy mà lại chơi trò mất tích ở thời điểm quan trọng này?Julissa bị đẩy suýt ngã xuống đất, đáng thương hề hề ngẩng đầu lên: "Anh Quân."A Sơn thấy Chiêm Quân tức giận cũng vội vàng an ủi: "Anh Quân, trước tiên đừng nóng giận. Có thể Quảng đại sư có việc bận thật."Chiêm Quân không để ý đến ba người, lập tức gọi điện thoại.Điện thoại thông báo.Chiêm Quân đổi mặt, nở nụ cười: "Quảng đại sư, chuyện thế nào rồi?""Tôi không phải sư phụ."Giọng A Thuật vang lên từ đầu dây bên kia.Chiêm Quân xanh mặt: "Các người đang làm cái gì? Quảng đại sư đâu?""Chiêm tiên sinh." A Thuật không chút quan tâm nói: "Sư phụ đang bận, không có thời gian phục vụ ông bây giờ, từ từ đi.""Từ từ? Tôi đã chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, chỉ cần thu phục được mấy hộ gia đình trong khu nhà đó là có thể khởi công. Cậu lại bảo tôi từ từ?" Chiêm Quân nổi giận đùng đùng, không còn tâm trạng để duy trì nụ cười, "Lúc lấy tiền thái độ của các người cũng không như vậy. Nếu ngày mai khu Hoa Viên không thu gom xong, tôi cảnh cáo các người cẩn thận công ty phong thủy bị đập nát đấy!" A Thuật cười nhạt trong điện thoại."Chiêm tiên sinh, nếu ông có thể sống đến ngày mai để tìm tôi, thì nhất định sẽ được tiếp đãi chu đáo hơn cả trà thơm."Sống đến ngày mai?"Có ý gì?" Chiêm Quân sắc mặt biến đổi lớn, lập tức nhớ đến chén m.á.u mà hắn ta dẫn ra ngoài vào đêm đó ở khu Hoa Viên.Không đợi hắn ta nói rõ.Đô đô đô...Đầu dây bên kia đã truyền đến tiếng tắt máy.Chiêm Quân tức giận đến mắt đỏ ngầu, hung hăng ném chiếc điện thoại di động xuống đất, "Chết tiệt!""Mau! Mau đi tìm đại sư cho tôi!" Chiêm Quân sợ hãi tột độ sau khi cơn giận tan biến, hoảng hốt ra lệnh cho quản gia đi tìm người, "Phải tìm đại sư phong thủy giỏi nhất! Ngay lập tức! Ngay lập tức!"Nhưng đã quá muộn.Ngay khi quản gia vội vã bước ra khỏi cửa.Xịch một tiếng ——Như que diêm quẹt qua hộp quẹt.Bỗng nhiên cánh tay của Chiêm Quân bùng lên ngọn lửa."Cứu mạng! Cháy rồi!" Julissa nhìn Chiêm Quân hoảng sợ, liên tục lùi ra sau."Chú Lưu! Nước! Mau lấy nước!" Chiêm Quân nghiến răng nghiến lợi vồ lấy cánh tay, cố gắng dập tắt ngọn lửa.Nhưng ngọn lửa như bùng lên trên cánh tay Chiêm Quân, dù hắn ta cố gắng chụp lấy cũng không thể dập tắt, ngược lại càng bùng lên dữ dội hơn.Hắn ta hoàn toàn hoảng sợ.DTVLửa càng thiêu càng mạnh, nhanh chóng nuốt chửng cả cánh tay của hắn ta."Mau giúp tôi! Ai giúp tôi dập lửa, tôi cho 100 vạn!" Chiêm Quân hoảng sợ cầu cứu A Sơn và A Phong.Hai người họ vội vàng che túi tiền, còn có người cố gắng lấy trộm rương tiền trên bàn nhưng cũng bị ngọn lửa lớn nuốt chửng khi đến gần."Anh Quân, lửa không tàn được!" Ngược lại, Julissa sau khi hoảng sợ ngây người, lại lao nhanh cởi áo khoác ra để giúp đỡ nhưng vẫn vô ích.Tiếng kêu thảm thiết của Chiêm Quân ngày càng lớn, lửa nhanh chóng nuốt chửng cả người hắn ta.Quản gia tìm khắp nơi không thấy nước, đến khi mang nước trở lại, trong phòng khách chỉ còn lại một khối than đen hoàn toàn biến dạng.