"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…
Chương 447: Chương 447
Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Hàng xóm lại cười vang."Sư nãi này, bà không cần phải vội vàng như vậy.""Sở đại sư thật tốt bụng, bói toán lại chuẩn.""Đúng vậy, chúng tôi xem bói mỗi ngày, Sở đại sư chỉ cần bấm tay là có thể biết được vận mệnh của chúng tôi.""Yên tâm đi, Nịnh Nịnh sẽ không lừa dối bà."Thấy bị vạch trần, mặt Thang sư nãi đỏ bừng.Thực ra bà không phải là fan của Sở Nguyệt Nịnh, chỉ là nghe bạn tốt nói cô nổi tiếng nên sáng sớm đã đến đây xếp hàng bói toán, cố ý nói vài lời lấy lòng đại sư để có thể được bói quẻ chính xác nhất.Giống như đi cắt tóc, bà sẽ khen nhà tạo mẫu tóc để họ có thể tỉ mỉ cắt tóc cho mình.Sở Nguyệt Nịnh chỉ vào thẻ bài trên kệ thủy tinh: "Hai trăm một quẻ, nếu bà muốn bói toán thì hãy báo trước sinh thần bát tự.""Bói, bói." Thang sư nãi báo sinh thần bát tự và ngồi yên lặng.Sở Nguyệt Nịnh bấm tay tính toán một hồi rồi nói:"Tử, Ngọ, Mão, Dậu, có nhiều anh em, vượng khí rất nhiều.""Nhà bà có nhiều anh em, hẳn là ba anh trai và một em gái.""Đến tuổi trung niên bà mới có con, con trai hiện tại đã 16 tuổi."Thang sư nãi nghe vậy, đôi mắt mở to: "Sở đại sư tính toán thật chuẩn."Có lẽ những người khác có thể tính ra bà tuổi già mới có con, nhưng tuyệt đối không thể tính ra tuổi chính xác của con trai."Đúng vậy, tôi sinh con trai khi 44 tuổi." Thang sư nãi thấy Sở Nguyệt Nịnh bói toán rất chuẩn, không còn giấu giếm.Bà ngượng ngùng cười."Lần này đến đây chủ yếu là để xem tài vận, đại sư, tài vận của tôi như thế nào? Có cơ hội phát tài hay không?"Hàng xóm nghe thấy sư nãi 60 tuổi còn muốn phát tài. Mọi người đều không nhịn được cười."Sư nãi ơi, bà đã 60 tuổi rồi, lo cho đời sau đi.""Mà sư nãi 60 tuổi cũng đã đến tuổi về hưu rồi đấy."Họ đều rất tò mò, tại sao sư nãi 60 tuổi vẫn còn chấp niệm với việc phát tài chứ?Sở Nguyệt Nịnh bấm tay tính toán và nói: "Thiên tài về tài chính nhìn từ khi sinh ra đến giờ vẫn luôn như vậy. Nói cách khác, tài vận của bà rất kém cỏi."Thang sư nãi thở dài: "Tài vận của tôi quả thật không tốt, tôi bắt đầu kinh doanh từ năm 20 tuổi, khi chồng còn sống cũng coi như duy trì được, nhưng cố tình là không thể phát tài.""Mười năm trước tôi còn đi sang Đại Lục, mở quầy bán radio, những người khác đều có thể bán được một nghìn chiếc mỗi ngày, nhưng cố tình radio của tôi lại gặp vấn đề về chất lượng, ôi, những người cùng kinh doanh đều phát tài, chỉ có tôi là không có số mệnh này.""Khi trở về Hương Giang, tôi tiếp tục kinh doanh. Học người ta mở quán bán gà, mỗi ngày đối mặt với môi trường bẩn thỉu, tôi đều cố nhịn, nhưng kinh doanh một năm vẫn không kiếm được tiền, chỉ đủ sống qua ngày."Thang sư nãi bật cười: "Đại sư, không sợ cô chê cười. Đừng nhìn tôi đã 60 tuổi, nhưng tôi vẫn dám liều lĩnh.""Đi ra ngoài kinh doanh, so với những người đàn ông trung niên kia cũng không kém cạnh."Nỗ lực hơn nửa đời người, phụ nữ đi buôn bán không dễ dàng gì, Thang sư nãi chưa bao giờ nhìn thấy một số tiền lớn nào, thật sự bà không cam lòng."Đại sư, xin hãy cho tôi biết, rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể phát tài? Nghe nói ngũ hành thiếu gì thì bổ sung cái đó, đổi tên cũng có thể thay đổi vận mệnh, vậy tôi có cần đổi tên để tăng vận may không?"Sở Nguyệt Nịnh bấm tay tính toán và hỏi: "Bà chỉ nghĩ đến việc phát tài sao?""Đúng vậy." Thang sư nãi gật đầu.Sở Nguyệt Nịnh thu hồi tay: "Bà không cần làm gì cả. Sau hai ngày, bà sẽ có thể nhận được 100 vạn."Cái gì cũng không cần làm, là có thể nhận được 100 triệu?Trên đời còn có chuyện tốt như vậy sao?Thang sư nãi kinh ngạc hít một hơi khí lạnh. Cô đời này cũng chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như vậy.Hàng xóm cũng đồng thời hít một hơi khí lạnh.Thang sư nãi hoàn hồn, đôi mắt che giấu không được niềm vui sướng tột độ, thật tốt quá, bà sắp phát tài rồi!
Hàng xóm lại cười vang.
"Sư nãi này, bà không cần phải vội vàng như vậy."
"Sở đại sư thật tốt bụng, bói toán lại chuẩn."
"Đúng vậy, chúng tôi xem bói mỗi ngày, Sở đại sư chỉ cần bấm tay là có thể biết được vận mệnh của chúng tôi."
"Yên tâm đi, Nịnh Nịnh sẽ không lừa dối bà."
Thấy bị vạch trần, mặt Thang sư nãi đỏ bừng.
Thực ra bà không phải là fan của Sở Nguyệt Nịnh, chỉ là nghe bạn tốt nói cô nổi tiếng nên sáng sớm đã đến đây xếp hàng bói toán, cố ý nói vài lời lấy lòng đại sư để có thể được bói quẻ chính xác nhất.
Giống như đi cắt tóc, bà sẽ khen nhà tạo mẫu tóc để họ có thể tỉ mỉ cắt tóc cho mình.
Sở Nguyệt Nịnh chỉ vào thẻ bài trên kệ thủy tinh: "Hai trăm một quẻ, nếu bà muốn bói toán thì hãy báo trước sinh thần bát tự."
"Bói, bói." Thang sư nãi báo sinh thần bát tự và ngồi yên lặng.
Sở Nguyệt Nịnh bấm tay tính toán một hồi rồi nói:
"Tử, Ngọ, Mão, Dậu, có nhiều anh em, vượng khí rất nhiều."
"Nhà bà có nhiều anh em, hẳn là ba anh trai và một em gái."
"Đến tuổi trung niên bà mới có con, con trai hiện tại đã 16 tuổi."
Thang sư nãi nghe vậy, đôi mắt mở to: "Sở đại sư tính toán thật chuẩn."
Có lẽ những người khác có thể tính ra bà tuổi già mới có con, nhưng tuyệt đối không thể tính ra tuổi chính xác của con trai.
"Đúng vậy, tôi sinh con trai khi 44 tuổi." Thang sư nãi thấy Sở Nguyệt Nịnh bói toán rất chuẩn, không còn giấu giếm.
Bà ngượng ngùng cười.
"Lần này đến đây chủ yếu là để xem tài vận, đại sư, tài vận của tôi như thế nào? Có cơ hội phát tài hay không?"
Hàng xóm nghe thấy sư nãi 60 tuổi còn muốn phát tài.
Mọi người đều không nhịn được cười.
"Sư nãi ơi, bà đã 60 tuổi rồi, lo cho đời sau đi."
"Mà sư nãi 60 tuổi cũng đã đến tuổi về hưu rồi đấy."
Họ đều rất tò mò, tại sao sư nãi 60 tuổi vẫn còn chấp niệm với việc phát tài chứ?
Sở Nguyệt Nịnh bấm tay tính toán và nói: "Thiên tài về tài chính nhìn từ khi sinh ra đến giờ vẫn luôn như vậy. Nói cách khác, tài vận của bà rất kém cỏi."
Thang sư nãi thở dài: "Tài vận của tôi quả thật không tốt, tôi bắt đầu kinh doanh từ năm 20 tuổi, khi chồng còn sống cũng coi như duy trì được, nhưng cố tình là không thể phát tài."
"Mười năm trước tôi còn đi sang Đại Lục, mở quầy bán radio, những người khác đều có thể bán được một nghìn chiếc mỗi ngày, nhưng cố tình radio của tôi lại gặp vấn đề về chất lượng, ôi, những người cùng kinh doanh đều phát tài, chỉ có tôi là không có số mệnh này."
"Khi trở về Hương Giang, tôi tiếp tục kinh doanh. Học người ta mở quán bán gà, mỗi ngày đối mặt với môi trường bẩn thỉu, tôi đều cố nhịn, nhưng kinh doanh một năm vẫn không kiếm được tiền, chỉ đủ sống qua ngày."
Thang sư nãi bật cười: "Đại sư, không sợ cô chê cười. Đừng nhìn tôi đã 60 tuổi, nhưng tôi vẫn dám liều lĩnh."
"Đi ra ngoài kinh doanh, so với những người đàn ông trung niên kia cũng không kém cạnh."
Nỗ lực hơn nửa đời người, phụ nữ đi buôn bán không dễ dàng gì, Thang sư nãi chưa bao giờ nhìn thấy một số tiền lớn nào, thật sự bà không cam lòng.
"Đại sư, xin hãy cho tôi biết, rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể phát tài? Nghe nói ngũ hành thiếu gì thì bổ sung cái đó, đổi tên cũng có thể thay đổi vận mệnh, vậy tôi có cần đổi tên để tăng vận may không?"
Sở Nguyệt Nịnh bấm tay tính toán và hỏi: "Bà chỉ nghĩ đến việc phát tài sao?"
"Đúng vậy." Thang sư nãi gật đầu.
Sở Nguyệt Nịnh thu hồi tay: "Bà không cần làm gì cả. Sau hai ngày, bà sẽ có thể nhận được 100 vạn."
Cái gì cũng không cần làm, là có thể nhận được 100 triệu?
Trên đời còn có chuyện tốt như vậy sao?
Thang sư nãi kinh ngạc hít một hơi khí lạnh.
Cô đời này cũng chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như vậy.
Hàng xóm cũng đồng thời hít một hơi khí lạnh.
Thang sư nãi hoàn hồn, đôi mắt che giấu không được niềm vui sướng tột độ, thật tốt quá, bà sắp phát tài rồi!
Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Hàng xóm lại cười vang."Sư nãi này, bà không cần phải vội vàng như vậy.""Sở đại sư thật tốt bụng, bói toán lại chuẩn.""Đúng vậy, chúng tôi xem bói mỗi ngày, Sở đại sư chỉ cần bấm tay là có thể biết được vận mệnh của chúng tôi.""Yên tâm đi, Nịnh Nịnh sẽ không lừa dối bà."Thấy bị vạch trần, mặt Thang sư nãi đỏ bừng.Thực ra bà không phải là fan của Sở Nguyệt Nịnh, chỉ là nghe bạn tốt nói cô nổi tiếng nên sáng sớm đã đến đây xếp hàng bói toán, cố ý nói vài lời lấy lòng đại sư để có thể được bói quẻ chính xác nhất.Giống như đi cắt tóc, bà sẽ khen nhà tạo mẫu tóc để họ có thể tỉ mỉ cắt tóc cho mình.Sở Nguyệt Nịnh chỉ vào thẻ bài trên kệ thủy tinh: "Hai trăm một quẻ, nếu bà muốn bói toán thì hãy báo trước sinh thần bát tự.""Bói, bói." Thang sư nãi báo sinh thần bát tự và ngồi yên lặng.Sở Nguyệt Nịnh bấm tay tính toán một hồi rồi nói:"Tử, Ngọ, Mão, Dậu, có nhiều anh em, vượng khí rất nhiều.""Nhà bà có nhiều anh em, hẳn là ba anh trai và một em gái.""Đến tuổi trung niên bà mới có con, con trai hiện tại đã 16 tuổi."Thang sư nãi nghe vậy, đôi mắt mở to: "Sở đại sư tính toán thật chuẩn."Có lẽ những người khác có thể tính ra bà tuổi già mới có con, nhưng tuyệt đối không thể tính ra tuổi chính xác của con trai."Đúng vậy, tôi sinh con trai khi 44 tuổi." Thang sư nãi thấy Sở Nguyệt Nịnh bói toán rất chuẩn, không còn giấu giếm.Bà ngượng ngùng cười."Lần này đến đây chủ yếu là để xem tài vận, đại sư, tài vận của tôi như thế nào? Có cơ hội phát tài hay không?"Hàng xóm nghe thấy sư nãi 60 tuổi còn muốn phát tài. Mọi người đều không nhịn được cười."Sư nãi ơi, bà đã 60 tuổi rồi, lo cho đời sau đi.""Mà sư nãi 60 tuổi cũng đã đến tuổi về hưu rồi đấy."Họ đều rất tò mò, tại sao sư nãi 60 tuổi vẫn còn chấp niệm với việc phát tài chứ?Sở Nguyệt Nịnh bấm tay tính toán và nói: "Thiên tài về tài chính nhìn từ khi sinh ra đến giờ vẫn luôn như vậy. Nói cách khác, tài vận của bà rất kém cỏi."Thang sư nãi thở dài: "Tài vận của tôi quả thật không tốt, tôi bắt đầu kinh doanh từ năm 20 tuổi, khi chồng còn sống cũng coi như duy trì được, nhưng cố tình là không thể phát tài.""Mười năm trước tôi còn đi sang Đại Lục, mở quầy bán radio, những người khác đều có thể bán được một nghìn chiếc mỗi ngày, nhưng cố tình radio của tôi lại gặp vấn đề về chất lượng, ôi, những người cùng kinh doanh đều phát tài, chỉ có tôi là không có số mệnh này.""Khi trở về Hương Giang, tôi tiếp tục kinh doanh. Học người ta mở quán bán gà, mỗi ngày đối mặt với môi trường bẩn thỉu, tôi đều cố nhịn, nhưng kinh doanh một năm vẫn không kiếm được tiền, chỉ đủ sống qua ngày."Thang sư nãi bật cười: "Đại sư, không sợ cô chê cười. Đừng nhìn tôi đã 60 tuổi, nhưng tôi vẫn dám liều lĩnh.""Đi ra ngoài kinh doanh, so với những người đàn ông trung niên kia cũng không kém cạnh."Nỗ lực hơn nửa đời người, phụ nữ đi buôn bán không dễ dàng gì, Thang sư nãi chưa bao giờ nhìn thấy một số tiền lớn nào, thật sự bà không cam lòng."Đại sư, xin hãy cho tôi biết, rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể phát tài? Nghe nói ngũ hành thiếu gì thì bổ sung cái đó, đổi tên cũng có thể thay đổi vận mệnh, vậy tôi có cần đổi tên để tăng vận may không?"Sở Nguyệt Nịnh bấm tay tính toán và hỏi: "Bà chỉ nghĩ đến việc phát tài sao?""Đúng vậy." Thang sư nãi gật đầu.Sở Nguyệt Nịnh thu hồi tay: "Bà không cần làm gì cả. Sau hai ngày, bà sẽ có thể nhận được 100 vạn."Cái gì cũng không cần làm, là có thể nhận được 100 triệu?Trên đời còn có chuyện tốt như vậy sao?Thang sư nãi kinh ngạc hít một hơi khí lạnh. Cô đời này cũng chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như vậy.Hàng xóm cũng đồng thời hít một hơi khí lạnh.Thang sư nãi hoàn hồn, đôi mắt che giấu không được niềm vui sướng tột độ, thật tốt quá, bà sắp phát tài rồi!