"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…
Chương 505: Chương 505
Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Nhưng ba vị đại sư không cho phép, anh ta cũng không chắc có thể tiếp tục quay cùng họ trong vài năm nữa để xem những lời tiên tri có ứng nghiệm hay không.Hơn nữa, quay phim cũng tốn kém chi phí.Vì vậy, Dư Quý Thanh nói thêm: "Nếu ba vị đại sư đồng ý tiếp tục quay trong kỳ tới, nếu có thể bói được chuyện tương lai trong ngày hôm đó để thì Quý Thanh cam đoan sẽ lo liệu chu đáo."Ba vị đại sư không phải là kẻ ngu ngốc, họ hiểu ngay ý đồ của Dư Quý Thanh.Mộ Dung Sơn quay sang Trác Thông, ra hiệu cho hắn im lặng, rồi nhìn Dư Quý Thanh và Sở Nguyệt Nịnh với ánh mắt khinh thường."A Thông, cậu không nhìn ra sao? Có người muốn nâng đỡ một kẻ vô dụng lên vị trí cao?""Kẻ vô dụng" mà Mộ Dung Sơn nói đến chính là Sở Nguyệt Nịnh."Bói toán là một cách để dự đoán vận mệnh và tương lai, giúp con người tránh được tai họa. Gia đình Mộ Dung chúng tôi từ xa xưa đã là thầy phong thủy cho triều đình, am hiểu về lục nhâm và bài quẻ. Chúng tôi có thể dự đoán vận mệnh cho con người trong vòng 3 đến 5 năm với độ chính xác cao."Mộ Dung Sơn chỉ vào mũi Dư Quý Thanh và nói: "Cậu cấu kết với ả tôi để lừa gạt người khác, còn muốn chúng tôi tiếp tay cho cậu sao?"Dư Quý Thanh ngạc nhiên: "Mộ Dung đại sư, tôi lừa gạt ai khi nào?"Nửa ngày sau, anh ta mới hiểu ra.Hoá ra, các đại sư này không tin rằng có người có thể tính toán ra ngay lập tức mọi việc. Do đó, họ nghi ngờ anh ta và Sở đại sư liên hợp lừa gạt."Hừ! Cậu bảo chúng tôi tính chuyện trong ngày, chả phải là bảo chúng tôi phối hợp diễn kịch với cậu sao?" Mộ Dung đại sư hừ lạnh.Quảng Đức Nghiệp gật đầu đồng tình: "Mộ Dung đại sư nói đúng, đoán trước tương lai đã là một loại thủ đoạn nghịch thiên, có thể dò hỏi đại khái hướng đi đã là ghê gớm lắm rồi."Trương Thức Khai không thích Quảng Đức Nghiệp, nhưng trước mắt cũng không thể không nói tiếp. Ông nhéo nhéo cằm, cong cong chòm râu, "Có thể tính ra tiếp theo giờ nào, hoặc là tiếp theo ngày nào sẽ xảy ra chuyện gì, đó không phải người thường có thể làm được."DTVLúc này.Từ sạp của Sở Ký bói toán vang lên một tiếng thở dài. Mọi người đều nhìn sang đó.Sở Nguyệt Nịnh vốn đang thu dọn đồ đạc, nghe thấy bên cạnh vẫn luôn ồn ào náo nhiệt, cô nhặt chiếc túi nhựa màu đỏ lên, thở dài: "Có thể... Các ông tính toán không ra, là do quá kém cỏi chăng?""À."Sở Nguyệt Nịnh nghĩ đến việc họ có thể không hiểu ý tứ sâu xa của cô, lại mỉm cười nhẹ nhàng."Ý tôi là các ông quá vô dụng."Oanh một tiếng.Mộ Dung Sơn chỉ cảm thấy khí huyết dồn lên đỉnh đầu, mũi khẽ nhếch, tức giận đến mức n.g.ự.c khó thở, đứng dậy liền xốc bàn tay run rẩy, "Con nhóc vô tri!"Sở Nguyệt Nịnh nhìn hình chữ X nằm trên mặt đất, nhún vai, "Vô dụng thì là vô dụng, nếu học hành tốt thì hà tất phải tức giận như vậy?"Mộ Dung Sơn che n.g.ự.c lại vì đau tim phổi, "Cô chính là liên hợp lừa đảo! Không biết bói toán thì không biết bói toán, cho rằng bấm tay tính toán, tùy tiện đọc hai câu thần chú, cũng gọi là bói toán ư?""Cô nếu thật sự biết tính toán, thì tôi Mộ Dung Sơn đây viết tên đảo ngược lại!"Vừa dứt lời.Một giọng nói nôn nóng từ bên cạnh truyền đến."Sở đại sư, phải làm sao bây giờ? Kết quả của bệnh viện là ung thư phổi thật." ——Cả hiện trường im bặt.Mọi người đều nhìn sang đó.Mộ Dung Sơn chỉ trong chốc lát sắc mặt đen như than, quay đầu lại nhìn.Người đã biến mất cả buổi sáng Từ Hữu Công đã trở về, hắn cầm kết quả kiểm tra của bệnh viện, ủ rũ cụp đuôi, không còn chút tinh thần nào."Sở đại sư, quả nhiên là bị cô tính trúng. Tôi đợi kết quả một ngày, đúng là ung thư phổi giai đoạn đầu."Nếu không phải hôm nay đến xem bói, Từ Hữu Công sợ rằng đến khi c.h.ế.t vì ung thư phổi, cũng sẽ không tin rằng bản thân luyện võ thường xuyên, thân thể khoẻ mạnh lại có thể mắc bệnh ung thư.
Nhưng ba vị đại sư không cho phép, anh ta cũng không chắc có thể tiếp tục quay cùng họ trong vài năm nữa để xem những lời tiên tri có ứng nghiệm hay không.
Hơn nữa, quay phim cũng tốn kém chi phí.
Vì vậy, Dư Quý Thanh nói thêm: "Nếu ba vị đại sư đồng ý tiếp tục quay trong kỳ tới, nếu có thể bói được chuyện tương lai trong ngày hôm đó để thì Quý Thanh cam đoan sẽ lo liệu chu đáo."
Ba vị đại sư không phải là kẻ ngu ngốc, họ hiểu ngay ý đồ của Dư Quý Thanh.
Mộ Dung Sơn quay sang Trác Thông, ra hiệu cho hắn im lặng, rồi nhìn Dư Quý Thanh và Sở Nguyệt Nịnh với ánh mắt khinh thường.
"A Thông, cậu không nhìn ra sao? Có người muốn nâng đỡ một kẻ vô dụng lên vị trí cao?"
"Kẻ vô dụng" mà Mộ Dung Sơn nói đến chính là Sở Nguyệt Nịnh.
"Bói toán là một cách để dự đoán vận mệnh và tương lai, giúp con người tránh được tai họa. Gia đình Mộ Dung chúng tôi từ xa xưa đã là thầy phong thủy cho triều đình, am hiểu về lục nhâm và bài quẻ. Chúng tôi có thể dự đoán vận mệnh cho con người trong vòng 3 đến 5 năm với độ chính xác cao."
Mộ Dung Sơn chỉ vào mũi Dư Quý Thanh và nói: "Cậu cấu kết với ả tôi để lừa gạt người khác, còn muốn chúng tôi tiếp tay cho cậu sao?"
Dư Quý Thanh ngạc nhiên: "Mộ Dung đại sư, tôi lừa gạt ai khi nào?"
Nửa ngày sau, anh ta mới hiểu ra.
Hoá ra, các đại sư này không tin rằng có người có thể tính toán ra ngay lập tức mọi việc. Do đó, họ nghi ngờ anh ta và Sở đại sư liên hợp lừa gạt.
"Hừ! Cậu bảo chúng tôi tính chuyện trong ngày, chả phải là bảo chúng tôi phối hợp diễn kịch với cậu sao?" Mộ Dung đại sư hừ lạnh.
Quảng Đức Nghiệp gật đầu đồng tình: "Mộ Dung đại sư nói đúng, đoán trước tương lai đã là một loại thủ đoạn nghịch thiên, có thể dò hỏi đại khái hướng đi đã là ghê gớm lắm rồi."
Trương Thức Khai không thích Quảng Đức Nghiệp, nhưng trước mắt cũng không thể không nói tiếp. Ông nhéo nhéo cằm, cong cong chòm râu, "Có thể tính ra tiếp theo giờ nào, hoặc là tiếp theo ngày nào sẽ xảy ra chuyện gì, đó không phải người thường có thể làm được."
DTV
Lúc này.
Từ sạp của Sở Ký bói toán vang lên một tiếng thở dài.
Mọi người đều nhìn sang đó.
Sở Nguyệt Nịnh vốn đang thu dọn đồ đạc, nghe thấy bên cạnh vẫn luôn ồn ào náo nhiệt, cô nhặt chiếc túi nhựa màu đỏ lên, thở dài: "Có thể... Các ông tính toán không ra, là do quá kém cỏi chăng?"
"À."
Sở Nguyệt Nịnh nghĩ đến việc họ có thể không hiểu ý tứ sâu xa của cô, lại mỉm cười nhẹ nhàng.
"Ý tôi là các ông quá vô dụng."
Oanh một tiếng.
Mộ Dung Sơn chỉ cảm thấy khí huyết dồn lên đỉnh đầu, mũi khẽ nhếch, tức giận đến mức n.g.ự.c khó thở, đứng dậy liền xốc bàn tay run rẩy, "Con nhóc vô tri!"
Sở Nguyệt Nịnh nhìn hình chữ X nằm trên mặt đất, nhún vai, "Vô dụng thì là vô dụng, nếu học hành tốt thì hà tất phải tức giận như vậy?"
Mộ Dung Sơn che n.g.ự.c lại vì đau tim phổi, "Cô chính là liên hợp lừa đảo! Không biết bói toán thì không biết bói toán, cho rằng bấm tay tính toán, tùy tiện đọc hai câu thần chú, cũng gọi là bói toán ư?"
"Cô nếu thật sự biết tính toán, thì tôi Mộ Dung Sơn đây viết tên đảo ngược lại!"
Vừa dứt lời.
Một giọng nói nôn nóng từ bên cạnh truyền đến.
"Sở đại sư, phải làm sao bây giờ? Kết quả của bệnh viện là ung thư phổi thật." ——
Cả hiện trường im bặt.
Mọi người đều nhìn sang đó.
Mộ Dung Sơn chỉ trong chốc lát sắc mặt đen như than, quay đầu lại nhìn.
Người đã biến mất cả buổi sáng Từ Hữu Công đã trở về, hắn cầm kết quả kiểm tra của bệnh viện, ủ rũ cụp đuôi, không còn chút tinh thần nào.
"Sở đại sư, quả nhiên là bị cô tính trúng. Tôi đợi kết quả một ngày, đúng là ung thư phổi giai đoạn đầu."
Nếu không phải hôm nay đến xem bói, Từ Hữu Công sợ rằng đến khi c.h.ế.t vì ung thư phổi, cũng sẽ không tin rằng bản thân luyện võ thường xuyên, thân thể khoẻ mạnh lại có thể mắc bệnh ung thư.
Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Nhưng ba vị đại sư không cho phép, anh ta cũng không chắc có thể tiếp tục quay cùng họ trong vài năm nữa để xem những lời tiên tri có ứng nghiệm hay không.Hơn nữa, quay phim cũng tốn kém chi phí.Vì vậy, Dư Quý Thanh nói thêm: "Nếu ba vị đại sư đồng ý tiếp tục quay trong kỳ tới, nếu có thể bói được chuyện tương lai trong ngày hôm đó để thì Quý Thanh cam đoan sẽ lo liệu chu đáo."Ba vị đại sư không phải là kẻ ngu ngốc, họ hiểu ngay ý đồ của Dư Quý Thanh.Mộ Dung Sơn quay sang Trác Thông, ra hiệu cho hắn im lặng, rồi nhìn Dư Quý Thanh và Sở Nguyệt Nịnh với ánh mắt khinh thường."A Thông, cậu không nhìn ra sao? Có người muốn nâng đỡ một kẻ vô dụng lên vị trí cao?""Kẻ vô dụng" mà Mộ Dung Sơn nói đến chính là Sở Nguyệt Nịnh."Bói toán là một cách để dự đoán vận mệnh và tương lai, giúp con người tránh được tai họa. Gia đình Mộ Dung chúng tôi từ xa xưa đã là thầy phong thủy cho triều đình, am hiểu về lục nhâm và bài quẻ. Chúng tôi có thể dự đoán vận mệnh cho con người trong vòng 3 đến 5 năm với độ chính xác cao."Mộ Dung Sơn chỉ vào mũi Dư Quý Thanh và nói: "Cậu cấu kết với ả tôi để lừa gạt người khác, còn muốn chúng tôi tiếp tay cho cậu sao?"Dư Quý Thanh ngạc nhiên: "Mộ Dung đại sư, tôi lừa gạt ai khi nào?"Nửa ngày sau, anh ta mới hiểu ra.Hoá ra, các đại sư này không tin rằng có người có thể tính toán ra ngay lập tức mọi việc. Do đó, họ nghi ngờ anh ta và Sở đại sư liên hợp lừa gạt."Hừ! Cậu bảo chúng tôi tính chuyện trong ngày, chả phải là bảo chúng tôi phối hợp diễn kịch với cậu sao?" Mộ Dung đại sư hừ lạnh.Quảng Đức Nghiệp gật đầu đồng tình: "Mộ Dung đại sư nói đúng, đoán trước tương lai đã là một loại thủ đoạn nghịch thiên, có thể dò hỏi đại khái hướng đi đã là ghê gớm lắm rồi."Trương Thức Khai không thích Quảng Đức Nghiệp, nhưng trước mắt cũng không thể không nói tiếp. Ông nhéo nhéo cằm, cong cong chòm râu, "Có thể tính ra tiếp theo giờ nào, hoặc là tiếp theo ngày nào sẽ xảy ra chuyện gì, đó không phải người thường có thể làm được."DTVLúc này.Từ sạp của Sở Ký bói toán vang lên một tiếng thở dài. Mọi người đều nhìn sang đó.Sở Nguyệt Nịnh vốn đang thu dọn đồ đạc, nghe thấy bên cạnh vẫn luôn ồn ào náo nhiệt, cô nhặt chiếc túi nhựa màu đỏ lên, thở dài: "Có thể... Các ông tính toán không ra, là do quá kém cỏi chăng?""À."Sở Nguyệt Nịnh nghĩ đến việc họ có thể không hiểu ý tứ sâu xa của cô, lại mỉm cười nhẹ nhàng."Ý tôi là các ông quá vô dụng."Oanh một tiếng.Mộ Dung Sơn chỉ cảm thấy khí huyết dồn lên đỉnh đầu, mũi khẽ nhếch, tức giận đến mức n.g.ự.c khó thở, đứng dậy liền xốc bàn tay run rẩy, "Con nhóc vô tri!"Sở Nguyệt Nịnh nhìn hình chữ X nằm trên mặt đất, nhún vai, "Vô dụng thì là vô dụng, nếu học hành tốt thì hà tất phải tức giận như vậy?"Mộ Dung Sơn che n.g.ự.c lại vì đau tim phổi, "Cô chính là liên hợp lừa đảo! Không biết bói toán thì không biết bói toán, cho rằng bấm tay tính toán, tùy tiện đọc hai câu thần chú, cũng gọi là bói toán ư?""Cô nếu thật sự biết tính toán, thì tôi Mộ Dung Sơn đây viết tên đảo ngược lại!"Vừa dứt lời.Một giọng nói nôn nóng từ bên cạnh truyền đến."Sở đại sư, phải làm sao bây giờ? Kết quả của bệnh viện là ung thư phổi thật." ——Cả hiện trường im bặt.Mọi người đều nhìn sang đó.Mộ Dung Sơn chỉ trong chốc lát sắc mặt đen như than, quay đầu lại nhìn.Người đã biến mất cả buổi sáng Từ Hữu Công đã trở về, hắn cầm kết quả kiểm tra của bệnh viện, ủ rũ cụp đuôi, không còn chút tinh thần nào."Sở đại sư, quả nhiên là bị cô tính trúng. Tôi đợi kết quả một ngày, đúng là ung thư phổi giai đoạn đầu."Nếu không phải hôm nay đến xem bói, Từ Hữu Công sợ rằng đến khi c.h.ế.t vì ung thư phổi, cũng sẽ không tin rằng bản thân luyện võ thường xuyên, thân thể khoẻ mạnh lại có thể mắc bệnh ung thư.