"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…
Chương 504: Chương 504
Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Cứ như vậy, Trần Tư Vũ uống phải thứ bị hạ độc, bệnh tình ngày qua ngày càng nặng thêm, bệnh viện cũng không thể tìm ra nguyên nhân.Đến ngày khai giảng đại học Cambridge, cô kéo thân xác gầy yếu do bị đầu độc đến ngã quỵ ngay trước cổng trường.Sở Nguyệt Nịnh xoa xoa giữa hai lông mày, nhíu mày: "Có những kẻ xấu xa mà không nhìn ra nổi. Cô thực sự bị trúng độc, vì an toàn, tôi khuyên cô nên đi khám bệnh viện ngay lập tức."Trần Tư Vũ nghe giọng nói khẳng định của đại sư, sững sờ.Liên tưởng đến một loạt các triệu chứng gần đây, thường xuyên nôn mửa và rụng tóc, vì dạ dày là cơ quan cảm xúc của cơ thể, cô vẫn luôn nghĩ rằng đó là do áp lực thi lên thạc sĩ.Chẳng lẽ nói…Cô thực sự bị trúng độc?DTVNghĩ đến việc Sở Nguyệt Nịnh vừa mới bói rất chuẩn.Trần Tư Vũ càng nghĩ càng sợ hãi, hai tay siết chặt chiếc túi nhỏ, khuôn mặt nhỏ biểu tình sợ hãi đứng ngồi không yên đứng dậy, "Đại sư, tôi nghe lời đại sư, tôi sẽ đi khám ngay lập tức.""Từ từ." Sở Nguyệt Nịnh véo ngón tay tính toán, "Thuốc độc vô sắc vô vị, tôi không tính ra được hình dạng cụ thể. Tôi chỉ có thể tính ra nó liên quan đến sinh hoạt hằng ngày của cô, các bạn học cùng lớp cô đều biết. Nếu bác sĩ không tìm ra nguyên nhân bệnh của cô, cô hãy suy nghĩ kỹ, giúp bác sĩ xác định loại độc.""Vâng." Trần Tư Vũ hoảng hốt lo lắng, cũng không nghe rõ Sở Nguyệt Nịnh nói gì. Chỉ nghĩ chạy nhanh đến bệnh viện.Dư Quý Thanh tiến đến, mỉm cười nói: "Trần tiểu thư, xin lỗi đã làm phiền.”Nói thật, Sở Nguyệt Nịnh đã tính hai quẻ, và cả hai đều có kết quả rất đáng chú ý. Quẻ thứ nhất cho thấy Từ Hữu Công sẽ mắc bệnh ung thư phổi, còn quẻ thứ hai dự đoán Trần Tư Vũ bị bạn cùng phòng đầu độc.Tuy anh ta không thể khẳng định tính chính xác tuyệt đối của những lời tiên tri này, nhưng nếu đúng như vậy, hai quẻ này đã chứng minh năng lực vượt trội của Sở Nguyệt Nịnh, vượt qua tất cả các đại sư khác của chương trình Huyền Học này.“Trần tiểu thư, cô có muốn đến bệnh viện để kiểm có đúng hay không? Chúng tôi có thể sắp xếp một nhiếp ảnh gia đi theo quay phim ghi lại quá trình này được không nhỉ?"Lời nói của Dư Quý Thanh khiến không khí im bặt. Ba vị đại sư kia, vốn đang thì thầm bàn tán, lập tức im lặng. Trác Thông trừng mắt nhìn Dư Quý Thanh, quát tháo: "Dư Quý Thanh, anh quá đáng rồi! Các vị đại sư khác cũng là khách quý của chương trình, khách của Sở tiểu thư được quay phim ghi lại quá trình xem bói, vậy sao các vị đại sư lại không được?Quảng Đức Nghiệp cũng cau mày, nhìn Sở Nguyệt Nịnh với vẻ mỉa mai: "Dư tiên sinh, dù cho cậu có muốn ủng hộ ai đi chăng nữa, thì cũng không nên lộ liễu như vậy chứ?"Họ khinh miệt Sở Nguyệt Nịnh, cho rằng cô có thể ngồi ngang hàng với bọn họ là nhờ sự hậu thuẫn của ai đó chứ không phải bằng năng lực thực sự.Dư Quý Thanh phớt lờ sự bất mãn của các vị đại sư, chỉ tập trung vào việc sắp xếp cho nhiếp ảnh gia đi theo Trần Tư Vũ. Sau đó, anh ta quay lại cầm micro, mỉm cười nói: "Các vị đại sư, những lời tiên tri về tương lai thường cần thời gian để kiểm chứng, vì vậy việc quay phim ghi lại quá trình xem bói là không khả thi. Tuy nhiên, những lời tiên tri của Sở đại sư đều liên quan đến những sự kiện sắp xảy ra và có thể được xác minh ngay lập tức.Là một MC chuyên nghiệp, tôi luôn nỗ lực để tạo ra những chủ đề thu hút cho chương trình. Mong rằng các vị đại sư sẽ thông cảm."Nhóm người Mộ Dung Sơn, Trương Thức Khai và Quảng Đức Nghiệp đang tính toán vận mệnh cho khách hàng.Họ không chỉ xem tương lai sẽ sinh bao nhiêu con, mà còn dự đoán năm nào sẽ gặp đại nạn và cách hóa giải, tất nhiên là phải trả tiền.Dư Quý Thanh thực ra muốn quay lại cảnh này.
Cứ như vậy, Trần Tư Vũ uống phải thứ bị hạ độc, bệnh tình ngày qua ngày càng nặng thêm, bệnh viện cũng không thể tìm ra nguyên nhân.
Đến ngày khai giảng đại học Cambridge, cô kéo thân xác gầy yếu do bị đầu độc đến ngã quỵ ngay trước cổng trường.
Sở Nguyệt Nịnh xoa xoa giữa hai lông mày, nhíu mày: "Có những kẻ xấu xa mà không nhìn ra nổi. Cô thực sự bị trúng độc, vì an toàn, tôi khuyên cô nên đi khám bệnh viện ngay lập tức."
Trần Tư Vũ nghe giọng nói khẳng định của đại sư, sững sờ.
Liên tưởng đến một loạt các triệu chứng gần đây, thường xuyên nôn mửa và rụng tóc, vì dạ dày là cơ quan cảm xúc của cơ thể, cô vẫn luôn nghĩ rằng đó là do áp lực thi lên thạc sĩ.
Chẳng lẽ nói…
Cô thực sự bị trúng độc?
DTV
Nghĩ đến việc Sở Nguyệt Nịnh vừa mới bói rất chuẩn.
Trần Tư Vũ càng nghĩ càng sợ hãi, hai tay siết chặt chiếc túi nhỏ, khuôn mặt nhỏ biểu tình sợ hãi đứng ngồi không yên đứng dậy, "Đại sư, tôi nghe lời đại sư, tôi sẽ đi khám ngay lập tức."
"Từ từ." Sở Nguyệt Nịnh véo ngón tay tính toán, "Thuốc độc vô sắc vô vị, tôi không tính ra được hình dạng cụ thể. Tôi chỉ có thể tính ra nó liên quan đến sinh hoạt hằng ngày của cô, các bạn học cùng lớp cô đều biết. Nếu bác sĩ không tìm ra nguyên nhân bệnh của cô, cô hãy suy nghĩ kỹ, giúp bác sĩ xác định loại độc."
"Vâng." Trần Tư Vũ hoảng hốt lo lắng, cũng không nghe rõ Sở Nguyệt Nịnh nói gì.
Chỉ nghĩ chạy nhanh đến bệnh viện.
Dư Quý Thanh tiến đến, mỉm cười nói: "Trần tiểu thư, xin lỗi đã làm phiền.”
Nói thật, Sở Nguyệt Nịnh đã tính hai quẻ, và cả hai đều có kết quả rất đáng chú ý. Quẻ thứ nhất cho thấy Từ Hữu Công sẽ mắc bệnh ung thư phổi, còn quẻ thứ hai dự đoán Trần Tư Vũ bị bạn cùng phòng đầu độc.
Tuy anh ta không thể khẳng định tính chính xác tuyệt đối của những lời tiên tri này, nhưng nếu đúng như vậy, hai quẻ này đã chứng minh năng lực vượt trội của Sở Nguyệt Nịnh, vượt qua tất cả các đại sư khác của chương trình Huyền Học này.
“Trần tiểu thư, cô có muốn đến bệnh viện để kiểm có đúng hay không? Chúng tôi có thể sắp xếp một nhiếp ảnh gia đi theo quay phim ghi lại quá trình này được không nhỉ?"
Lời nói của Dư Quý Thanh khiến không khí im bặt. Ba vị đại sư kia, vốn đang thì thầm bàn tán, lập tức im lặng. Trác Thông trừng mắt nhìn Dư Quý Thanh, quát tháo: "Dư Quý Thanh, anh quá đáng rồi! Các vị đại sư khác cũng là khách quý của chương trình, khách của Sở tiểu thư được quay phim ghi lại quá trình xem bói, vậy sao các vị đại sư lại không được?
Quảng Đức Nghiệp cũng cau mày, nhìn Sở Nguyệt Nịnh với vẻ mỉa mai: "Dư tiên sinh, dù cho cậu có muốn ủng hộ ai đi chăng nữa, thì cũng không nên lộ liễu như vậy chứ?"
Họ khinh miệt Sở Nguyệt Nịnh, cho rằng cô có thể ngồi ngang hàng với bọn họ là nhờ sự hậu thuẫn của ai đó chứ không phải bằng năng lực thực sự.
Dư Quý Thanh phớt lờ sự bất mãn của các vị đại sư, chỉ tập trung vào việc sắp xếp cho nhiếp ảnh gia đi theo Trần Tư Vũ. Sau đó, anh ta quay lại cầm micro, mỉm cười nói: "Các vị đại sư, những lời tiên tri về tương lai thường cần thời gian để kiểm chứng, vì vậy việc quay phim ghi lại quá trình xem bói là không khả thi. Tuy nhiên, những lời tiên tri của Sở đại sư đều liên quan đến những sự kiện sắp xảy ra và có thể được xác minh ngay lập tức.
Là một MC chuyên nghiệp, tôi luôn nỗ lực để tạo ra những chủ đề thu hút cho chương trình. Mong rằng các vị đại sư sẽ thông cảm."
Nhóm người Mộ Dung Sơn, Trương Thức Khai và Quảng Đức Nghiệp đang tính toán vận mệnh cho khách hàng.
Họ không chỉ xem tương lai sẽ sinh bao nhiêu con, mà còn dự đoán năm nào sẽ gặp đại nạn và cách hóa giải, tất nhiên là phải trả tiền.
Dư Quý Thanh thực ra muốn quay lại cảnh này.
Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Cứ như vậy, Trần Tư Vũ uống phải thứ bị hạ độc, bệnh tình ngày qua ngày càng nặng thêm, bệnh viện cũng không thể tìm ra nguyên nhân.Đến ngày khai giảng đại học Cambridge, cô kéo thân xác gầy yếu do bị đầu độc đến ngã quỵ ngay trước cổng trường.Sở Nguyệt Nịnh xoa xoa giữa hai lông mày, nhíu mày: "Có những kẻ xấu xa mà không nhìn ra nổi. Cô thực sự bị trúng độc, vì an toàn, tôi khuyên cô nên đi khám bệnh viện ngay lập tức."Trần Tư Vũ nghe giọng nói khẳng định của đại sư, sững sờ.Liên tưởng đến một loạt các triệu chứng gần đây, thường xuyên nôn mửa và rụng tóc, vì dạ dày là cơ quan cảm xúc của cơ thể, cô vẫn luôn nghĩ rằng đó là do áp lực thi lên thạc sĩ.Chẳng lẽ nói…Cô thực sự bị trúng độc?DTVNghĩ đến việc Sở Nguyệt Nịnh vừa mới bói rất chuẩn.Trần Tư Vũ càng nghĩ càng sợ hãi, hai tay siết chặt chiếc túi nhỏ, khuôn mặt nhỏ biểu tình sợ hãi đứng ngồi không yên đứng dậy, "Đại sư, tôi nghe lời đại sư, tôi sẽ đi khám ngay lập tức.""Từ từ." Sở Nguyệt Nịnh véo ngón tay tính toán, "Thuốc độc vô sắc vô vị, tôi không tính ra được hình dạng cụ thể. Tôi chỉ có thể tính ra nó liên quan đến sinh hoạt hằng ngày của cô, các bạn học cùng lớp cô đều biết. Nếu bác sĩ không tìm ra nguyên nhân bệnh của cô, cô hãy suy nghĩ kỹ, giúp bác sĩ xác định loại độc.""Vâng." Trần Tư Vũ hoảng hốt lo lắng, cũng không nghe rõ Sở Nguyệt Nịnh nói gì. Chỉ nghĩ chạy nhanh đến bệnh viện.Dư Quý Thanh tiến đến, mỉm cười nói: "Trần tiểu thư, xin lỗi đã làm phiền.”Nói thật, Sở Nguyệt Nịnh đã tính hai quẻ, và cả hai đều có kết quả rất đáng chú ý. Quẻ thứ nhất cho thấy Từ Hữu Công sẽ mắc bệnh ung thư phổi, còn quẻ thứ hai dự đoán Trần Tư Vũ bị bạn cùng phòng đầu độc.Tuy anh ta không thể khẳng định tính chính xác tuyệt đối của những lời tiên tri này, nhưng nếu đúng như vậy, hai quẻ này đã chứng minh năng lực vượt trội của Sở Nguyệt Nịnh, vượt qua tất cả các đại sư khác của chương trình Huyền Học này.“Trần tiểu thư, cô có muốn đến bệnh viện để kiểm có đúng hay không? Chúng tôi có thể sắp xếp một nhiếp ảnh gia đi theo quay phim ghi lại quá trình này được không nhỉ?"Lời nói của Dư Quý Thanh khiến không khí im bặt. Ba vị đại sư kia, vốn đang thì thầm bàn tán, lập tức im lặng. Trác Thông trừng mắt nhìn Dư Quý Thanh, quát tháo: "Dư Quý Thanh, anh quá đáng rồi! Các vị đại sư khác cũng là khách quý của chương trình, khách của Sở tiểu thư được quay phim ghi lại quá trình xem bói, vậy sao các vị đại sư lại không được?Quảng Đức Nghiệp cũng cau mày, nhìn Sở Nguyệt Nịnh với vẻ mỉa mai: "Dư tiên sinh, dù cho cậu có muốn ủng hộ ai đi chăng nữa, thì cũng không nên lộ liễu như vậy chứ?"Họ khinh miệt Sở Nguyệt Nịnh, cho rằng cô có thể ngồi ngang hàng với bọn họ là nhờ sự hậu thuẫn của ai đó chứ không phải bằng năng lực thực sự.Dư Quý Thanh phớt lờ sự bất mãn của các vị đại sư, chỉ tập trung vào việc sắp xếp cho nhiếp ảnh gia đi theo Trần Tư Vũ. Sau đó, anh ta quay lại cầm micro, mỉm cười nói: "Các vị đại sư, những lời tiên tri về tương lai thường cần thời gian để kiểm chứng, vì vậy việc quay phim ghi lại quá trình xem bói là không khả thi. Tuy nhiên, những lời tiên tri của Sở đại sư đều liên quan đến những sự kiện sắp xảy ra và có thể được xác minh ngay lập tức.Là một MC chuyên nghiệp, tôi luôn nỗ lực để tạo ra những chủ đề thu hút cho chương trình. Mong rằng các vị đại sư sẽ thông cảm."Nhóm người Mộ Dung Sơn, Trương Thức Khai và Quảng Đức Nghiệp đang tính toán vận mệnh cho khách hàng.Họ không chỉ xem tương lai sẽ sinh bao nhiêu con, mà còn dự đoán năm nào sẽ gặp đại nạn và cách hóa giải, tất nhiên là phải trả tiền.Dư Quý Thanh thực ra muốn quay lại cảnh này.