"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…
Chương 557: Chương 557
Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Phi Ngư Ca một phen khoe khoang liền thu hút không ít khách hàng phía trước vây xem.Có người hỏi: "Đại sư, xem bói phải đợi, một ngày chỉ xem được ba quẻ vậy hay là bán cho chúng tôi một số trang sức đi?""Đúng vậy." Những người khác cũng hùa theo."Như vậy mọi người đều có thu hoạch."Sở Nguyệt Nịnh nghĩ dù sao cũng không tiêu hao nhiều pháp lực, cô liền đồng ý, mỉm cười: "Được thôi, mọi người đợi một lát, tôi đi lấy trang sức."Nói xong, cô liền lấy ra tất cả đồ trang sức nhỏ trong phòng trong.Các khách hàng đều rất tự giác, xếp hàng một cách trật tự.Phi Ngư Ca giúp đỡ đóng gói trang sức vội vàng.Rất nhanh.Tất cả các món đồ trang sức nhỏ có thể giúp người tăng vận khí đều đã bán hết."Đại sư."Phi Ngư Ca vội vàng làm xong, đứng lên bẻ vai, nhìn Sở đại sư có chút ngượng ngùng, dò hỏi: "Kỳ thật, tôi còn có chuyện muốn nhờ cô giúp đỡ."Sở Nguyệt Nịnh nhìn hắn ta, lại nhìn sang cô gái có vẻ e dè bên cạnh, cô gái có vẻ ngoài xinh đẹp, mặt trái táo tóc ngắn, cười rộ lên còn có lúm đồng tiền.Cô cầm lấy món đồ trang sức đặt trên kệ trưng bày, xoay người cười nói: "Là vì Tì Hưu à?""Đúng vậy, đúng là chuyện gì cũng không thể gạt đại sư được." Phi Ngư Ca cười có chút ngượng ngùng, trộm nhìn bạn gái một cái: "Chính là như này, nó có vẻ hơi hút đào hoa, khiến cả nhà chúng tôi đều ghen tị."Đối ngoại, hắn ta là tên ác bá hung hãn, tam bang của Thập Tứ Bang.Đối nội, hắn ta thật sự là một gã trai ngốc nghếch.Lớn như vậy rồi, hắn ta cũng chỉ có một người bạn gái, nếu có người phụ nữ khác lại gần, hắn ta liền vô cùng khẩn trương sợ bạn gái ghen."Tôi muốn hỏi đại sư là Tì Hưu có thể đưa cho Song Song mang được không?"Song Song là tên bạn gái của Phi Ngư Ca. Sở Nguyệt Nịnh lại nhìn thoáng qua tướng mạo của hai người liền gật đầu: "Hai người có lực hút từ trường, trao đổi trang sức cũng không có vấn đề gì, tuy nhiên người mang theo nó sẽ càng được người khác phái ưu ái."Song Song nghe thấy, vội vàng sốt ruột nói: "Không... Không cần, hai chúng tôi đều không mang.""Ngốc nghếch gì vậy." Phi Ngư Ca trực tiếp tháo Tì Hưu xuống, mạnh mẽ đưa cho Song Song, xoa xoa đầu cô ấy: "Chẳng phải đã nói trước là không có trai nào theo đuổi sao? Cứ mang thử xem."Kỳ thật, bạn gái có vận đào hoa cũng không tốt, tướng mạo của cô ấy tuy rằng có phúc, nhưng trong mắt người khác phái lại không được coi là xinh đẹp.Hắn ta biết điều này khi quen Song Song.Tuy nhiên, hắn ta không quan tâm.Song Song nhìn Tì Hưu, kỳ quặc chớp mắt: "Anh sẽ không lo lắng sao?""Lo lắng? Nói đùa à." Phi Ngư Ca không thèm quan tâm, cười sảng khoái: "Em cứ để họ theo đuổi, xem ai có thể theo đuổi hơn anh."DTVSong Song ***** Tì Hưu, cô ấy cảm động vô cùng.Phi Ngư Ca thật sự khác biệt với những gã trai khác, ai có thể chấp nhận bạn gái mình bị người khác phái theo đuổi cơ chứ.Sở Nguyệt Nịnh nhìn từ bên cạnh, mỉm cười.Hai người họ đúng là một cặp trời sinh.Bên ngoài cửa hàng Phong thủy Sở Ký, một số khách hàng đã mua trang sức trước đó đã rời đi, còn lại không ít người đang chờ mua nước đường.Sở Di và Vệ Nghiên Lâm phối hợp làm việc, một người pha nước đường, một người đóng gói, tốc độ cũng khá nhanh.Trong đám đông.Có một cô gái đội mũ rốt cuộc cũng xếp hàng đến trước quầy, cô ấy đeo kính râm dày cộp, cố gắng nhìn rõ các loại nước đường trên bảng hiệu.Bỗng nhiên.Ánh mắt cô ấy sáng lên, chỉ vào danh sách các loại nước đường độc đáo và hỏi: "Chủ quán, cho phép hỏi một chút về công dụng của từng loại nước đường được không?"Vệ Nghiên Lâm đội chiếc túi nhựa màu đỏ, thò người qua xem, gãi gãi chiếc túi nilon trống rỗng cũng có chút bối rối."Chờ một chút, tôi đi tìm người hỏi giúp bạn."Hắn đang định đi ra ngoài, liền nhìn thấy Sở Nguyệt Nịnh đi đến.
Phi Ngư Ca một phen khoe khoang liền thu hút không ít khách hàng phía trước vây xem.
Có người hỏi: "Đại sư, xem bói phải đợi, một ngày chỉ xem được ba quẻ vậy hay là bán cho chúng tôi một số trang sức đi?"
"Đúng vậy." Những người khác cũng hùa theo.
"Như vậy mọi người đều có thu hoạch."
Sở Nguyệt Nịnh nghĩ dù sao cũng không tiêu hao nhiều pháp lực, cô liền đồng ý, mỉm cười: "Được thôi, mọi người đợi một lát, tôi đi lấy trang sức."
Nói xong, cô liền lấy ra tất cả đồ trang sức nhỏ trong phòng trong.
Các khách hàng đều rất tự giác, xếp hàng một cách trật tự.
Phi Ngư Ca giúp đỡ đóng gói trang sức vội vàng.
Rất nhanh.
Tất cả các món đồ trang sức nhỏ có thể giúp người tăng vận khí đều đã bán hết.
"Đại sư."
Phi Ngư Ca vội vàng làm xong, đứng lên bẻ vai, nhìn Sở đại sư có chút ngượng ngùng, dò hỏi: "Kỳ thật, tôi còn có chuyện muốn nhờ cô giúp đỡ."
Sở Nguyệt Nịnh nhìn hắn ta, lại nhìn sang cô gái có vẻ e dè bên cạnh, cô gái có vẻ ngoài xinh đẹp, mặt trái táo tóc ngắn, cười rộ lên còn có lúm đồng tiền.
Cô cầm lấy món đồ trang sức đặt trên kệ trưng bày, xoay người cười nói: "Là vì Tì Hưu à?"
"Đúng vậy, đúng là chuyện gì cũng không thể gạt đại sư được." Phi Ngư Ca cười có chút ngượng ngùng, trộm nhìn bạn gái một cái: "Chính là như này, nó có vẻ hơi hút đào hoa, khiến cả nhà chúng tôi đều ghen tị."
Đối ngoại, hắn ta là tên ác bá hung hãn, tam bang của Thập Tứ Bang.
Đối nội, hắn ta thật sự là một gã trai ngốc nghếch.
Lớn như vậy rồi, hắn ta cũng chỉ có một người bạn gái, nếu có người phụ nữ khác lại gần, hắn ta liền vô cùng khẩn trương sợ bạn gái ghen.
"Tôi muốn hỏi đại sư là Tì Hưu có thể đưa cho Song Song mang được không?"
Song Song là tên bạn gái của Phi Ngư Ca.
Sở Nguyệt Nịnh lại nhìn thoáng qua tướng mạo của hai người liền gật đầu: "Hai người có lực hút từ trường, trao đổi trang sức cũng không có vấn đề gì, tuy nhiên người mang theo nó sẽ càng được người khác phái ưu ái."
Song Song nghe thấy, vội vàng sốt ruột nói: "Không... Không cần, hai chúng tôi đều không mang."
"Ngốc nghếch gì vậy." Phi Ngư Ca trực tiếp tháo Tì Hưu xuống, mạnh mẽ đưa cho Song Song, xoa xoa đầu cô ấy: "Chẳng phải đã nói trước là không có trai nào theo đuổi sao? Cứ mang thử xem."
Kỳ thật, bạn gái có vận đào hoa cũng không tốt, tướng mạo của cô ấy tuy rằng có phúc, nhưng trong mắt người khác phái lại không được coi là xinh đẹp.
Hắn ta biết điều này khi quen Song Song.
Tuy nhiên, hắn ta không quan tâm.
Song Song nhìn Tì Hưu, kỳ quặc chớp mắt: "Anh sẽ không lo lắng sao?"
"Lo lắng? Nói đùa à." Phi Ngư Ca không thèm quan tâm, cười sảng khoái: "Em cứ để họ theo đuổi, xem ai có thể theo đuổi hơn anh."
DTV
Song Song ***** Tì Hưu, cô ấy cảm động vô cùng.
Phi Ngư Ca thật sự khác biệt với những gã trai khác, ai có thể chấp nhận bạn gái mình bị người khác phái theo đuổi cơ chứ.
Sở Nguyệt Nịnh nhìn từ bên cạnh, mỉm cười.
Hai người họ đúng là một cặp trời sinh.
Bên ngoài cửa hàng Phong thủy Sở Ký, một số khách hàng đã mua trang sức trước đó đã rời đi, còn lại không ít người đang chờ mua nước đường.
Sở Di và Vệ Nghiên Lâm phối hợp làm việc, một người pha nước đường, một người đóng gói, tốc độ cũng khá nhanh.
Trong đám đông.
Có một cô gái đội mũ rốt cuộc cũng xếp hàng đến trước quầy, cô ấy đeo kính râm dày cộp, cố gắng nhìn rõ các loại nước đường trên bảng hiệu.
Bỗng nhiên.
Ánh mắt cô ấy sáng lên, chỉ vào danh sách các loại nước đường độc đáo và hỏi: "Chủ quán, cho phép hỏi một chút về công dụng của từng loại nước đường được không?"
Vệ Nghiên Lâm đội chiếc túi nhựa màu đỏ, thò người qua xem, gãi gãi chiếc túi nilon trống rỗng cũng có chút bối rối.
"Chờ một chút, tôi đi tìm người hỏi giúp bạn."
Hắn đang định đi ra ngoài, liền nhìn thấy Sở Nguyệt Nịnh đi đến.
Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Phi Ngư Ca một phen khoe khoang liền thu hút không ít khách hàng phía trước vây xem.Có người hỏi: "Đại sư, xem bói phải đợi, một ngày chỉ xem được ba quẻ vậy hay là bán cho chúng tôi một số trang sức đi?""Đúng vậy." Những người khác cũng hùa theo."Như vậy mọi người đều có thu hoạch."Sở Nguyệt Nịnh nghĩ dù sao cũng không tiêu hao nhiều pháp lực, cô liền đồng ý, mỉm cười: "Được thôi, mọi người đợi một lát, tôi đi lấy trang sức."Nói xong, cô liền lấy ra tất cả đồ trang sức nhỏ trong phòng trong.Các khách hàng đều rất tự giác, xếp hàng một cách trật tự.Phi Ngư Ca giúp đỡ đóng gói trang sức vội vàng.Rất nhanh.Tất cả các món đồ trang sức nhỏ có thể giúp người tăng vận khí đều đã bán hết."Đại sư."Phi Ngư Ca vội vàng làm xong, đứng lên bẻ vai, nhìn Sở đại sư có chút ngượng ngùng, dò hỏi: "Kỳ thật, tôi còn có chuyện muốn nhờ cô giúp đỡ."Sở Nguyệt Nịnh nhìn hắn ta, lại nhìn sang cô gái có vẻ e dè bên cạnh, cô gái có vẻ ngoài xinh đẹp, mặt trái táo tóc ngắn, cười rộ lên còn có lúm đồng tiền.Cô cầm lấy món đồ trang sức đặt trên kệ trưng bày, xoay người cười nói: "Là vì Tì Hưu à?""Đúng vậy, đúng là chuyện gì cũng không thể gạt đại sư được." Phi Ngư Ca cười có chút ngượng ngùng, trộm nhìn bạn gái một cái: "Chính là như này, nó có vẻ hơi hút đào hoa, khiến cả nhà chúng tôi đều ghen tị."Đối ngoại, hắn ta là tên ác bá hung hãn, tam bang của Thập Tứ Bang.Đối nội, hắn ta thật sự là một gã trai ngốc nghếch.Lớn như vậy rồi, hắn ta cũng chỉ có một người bạn gái, nếu có người phụ nữ khác lại gần, hắn ta liền vô cùng khẩn trương sợ bạn gái ghen."Tôi muốn hỏi đại sư là Tì Hưu có thể đưa cho Song Song mang được không?"Song Song là tên bạn gái của Phi Ngư Ca. Sở Nguyệt Nịnh lại nhìn thoáng qua tướng mạo của hai người liền gật đầu: "Hai người có lực hút từ trường, trao đổi trang sức cũng không có vấn đề gì, tuy nhiên người mang theo nó sẽ càng được người khác phái ưu ái."Song Song nghe thấy, vội vàng sốt ruột nói: "Không... Không cần, hai chúng tôi đều không mang.""Ngốc nghếch gì vậy." Phi Ngư Ca trực tiếp tháo Tì Hưu xuống, mạnh mẽ đưa cho Song Song, xoa xoa đầu cô ấy: "Chẳng phải đã nói trước là không có trai nào theo đuổi sao? Cứ mang thử xem."Kỳ thật, bạn gái có vận đào hoa cũng không tốt, tướng mạo của cô ấy tuy rằng có phúc, nhưng trong mắt người khác phái lại không được coi là xinh đẹp.Hắn ta biết điều này khi quen Song Song.Tuy nhiên, hắn ta không quan tâm.Song Song nhìn Tì Hưu, kỳ quặc chớp mắt: "Anh sẽ không lo lắng sao?""Lo lắng? Nói đùa à." Phi Ngư Ca không thèm quan tâm, cười sảng khoái: "Em cứ để họ theo đuổi, xem ai có thể theo đuổi hơn anh."DTVSong Song ***** Tì Hưu, cô ấy cảm động vô cùng.Phi Ngư Ca thật sự khác biệt với những gã trai khác, ai có thể chấp nhận bạn gái mình bị người khác phái theo đuổi cơ chứ.Sở Nguyệt Nịnh nhìn từ bên cạnh, mỉm cười.Hai người họ đúng là một cặp trời sinh.Bên ngoài cửa hàng Phong thủy Sở Ký, một số khách hàng đã mua trang sức trước đó đã rời đi, còn lại không ít người đang chờ mua nước đường.Sở Di và Vệ Nghiên Lâm phối hợp làm việc, một người pha nước đường, một người đóng gói, tốc độ cũng khá nhanh.Trong đám đông.Có một cô gái đội mũ rốt cuộc cũng xếp hàng đến trước quầy, cô ấy đeo kính râm dày cộp, cố gắng nhìn rõ các loại nước đường trên bảng hiệu.Bỗng nhiên.Ánh mắt cô ấy sáng lên, chỉ vào danh sách các loại nước đường độc đáo và hỏi: "Chủ quán, cho phép hỏi một chút về công dụng của từng loại nước đường được không?"Vệ Nghiên Lâm đội chiếc túi nhựa màu đỏ, thò người qua xem, gãi gãi chiếc túi nilon trống rỗng cũng có chút bối rối."Chờ một chút, tôi đi tìm người hỏi giúp bạn."Hắn đang định đi ra ngoài, liền nhìn thấy Sở Nguyệt Nịnh đi đến.