"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…
Chương 567: Chương 567
Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… "Đại sư, xin cô giúp giúp tôi với." Bán Ngư Phong thực sự dở khóc dở cười."Ừm." Sở Nguyệt Nịnh buông chén trà, cầm bát tự của Bán Ngư Phong xem xét, "Tôi trước tiên giúp anh xem bói, đôi khi có duyên đồng tính, cũng có thể nhìn ra từ bát tự."Bán Ngư Phong vừa nghe có thể xem bói, cũng lập tức ngồi thẳng người, sợ mùi hôi nách của mình xông đến đại sư nên giơ tay vẫy vẫy xung quanh để xua đi.Sở Nguyệt Nịnh nói: "Chúng ta trước tiên xem từ tình hình gia đình của anh, trong bát tự, trừ năm sinh ra thì các cung khác đều là số lẻ, cũng tức là độc thân, năm sinh lại tương ứng với cha mẹ. Nói cách khác, anh là con trai độc nhất trong nhà, là chỗ dựa cho cha mẹ lúc tuổi già.""Với bát tự này, tuổi thơ của anh hẳn là rất sung túc và được cha mẹ yêu thương."Bán Ngư Phong nhớ đến tuổi thơ, khuôn mặt vốn có chút lo lắng cũng nở nụ cười: "Đại sư nói không sai, tôi đúng là con trai độc nhất của cha mẹ và cũng được cha mẹ yêu thương."Sở Nguyệt Nịnh tiếp tục xem bói: "Vào thời kỳ dậy thì, may mắn của cha mẹ anh đã kết thúc. Lúc đó anh học hành không tốt, nên đã tiếp quản nghề bán cá của cha."Bán Ngư Phong liên tục gật đầu: "Đại sư nói quá chuẩn, đúng là từ sau tuổi dậy thì, tôi dần dần trở nên nghiêm trọng.""Chuyện này cũng không cần xem bói mới biết được." Sở Nguyệt Nịnh giải thích, "Hôi nách hay được gọi là chứng hôi nách, là do tuyến mồ hôi phân bố quá nhiều. Trước tuổi dậy thì, tuyến s.i.n.h d.ụ.c chưa trưởng thành nên ít biểu hiện ra ngoài. Đến tuổi dậy thì, tuyến s.i.n.h d.ụ.c trưởng thành sẽ bắt đầu biểu hiện.""Thì ra là vậy." Bán Ngư Phong liên tục thở dài, "Tôi đúng là vì chuyện này mà bị hại thảm, trước đây còn có hai bạn học nữ cùng chơi, đến khi hôi nách, bên cạnh đừng nói khác phái, ngay cả con trai cũng không có."Có người hàng xóm liền hỏi: "Hiện nay cũng có giải phẫu hôi nách mà, sao anh không làm?Bán Ngư Phong liền giải thích: "Trước đây khi còn nhỏ không sao, nhưng bây giờ cha mẹ già rồi lại nhiều bệnh, kiếm tiền vừa phải lo cho gia đình vừa phải lo cho cha mẹ đi khám bệnh. Ngay cả dựa vào chính phủ cấp bảo hiểm xã hội cũng không đủ dùng." Nhóm hàng xóm cũng liên tục gật đầu.Đúng vậy.Chi phí sinh hoạt ở Hương Anh đắt đỏ, đồng nghĩa với việc chi phí nuôi dưỡng người già cũng cao hơn, dựa vào bảo hiểm xã hội của chính phủ cùng với tiền bán cá của Bán Ngư Phong, quả thực là không đủ sinh hoạt.Thấy không khí trầm mặc, Bán Ngư Phong lại cười nói: "Yên tâm nhé, chờ tôi kiếm được tiền thì chuyện *****ên sẽ đi phẫu thuật, sẽ không hôi cả đời."Bán Ngư Phong nói đùa một câu, khiến bầu không khí một lần nữa trở nên nhẹ nhàng.Bên này, Sở Nguyệt Nịnh lại tiếp tục bấm đốt ngón tay: "Từ tuổi dậy thì đến nay đã mười năm, vận may tài lộc tương đối bình thường, chuyện tình cảm gần như trống rỗng. Nhưng mà... hiện tại anh đang có bạn gái à?"Bán Ngư Phong đỏ mặt tía tai, đối mặt với những người hàng xóm đang xôn xao bàn tán. Anh ta lúng túng thừa nhận: "Vâng, đúng vậy, tôi đã nhận thức được ba tháng nay, và cô ấy cũng không hề chê bai tôi hôi hám."DTVNhóm hàng xóm ồ lên náo nhiệt."Bán Ngư Phong, điều đó có đúng sự thật không?""Một cô gái xinh đẹp sao lại có thể chọn một người hôi như anh được?"Bán Ngư Phong cố nở nụ cười giải thích: "Bạn gái tôi thực sự là một người tốt bụng và nhân hậu. Tôi cũng đã hứa sẽ chung thủy với cô ấy, vì vậy dù là đồng tính hay khác giới, tôi cũng sẽ không để cô ấy hiểu lầm."Đây mới là lý do thực sự khiến anh ta vội vã đến cầu xin tránh né vận đào hoa."Khoan đã, để tôi xem xét kỹ hơn." Sở Nguyệt Nịnh nhíu mày, véo véo bát tự, rồi lại bấm đốt ngón tay một lần nữa. Sau đó, cô nhướng mày lên."Thế nào?" Bán Ngư Phong thấp thỏm hỏi, "Người kia thực sự không muốn kết bạn với tôi ư?"
"Đại sư, xin cô giúp giúp tôi với." Bán Ngư Phong thực sự dở khóc dở cười.
"Ừm." Sở Nguyệt Nịnh buông chén trà, cầm bát tự của Bán Ngư Phong xem xét, "Tôi trước tiên giúp anh xem bói, đôi khi có duyên đồng tính, cũng có thể nhìn ra từ bát tự."
Bán Ngư Phong vừa nghe có thể xem bói, cũng lập tức ngồi thẳng người, sợ mùi hôi nách của mình xông đến đại sư nên giơ tay vẫy vẫy xung quanh để xua đi.
Sở Nguyệt Nịnh nói: "Chúng ta trước tiên xem từ tình hình gia đình của anh, trong bát tự, trừ năm sinh ra thì các cung khác đều là số lẻ, cũng tức là độc thân, năm sinh lại tương ứng với cha mẹ. Nói cách khác, anh là con trai độc nhất trong nhà, là chỗ dựa cho cha mẹ lúc tuổi già."
"Với bát tự này, tuổi thơ của anh hẳn là rất sung túc và được cha mẹ yêu thương."
Bán Ngư Phong nhớ đến tuổi thơ, khuôn mặt vốn có chút lo lắng cũng nở nụ cười: "Đại sư nói không sai, tôi đúng là con trai độc nhất của cha mẹ và cũng được cha mẹ yêu thương."
Sở Nguyệt Nịnh tiếp tục xem bói: "Vào thời kỳ dậy thì, may mắn của cha mẹ anh đã kết thúc. Lúc đó anh học hành không tốt, nên đã tiếp quản nghề bán cá của cha."
Bán Ngư Phong liên tục gật đầu: "Đại sư nói quá chuẩn, đúng là từ sau tuổi dậy thì, tôi dần dần trở nên nghiêm trọng."
"Chuyện này cũng không cần xem bói mới biết được." Sở Nguyệt Nịnh giải thích, "Hôi nách hay được gọi là chứng hôi nách, là do tuyến mồ hôi phân bố quá nhiều. Trước tuổi dậy thì, tuyến s.i.n.h d.ụ.c chưa trưởng thành nên ít biểu hiện ra ngoài. Đến tuổi dậy thì, tuyến s.i.n.h d.ụ.c trưởng thành sẽ bắt đầu biểu hiện."
"Thì ra là vậy." Bán Ngư Phong liên tục thở dài, "Tôi đúng là vì chuyện này mà bị hại thảm, trước đây còn có hai bạn học nữ cùng chơi, đến khi hôi nách, bên cạnh đừng nói khác phái, ngay cả con trai cũng không có."
Có người hàng xóm liền hỏi: "Hiện nay cũng có giải phẫu hôi nách mà, sao anh không làm?
Bán Ngư Phong liền giải thích: "Trước đây khi còn nhỏ không sao, nhưng bây giờ cha mẹ già rồi lại nhiều bệnh, kiếm tiền vừa phải lo cho gia đình vừa phải lo cho cha mẹ đi khám bệnh. Ngay cả dựa vào chính phủ cấp bảo hiểm xã hội cũng không đủ dùng."
Nhóm hàng xóm cũng liên tục gật đầu.
Đúng vậy.
Chi phí sinh hoạt ở Hương Anh đắt đỏ, đồng nghĩa với việc chi phí nuôi dưỡng người già cũng cao hơn, dựa vào bảo hiểm xã hội của chính phủ cùng với tiền bán cá của Bán Ngư Phong, quả thực là không đủ sinh hoạt.
Thấy không khí trầm mặc, Bán Ngư Phong lại cười nói: "Yên tâm nhé, chờ tôi kiếm được tiền thì chuyện *****ên sẽ đi phẫu thuật, sẽ không hôi cả đời."
Bán Ngư Phong nói đùa một câu, khiến bầu không khí một lần nữa trở nên nhẹ nhàng.
Bên này, Sở Nguyệt Nịnh lại tiếp tục bấm đốt ngón tay: "Từ tuổi dậy thì đến nay đã mười năm, vận may tài lộc tương đối bình thường, chuyện tình cảm gần như trống rỗng. Nhưng mà... hiện tại anh đang có bạn gái à?"
Bán Ngư Phong đỏ mặt tía tai, đối mặt với những người hàng xóm đang xôn xao bàn tán. Anh ta lúng túng thừa nhận: "Vâng, đúng vậy, tôi đã nhận thức được ba tháng nay, và cô ấy cũng không hề chê bai tôi hôi hám."
DTV
Nhóm hàng xóm ồ lên náo nhiệt.
"Bán Ngư Phong, điều đó có đúng sự thật không?"
"Một cô gái xinh đẹp sao lại có thể chọn một người hôi như anh được?"
Bán Ngư Phong cố nở nụ cười giải thích: "Bạn gái tôi thực sự là một người tốt bụng và nhân hậu. Tôi cũng đã hứa sẽ chung thủy với cô ấy, vì vậy dù là đồng tính hay khác giới, tôi cũng sẽ không để cô ấy hiểu lầm."
Đây mới là lý do thực sự khiến anh ta vội vã đến cầu xin tránh né vận đào hoa.
"Khoan đã, để tôi xem xét kỹ hơn." Sở Nguyệt Nịnh nhíu mày, véo véo bát tự, rồi lại bấm đốt ngón tay một lần nữa. Sau đó, cô nhướng mày lên.
"Thế nào?" Bán Ngư Phong thấp thỏm hỏi, "Người kia thực sự không muốn kết bạn với tôi ư?"
Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… "Đại sư, xin cô giúp giúp tôi với." Bán Ngư Phong thực sự dở khóc dở cười."Ừm." Sở Nguyệt Nịnh buông chén trà, cầm bát tự của Bán Ngư Phong xem xét, "Tôi trước tiên giúp anh xem bói, đôi khi có duyên đồng tính, cũng có thể nhìn ra từ bát tự."Bán Ngư Phong vừa nghe có thể xem bói, cũng lập tức ngồi thẳng người, sợ mùi hôi nách của mình xông đến đại sư nên giơ tay vẫy vẫy xung quanh để xua đi.Sở Nguyệt Nịnh nói: "Chúng ta trước tiên xem từ tình hình gia đình của anh, trong bát tự, trừ năm sinh ra thì các cung khác đều là số lẻ, cũng tức là độc thân, năm sinh lại tương ứng với cha mẹ. Nói cách khác, anh là con trai độc nhất trong nhà, là chỗ dựa cho cha mẹ lúc tuổi già.""Với bát tự này, tuổi thơ của anh hẳn là rất sung túc và được cha mẹ yêu thương."Bán Ngư Phong nhớ đến tuổi thơ, khuôn mặt vốn có chút lo lắng cũng nở nụ cười: "Đại sư nói không sai, tôi đúng là con trai độc nhất của cha mẹ và cũng được cha mẹ yêu thương."Sở Nguyệt Nịnh tiếp tục xem bói: "Vào thời kỳ dậy thì, may mắn của cha mẹ anh đã kết thúc. Lúc đó anh học hành không tốt, nên đã tiếp quản nghề bán cá của cha."Bán Ngư Phong liên tục gật đầu: "Đại sư nói quá chuẩn, đúng là từ sau tuổi dậy thì, tôi dần dần trở nên nghiêm trọng.""Chuyện này cũng không cần xem bói mới biết được." Sở Nguyệt Nịnh giải thích, "Hôi nách hay được gọi là chứng hôi nách, là do tuyến mồ hôi phân bố quá nhiều. Trước tuổi dậy thì, tuyến s.i.n.h d.ụ.c chưa trưởng thành nên ít biểu hiện ra ngoài. Đến tuổi dậy thì, tuyến s.i.n.h d.ụ.c trưởng thành sẽ bắt đầu biểu hiện.""Thì ra là vậy." Bán Ngư Phong liên tục thở dài, "Tôi đúng là vì chuyện này mà bị hại thảm, trước đây còn có hai bạn học nữ cùng chơi, đến khi hôi nách, bên cạnh đừng nói khác phái, ngay cả con trai cũng không có."Có người hàng xóm liền hỏi: "Hiện nay cũng có giải phẫu hôi nách mà, sao anh không làm?Bán Ngư Phong liền giải thích: "Trước đây khi còn nhỏ không sao, nhưng bây giờ cha mẹ già rồi lại nhiều bệnh, kiếm tiền vừa phải lo cho gia đình vừa phải lo cho cha mẹ đi khám bệnh. Ngay cả dựa vào chính phủ cấp bảo hiểm xã hội cũng không đủ dùng." Nhóm hàng xóm cũng liên tục gật đầu.Đúng vậy.Chi phí sinh hoạt ở Hương Anh đắt đỏ, đồng nghĩa với việc chi phí nuôi dưỡng người già cũng cao hơn, dựa vào bảo hiểm xã hội của chính phủ cùng với tiền bán cá của Bán Ngư Phong, quả thực là không đủ sinh hoạt.Thấy không khí trầm mặc, Bán Ngư Phong lại cười nói: "Yên tâm nhé, chờ tôi kiếm được tiền thì chuyện *****ên sẽ đi phẫu thuật, sẽ không hôi cả đời."Bán Ngư Phong nói đùa một câu, khiến bầu không khí một lần nữa trở nên nhẹ nhàng.Bên này, Sở Nguyệt Nịnh lại tiếp tục bấm đốt ngón tay: "Từ tuổi dậy thì đến nay đã mười năm, vận may tài lộc tương đối bình thường, chuyện tình cảm gần như trống rỗng. Nhưng mà... hiện tại anh đang có bạn gái à?"Bán Ngư Phong đỏ mặt tía tai, đối mặt với những người hàng xóm đang xôn xao bàn tán. Anh ta lúng túng thừa nhận: "Vâng, đúng vậy, tôi đã nhận thức được ba tháng nay, và cô ấy cũng không hề chê bai tôi hôi hám."DTVNhóm hàng xóm ồ lên náo nhiệt."Bán Ngư Phong, điều đó có đúng sự thật không?""Một cô gái xinh đẹp sao lại có thể chọn một người hôi như anh được?"Bán Ngư Phong cố nở nụ cười giải thích: "Bạn gái tôi thực sự là một người tốt bụng và nhân hậu. Tôi cũng đã hứa sẽ chung thủy với cô ấy, vì vậy dù là đồng tính hay khác giới, tôi cũng sẽ không để cô ấy hiểu lầm."Đây mới là lý do thực sự khiến anh ta vội vã đến cầu xin tránh né vận đào hoa."Khoan đã, để tôi xem xét kỹ hơn." Sở Nguyệt Nịnh nhíu mày, véo véo bát tự, rồi lại bấm đốt ngón tay một lần nữa. Sau đó, cô nhướng mày lên."Thế nào?" Bán Ngư Phong thấp thỏm hỏi, "Người kia thực sự không muốn kết bạn với tôi ư?"