"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…

Chương 608: Chương 608

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…   Ngụy Trinh Tĩnh nhận ra điều gì đó, hai mắt đột nhiên mở to, tim đập thình thịch, thở dồn dập: "Đại sư... Ý của cô là mẹ kế và bác sĩ liên hợp lừa gạt tôi hả?"Sở Nguyệt Nịnh gật đầu."Tại sao... Tại sao?" Ngụy Trinh Tĩnh vô cùng khó hiểu, "Họ lừa tôi không thể mang thai, họ có lợi gì? Hơn nữa, mấy năm nay, tôi thực sự không hề mang thai."Sở Nguyệt Nịnh bấm tay, đôi mày thanh tú nhíu lại, ẩn chứa vẻ lạnh lùng nhàn nhạt: "Tất nhiên là không thể mang thai. Mỗi ngày cô đều ăn cơm do cô ta nấu có trộn thuốc tránh thai, cho dù có mang thai thì thai nhi cũng sẽ dị dạng vì quá nhiều thuốc."Thuốc tránh thai! Dị dạng!DTVNgụy Trinh Tĩnh nhớ lại ánh mắt độc ác của mẹ kế, lửa giận không thể kiềm nén bùng lên, cô ấy siết chặt chiếc túi sành ấm đến mức đầu ngón tay trắng bệch.Cô ấy hít thở sâu vài lần, cố gắng bình tĩnh lại.Sau khi kết hôn, cô ấy sống chung với cha chồng và mẹ kế. Mỗi ngày mẹ kế đều chuẩn bị bữa sáng cho cô ấy, khiến cô ấy vô cùng cảm kích, thậm chí còn mua nhiều món quà quý giá để tỏ lòng biết ơn.Hóa ra...Mẹ kế chuẩn bị bữa sáng chỉ đơn giản là để cho cô ấy uống thuốc tránh thai!"Đại sư, tại sao cô ấy lại muốn làm vậy?"Sở Nguyệt Nịnh nhấp một ngụm trà, rồi mới nói: "Có rất nhiều lý do." "Cha chồng của cô thực ra là một người rất cẩn thận, ông ta cũng biết mình đã già yếu, trên đời này không có miếng bánh nào trên trời rớt xuống cả. Vợ ông ta trẻ hơn ông ta khoảng hai mươi tuổi, ông ta biết rõ ý đồ của cô ta là hướng đến tiền bạc của ông ta. Nhưng ông ta không quan tâm, miễn là giữ được tài sản, ông ta sẽ không mất gì, còn có thể có một bà vợ trẻ đẹp như hoa."Nói trắng ra là, đơn giản là cha chồng của cô ấy rất toan tính, biết tính toán.Ông ta đã lén lút lập di chúc, sau khi c.h.ế.t sẽ để lại toàn bộ tài sản cho con trai độc nhất, cũng chính là chồng của cô ấy. Mẹ kế đã biết chuyện này và vô cùng tức giận. Bao nhiêu mưu tính lâu dài đổ sông đổ bể, cô ta không cam lòng. Vừa lúc đó, chồng cô lần *****ên đưa cô về nhà ra mắt. Lúc đó, đó cũng là lần *****ên hai người gặp mẹ kế phải không?"Ngụy Trinh Tĩnh thất thần gật đầu: "Đúng vậy, khi tôi đến nhà gặp cha chồng, ông ấy và mẹ kế vừa mới đăng ký kết hôn."Sở Nguyệt Nịnh tiếp tục: "Mẹ kế không cam lòng, cô ta nghĩ rằng nếu tài sản đều để lại cho con trai, vậy cô ta còn đi theo ông ta để làm gì? Đi theo người trẻ tuổi không phải là tốt hơn sao?"Ngụy Trinh Tĩnh ngẩng đầu lên kinh ngạc: "Cô ta... Cô ta muốn cùng chồng tôi... Không thể nào, cô ta nhất định sẽ thất bại, tôi tin tưởng A Nguyên."Dù cô ấy không thể sinh con nhưng A Nguyên cũng luôn kiên định ở bên cạnh cô ấy."Có đôi khi, tin tưởng quá mức vào tình cảm không phải là điều tốt." Sở Nguyệt Nịnh nói, ánh mắt đầy thương cảm, "Sau khi đưa cô về nhà, chồng cô cũng có việc ra ngoài. Đêm đó, hai người họ đã lăn lóc trên giường."Tình yêu sâu đậm, đôi khi cũng là một trò cười.Đàn ông dù ngoại tình, cũng có thể vẫn duy trì bộ mặt chân thành, đầy tình cảm.Ngụy Trinh Tĩnh ngồi bất động trên ghế, không thể tin được rằng A Nguyên lại sớm đã ngoại tình."Mẹ kế yêu cầu A Nguyên chia tay cô, nhưng anh ta không đồng ý. Ngoài việc ngoại hình của cô tốt hơn, thì cô còn có trình độ học vấn và công việc cao hơn. Anh ta không thể chia tay cô, nhưng cũng luyến tiếc mẹ kế.""Vì vậy, hai người họ vẫn luôn lén lút qua lại. Cho đến khi hai người kết hôn, mẹ kế đương nhiên không muốn cô mang thai, vì như vậy tài sản sẽ bị chia cắt thêm một phần. Do đó, cô ta đã âm thầm cho cô uống thuốc tránh thai trong hai năm. Khi cô muốn đi bệnh viện kiểm tra, cô ta còn bỏ tiền mua chuộc bạn học để làm giả kết quả."

 

 

Ngụy Trinh Tĩnh nhận ra điều gì đó, hai mắt đột nhiên mở to, tim đập thình thịch, thở dồn dập: "Đại sư... Ý của cô là mẹ kế và bác sĩ liên hợp lừa gạt tôi hả?"

Sở Nguyệt Nịnh gật đầu.

"Tại sao... Tại sao?" Ngụy Trinh Tĩnh vô cùng khó hiểu, "Họ lừa tôi không thể mang thai, họ có lợi gì? Hơn nữa, mấy năm nay, tôi thực sự không hề mang thai."

Sở Nguyệt Nịnh bấm tay, đôi mày thanh tú nhíu lại, ẩn chứa vẻ lạnh lùng nhàn nhạt: "Tất nhiên là không thể mang thai. Mỗi ngày cô đều ăn cơm do cô ta nấu có trộn thuốc tránh thai, cho dù có mang thai thì thai nhi cũng sẽ dị dạng vì quá nhiều thuốc."

Thuốc tránh thai! Dị dạng!

DTV

Ngụy Trinh Tĩnh nhớ lại ánh mắt độc ác của mẹ kế, lửa giận không thể kiềm nén bùng lên, cô ấy siết chặt chiếc túi sành ấm đến mức đầu ngón tay trắng bệch.

Cô ấy hít thở sâu vài lần, cố gắng bình tĩnh lại.

Sau khi kết hôn, cô ấy sống chung với cha chồng và mẹ kế. Mỗi ngày mẹ kế đều chuẩn bị bữa sáng cho cô ấy, khiến cô ấy vô cùng cảm kích, thậm chí còn mua nhiều món quà quý giá để tỏ lòng biết ơn.

Hóa ra...

Mẹ kế chuẩn bị bữa sáng chỉ đơn giản là để cho cô ấy uống thuốc tránh thai!

"Đại sư, tại sao cô ấy lại muốn làm vậy?"

Sở Nguyệt Nịnh nhấp một ngụm trà, rồi mới nói: "Có rất nhiều lý do."

 

"Cha chồng của cô thực ra là một người rất cẩn thận, ông ta cũng biết mình đã già yếu, trên đời này không có miếng bánh nào trên trời rớt xuống cả. Vợ ông ta trẻ hơn ông ta khoảng hai mươi tuổi, ông ta biết rõ ý đồ của cô ta là hướng đến tiền bạc của ông ta. Nhưng ông ta không quan tâm, miễn là giữ được tài sản, ông ta sẽ không mất gì, còn có thể có một bà vợ trẻ đẹp như hoa."

Nói trắng ra là, đơn giản là cha chồng của cô ấy rất toan tính, biết tính toán.

Ông ta đã lén lút lập di chúc, sau khi c.h.ế.t sẽ để lại toàn bộ tài sản cho con trai độc nhất, cũng chính là chồng của cô ấy. Mẹ kế đã biết chuyện này và vô cùng tức giận. Bao nhiêu mưu tính lâu dài đổ sông đổ bể, cô ta không cam lòng. Vừa lúc đó, chồng cô lần *****ên đưa cô về nhà ra mắt. Lúc đó, đó cũng là lần *****ên hai người gặp mẹ kế phải không?"

Ngụy Trinh Tĩnh thất thần gật đầu: "Đúng vậy, khi tôi đến nhà gặp cha chồng, ông ấy và mẹ kế vừa mới đăng ký kết hôn."

Sở Nguyệt Nịnh tiếp tục: "Mẹ kế không cam lòng, cô ta nghĩ rằng nếu tài sản đều để lại cho con trai, vậy cô ta còn đi theo ông ta để làm gì? Đi theo người trẻ tuổi không phải là tốt hơn sao?"

Ngụy Trinh Tĩnh ngẩng đầu lên kinh ngạc: "Cô ta... Cô ta muốn cùng chồng tôi... Không thể nào, cô ta nhất định sẽ thất bại, tôi tin tưởng A Nguyên."

Dù cô ấy không thể sinh con nhưng A Nguyên cũng luôn kiên định ở bên cạnh cô ấy.

"Có đôi khi, tin tưởng quá mức vào tình cảm không phải là điều tốt." Sở Nguyệt Nịnh nói, ánh mắt đầy thương cảm, "Sau khi đưa cô về nhà, chồng cô cũng có việc ra ngoài. Đêm đó, hai người họ đã lăn lóc trên giường."

Tình yêu sâu đậm, đôi khi cũng là một trò cười.

Đàn ông dù ngoại tình, cũng có thể vẫn duy trì bộ mặt chân thành, đầy tình cảm.

Ngụy Trinh Tĩnh ngồi bất động trên ghế, không thể tin được rằng A Nguyên lại sớm đã ngoại tình.

"Mẹ kế yêu cầu A Nguyên chia tay cô, nhưng anh ta không đồng ý. Ngoài việc ngoại hình của cô tốt hơn, thì cô còn có trình độ học vấn và công việc cao hơn. Anh ta không thể chia tay cô, nhưng cũng luyến tiếc mẹ kế."

"Vì vậy, hai người họ vẫn luôn lén lút qua lại. Cho đến khi hai người kết hôn, mẹ kế đương nhiên không muốn cô mang thai, vì như vậy tài sản sẽ bị chia cắt thêm một phần. Do đó, cô ta đã âm thầm cho cô uống thuốc tránh thai trong hai năm. Khi cô muốn đi bệnh viện kiểm tra, cô ta còn bỏ tiền mua chuộc bạn học để làm giả kết quả."

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…   Ngụy Trinh Tĩnh nhận ra điều gì đó, hai mắt đột nhiên mở to, tim đập thình thịch, thở dồn dập: "Đại sư... Ý của cô là mẹ kế và bác sĩ liên hợp lừa gạt tôi hả?"Sở Nguyệt Nịnh gật đầu."Tại sao... Tại sao?" Ngụy Trinh Tĩnh vô cùng khó hiểu, "Họ lừa tôi không thể mang thai, họ có lợi gì? Hơn nữa, mấy năm nay, tôi thực sự không hề mang thai."Sở Nguyệt Nịnh bấm tay, đôi mày thanh tú nhíu lại, ẩn chứa vẻ lạnh lùng nhàn nhạt: "Tất nhiên là không thể mang thai. Mỗi ngày cô đều ăn cơm do cô ta nấu có trộn thuốc tránh thai, cho dù có mang thai thì thai nhi cũng sẽ dị dạng vì quá nhiều thuốc."Thuốc tránh thai! Dị dạng!DTVNgụy Trinh Tĩnh nhớ lại ánh mắt độc ác của mẹ kế, lửa giận không thể kiềm nén bùng lên, cô ấy siết chặt chiếc túi sành ấm đến mức đầu ngón tay trắng bệch.Cô ấy hít thở sâu vài lần, cố gắng bình tĩnh lại.Sau khi kết hôn, cô ấy sống chung với cha chồng và mẹ kế. Mỗi ngày mẹ kế đều chuẩn bị bữa sáng cho cô ấy, khiến cô ấy vô cùng cảm kích, thậm chí còn mua nhiều món quà quý giá để tỏ lòng biết ơn.Hóa ra...Mẹ kế chuẩn bị bữa sáng chỉ đơn giản là để cho cô ấy uống thuốc tránh thai!"Đại sư, tại sao cô ấy lại muốn làm vậy?"Sở Nguyệt Nịnh nhấp một ngụm trà, rồi mới nói: "Có rất nhiều lý do." "Cha chồng của cô thực ra là một người rất cẩn thận, ông ta cũng biết mình đã già yếu, trên đời này không có miếng bánh nào trên trời rớt xuống cả. Vợ ông ta trẻ hơn ông ta khoảng hai mươi tuổi, ông ta biết rõ ý đồ của cô ta là hướng đến tiền bạc của ông ta. Nhưng ông ta không quan tâm, miễn là giữ được tài sản, ông ta sẽ không mất gì, còn có thể có một bà vợ trẻ đẹp như hoa."Nói trắng ra là, đơn giản là cha chồng của cô ấy rất toan tính, biết tính toán.Ông ta đã lén lút lập di chúc, sau khi c.h.ế.t sẽ để lại toàn bộ tài sản cho con trai độc nhất, cũng chính là chồng của cô ấy. Mẹ kế đã biết chuyện này và vô cùng tức giận. Bao nhiêu mưu tính lâu dài đổ sông đổ bể, cô ta không cam lòng. Vừa lúc đó, chồng cô lần *****ên đưa cô về nhà ra mắt. Lúc đó, đó cũng là lần *****ên hai người gặp mẹ kế phải không?"Ngụy Trinh Tĩnh thất thần gật đầu: "Đúng vậy, khi tôi đến nhà gặp cha chồng, ông ấy và mẹ kế vừa mới đăng ký kết hôn."Sở Nguyệt Nịnh tiếp tục: "Mẹ kế không cam lòng, cô ta nghĩ rằng nếu tài sản đều để lại cho con trai, vậy cô ta còn đi theo ông ta để làm gì? Đi theo người trẻ tuổi không phải là tốt hơn sao?"Ngụy Trinh Tĩnh ngẩng đầu lên kinh ngạc: "Cô ta... Cô ta muốn cùng chồng tôi... Không thể nào, cô ta nhất định sẽ thất bại, tôi tin tưởng A Nguyên."Dù cô ấy không thể sinh con nhưng A Nguyên cũng luôn kiên định ở bên cạnh cô ấy."Có đôi khi, tin tưởng quá mức vào tình cảm không phải là điều tốt." Sở Nguyệt Nịnh nói, ánh mắt đầy thương cảm, "Sau khi đưa cô về nhà, chồng cô cũng có việc ra ngoài. Đêm đó, hai người họ đã lăn lóc trên giường."Tình yêu sâu đậm, đôi khi cũng là một trò cười.Đàn ông dù ngoại tình, cũng có thể vẫn duy trì bộ mặt chân thành, đầy tình cảm.Ngụy Trinh Tĩnh ngồi bất động trên ghế, không thể tin được rằng A Nguyên lại sớm đã ngoại tình."Mẹ kế yêu cầu A Nguyên chia tay cô, nhưng anh ta không đồng ý. Ngoài việc ngoại hình của cô tốt hơn, thì cô còn có trình độ học vấn và công việc cao hơn. Anh ta không thể chia tay cô, nhưng cũng luyến tiếc mẹ kế.""Vì vậy, hai người họ vẫn luôn lén lút qua lại. Cho đến khi hai người kết hôn, mẹ kế đương nhiên không muốn cô mang thai, vì như vậy tài sản sẽ bị chia cắt thêm một phần. Do đó, cô ta đã âm thầm cho cô uống thuốc tránh thai trong hai năm. Khi cô muốn đi bệnh viện kiểm tra, cô ta còn bỏ tiền mua chuộc bạn học để làm giả kết quả."

Chương 608: Chương 608