"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…

Chương 645: Chương 645

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Vì vậy, anh ta bắt đầu kể về những phẩm chất tốt đẹp của bạn gái:"Cô ấy thực sự rất tốt, chưa bao giờ nói lời nào tổn thương tôi. Khi tôi gặp khó khăn, cô ấy luôn động viên tôi không biết mệt mỏi.""Quan trọng hơn, cô ấy rất hiếu thuận, coi gia đình tôi như gia đình mình. Khi nấu cơm, cô ấy luôn chuẩn bị cho tôi và ba tôi. Mua quần áo cũng vậy, cô ấy mua cho tôi và cả ba tôi.""Ngay cả ba tôi cũng khen cô ấy tốt bụng. Nếu không yêu thương tôi thật lòng, sao cô ấy có thể quan tâm đến gia đình tôi như vậy? Cô ấy thậm chí còn nhớ rõ kích cỡ giày của tôi và cả ba tôi.""Trước đây, tuy có tiền nhưng tôi làm gì cũng rụt rè, sợ hãi. Nhưng sau khi quen bạn gái, tôi trở nên tự tin và cởi mở hơn rất nhiều."Nghe xong những lời chia sẻ của Đỗ An, mọi người đều gật đầu tán thưởng:"Nghe cậu phân tích kỹ càng thế này, rõ ràng là bạn gái cậu rất yêu thương cậu.""Bạn gái cậu quả thật là người con gái trong mơ của tôi. Giá như có cô con dâu như bạn gái cậu thì tốt quá."Vừa dứt lời, người đàn ông vừa nói đã bị bà hàng xóm lôi tai: "Ông nói gì vậy?""Sai rồi, sai rồi, tôi nói sai rồi." Người đàn ông vội vàng nhận lỗi.Cả con phố vang lên tiếng cười rộn rã.Đỗ An nở nụ cười rạng rỡ: "Đại sư ơi, tôi đã quyết định chọn cô ấy. Làm phiền đại sư giúp tôi chọn một ngày đẹp để tổ chức hôn lễ."Nói xong, Đỗ An đưa cho Sở Nguyệt Nịnh bát tự của bạn gái. Sở Nguyệt Nịnh bấm đốt ngón tay, cau mày nói: "Tình huống này mà anh còn nghĩ đến chuyện kết hôn ư? Gần đây ba anh có chuyện không ổn, hai năm nay có bị theo dõi cuồng nhiệt hay không?"Đỗ An sững sờ.Anh không ngờ thầy bói còn có thể tính toán ra chuyện của ba mình. Nghĩ đến việc thầy bói khuyên anh không nên kết hôn, Đỗ An hoảng sợ, khuôn mặt hạnh phúc rạng rỡ lập tức biến mất."Không thể nào. Chắc chắn không phải như vậy đâu?""Đúng vậy, có một kẻ theo dõi cuồng nhiệt luôn bám theo ba tôi. Ba tôi nói với tôi rằng kẻ đó có vấn đề về tâm lý, theo dõi nhà cửa của ba, thu thập cốc và quần lót của ba. Thậm chí khi ba tôi đi công tác và ở khách sạn, kẻ đó cũng lẻn vào phòng. Nhưng do kẻ đó di chuyển quá nhanh nên không thể nhìn rõ mặt."Nói xong, Đỗ An trở nên lo lắng: "Gia đình tôi có truyền thống, nếu có thân nhân qua đời thì ba năm sau mới được phép tổ chức đám cưới. Đại sư ơi, liệu ba tôi có nguy hiểm đến tính mạng không?"Sở Nguyệt Nịnh tính toán một hồi rồi nói: "Theo tôi tính toán, năm nay anh có khả năng sẽ phải chịu tang một lần. Ba anh cũng thực sự gặp nguy hiểm. Cách tốt nhất là anh và bạn gái nên chia tay."Đỗ An choáng váng, không thể tin được những gì Sở Nguyệt Nịnh vừa tiết lộ. "Tại sao vậy?" - anh ta lắp bắp hỏi.Sở Nguyệt Nịnh thở dài, giải thích: "Kỳ thực, kẻ theo dõi cuồng nhiệt chính là bạn gái của anh.""Cô ấy có thể nhớ rõ khẩu vị và số đo quần áo của ba anh vì một lý do duy nhất: người cô ấy thích không phải anh, mà là - ba anh." Đỗ An theo bản năng muốn phản bác: "Không thể nào."Sở Nguyệt Nịnh kiên nhẫn tiếp tục: "Bạn gái anh từ nhỏ đã không có cha, điều đó khiến cô ấy có xu hướng thích những người đàn ông lớn tuổi hơn nhiều. Cô ấy thích ba anh cũng bởi vì một kỷ niệm thời thơ ấu. Khi đó, hai người cùng chơi leo cây, nhưng anh trèo xuống trước, bỏ cô ấy một mình trên cây không dám xuống.""Lúc đó, chính ba anh đã xuất hiện và cứu cô ấy. Từ đó, cô ấy đã nảy sinh tình cảm với người "chú" này. Sau sự việc đó, cô ấy thường xuyên đến nhà anh chơi, phải không?"Đỗ An im lặng, những lời Sở Nguyệt Nịnh nói trùng khớp với ký ức của anh ta. Khi đó, chỉ có anh ta, bạn gái và ba anh ta chứng kiến sự việc.

Vì vậy, anh ta bắt đầu kể về những phẩm chất tốt đẹp của bạn gái:

"Cô ấy thực sự rất tốt, chưa bao giờ nói lời nào tổn thương tôi. Khi tôi gặp khó khăn, cô ấy luôn động viên tôi không biết mệt mỏi."

"Quan trọng hơn, cô ấy rất hiếu thuận, coi gia đình tôi như gia đình mình. Khi nấu cơm, cô ấy luôn chuẩn bị cho tôi và ba tôi. Mua quần áo cũng vậy, cô ấy mua cho tôi và cả ba tôi."

"Ngay cả ba tôi cũng khen cô ấy tốt bụng. Nếu không yêu thương tôi thật lòng, sao cô ấy có thể quan tâm đến gia đình tôi như vậy? Cô ấy thậm chí còn nhớ rõ kích cỡ giày của tôi và cả ba tôi."

"Trước đây, tuy có tiền nhưng tôi làm gì cũng rụt rè, sợ hãi. Nhưng sau khi quen bạn gái, tôi trở nên tự tin và cởi mở hơn rất nhiều."

Nghe xong những lời chia sẻ của Đỗ An, mọi người đều gật đầu tán thưởng:

"Nghe cậu phân tích kỹ càng thế này, rõ ràng là bạn gái cậu rất yêu thương cậu."

"Bạn gái cậu quả thật là người con gái trong mơ của tôi. Giá như có cô con dâu như bạn gái cậu thì tốt quá."

Vừa dứt lời, người đàn ông vừa nói đã bị bà hàng xóm lôi tai: "Ông nói gì vậy?"

"Sai rồi, sai rồi, tôi nói sai rồi." Người đàn ông vội vàng nhận lỗi.

Cả con phố vang lên tiếng cười rộn rã.

Đỗ An nở nụ cười rạng rỡ: "Đại sư ơi, tôi đã quyết định chọn cô ấy. Làm phiền đại sư giúp tôi chọn một ngày đẹp để tổ chức hôn lễ."

Nói xong, Đỗ An đưa cho Sở Nguyệt Nịnh bát tự của bạn gái.

 

Sở Nguyệt Nịnh bấm đốt ngón tay, cau mày nói: "Tình huống này mà anh còn nghĩ đến chuyện kết hôn ư? Gần đây ba anh có chuyện không ổn, hai năm nay có bị theo dõi cuồng nhiệt hay không?"

Đỗ An sững sờ.

Anh không ngờ thầy bói còn có thể tính toán ra chuyện của ba mình. Nghĩ đến việc thầy bói khuyên anh không nên kết hôn, Đỗ An hoảng sợ, khuôn mặt hạnh phúc rạng rỡ lập tức biến mất.

"Không thể nào. Chắc chắn không phải như vậy đâu?"

"Đúng vậy, có một kẻ theo dõi cuồng nhiệt luôn bám theo ba tôi. Ba tôi nói với tôi rằng kẻ đó có vấn đề về tâm lý, theo dõi nhà cửa của ba, thu thập cốc và quần lót của ba. Thậm chí khi ba tôi đi công tác và ở khách sạn, kẻ đó cũng lẻn vào phòng. Nhưng do kẻ đó di chuyển quá nhanh nên không thể nhìn rõ mặt."

Nói xong, Đỗ An trở nên lo lắng: "Gia đình tôi có truyền thống, nếu có thân nhân qua đời thì ba năm sau mới được phép tổ chức đám cưới. Đại sư ơi, liệu ba tôi có nguy hiểm đến tính mạng không?"

Sở Nguyệt Nịnh tính toán một hồi rồi nói: "Theo tôi tính toán, năm nay anh có khả năng sẽ phải chịu tang một lần. Ba anh cũng thực sự gặp nguy hiểm. Cách tốt nhất là anh và bạn gái nên chia tay."

Đỗ An choáng váng, không thể tin được những gì Sở Nguyệt Nịnh vừa tiết lộ. "Tại sao vậy?" - anh ta lắp bắp hỏi.

Sở Nguyệt Nịnh thở dài, giải thích: "Kỳ thực, kẻ theo dõi cuồng nhiệt chính là bạn gái của anh."

"Cô ấy có thể nhớ rõ khẩu vị và số đo quần áo của ba anh vì một lý do duy nhất: người cô ấy thích không phải anh, mà là - ba anh."

 

Đỗ An theo bản năng muốn phản bác: "Không thể nào."

Sở Nguyệt Nịnh kiên nhẫn tiếp tục: "Bạn gái anh từ nhỏ đã không có cha, điều đó khiến cô ấy có xu hướng thích những người đàn ông lớn tuổi hơn nhiều. Cô ấy thích ba anh cũng bởi vì một kỷ niệm thời thơ ấu. Khi đó, hai người cùng chơi leo cây, nhưng anh trèo xuống trước, bỏ cô ấy một mình trên cây không dám xuống."

"Lúc đó, chính ba anh đã xuất hiện và cứu cô ấy. Từ đó, cô ấy đã nảy sinh tình cảm với người "chú" này. Sau sự việc đó, cô ấy thường xuyên đến nhà anh chơi, phải không?"

Đỗ An im lặng, những lời Sở Nguyệt Nịnh nói trùng khớp với ký ức của anh ta. Khi đó, chỉ có anh ta, bạn gái và ba anh ta chứng kiến sự việc.

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Vì vậy, anh ta bắt đầu kể về những phẩm chất tốt đẹp của bạn gái:"Cô ấy thực sự rất tốt, chưa bao giờ nói lời nào tổn thương tôi. Khi tôi gặp khó khăn, cô ấy luôn động viên tôi không biết mệt mỏi.""Quan trọng hơn, cô ấy rất hiếu thuận, coi gia đình tôi như gia đình mình. Khi nấu cơm, cô ấy luôn chuẩn bị cho tôi và ba tôi. Mua quần áo cũng vậy, cô ấy mua cho tôi và cả ba tôi.""Ngay cả ba tôi cũng khen cô ấy tốt bụng. Nếu không yêu thương tôi thật lòng, sao cô ấy có thể quan tâm đến gia đình tôi như vậy? Cô ấy thậm chí còn nhớ rõ kích cỡ giày của tôi và cả ba tôi.""Trước đây, tuy có tiền nhưng tôi làm gì cũng rụt rè, sợ hãi. Nhưng sau khi quen bạn gái, tôi trở nên tự tin và cởi mở hơn rất nhiều."Nghe xong những lời chia sẻ của Đỗ An, mọi người đều gật đầu tán thưởng:"Nghe cậu phân tích kỹ càng thế này, rõ ràng là bạn gái cậu rất yêu thương cậu.""Bạn gái cậu quả thật là người con gái trong mơ của tôi. Giá như có cô con dâu như bạn gái cậu thì tốt quá."Vừa dứt lời, người đàn ông vừa nói đã bị bà hàng xóm lôi tai: "Ông nói gì vậy?""Sai rồi, sai rồi, tôi nói sai rồi." Người đàn ông vội vàng nhận lỗi.Cả con phố vang lên tiếng cười rộn rã.Đỗ An nở nụ cười rạng rỡ: "Đại sư ơi, tôi đã quyết định chọn cô ấy. Làm phiền đại sư giúp tôi chọn một ngày đẹp để tổ chức hôn lễ."Nói xong, Đỗ An đưa cho Sở Nguyệt Nịnh bát tự của bạn gái. Sở Nguyệt Nịnh bấm đốt ngón tay, cau mày nói: "Tình huống này mà anh còn nghĩ đến chuyện kết hôn ư? Gần đây ba anh có chuyện không ổn, hai năm nay có bị theo dõi cuồng nhiệt hay không?"Đỗ An sững sờ.Anh không ngờ thầy bói còn có thể tính toán ra chuyện của ba mình. Nghĩ đến việc thầy bói khuyên anh không nên kết hôn, Đỗ An hoảng sợ, khuôn mặt hạnh phúc rạng rỡ lập tức biến mất."Không thể nào. Chắc chắn không phải như vậy đâu?""Đúng vậy, có một kẻ theo dõi cuồng nhiệt luôn bám theo ba tôi. Ba tôi nói với tôi rằng kẻ đó có vấn đề về tâm lý, theo dõi nhà cửa của ba, thu thập cốc và quần lót của ba. Thậm chí khi ba tôi đi công tác và ở khách sạn, kẻ đó cũng lẻn vào phòng. Nhưng do kẻ đó di chuyển quá nhanh nên không thể nhìn rõ mặt."Nói xong, Đỗ An trở nên lo lắng: "Gia đình tôi có truyền thống, nếu có thân nhân qua đời thì ba năm sau mới được phép tổ chức đám cưới. Đại sư ơi, liệu ba tôi có nguy hiểm đến tính mạng không?"Sở Nguyệt Nịnh tính toán một hồi rồi nói: "Theo tôi tính toán, năm nay anh có khả năng sẽ phải chịu tang một lần. Ba anh cũng thực sự gặp nguy hiểm. Cách tốt nhất là anh và bạn gái nên chia tay."Đỗ An choáng váng, không thể tin được những gì Sở Nguyệt Nịnh vừa tiết lộ. "Tại sao vậy?" - anh ta lắp bắp hỏi.Sở Nguyệt Nịnh thở dài, giải thích: "Kỳ thực, kẻ theo dõi cuồng nhiệt chính là bạn gái của anh.""Cô ấy có thể nhớ rõ khẩu vị và số đo quần áo của ba anh vì một lý do duy nhất: người cô ấy thích không phải anh, mà là - ba anh." Đỗ An theo bản năng muốn phản bác: "Không thể nào."Sở Nguyệt Nịnh kiên nhẫn tiếp tục: "Bạn gái anh từ nhỏ đã không có cha, điều đó khiến cô ấy có xu hướng thích những người đàn ông lớn tuổi hơn nhiều. Cô ấy thích ba anh cũng bởi vì một kỷ niệm thời thơ ấu. Khi đó, hai người cùng chơi leo cây, nhưng anh trèo xuống trước, bỏ cô ấy một mình trên cây không dám xuống.""Lúc đó, chính ba anh đã xuất hiện và cứu cô ấy. Từ đó, cô ấy đã nảy sinh tình cảm với người "chú" này. Sau sự việc đó, cô ấy thường xuyên đến nhà anh chơi, phải không?"Đỗ An im lặng, những lời Sở Nguyệt Nịnh nói trùng khớp với ký ức của anh ta. Khi đó, chỉ có anh ta, bạn gái và ba anh ta chứng kiến sự việc.

Chương 645: Chương 645