"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…

Chương 673: Chương 673

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… "Phương tiểu thư, cô thật là dẻo miệng." Nhân viên bán hàng đã tiếp đón Sở Nguyệt Nịnh, nhìn không nổi đôi mẹ con Điền Ngọc Nga vu khống người khác, cô ấynhịn không được lên tiếng."Theo tôi, Sở tiểu thư tính tình rất tốt, chỉ đánh nhẹ. Đối với một cô gái, điều quan trọng nhất là danh tiếng. Nếu là tôi, tôi sẽ đánh mạnh hơn."Nhiều nhân viên bán hàng khác cũng đồng tình."Đúng vậy!""Theo tôi, đánh là đúng!" Điền Ngọc Nga nghiến răng nghiến lợi, kéo Phương Giai Giai lại gần, cười lạnh lùng: "Tôi mặc kệ, con gái tôi bị đánh, không phải các người bị đánh! Vạn tổng, con tiện nhân này là quý nhân của ông đúng không?""Chuyện này mà truyền ra ngoài, mặt mũi ông Vạn cũng không còn sáng nữa. Chuyện này không thể bỏ qua được!"Vạn Thành nhìn bà ta như đang suy tư điều gì, trầm giọng hỏi: "Bà muốn thế nào?""Tôi muốn thế nào?" Điền Ngọc Nga nhìn về phía biệt thự cao cấp trên đỉnh núi kia, không thể kiềm chế được ánh mắt tham lam, "Tôi muốn một tòa biệt thự cao cấp giống như vậy, bao nhiêu tiền cũng mua nổi!""Vạn tổng, ông là một thương nhân có tư cách, gần đây chắc hẳn cũng đã nghe nói về tin tức của nhà họ Phương chúng tôi rồi chứ?"Lúc này, Vạn Thành mới biết nhóm người này là ai, cười nói: "Gần đây tên tuổi của ông Phương đang rất nổi, tôi có nghe nói."Điền Ngọc Nga khinh miệt nhìn Sở Nguyệt Nịnh một cái: "Chồng tôi hiện tại là cao thủ đầu tư, bất kỳ ngành sản xuất nào ông ấy nhắm đến đều sẽ thành công. Chỉ cần Vạn tổng đồng ý, nhà họ Phương cũng có thể trở thành quý nhân của ông. Chúng tôi có thể giúp ông kiếm được nhiều tiền hơn. Sở Nguyệt Nịnh không có nền tảng kinh doanh, có thể giúp ông được gì?"Vạn Thành không trả lời ngay, dường như đang suy nghĩ.Điền Ngọc Nga mừng rỡ, cho rằng mình đã hấp dẫn được ông ta, liền mau chóng nói: "Vạn tổng có thể suy nghĩ kỹ, chúng tôi chỉ muốn một tòa biệt thự cao cấp tương tự, và có thể trả tiền.""Tiền? Các người có tiền sao?" Vạn Thành nhìn về phía mô hình biệt thự cao cấp trên đỉnh núi, "Nói thật cho bà biết, tòa biệt thự cao cấp này chỉ là trang trí, đã giá trị lên tới một trăm triệu." Một trăm triệu!Điền Ngọc Nga vô cùng kinh hãi: "Cái gì, một căn nhà mà muốn một trăm triệu, vậy thôi, tôi không cần tốt như vậy, tối đa 60 triệu là được!""Bảo vệ!" Vạn Thành không muốn nói nhảm, trực tiếp gọi người.Điền Ngọc Nga tưởng nhầm, cho rằng Vạn Thành muốn cho người đưa bà đi chọn biệt thự.Ai ngờ, một đám bảo vệ vây quanh, tóm chặt ba người và đưa họ ra khỏi đại sảnh."Bùm!""Á!"Ba người liên tục bị ném ra ngoài cửa, Phương Kinh Quốc vốn đã bị đau tim, lại bị ném ra ngoài, ông ta suýt nữa không thở được.Kể từ khi trở thành phu nhân, Điền Ngọc Nga chưa bao giờ bị đối xử như vậy.Trong lúc nhất thời, bà ta cảm thấy như mọi ánh mắt bên ngoài đều tập trung vào mình, chỉ cảm thấy mặt nóng rát, khó chịu vô cùng: "Tốt lắm, Vạn Thành! Ông có ý gì!"Nói xong, Điền Ngọc Nga định dắt theo Phương Giai Giai đi vào cửa chính, nhưng bảo vệ xếp thành hàng, chặn bà ta lại bên ngoài.Rất nhanh sau đó.Vạn Thành dẫn Sở Nguyệt Nịnh đi ra ngoài. Khi xuống cầu thang, ông nhìn thấy ba người nhà họ Phương, sắc mặt trở nên nghiêm túc, toát lên vẻ uy quyền của một người đã lăn lộn nhiều năm trên thương trường và leo lên vị trí cao nhất.Ánh mắt của ông như muốn nuốt chửng mọi thứ, chỉ cần liếc nhìn một cái cũng khiến Điền Ngọc Nga và những người khác sợ hãi đến mềm nhũn cả người."Nhà họ Phương đối xử với quý nhân vô lễ, sau này, tất cả các dự án bất động sản mà tôi Vạn Thành phát triển đều sẽ không bán cho các người.""Cái gì... Cái gì?" Điền Ngọc Nga bị nhìn chằm chằm đến toát mồ hôi lạnh, vô cùng lo lắng, không thể tin được đây là kết quả mà bà ta nhận được.Biệt thự Xuyên Vân hiện tại tương đương với biểu tượng của địa vị và quyền lực.

"Phương tiểu thư, cô thật là dẻo miệng." Nhân viên bán hàng đã tiếp đón Sở Nguyệt Nịnh, nhìn không nổi đôi mẹ con Điền Ngọc Nga vu khống người khác, cô ấynhịn không được lên tiếng.

"Theo tôi, Sở tiểu thư tính tình rất tốt, chỉ đánh nhẹ. Đối với một cô gái, điều quan trọng nhất là danh tiếng. Nếu là tôi, tôi sẽ đánh mạnh hơn."

Nhiều nhân viên bán hàng khác cũng đồng tình.

"Đúng vậy!"

"Theo tôi, đánh là đúng!"

 

Điền Ngọc Nga nghiến răng nghiến lợi, kéo Phương Giai Giai lại gần, cười lạnh lùng: "Tôi mặc kệ, con gái tôi bị đánh, không phải các người bị đánh! Vạn tổng, con tiện nhân này là quý nhân của ông đúng không?"

"Chuyện này mà truyền ra ngoài, mặt mũi ông Vạn cũng không còn sáng nữa. Chuyện này không thể bỏ qua được!"

Vạn Thành nhìn bà ta như đang suy tư điều gì, trầm giọng hỏi: "Bà muốn thế nào?"

"Tôi muốn thế nào?" Điền Ngọc Nga nhìn về phía biệt thự cao cấp trên đỉnh núi kia, không thể kiềm chế được ánh mắt tham lam, "Tôi muốn một tòa biệt thự cao cấp giống như vậy, bao nhiêu tiền cũng mua nổi!"

"Vạn tổng, ông là một thương nhân có tư cách, gần đây chắc hẳn cũng đã nghe nói về tin tức của nhà họ Phương chúng tôi rồi chứ?"

Lúc này, Vạn Thành mới biết nhóm người này là ai, cười nói: "Gần đây tên tuổi của ông Phương đang rất nổi, tôi có nghe nói."

Điền Ngọc Nga khinh miệt nhìn Sở Nguyệt Nịnh một cái: "Chồng tôi hiện tại là cao thủ đầu tư, bất kỳ ngành sản xuất nào ông ấy nhắm đến đều sẽ thành công. Chỉ cần Vạn tổng đồng ý, nhà họ Phương cũng có thể trở thành quý nhân của ông. Chúng tôi có thể giúp ông kiếm được nhiều tiền hơn. Sở Nguyệt Nịnh không có nền tảng kinh doanh, có thể giúp ông được gì?"

Vạn Thành không trả lời ngay, dường như đang suy nghĩ.

Điền Ngọc Nga mừng rỡ, cho rằng mình đã hấp dẫn được ông ta, liền mau chóng nói: "Vạn tổng có thể suy nghĩ kỹ, chúng tôi chỉ muốn một tòa biệt thự cao cấp tương tự, và có thể trả tiền."

"Tiền? Các người có tiền sao?" Vạn Thành nhìn về phía mô hình biệt thự cao cấp trên đỉnh núi, "Nói thật cho bà biết, tòa biệt thự cao cấp này chỉ là trang trí, đã giá trị lên tới một trăm triệu."

 

Một trăm triệu!

Điền Ngọc Nga vô cùng kinh hãi: "Cái gì, một căn nhà mà muốn một trăm triệu, vậy thôi, tôi không cần tốt như vậy, tối đa 60 triệu là được!"

"Bảo vệ!" Vạn Thành không muốn nói nhảm, trực tiếp gọi người.

Điền Ngọc Nga tưởng nhầm, cho rằng Vạn Thành muốn cho người đưa bà đi chọn biệt thự.

Ai ngờ, một đám bảo vệ vây quanh, tóm chặt ba người và đưa họ ra khỏi đại sảnh.

"Bùm!"

"Á!"

Ba người liên tục bị ném ra ngoài cửa, Phương Kinh Quốc vốn đã bị đau tim, lại bị ném ra ngoài, ông ta suýt nữa không thở được.

Kể từ khi trở thành phu nhân, Điền Ngọc Nga chưa bao giờ bị đối xử như vậy.

Trong lúc nhất thời, bà ta cảm thấy như mọi ánh mắt bên ngoài đều tập trung vào mình, chỉ cảm thấy mặt nóng rát, khó chịu vô cùng: "Tốt lắm, Vạn Thành! Ông có ý gì!"

Nói xong, Điền Ngọc Nga định dắt theo Phương Giai Giai đi vào cửa chính, nhưng bảo vệ xếp thành hàng, chặn bà ta lại bên ngoài.

Rất nhanh sau đó.

Vạn Thành dẫn Sở Nguyệt Nịnh đi ra ngoài. Khi xuống cầu thang, ông nhìn thấy ba người nhà họ Phương, sắc mặt trở nên nghiêm túc, toát lên vẻ uy quyền của một người đã lăn lộn nhiều năm trên thương trường và leo lên vị trí cao nhất.

Ánh mắt của ông như muốn nuốt chửng mọi thứ, chỉ cần liếc nhìn một cái cũng khiến Điền Ngọc Nga và những người khác sợ hãi đến mềm nhũn cả người.

"Nhà họ Phương đối xử với quý nhân vô lễ, sau này, tất cả các dự án bất động sản mà tôi Vạn Thành phát triển đều sẽ không bán cho các người."

"Cái gì... Cái gì?" Điền Ngọc Nga bị nhìn chằm chằm đến toát mồ hôi lạnh, vô cùng lo lắng, không thể tin được đây là kết quả mà bà ta nhận được.

Biệt thự Xuyên Vân hiện tại tương đương với biểu tượng của địa vị và quyền lực.

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… "Phương tiểu thư, cô thật là dẻo miệng." Nhân viên bán hàng đã tiếp đón Sở Nguyệt Nịnh, nhìn không nổi đôi mẹ con Điền Ngọc Nga vu khống người khác, cô ấynhịn không được lên tiếng."Theo tôi, Sở tiểu thư tính tình rất tốt, chỉ đánh nhẹ. Đối với một cô gái, điều quan trọng nhất là danh tiếng. Nếu là tôi, tôi sẽ đánh mạnh hơn."Nhiều nhân viên bán hàng khác cũng đồng tình."Đúng vậy!""Theo tôi, đánh là đúng!" Điền Ngọc Nga nghiến răng nghiến lợi, kéo Phương Giai Giai lại gần, cười lạnh lùng: "Tôi mặc kệ, con gái tôi bị đánh, không phải các người bị đánh! Vạn tổng, con tiện nhân này là quý nhân của ông đúng không?""Chuyện này mà truyền ra ngoài, mặt mũi ông Vạn cũng không còn sáng nữa. Chuyện này không thể bỏ qua được!"Vạn Thành nhìn bà ta như đang suy tư điều gì, trầm giọng hỏi: "Bà muốn thế nào?""Tôi muốn thế nào?" Điền Ngọc Nga nhìn về phía biệt thự cao cấp trên đỉnh núi kia, không thể kiềm chế được ánh mắt tham lam, "Tôi muốn một tòa biệt thự cao cấp giống như vậy, bao nhiêu tiền cũng mua nổi!""Vạn tổng, ông là một thương nhân có tư cách, gần đây chắc hẳn cũng đã nghe nói về tin tức của nhà họ Phương chúng tôi rồi chứ?"Lúc này, Vạn Thành mới biết nhóm người này là ai, cười nói: "Gần đây tên tuổi của ông Phương đang rất nổi, tôi có nghe nói."Điền Ngọc Nga khinh miệt nhìn Sở Nguyệt Nịnh một cái: "Chồng tôi hiện tại là cao thủ đầu tư, bất kỳ ngành sản xuất nào ông ấy nhắm đến đều sẽ thành công. Chỉ cần Vạn tổng đồng ý, nhà họ Phương cũng có thể trở thành quý nhân của ông. Chúng tôi có thể giúp ông kiếm được nhiều tiền hơn. Sở Nguyệt Nịnh không có nền tảng kinh doanh, có thể giúp ông được gì?"Vạn Thành không trả lời ngay, dường như đang suy nghĩ.Điền Ngọc Nga mừng rỡ, cho rằng mình đã hấp dẫn được ông ta, liền mau chóng nói: "Vạn tổng có thể suy nghĩ kỹ, chúng tôi chỉ muốn một tòa biệt thự cao cấp tương tự, và có thể trả tiền.""Tiền? Các người có tiền sao?" Vạn Thành nhìn về phía mô hình biệt thự cao cấp trên đỉnh núi, "Nói thật cho bà biết, tòa biệt thự cao cấp này chỉ là trang trí, đã giá trị lên tới một trăm triệu." Một trăm triệu!Điền Ngọc Nga vô cùng kinh hãi: "Cái gì, một căn nhà mà muốn một trăm triệu, vậy thôi, tôi không cần tốt như vậy, tối đa 60 triệu là được!""Bảo vệ!" Vạn Thành không muốn nói nhảm, trực tiếp gọi người.Điền Ngọc Nga tưởng nhầm, cho rằng Vạn Thành muốn cho người đưa bà đi chọn biệt thự.Ai ngờ, một đám bảo vệ vây quanh, tóm chặt ba người và đưa họ ra khỏi đại sảnh."Bùm!""Á!"Ba người liên tục bị ném ra ngoài cửa, Phương Kinh Quốc vốn đã bị đau tim, lại bị ném ra ngoài, ông ta suýt nữa không thở được.Kể từ khi trở thành phu nhân, Điền Ngọc Nga chưa bao giờ bị đối xử như vậy.Trong lúc nhất thời, bà ta cảm thấy như mọi ánh mắt bên ngoài đều tập trung vào mình, chỉ cảm thấy mặt nóng rát, khó chịu vô cùng: "Tốt lắm, Vạn Thành! Ông có ý gì!"Nói xong, Điền Ngọc Nga định dắt theo Phương Giai Giai đi vào cửa chính, nhưng bảo vệ xếp thành hàng, chặn bà ta lại bên ngoài.Rất nhanh sau đó.Vạn Thành dẫn Sở Nguyệt Nịnh đi ra ngoài. Khi xuống cầu thang, ông nhìn thấy ba người nhà họ Phương, sắc mặt trở nên nghiêm túc, toát lên vẻ uy quyền của một người đã lăn lộn nhiều năm trên thương trường và leo lên vị trí cao nhất.Ánh mắt của ông như muốn nuốt chửng mọi thứ, chỉ cần liếc nhìn một cái cũng khiến Điền Ngọc Nga và những người khác sợ hãi đến mềm nhũn cả người."Nhà họ Phương đối xử với quý nhân vô lễ, sau này, tất cả các dự án bất động sản mà tôi Vạn Thành phát triển đều sẽ không bán cho các người.""Cái gì... Cái gì?" Điền Ngọc Nga bị nhìn chằm chằm đến toát mồ hôi lạnh, vô cùng lo lắng, không thể tin được đây là kết quả mà bà ta nhận được.Biệt thự Xuyên Vân hiện tại tương đương với biểu tượng của địa vị và quyền lực.

Chương 673: Chương 673