"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…
Chương 698: Chương 698
Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Chu Phong Húc đôi mắt khẽ nheo lại, mỉm cười: "Bên em trống trải, có thể chọn thêm nhiều người.""Anh thấy người này thế nào?" Sở Nguyệt Nịnh đặt bảng biểu lên bàn, "Từng được huấn luyện ở Anh, cảm giác người này có thể đánh đ.ấ.m giỏi.""Để anh xem." Chu Phong Húc tiến đến gần, ngón tay thon dài lướt qua từng cái tên, "Người này là lính đánh thuê xuất thân, càng có thể đánh đấm.""Thật á?" Sở Nguyệt Nịnh quay đầu nhìn cằm Chu Phong Húc.Chu Phong Húc cười, xoa xoa tóc cô, "Thật.""Được rồi, vậy chọn người này đi." Sở Nguyệt Nịnh cầm bút bi lập tức khoanh tròn tên.Hai người trò chuyện thêm một lát.Cuối cùng, Sở Nguyệt Nịnh xác định sáu vị trí và giao cho Chu Phong Húc, một bên lo lắng: "Sáu vệ sĩ, lương bổng thế nào? Có thể tiêu hết tiền hay không?"Từ trước, cô chỉ nghĩ đến việc mua biệt thự cao cấp ở Hương Giang, hiện tại biệt thự cao cấp đã có, nhưng không ngờ lại có nhiều khoản chi tiêu khác.Tiền nước điện, người hầu, tài xế, rồi cả vệ sĩ và bảo vệ.Sở Nguyệt Nịnh lờ mờ cảm nhận được áp lực, quyết định không thể ôm thẻ ngân hàng với mấy nghìn vạn để vui vẻ hưởng thụ, mà cần phải tiếp tục nỗ lực kiếm tiền.Cố lên nào!"Lương bổng toàn bộ do anh chi trả." Chu Phong Húc nhấp một ngụm nước, lo lắng Sở Nguyệt Nịnh có gánh nặng, lại nói thêm: "Nếu em cảm thấy áp lực, thì có thể giúp anh xem phong thủy. Tiền xem phong thủy của em cũng đủ để anh mua cả đời."Sở Nguyệt Nịnh bỗng dưng cảm thấy hơi ngượng ngùng, cô khẽ ho hai tiếng: "Xem phong thủy thì được, nhưng trả phí thì thôi đi."Chu Phong Húc định nói gì đó, nhưng lại thôi.Sở Nguyệt Nịnh tiếp tục lắc đầu, "Biết anh là con nhà giàu của tập đoàn lớn Chu thị rồi, nhưng em thực sự không cần anh giúp trả phí đâu, tuy nhiên chuyện phong thủy thì em ghi nhớ. Tính toán minh bạch, đến lúc đó phải trả tiền phong thủy cho em đấy.""Được thôi." Chu Phong Húc khóe miệng cong lên nở nụ cười.Trong lúc hai người chuẩn bị chia tay ở cửa hàng thì Chu Phong Húc gọi cô lại, hơi lo lắng giả vờ như ngó ngàng xung quanh, "Nịnh Nịnh, chủ nhật này em có thời gian không?"Hỏi xong, tim hắn bắt đầu đập nhanh hơn. Đây là lần *****ên hắn chủ động hẹn hò một cô gái, không có kinh nghiệm, chỉ biết sáng sớm ra cửa để trang điểm cho đẹp trai, nhưng lại không biết mở lời hẹn hò như thế nào. Sở Nguyệt Nịnh gật đầu, "Thông thường buổi chiều em đều rảnh.""Chủ nhật này là sinh nhật anh, nên muốn mời em đến dự tiệc."Nói xong, tim Chu Phong Húc vẫn đập thình thịch.Hắn hít một hơi thật sâu.Chờ đợi kết quả trong lòng, giống như đang trải qua một phiên tòa xét xử.Không đợi Chu Phong Húc lo lắng suy nghĩ quá nhiều, hắn đã nghe được câu trả lời của cô gái, ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt cong cong của Sở Nguyệt Nịnh."Được chứ, nhất định sẽ tham gia."Sau khi chia tay Chu Phong Húc.Sở Nguyệt Nịnh đi dọc theo phố Miếu, rồi lại trở về cửa hàng phong thủy Sở Ký.Vừa đến, cô đã nghe thấy nhóm hàng xóm ồn ào bàn tán."Có nhầm không vậy, cả nhà năm người quỳ gối ở đây.""Ông Phương, ông cũng đã hơn 50 tuổi rồi, sao ông còn dẫn theo con cái quỳ gối ở đây, muốn muốn mặt à, tôi xem ông chỉ có một đời này thôi, đừng cái gì cũng muốn làm."Trong đám đông.Phương Kinh Quốc dẫn theo vợ con quỳ gối trước cửa hàng phong thủy.Phương Kinh Quốc nghe thấy tiếng bàn tán sôi nổi xung quanh, mặt già không khỏi đỏ bừng vì xấu hổ. Nếu có thể, ông ta cũng không muốn quỳ gối ở đây, tự mình ném mặt mũi xuống đất.Kể từ khi cục phong thủy bị phá, kinh doanh cũng hoàn toàn không có đường cứu vãn.Công ty ông ta thành lập bao nhiêu ănm, chỉ trong một đêm đã sụp đổ.Lúc này, ông ta nghĩ đến Sở Nguyệt Nịnh.Ông ta biết Sở Nguyệt Nịnh có chút bản lĩnh về phong thủy. Tuy nhiên, trước đây ông ta cho rằng Quảng Đức Nghiệp lợi hại hơn Sở Nguyệt Nịnh, nên không cần đến cầu Sở Nguyệt Nịnh.
Chu Phong Húc đôi mắt khẽ nheo lại, mỉm cười: "Bên em trống trải, có thể chọn thêm nhiều người."
"Anh thấy người này thế nào?" Sở Nguyệt Nịnh đặt bảng biểu lên bàn, "Từng được huấn luyện ở Anh, cảm giác người này có thể đánh đ.ấ.m giỏi."
"Để anh xem." Chu Phong Húc tiến đến gần, ngón tay thon dài lướt qua từng cái tên, "Người này là lính đánh thuê xuất thân, càng có thể đánh đấm."
"Thật á?" Sở Nguyệt Nịnh quay đầu nhìn cằm Chu Phong Húc.
Chu Phong Húc cười, xoa xoa tóc cô, "Thật."
"Được rồi, vậy chọn người này đi." Sở Nguyệt Nịnh cầm bút bi lập tức khoanh tròn tên.
Hai người trò chuyện thêm một lát.
Cuối cùng, Sở Nguyệt Nịnh xác định sáu vị trí và giao cho Chu Phong Húc, một bên lo lắng: "Sáu vệ sĩ, lương bổng thế nào? Có thể tiêu hết tiền hay không?"
Từ trước, cô chỉ nghĩ đến việc mua biệt thự cao cấp ở Hương Giang, hiện tại biệt thự cao cấp đã có, nhưng không ngờ lại có nhiều khoản chi tiêu khác.
Tiền nước điện, người hầu, tài xế, rồi cả vệ sĩ và bảo vệ.
Sở Nguyệt Nịnh lờ mờ cảm nhận được áp lực, quyết định không thể ôm thẻ ngân hàng với mấy nghìn vạn để vui vẻ hưởng thụ, mà cần phải tiếp tục nỗ lực kiếm tiền.
Cố lên nào!
"Lương bổng toàn bộ do anh chi trả." Chu Phong Húc nhấp một ngụm nước, lo lắng Sở Nguyệt Nịnh có gánh nặng, lại nói thêm: "Nếu em cảm thấy áp lực, thì có thể giúp anh xem phong thủy. Tiền xem phong thủy của em cũng đủ để anh mua cả đời."
Sở Nguyệt Nịnh bỗng dưng cảm thấy hơi ngượng ngùng, cô khẽ ho hai tiếng: "Xem phong thủy thì được, nhưng trả phí thì thôi đi."
Chu Phong Húc định nói gì đó, nhưng lại thôi.
Sở Nguyệt Nịnh tiếp tục lắc đầu, "Biết anh là con nhà giàu của tập đoàn lớn Chu thị rồi, nhưng em thực sự không cần anh giúp trả phí đâu, tuy nhiên chuyện phong thủy thì em ghi nhớ. Tính toán minh bạch, đến lúc đó phải trả tiền phong thủy cho em đấy."
"Được thôi." Chu Phong Húc khóe miệng cong lên nở nụ cười.
Trong lúc hai người chuẩn bị chia tay ở cửa hàng thì Chu Phong Húc gọi cô lại, hơi lo lắng giả vờ như ngó ngàng xung quanh, "Nịnh Nịnh, chủ nhật này em có thời gian không?"
Hỏi xong, tim hắn bắt đầu đập nhanh hơn.
Đây là lần *****ên hắn chủ động hẹn hò một cô gái, không có kinh nghiệm, chỉ biết sáng sớm ra cửa để trang điểm cho đẹp trai, nhưng lại không biết mở lời hẹn hò như thế nào.
Sở Nguyệt Nịnh gật đầu, "Thông thường buổi chiều em đều rảnh."
"Chủ nhật này là sinh nhật anh, nên muốn mời em đến dự tiệc."
Nói xong, tim Chu Phong Húc vẫn đập thình thịch.
Hắn hít một hơi thật sâu.
Chờ đợi kết quả trong lòng, giống như đang trải qua một phiên tòa xét xử.
Không đợi Chu Phong Húc lo lắng suy nghĩ quá nhiều, hắn đã nghe được câu trả lời của cô gái, ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt cong cong của Sở Nguyệt Nịnh.
"Được chứ, nhất định sẽ tham gia."
Sau khi chia tay Chu Phong Húc.
Sở Nguyệt Nịnh đi dọc theo phố Miếu, rồi lại trở về cửa hàng phong thủy Sở Ký.
Vừa đến, cô đã nghe thấy nhóm hàng xóm ồn ào bàn tán.
"Có nhầm không vậy, cả nhà năm người quỳ gối ở đây."
"Ông Phương, ông cũng đã hơn 50 tuổi rồi, sao ông còn dẫn theo con cái quỳ gối ở đây, muốn muốn mặt à, tôi xem ông chỉ có một đời này thôi, đừng cái gì cũng muốn làm."
Trong đám đông.
Phương Kinh Quốc dẫn theo vợ con quỳ gối trước cửa hàng phong thủy.
Phương Kinh Quốc nghe thấy tiếng bàn tán sôi nổi xung quanh, mặt già không khỏi đỏ bừng vì xấu hổ. Nếu có thể, ông ta cũng không muốn quỳ gối ở đây, tự mình ném mặt mũi xuống đất.
Kể từ khi cục phong thủy bị phá, kinh doanh cũng hoàn toàn không có đường cứu vãn.
Công ty ông ta thành lập bao nhiêu ănm, chỉ trong một đêm đã sụp đổ.
Lúc này, ông ta nghĩ đến Sở Nguyệt Nịnh.
Ông ta biết Sở Nguyệt Nịnh có chút bản lĩnh về phong thủy. Tuy nhiên, trước đây ông ta cho rằng Quảng Đức Nghiệp lợi hại hơn Sở Nguyệt Nịnh, nên không cần đến cầu Sở Nguyệt Nịnh.
Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Chu Phong Húc đôi mắt khẽ nheo lại, mỉm cười: "Bên em trống trải, có thể chọn thêm nhiều người.""Anh thấy người này thế nào?" Sở Nguyệt Nịnh đặt bảng biểu lên bàn, "Từng được huấn luyện ở Anh, cảm giác người này có thể đánh đ.ấ.m giỏi.""Để anh xem." Chu Phong Húc tiến đến gần, ngón tay thon dài lướt qua từng cái tên, "Người này là lính đánh thuê xuất thân, càng có thể đánh đấm.""Thật á?" Sở Nguyệt Nịnh quay đầu nhìn cằm Chu Phong Húc.Chu Phong Húc cười, xoa xoa tóc cô, "Thật.""Được rồi, vậy chọn người này đi." Sở Nguyệt Nịnh cầm bút bi lập tức khoanh tròn tên.Hai người trò chuyện thêm một lát.Cuối cùng, Sở Nguyệt Nịnh xác định sáu vị trí và giao cho Chu Phong Húc, một bên lo lắng: "Sáu vệ sĩ, lương bổng thế nào? Có thể tiêu hết tiền hay không?"Từ trước, cô chỉ nghĩ đến việc mua biệt thự cao cấp ở Hương Giang, hiện tại biệt thự cao cấp đã có, nhưng không ngờ lại có nhiều khoản chi tiêu khác.Tiền nước điện, người hầu, tài xế, rồi cả vệ sĩ và bảo vệ.Sở Nguyệt Nịnh lờ mờ cảm nhận được áp lực, quyết định không thể ôm thẻ ngân hàng với mấy nghìn vạn để vui vẻ hưởng thụ, mà cần phải tiếp tục nỗ lực kiếm tiền.Cố lên nào!"Lương bổng toàn bộ do anh chi trả." Chu Phong Húc nhấp một ngụm nước, lo lắng Sở Nguyệt Nịnh có gánh nặng, lại nói thêm: "Nếu em cảm thấy áp lực, thì có thể giúp anh xem phong thủy. Tiền xem phong thủy của em cũng đủ để anh mua cả đời."Sở Nguyệt Nịnh bỗng dưng cảm thấy hơi ngượng ngùng, cô khẽ ho hai tiếng: "Xem phong thủy thì được, nhưng trả phí thì thôi đi."Chu Phong Húc định nói gì đó, nhưng lại thôi.Sở Nguyệt Nịnh tiếp tục lắc đầu, "Biết anh là con nhà giàu của tập đoàn lớn Chu thị rồi, nhưng em thực sự không cần anh giúp trả phí đâu, tuy nhiên chuyện phong thủy thì em ghi nhớ. Tính toán minh bạch, đến lúc đó phải trả tiền phong thủy cho em đấy.""Được thôi." Chu Phong Húc khóe miệng cong lên nở nụ cười.Trong lúc hai người chuẩn bị chia tay ở cửa hàng thì Chu Phong Húc gọi cô lại, hơi lo lắng giả vờ như ngó ngàng xung quanh, "Nịnh Nịnh, chủ nhật này em có thời gian không?"Hỏi xong, tim hắn bắt đầu đập nhanh hơn. Đây là lần *****ên hắn chủ động hẹn hò một cô gái, không có kinh nghiệm, chỉ biết sáng sớm ra cửa để trang điểm cho đẹp trai, nhưng lại không biết mở lời hẹn hò như thế nào. Sở Nguyệt Nịnh gật đầu, "Thông thường buổi chiều em đều rảnh.""Chủ nhật này là sinh nhật anh, nên muốn mời em đến dự tiệc."Nói xong, tim Chu Phong Húc vẫn đập thình thịch.Hắn hít một hơi thật sâu.Chờ đợi kết quả trong lòng, giống như đang trải qua một phiên tòa xét xử.Không đợi Chu Phong Húc lo lắng suy nghĩ quá nhiều, hắn đã nghe được câu trả lời của cô gái, ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt cong cong của Sở Nguyệt Nịnh."Được chứ, nhất định sẽ tham gia."Sau khi chia tay Chu Phong Húc.Sở Nguyệt Nịnh đi dọc theo phố Miếu, rồi lại trở về cửa hàng phong thủy Sở Ký.Vừa đến, cô đã nghe thấy nhóm hàng xóm ồn ào bàn tán."Có nhầm không vậy, cả nhà năm người quỳ gối ở đây.""Ông Phương, ông cũng đã hơn 50 tuổi rồi, sao ông còn dẫn theo con cái quỳ gối ở đây, muốn muốn mặt à, tôi xem ông chỉ có một đời này thôi, đừng cái gì cũng muốn làm."Trong đám đông.Phương Kinh Quốc dẫn theo vợ con quỳ gối trước cửa hàng phong thủy.Phương Kinh Quốc nghe thấy tiếng bàn tán sôi nổi xung quanh, mặt già không khỏi đỏ bừng vì xấu hổ. Nếu có thể, ông ta cũng không muốn quỳ gối ở đây, tự mình ném mặt mũi xuống đất.Kể từ khi cục phong thủy bị phá, kinh doanh cũng hoàn toàn không có đường cứu vãn.Công ty ông ta thành lập bao nhiêu ănm, chỉ trong một đêm đã sụp đổ.Lúc này, ông ta nghĩ đến Sở Nguyệt Nịnh.Ông ta biết Sở Nguyệt Nịnh có chút bản lĩnh về phong thủy. Tuy nhiên, trước đây ông ta cho rằng Quảng Đức Nghiệp lợi hại hơn Sở Nguyệt Nịnh, nên không cần đến cầu Sở Nguyệt Nịnh.