"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy…
Chương 54: Chương 54
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng NgàyTác giả: Bặc NguyênTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy… Thật ra thì cho sữa bột sẽ ngon hơn, nhưng thời đại này không gia đình bình thường nào có sữa bột cả, hơn nữa, có chút sữa mạch nha đã ổn lắm rồi. Sữa mạch nha đủ dinh dưỡng, nó khiến vị của bánh hoa quế thêm thơm ngọt, mùi hương cũng thơm hơn nhiều.Sau khi nặn bánh xong hết thì bỏ vào lồng gỗ mang đi hấp. Sau đó Bạch Du lại bắt tay vào làm màn thầu.So với bánh thịt gà cùng với bánh hoa quế thì màn thầu làm dễ hơn hẳn.Mùi thơm cứ thế bay từ cửa phòng ra bên ngoài làm cho mọi người trong đại viện thèm nhỏ dãi.Bạch Phi Bằng vừa mới dậy đã ngửi thấy mùi thơm nức mũi, còn tưởng là con gái nấu cho mình ăn, không khỏi cảm động: “Cái con bé Du Du này đúng là quá hiểu chuyện, sáng sớm thế này đã làm bữa sáng cho cả nhà, khổ cho nó rồi.”Chắc chắn là con gái biết ông thích ăn đồ mặn nên mới cố tình làm bánh gà.Bảo sao người ta lại bảo con gái là áo bông nhỏ tri kỷ, đợi chút nữa ông phải ăn nhiều nhiều mới được!Bà Bạch liếc nhìn ông với ánh nhìn dè bỉu: “Giờ con mới biết là con bé vất vả như thế nào à? Cả một năm trời kia trưa nào con bé cũng nấu cơm trưa rồi đưa cơm trưa cho vợ con với Tần Tâm Hủy, thế mới gọi là vất vả nhé!”Bạch Phi Bằng: “…”Thấy con trai không dám hé răng nói gì, bà Bạch lại không buông tha dễ dàng cho ông như thế: “Chuyện của vợ chồng hai người các con, con tính giải quyết làm sao?”Vốn dĩ năm đó bà muốn tìm cho con trai một người vợ ở ngay thôn quê này thôi. Bất đắc dĩ khi đó Bạch Phi Bằng lại cứu được Tần Chính Nhân bị rơi xuống nước ngay lúc tan tầm. Hai người họ đã tiếp xúc da thịt, không cưới cũng không được nên cưới nên bà đành phải chấp nhận.Sau đó, suốt quá trình từ đính hôn tới kết hôn, mâu thuẫn hai bên gia đình chưa từng ngừng lại. Sau khi kết hôn thì lại càng nháo nhào hơn. Bà không muốn cãi nhau với con dâu cả nên dọn đến Thiên Tân ở cùng con trai thứ. Chẳng qua bà Bạch mang tư tưởng của người thế hệ trước, tuy bà không thích con dâu cả thật nhưng không mong con trai ly hôn.Huống hồ giờ cháu trai cháu gái đều lớn cả rồi, làm cha làm mẹ lại cãi nhau tới mức ly hôn, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới hôn nhân của con cái.Bạch Phi Bằng trầm mặc một lát rồi nói: “Sau này con sẽ tìm cơ hội nói chuyện lại với cô ấy, giờ thì chờ mọi người bình tĩnh lại đã.”Tần Chính Nhân bất công thật ra đã có manh mối từ lâu.Từ khi còn nhỏ Tần Chính Nhân có quan hệ cực tốt với em trai. Từ khi em trai hẹn hò tới khi kết hôn đều có bóng dáng của Tần Chính Nhân. Tưởng chừng như khi người em thành gia lập thất xong thì người làm chị là bà ta sẽ buông tay.Ai nhờ bà ta lại càng can thiệp sâu hơn, đến cả chuyện em dâu sinh con bà ta cũng phải tới chăm.Lúc đó sức khỏe của em dâu không tốt, bà ta còn cố tình nghỉ hẳn hai tháng, dẫn em dâu về nông thôn ở. Em dâu bà ta sinh non Tần Tâm Hủy ngay dưới nông thôn, bà ta hỗ trợ chăm em dâu ở cữ.Quay về nội thành, bà ta lại càng thường xuyên túi lớn túi bé đi thăm đứa cháu Tần Tâm Hủy này, quả thực là thương Tần Tâm Hủy tới tận xương tủy, đến mức hai đứa con đẻ còn phải ghen tị đỏ mắt.TBCLúc đó ông còn nghĩ là do Tần Chính Nhân thích con gái nên mới chăm cháu gái tới như vậy. Ai ngờ chờ sinh con gái xong thì bà ta vẫn yêu thương Tần Tâm Hủy như thế.Cho tới sau này nhà họ Tần xảy ra chuyện lớn, bà ta cứ thế đón luôn cháu gái về nhà mình ở.Bà Bạch hừ lạnh, nói: “Mẹ không để tâm hai người các con muốn xử lý chuyện Tần Tâm Hủy như thế nào. Mẹ chỉ có đúng một yêu cầu là đừng có khiến Tiểu Du phải đau lòng nữa!”Bạch Phi Bằng đồng ý, cầm đồ dùng ra ngoài rửa mặt, tiện coi lửa chỗ lò nướng xem nó như thế nào.
Thật ra thì cho sữa bột sẽ ngon hơn, nhưng thời đại này không gia đình bình thường nào có sữa bột cả, hơn nữa, có chút sữa mạch nha đã ổn lắm rồi. Sữa mạch nha đủ dinh dưỡng, nó khiến vị của bánh hoa quế thêm thơm ngọt, mùi hương cũng thơm hơn nhiều.
Sau khi nặn bánh xong hết thì bỏ vào lồng gỗ mang đi hấp. Sau đó Bạch Du lại bắt tay vào làm màn thầu.
So với bánh thịt gà cùng với bánh hoa quế thì màn thầu làm dễ hơn hẳn.
Mùi thơm cứ thế bay từ cửa phòng ra bên ngoài làm cho mọi người trong đại viện thèm nhỏ dãi.
Bạch Phi Bằng vừa mới dậy đã ngửi thấy mùi thơm nức mũi, còn tưởng là con gái nấu cho mình ăn, không khỏi cảm động: “Cái con bé Du Du này đúng là quá hiểu chuyện, sáng sớm thế này đã làm bữa sáng cho cả nhà, khổ cho nó rồi.”
Chắc chắn là con gái biết ông thích ăn đồ mặn nên mới cố tình làm bánh gà.
Bảo sao người ta lại bảo con gái là áo bông nhỏ tri kỷ, đợi chút nữa ông phải ăn nhiều nhiều mới được!
Bà Bạch liếc nhìn ông với ánh nhìn dè bỉu: “Giờ con mới biết là con bé vất vả như thế nào à? Cả một năm trời kia trưa nào con bé cũng nấu cơm trưa rồi đưa cơm trưa cho vợ con với Tần Tâm Hủy, thế mới gọi là vất vả nhé!”
Bạch Phi Bằng: “…”
Thấy con trai không dám hé răng nói gì, bà Bạch lại không buông tha dễ dàng cho ông như thế: “Chuyện của vợ chồng hai người các con, con tính giải quyết làm sao?”
Vốn dĩ năm đó bà muốn tìm cho con trai một người vợ ở ngay thôn quê này thôi. Bất đắc dĩ khi đó Bạch Phi Bằng lại cứu được Tần Chính Nhân bị rơi xuống nước ngay lúc tan tầm. Hai người họ đã tiếp xúc da thịt, không cưới cũng không được nên cưới nên bà đành phải chấp nhận.
Sau đó, suốt quá trình từ đính hôn tới kết hôn, mâu thuẫn hai bên gia đình chưa từng ngừng lại. Sau khi kết hôn thì lại càng nháo nhào hơn. Bà không muốn cãi nhau với con dâu cả nên dọn đến Thiên Tân ở cùng con trai thứ.
Chẳng qua bà Bạch mang tư tưởng của người thế hệ trước, tuy bà không thích con dâu cả thật nhưng không mong con trai ly hôn.
Huống hồ giờ cháu trai cháu gái đều lớn cả rồi, làm cha làm mẹ lại cãi nhau tới mức ly hôn, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới hôn nhân của con cái.
Bạch Phi Bằng trầm mặc một lát rồi nói: “Sau này con sẽ tìm cơ hội nói chuyện lại với cô ấy, giờ thì chờ mọi người bình tĩnh lại đã.”
Tần Chính Nhân bất công thật ra đã có manh mối từ lâu.
Từ khi còn nhỏ Tần Chính Nhân có quan hệ cực tốt với em trai. Từ khi em trai hẹn hò tới khi kết hôn đều có bóng dáng của Tần Chính Nhân. Tưởng chừng như khi người em thành gia lập thất xong thì người làm chị là bà ta sẽ buông tay.
Ai nhờ bà ta lại càng can thiệp sâu hơn, đến cả chuyện em dâu sinh con bà ta cũng phải tới chăm.
Lúc đó sức khỏe của em dâu không tốt, bà ta còn cố tình nghỉ hẳn hai tháng, dẫn em dâu về nông thôn ở. Em dâu bà ta sinh non Tần Tâm Hủy ngay dưới nông thôn, bà ta hỗ trợ chăm em dâu ở cữ.
Quay về nội thành, bà ta lại càng thường xuyên túi lớn túi bé đi thăm đứa cháu Tần Tâm Hủy này, quả thực là thương Tần Tâm Hủy tới tận xương tủy, đến mức hai đứa con đẻ còn phải ghen tị đỏ mắt.
TBC
Lúc đó ông còn nghĩ là do Tần Chính Nhân thích con gái nên mới chăm cháu gái tới như vậy. Ai ngờ chờ sinh con gái xong thì bà ta vẫn yêu thương Tần Tâm Hủy như thế.
Cho tới sau này nhà họ Tần xảy ra chuyện lớn, bà ta cứ thế đón luôn cháu gái về nhà mình ở.
Bà Bạch hừ lạnh, nói: “Mẹ không để tâm hai người các con muốn xử lý chuyện Tần Tâm Hủy như thế nào. Mẹ chỉ có đúng một yêu cầu là đừng có khiến Tiểu Du phải đau lòng nữa!”
Bạch Phi Bằng đồng ý, cầm đồ dùng ra ngoài rửa mặt, tiện coi lửa chỗ lò nướng xem nó như thế nào.
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng NgàyTác giả: Bặc NguyênTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy… Thật ra thì cho sữa bột sẽ ngon hơn, nhưng thời đại này không gia đình bình thường nào có sữa bột cả, hơn nữa, có chút sữa mạch nha đã ổn lắm rồi. Sữa mạch nha đủ dinh dưỡng, nó khiến vị của bánh hoa quế thêm thơm ngọt, mùi hương cũng thơm hơn nhiều.Sau khi nặn bánh xong hết thì bỏ vào lồng gỗ mang đi hấp. Sau đó Bạch Du lại bắt tay vào làm màn thầu.So với bánh thịt gà cùng với bánh hoa quế thì màn thầu làm dễ hơn hẳn.Mùi thơm cứ thế bay từ cửa phòng ra bên ngoài làm cho mọi người trong đại viện thèm nhỏ dãi.Bạch Phi Bằng vừa mới dậy đã ngửi thấy mùi thơm nức mũi, còn tưởng là con gái nấu cho mình ăn, không khỏi cảm động: “Cái con bé Du Du này đúng là quá hiểu chuyện, sáng sớm thế này đã làm bữa sáng cho cả nhà, khổ cho nó rồi.”Chắc chắn là con gái biết ông thích ăn đồ mặn nên mới cố tình làm bánh gà.Bảo sao người ta lại bảo con gái là áo bông nhỏ tri kỷ, đợi chút nữa ông phải ăn nhiều nhiều mới được!Bà Bạch liếc nhìn ông với ánh nhìn dè bỉu: “Giờ con mới biết là con bé vất vả như thế nào à? Cả một năm trời kia trưa nào con bé cũng nấu cơm trưa rồi đưa cơm trưa cho vợ con với Tần Tâm Hủy, thế mới gọi là vất vả nhé!”Bạch Phi Bằng: “…”Thấy con trai không dám hé răng nói gì, bà Bạch lại không buông tha dễ dàng cho ông như thế: “Chuyện của vợ chồng hai người các con, con tính giải quyết làm sao?”Vốn dĩ năm đó bà muốn tìm cho con trai một người vợ ở ngay thôn quê này thôi. Bất đắc dĩ khi đó Bạch Phi Bằng lại cứu được Tần Chính Nhân bị rơi xuống nước ngay lúc tan tầm. Hai người họ đã tiếp xúc da thịt, không cưới cũng không được nên cưới nên bà đành phải chấp nhận.Sau đó, suốt quá trình từ đính hôn tới kết hôn, mâu thuẫn hai bên gia đình chưa từng ngừng lại. Sau khi kết hôn thì lại càng nháo nhào hơn. Bà không muốn cãi nhau với con dâu cả nên dọn đến Thiên Tân ở cùng con trai thứ. Chẳng qua bà Bạch mang tư tưởng của người thế hệ trước, tuy bà không thích con dâu cả thật nhưng không mong con trai ly hôn.Huống hồ giờ cháu trai cháu gái đều lớn cả rồi, làm cha làm mẹ lại cãi nhau tới mức ly hôn, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới hôn nhân của con cái.Bạch Phi Bằng trầm mặc một lát rồi nói: “Sau này con sẽ tìm cơ hội nói chuyện lại với cô ấy, giờ thì chờ mọi người bình tĩnh lại đã.”Tần Chính Nhân bất công thật ra đã có manh mối từ lâu.Từ khi còn nhỏ Tần Chính Nhân có quan hệ cực tốt với em trai. Từ khi em trai hẹn hò tới khi kết hôn đều có bóng dáng của Tần Chính Nhân. Tưởng chừng như khi người em thành gia lập thất xong thì người làm chị là bà ta sẽ buông tay.Ai nhờ bà ta lại càng can thiệp sâu hơn, đến cả chuyện em dâu sinh con bà ta cũng phải tới chăm.Lúc đó sức khỏe của em dâu không tốt, bà ta còn cố tình nghỉ hẳn hai tháng, dẫn em dâu về nông thôn ở. Em dâu bà ta sinh non Tần Tâm Hủy ngay dưới nông thôn, bà ta hỗ trợ chăm em dâu ở cữ.Quay về nội thành, bà ta lại càng thường xuyên túi lớn túi bé đi thăm đứa cháu Tần Tâm Hủy này, quả thực là thương Tần Tâm Hủy tới tận xương tủy, đến mức hai đứa con đẻ còn phải ghen tị đỏ mắt.TBCLúc đó ông còn nghĩ là do Tần Chính Nhân thích con gái nên mới chăm cháu gái tới như vậy. Ai ngờ chờ sinh con gái xong thì bà ta vẫn yêu thương Tần Tâm Hủy như thế.Cho tới sau này nhà họ Tần xảy ra chuyện lớn, bà ta cứ thế đón luôn cháu gái về nhà mình ở.Bà Bạch hừ lạnh, nói: “Mẹ không để tâm hai người các con muốn xử lý chuyện Tần Tâm Hủy như thế nào. Mẹ chỉ có đúng một yêu cầu là đừng có khiến Tiểu Du phải đau lòng nữa!”Bạch Phi Bằng đồng ý, cầm đồ dùng ra ngoài rửa mặt, tiện coi lửa chỗ lò nướng xem nó như thế nào.